vẽ một bé chibi
Giãn cách ở nhà vẽ một bé chibi…
Giãn cách ở nhà vẽ một bé chibi…
Bích Dao vì hắn đỡ tru tiên kiếmNàng vì đại đạo lừa hắn suốt ngàn năm.Thế gian thường nói Lục Tuyết Kỳ yêu Trương Tiểu Phàm chết đi sống lại, cho dù hắn có trở thành Lệ Quỷ, cho dù hắn luôn sống trong bóng ma của một một nữ nhân khác. Chỉ tiếc rằng thế gian này đã nhầm..... ...........Và hắn cũng vậy.…
Bài thuyết trình khách sạn Nikko Sài gòn…
thời hạn ra chưa thể biết được, tùy vào giấc mơ…
Trong cõi trần thế mấy ai có thể tránh được kiếp luân hồi, ai thoát khỏi "thất tình lục dục" Hai ngàn năm trước... Ba người Tinh Hàn, Bạch Huân và Kế Phong họ là linh quân canh giữ Phách Băng Linh - nơi xoay chuyển luân hồi lục đạo. Sự xuất hiện của Sát Tinh Luân làm thay đổi mệnh cách tam giới khiến thần, nhân,yêu đi vào lục đạo luân hồi. Mang trọng trách tìm ra lục giới thần khí dùng linh lực phong ấn tiên kiếp chúng sinh, cứu lục giới thoát khỏi sinh kiếp luân hồi. Nhưng rồi biến cố lại xảy ra khi ba người họ đang trên đường đi tìm thần khí, Nguyệt Lão nhân gia vô tình làm đứt sợi chỉ hồng giữa Bạch Huân và Tinh Hàn, số mệnh khiến Kế Phong nảy sinh tình cảm với Tinh Hàn. Dục niệm hình thành khiến họ sinh ra mang mệnh cách " tham, sân, si". Đưa ba người vào hoàn cảnh "vạn kiếp bất phục". Họ mang mệnh cách của kiếp này đi vào lục đạo luân hồi. Hai ngàn năm sau... Tinh Hàn - Du tứ tiểu thư con gái Trấn Quốc Đại Tướng Quân của Đại Thục Quốc, mang mối thù giết cha diệt tộc khuất nhục tiến cung chờ thời cơ báo thù. Bạch Huân - Bình Huân Vương của Đại Thục Quốc, từ nhỏ đã tỏ ra nhu nhược dưỡng bệnh trên Trường Sinh Sơn Cốc không màng thế sự nhưng thẩm sâu trong đó là kế hoạch kinh tâm hãi tục khiến người người kinh hãi. Kế Phong - Thái tử của Khánh An Quốc từ nhỏ đã sớm nhiếp chính, là vị hoàng đế "bù nhìn" trong mắt người đời. Sự thù hận của Tinh Hàn, nỗi tham vọng của Bạch Huân và mối tình si của Kế Phong liệu có thật sự hóa giải được…
Tuyết rơi rồi... lại lạc mất vào khoảng không vô định.Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên ThuThể loại: Tản văn, tùy bút…
Tôi thích viết về những kí ức, những giấc mơ. Sau đó nghiền ngẫm chúng. Mặc dù thỉnh thoảng chúng chẳng có ý nghĩa gì.…
"Thanh xuân, có lẽ là thời gian đẹp nhất trong khoảng đời người."Vũ Diễm Lệ Nga - một cô gái chẳng may mắn. Cuộc sống dường như quá tệ hại, gia đình thực sự quá tệ. Chẳng ai có thể nghĩ một cô bé chỉ 16 tuổi mà đã chịu cảnh bạo lực gia đình như thế.Mười sáu năm trải qua chỉ toàn là lời mắng nhiếc, trách móc đổ lên đầu cô bé ngây ngô ấy. Mùa đông lạnh giá, nó ghét nhất là mùa đông, vì nó lạnh lẽo, ra đường người người ôm nhau, sưởi ấm trong vòng tay dịu dàng của "gia đình", hay người thương. Nó chẳng có gì cả.------- Thế giới chẳng dịu dàng với tao gì cả... Huhuhu.Đông bối rối, nó lúng túc nhìn vẻ mặt mít ướt của tôi vào đêm khuya tại cửa tiệm tạp hóa đó, bối rối, cuối cùng cũng nói một câu khiến cho tôi cảm nhận được ngàn ánh nắng ấm áp trong đêm đông lạnh buốt.- Thế giới có thể không dịu dàng với mày. Nhưng tao thì có mà?Nó ôm tôi. Tại sao tên là "Đông" mà lại ấm áp như mùa hạ đến vậy chứ? Đông nói xong nhìn tôi, vụng về bôi thuốc cho tôi. Cuối cùng tôi cũng cười. Có lẽ thanh xuân của tôi cũng đẹp, ít nhất là với Đỗ Hoàng Thế Đông.…
Kỷ niệm luôn là thứ giết chết chúng ta ... Đây là kỷ niệm và hiện thực chưa hồi kết của mình , cũng là những cái trải nghiệm đầu đời , vui buồn lẫn lộn ...Là thanh xuân và cũng là hối tiếc đang tiếp diễn , các bạn cũng có thể cùng mình chia sẻ câu chuyện của chính bản thân cho nhau nghe…
Một tiệm hoa nhỏ và những lần gặp gỡ dịu dàng…
Đọc thì hiểu…