Chỉ sống thôi là đã quá đủ tuyệt vời
"Khi những điều không may liên tiếp xảy đến, thay vì cố phản kháng, ta nên tự điều chỉ lại tâm thế của mình."Tác giả: Itsuki Hiroyuki…
"Khi những điều không may liên tiếp xảy đến, thay vì cố phản kháng, ta nên tự điều chỉ lại tâm thế của mình."Tác giả: Itsuki Hiroyuki…
Trong các ngày lễ mọi người tưng bừng mở hội, vui chơi, đại gia đình Creepypasta làm gì?Có thêm một số OCs của au nữa nha :>…
Tôi, một con người lười biếng.Không thích những buổi chiều.Nhất là chiều chủ nhật .Một phần là vì nó nhàm chán còn lại là vì tôi chẳng biết làm gì.Buổi chiều, nó còn là 1 sự kết thúc. Kết thúc chuyến đi chơi?..Kết thúc một ngày dài đằng đẵng ?.. Hay là sự kết thúc của 1 đời người...Sao cũng được.Bất kể khi làm gì, ở đâu khi chiều tà tôi luôn cảm nhận được nỗi buồn trong bản thân mình.Tôi là người ở biển nên vẻ đẹp của buổi chiều làm tôi cảm thấy nặng nề.Đây là quyển truyện của cuộc đời tôi vào ngày chủ nhật.Đơn giản là vì chủ nhật tôi thật sự rảnh để nhìn ngắm được sự buồn bã, rầu rĩ trong con người mình.Có thể sẽ được cập nhật vào chiều chủ nhật sau khi tôi cảm nhận xong 1 ngày....…
Spoil: Chủ yếu là trước ngọt sau ngược. Con người yêu truyện cổ đại nên chủ yếu ta sẽ toàn viết về cổ đại với huyền huyễn bối cảnh cổ đại thôi. Mong mọi người đón nhận các truyện trong hệ liệt mới này.Warning : Chống chỉ định thanh niên nghiêm túc, antifan, anti cp. Bạn nào thích các cp khác hoặc only hoặc một số bạn nào không chịu được mời click back :)))Đoản và truyện đều là Fanfic không liên quan đến người thật, việc thật của idol chúng tôi nên mong fans qua đường đừng đánh đồng giữa truyện và thực tại.…
Truyện này chúng mình edit và up trên wordpress, do vài lí do nên đến chương 41 thì bị tạm ngưng một thời gian. Bây giờ bọn mình sẽ tiếp tục edit nên mong các bạn không bê đi đâu khác nhé 😊Wordpress của chúng mình: mongbacluu.wordpress.comThể loại: Huyền huyễn, có hơi kinh dị, hiện đại,... Nguồn raw: Tấn Giang Convert: Nguyệt Nha (https://yeutinhcac.wordpress.com/) Edit: Bắc Tử Beta: Phong Nhan Giới thiệu: Tô Tiểu Tín vốn là một tác giả truyện tranh nghèo. Cho đến khi cô vào ở tầng 8 của khu dân cư cũ kĩ kia, số lượng độc giả và tiền nhuận bút bỗng nhiên tăng vọt. Các độc giả khen cô có sức tưởng tượng phong phú... Nhưng thật ra cũng không phải vậy... Những gì cô vẽ đều là cuộc sống hiện tại của cô nha ~ Nào là ma cà rồng, vua cương thi, thợ bắt ma và tộc tinh linh, đó không phải tưởng tượng, mà là những người cô đối mặt hàng ngày! Đây là truyện xưa về một tình yêu như nồi lẩu thập cẩm! Nội dung: Cuộc sống kì ảo đầy sức sống của Huyết tộc Diễn viên: Tô Tiểu Tín Phối hợp diễn: Lý Đỗi Đỗi, Lý Bồi Bồi, Vệ Vô Thường Khác: Ma cà rồng, người sói, cương thi.…
Tôi và bạn thân cùng xuyên vào 1 bộ tiểu thuyết!!!Nghe thì có vẻ vô lí nhưng rất có lí...Xuyên vào phải đi làm nhiệm vụ và ở bên nhân vật nam phụ yêu thầm nữ chính..ai chịu cho nổi!!!"Ôi trời ơi..cho tôi về điii, tôi không muốn dính dáng đến mấy thằng nhân vật phụ não tàn nàyyy khônggg"Và đó chính là cái đó...lí do bị xuyên vào thì...ai mà có ngờ là do sau khi nằm ngủ trên đống bài tập vật lí chết tiệt đó rồi xuyên luôn:) thật ngớ ngẩn nhưng đó là sự thật...Còn nhỏ bạn thân, chỉ có thể là die trên đống tiểu thuyết và đam mỹ được chất đầy phòng nó...điên rồ...quá điên rồ... [Truyện đầu tay 100% sáng tác của người Việt!!] Chấp nhận tất cả mọi góp ý của độc giả nhưng mà có gì nhẹ tay vì tâm lí tác giả mong manh dễ vỡ .Xin cảm ơn.…
