| Nhật Kí Của Tớ | Hôm Nay Của Cậu Như Thế Nào
Cám ơn Cậu Đã lắng nghe nhật kí của tớ nhé.…
Cám ơn Cậu Đã lắng nghe nhật kí của tớ nhé.…
Hắn, Yến Kỳ phong hào Yến quận vương, ngọc thụ lan chi, danh tiếng bay xa, tay nắm binh quyền khuynh đảo thiên hạ, làm vô số nữ nhân mong nhớ ngày đêm.Nàng, Vân Nhiễm cốc chủ Lãm Y cốc , đại danh Lãm Nguyệt công tử y thuật cao siêu, âm hiểm phúc hắc, có thù tất báo, làm vô số người đau đầu,.Giang hồ đồn đại danh xưng quỷ y, Diêm vương muốn người chết canh ba, Lãm Nguyệt giữ người đến canh năm.Đêm hội hoa đăng, lần đầu tiên găp mặt, hắn ép nàng vào góc tường lạnh lùng uy hiếp: "Đừng cử động, ta mượn một nụ hôn."Vân Nhiễm vốn định dùng một châm đẩy hắn vào chỗ chết, lại phát hiện ra hắn đang bị trọng thương bèn ra tay cứu giúp.Vân Nhiễm, đích nữ phủ Vân Vương, ở kinh đô Đại Tuyên nổi danh là nữ ma đầu, giết người, phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm, sự thật tất cả chỉ là tin đồn nhảm. Một hồi cao trào, bị vị hôn phu từ hôn nhận lấy vô số châm chọc khiêu khích, Vân Nhiễm nàng dễ bị người khác bắt nạt lắm sao?Hạ nhân quấy phá, không ngại tiễn các ngươi về Tây Thiên.Tỷ muội tính kế, liền tương kế tựu kế đáp trả.Kế mẫu giả nhân giả nghĩa, xé rách bộ mặt giả dối của ngươi, làm cho thiên hạn nhìn thấy bộ mặt ác độc.Tổ mẫu lạnh lùng, dùng lời ác độc khiến ngươi tức hộc máu, khiến ngươi bán thân bất toại.Trằn trọc biết được, kẻ nàng cứu trước kia chính là vị hôn phu từ hôn, Vân Nhiễm lớn tiếng mắng, "Yến Kỳ, ngươi là đồ tiểu nhân, lang tâm cẩu phế, vong ân phụ nghĩa, tỷ không thu thập ngươi sẽ không mang họ Vân."Hoa vương yến, khiến hắn nhận ra nàng, cũng làm cho nàn…
hài hước 😂…
sưu tầm…
Viết cho zui hoi 😊😇…
tình yêu là một thứ đến rồi đi ai cũng phải yêu , phải thương , phải nhớ một người mặc dù người ấy làm mình đau…
Trịnh Thái Nghiên: Hoàng thượng vương quốc IOIChu Khiết Quỳnh: Hoàng hậu của Trịnh Thái Nghiên…
Văn án Nam nhân ôm người trong lòng mà người trong lòng lại là nam nhân "Ta cả đời không phụ huynh đệ, không phụ người thân, không phụ thiên hạ lại phụ chính mình""Chính mình lại phụ người trong lòng".…
Linh Quỳnh vì kiếm chút thu nhập thêm, vào trò chơi thể nghiệm sự hố, mệt đến chết đi sống lại cũng không được bao nhiêu tiền, dự định làm xong một phiếu cuối cùng liền thoát hố. Kết quả hố không có lui được, ngược lại vào hố lớn hơn nữa......Linh Quỳnh: Nhớ năm đó ta cũng mỗi ngày ở trên giường lớn mấy trăm mét tỉnh lại, 100 người hầu đang đứng chờ mặc quần áo cho ta......Hệ thống: Tỉnh! Ngươi 1m² cũng không có.Linh Quỳnh: A! Phàm nhân chính là ghen ghét mỹ mạo của ta, không có cách nào, ai bảo ta có tiền như vậy.Hệ thống: Tỉnh!Nhìn xem số dư còn lại trong thẻ của ngươi!! Ngươi nghèo đến mức màn thầu còn không thể ăn.Linh Quỳnh: Ta đã từng đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, lãnh hội thế gian vô địch tịch mịch......Hệ thống: Tỉnh!Ngươi trước tiên từ dưới đất đứng lên!Linh Quỳnh: Ta người gặp người thích, hoa gặp hoa nở......Hệ thống: Tỉnh!!Nam nhân của ngươi muốn treo!Linh Quỳnh: Dìu ta đứng lên, ta còn có thể cố gắng…
