Nguyệt thêu duyên ngàn | on2eus
Áo anh sứt chỉ đã lâu Mai mượn em ấy về khâu cho cùng…
Áo anh sứt chỉ đã lâu Mai mượn em ấy về khâu cho cùng…
"Tao chỉ quen nó cho vui thôi"…
" anh yêu em. " " em biết rồi. "bắt đầu : ngày 16 tháng 2 năm 2025kết thúc : ngày 29 tháng 3 năm 2025Tất cả là ý tưởng của tôi, vui lòng không đem đi bất cứ nơi nào. Cảm ơn vì đã đến.…
Trang nhật ký số 03 của 【 𝐀𝐦𝐨𝐮𝐫 𝐇𝐞𝐮𝐫𝐞𝐮𝐱 】Biển trời rộng lớn bao la, ôm từng con sóng vỗ mỗi chiều tà, để rồi một sớm mưa ngâu, nhấn chìm tình ta trong giấc mộng xa.…
渣A怎么可能宠老婆 (Alpha cặn bã sao có thể cưng chiều vợ)作者:瓜子猫 (Tác giả: Quả Tư Miêu)Số chương: 146 chương (đã dịch)…
穿成渣A宠妻无度Tác giả: 呆不乖Chuyển Thành Kẻ Tồi A Cưng Chiều Vợ Không Đoái HoàiTác giả: Đái Bất QuáSố chương: 82 chương chính + 15 chương ngoại truyện (đã xong)Lưu ý: tôi dùng Al để dịch từ bản gốc và cố giữ cho thuần việt nhưng không mất tình tiết. Tôi làm để bản thân đọc vì đợi QT lâu quá :< nên tự làm rồi share mọi người coi luôn.…
Tác giả: Dục Lai TrìSố chương: 35 chươngVăn án:Xuyên đến cổ đại, nhìn trượng phu thợ mộc chắc nịch cao lớn gần một mét chínRun bần bật ôm sát nhi tử trong lòng ngựcBảo bảo như vậy đáng yêu, khẳng định là trước dưỡng nhi tử sau lại yêu đương.Vai chính: Kiều Thâm, Kỳ ThạcVai phụ: Tiểu Thường NhạcNguồn: Wikidich I DuFengYu…
Phó Tư Siêu thích Ngô Vũ Hằng, Châu Kha Vũ biết, cả Doanh biết, Ngô Vũ Hằng không biết. Châu Kha Vũ thích Trương Gia Nguyên, Ngô Vũ Hằng biết, Oscar biết, còn lại không ai biết.…
[𝙄𝙣 𝙮𝙤𝙪𝙧 𝙖𝙧𝙢𝙨, 𝙄 𝙛𝙤𝙪𝙣𝙙 𝙢𝙮 𝙝𝙤𝙢𝙚.]Có những cái ôm không cần đi kèm lời yêu thương hoa mỹ, chỉ cần siết nhẹ một chút là đã đủ khiến người ta muốn dừng chân cả đời.Vòng tay hắn, ban đầu là nơi y lén nép vào khi cả thế giới ngoài kia trở nên quá lạnh. Rồi dần dà, nó trở thành chốn duy nhất y muốn quay về mỗi khi mỏi mệt.Ấm áp đến lặng người. Dịu dàng đến mức chỉ cần dựa vào một chút thôi, mọi ầm ĩ trong lòng cũng hoá thành gió thoảng.Một ánh mắt nhìn y mà không phán xét. Một cái ôm không cần điều kiện. Một bàn tay dù có tức giận đến đâu vẫn luôn chìa ra nắm lấy y lúc cần.Ấm áp đến mức y không muốn nhúc nhích.Y đã nghĩ: có lẽ đây là nhà. Là nơi để trở về. Là bến đỗ cho những kẻ hay chạy trốn.Chỉ là... cũng chính người ấy, một ngày nọ lại lặng lẽ nhìn y bằng ánh mắt lạ lẫm, vòng tay áp khi xưa từng ôm lấy y cũng hóa lạnh buốt.…