Gai ghét đặt tên quá ;;-;;Tên :Lấp lánh và màu mè (Chủ đề là màu sắc nên mới có cái tên dở hơi này)Thể loại : Truyện ngắn, fluff, dễ thương hường phấn, đời thường, hơi khó hiểu (ít thôi ) Có truyện hơi buồn.Có truyện ngọt rụng răng. Rụng nhớ báo Bún nhenRate: K+ ( không viết nổi truyện "nhớn nhớn" luôn, cho Bún một vé về tuổi thơ)Mỗi chap là một truyện ngắn, nội dung không liên quan (có thì Bún sẽ viết note thông báo). Truyện dài ngắn không kiểm soát, phục vụ trí tưởng tượng và sở thích hành và ship OCs ( Original Character) của mình lên bờ xuống ruộng :v Bún sẽ cố gắng up lên đây 30chap, 1chap/ngày. Đủ 30 mà thấy mọi người vẫn thích và ủng hộ thì sẽ đăng tiếp :>Lần đầu post truyện lên đây, mọi người đọc nhớ cmt góp ý cho Bún nhé.…
🇻🇳 Xin chào tất cả những ngừi đáng iu đang đọc những dòng này,Đây là quyển Artbook thứ 2 của Hàu, cũng là khởi đầu cho một hành trình mới ❤Mong mọi người ủng hộ!(OxO_/love)🇬🇧 Dear all cuties who are reading this,I want to introduce you all this artbook of mine. This is not only my second artbook, but also the starting of my new art journey ❤So I'm looking forward for your support!(OxO_/)CHÚ Ý NÈ:-Tất cả tranh ở đây thuộc về mình (Kể cả ảnh bìa nhé)-Đừng mang tranh mình đi đâu nhaNOTE:-All the artworks here belongs to me (including the cover)-Do NOT REPOST my art 💔…
||BnHA|| Time Travel•Pairing: Nope. There is only friendships in this shit•Author :Han (ft. Yuki)•Design: Jihan•Beta: Yuki •Note: -Quay ngược thời gian trở về với tuổi thơ. Cơ mà trước khi mấy đứa được đẻ ra lận nên là cố mà cứu người đi-Từ OC (nhận vật tôi) cho đến và cái short fic này tạo ra là để dành tặng @Toki_Ka. Món quà nhỏ thôi, mong cậu nhận.-Oh and one more thing. This is crossover, people "Được rồi, để mình làm rõ lại một chút. Bọn mình đang ở đại hội đấu giao hữu và bị hút vào một cái lỗ quái gì đó?""Lỗ đen""Lỗ hổng thời gian chứ hỉ?""COI CHỪNG!!"…
Tác giả: Vũ Gia Thịnh Hàm- Này Mộng, nếu chỉ còn một ngày để sống, mày sẽ làm gì? Tôi nằm trên giường không ngủ được, xoay người phát hiện Mộng nó vẫn còn cầm điện thoại lướt mạng. - Vậy còn mày, nếu chỉ còn một ngày để sống, mày sẽ làm gì?Nói rồi Mộng đưa điện thoại cho tôi xem, thì ra nó đang tìm đọc những cuốn sách online về ý nghĩa cuộc sống. Một đứa như nhỏ Mộng suốt ngày chỉ biết ăn uống, vui chơi, lại còn cái tật lười biếng, trước giờ không thèm cầm một quyển sách để đọc, thì bây giờ, nó lại bỏ cả giấc ngủ mà nó luôn tôn thờ để đọc sách. Tôi nhìn Mộng mỉm cười, nó cũng cười lại với tôi, hai đứa ngước mắt lên trần nhà, suy nghĩ xa xăm.…
Viết về ý nghĩa của cuộc sống đối với chúng ta…
Đây chỉ là vài trang nhật kí mà tôi muốn tranh thủ lưu lại khi còn có thể và cũng muốn chia sẻ cho mọi người về cuộc sống của mình. Những gì tôi viết đều là sự thật và không có bất kì một nội dung hư cấu nào cả. Chỉ mong mọi người đón nhận, tôi không biết loại tác phẩm thế này có phải kiểu nhiều người thích không,nhưng dù không ai quan tâm về cuộc sống của tôi thì tôi vẫn sẽ tiếp tục viết.…
Cấm xem chùa!!!!Chỉ là những bức trash của 2 con lớp 7 thôi ạ. Raychel P/s: No Draw No Life V p/s: No dammie no life…
"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…
Xin chào,tớ là Kal .Đây là cái ArtBook vii diệu Levelmax của tớ.Hoan nghênh tất cả*Lưu ý:Đừng gây war,tất cả tranh trong này đều là của tớ , kể cả bìa.Đừng thief và không reup khi chưa có sự cho phép của tớ.…
This is the sum of my drawings by topic. Thank you for reading <3…
Learn the backstory and the Event of or little life story of them also enjoy their comedian moment…