TVC…
Thất Sát Sát, cái tên nghe đã thấy rùng rợn, vậy mà lại là tên của một cô nương liễu yếu đào tơ, nhìn qua điệu bộ cùng dáng vẻ đều phi thường xinh đẹp, sánh ngang tiên tử. Nàng bước đi một bước, nam nhân chỉ muốn quỳ xuống để nàng dẫm lên, không muốn bụi bẩn làm vướng chân nàng, nàng mỉm cười một cái, già trẻ trai gái đều nhìn mà si mê vọng tưởng. Thất Sát Sát chỉ cười lạnh, quát lớn '' Còn ở đây mà ngẩn người nữa à, nhanh cái tay cái chân lên, ta cắt hết chi tiêu tháng này bây giờ!''Đám người lập tức khôi phục dáng vẻ nghiêm túc '' Dạ, trại chủ!'' rồi tản nhau đi mất.À, quên giới thiệu một chút, nàng chính là trại chủ trại Phong Lân, tính khí rất cường bạo, điêu ngoa chua chát không ai bằng, từ xưa đến nay đều giải quyết công việc nhanh gọn thông minh, nam nhân đôi khi còn không sánh ngang nàng. Vì vậy mà một mình nàng đã chèo chống được sơn trại giữa rừng núi hoang vu này ăn nên làm ra, sung túc phồn thịnh, già trẻ gái trai đều rất cảm kích cùng sùng bái Thất trại chủ. Chỉ có điều, nàng như thế nào đó năm nay đã hai mươi tuổi rồi, lại không chịu thành thân, con trai các trại chủ xung quanh đều đưa lễ vật tới tận trại, nhưng nàng chỉ cười khẩy, phất tay '' Không xứng!''Nương tử của hắn, đóa Mễ Liên hắn chăm sóc, cô vợ nhỏ ngày đêm đều hấp thụ tu vi của hắn mà lớn lên, chỉ đợi một ngàn năm nữa hắn sẽ bế được nàng trên tay, hoan hoan hỉ hỉ mà rước nàng về điện. Khốn kiếp, lợi dụng lúc Hàn Trạc quân hắn đi vi hành, bọn người của Kiều Tiễn công chúa dám lẻn qua, phá bỏ kết giới...~ Là …
Tác giả: DẠ NGỮ PHÀMVĂN ÁN:Một đạo lôi Tình Thiên, đem Diệp Tuyết từ thế kỷ 21 hoa lệ lệ xuyên tới dị thế, nhập vào thân một con hồ yêu. Trừ có một khuôn mặt mị hoặc, nàng lại cái gì cũng tệ. Tốt bụng đưa đứa bé lạc đường về nhà, lại bị chó săn hù dọa xuất ra nguyên hình, bị bức rơi xuống vách đá. . . . . . Vốn tưởng rằng cứ như vậy chết đi, lại bị một con Hỏa Phượng nâng lên. "Làm hồ yêu như ngươi, cũng coi là mất hết mặt mũi của hồ ly." Trên lưng phượng, hắn đứng chắp tay. Tóc bạch kim bồng bềnh, hắc bào giữ mình. Nàng giật nảy mình, hồi lâu khạc ra mấy chữ: "Chúng ta không phải đã gặp qua ở đâu rồi chứ?"Hắn là Vương của Yêu Giới, nàng trở thành phi của hắn. Truyền thuyết, Yêu Vương vô tâm, bởi vì sau khi hắn giao trái tim cho Vương Hậu của hắn, từ đó sẽ không nhìn nhiều một cái đối với nữ nhân khác nữa. Khi nàng vì hắn trầm luân, thời điểm cho rằng có thể phá vỡ truyền thuyết kia, mới biết mình đã si tâm vọng tưởng đến cỡ nào."Nữ nhân, thời cơ chín muồi, dùng hồ đan của ngươi mở ra Thời Không Chi Môn, Bổn vương muốn đưa Vương Hậu trở lại." Nàng tâm chết như bụi, bức ra nội đan: "Nếu như còn có kiếp sau, ta tuyệt sẽ không thích ngươi nữa." . . .Phải liệu nàng có thể thoát khỏi tay hắn, có thể rũ bỏ tất cả mà ra đi, có thể không còn vương nợ…
mongithiner upleykenkina...…
phải chăng là nhờ quyển nhật kí? quyển nhật kí năm ấy? hay phải chăng là định mệnh định sẵn anh phải yêu em.…