Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
-Lạc Đình em bảo vệ anh ,dù cả thanh xuân để bảo vệ anh.....nhưng anh lại bảo vệ cô ấy . Rốt cuộc tình yêu của em chỉ một thứ hèn mọn với anh...không sao cả kết thúc rồi..Trình Tâm Vy ôm bụng nơi máu chảy không ngừng ,ngước mặt lên không cho nước mắt chảy ra bao năm qua cô đã mạnh mẽ chỉ để bên cạnh anh ...giờ phút cuối đời chẳng lẽ phải yếu đuối ,khi mơ hồ nhắm mắt cô thấy một thân ảnh chạy rất nhanh về phía cô...thế giới này còn ai lo cho cô nữa saoo.…
Mỗi con người từ khi sinh ra đã mang cho mình một số phận riêng và em cũng vậy. Có lẽ số phận của em là dõi theo từng bước chân của anh, lúc anh vui, lúc anh buồn, lúc anh hạnh phúc cũng như lúc anh đau khổ, em đều ở cạnh bên anh và muốn cùng anh chia sẻ những câu chuyện ấy. Nhưng cuộc sống này là một dòng thời gian trôi mãi, nó như một đại dương bao la với đầy ắp những bất ngờ. Có khi nó êm ả với những con sóng nhỏ gợn lăn tăn, trông nó thật ngoan hiền. Nhưng có khi nó lại nỗi giận, không còn cái vẻ dịu dàng, đầm thắm ấy nữa, mà nó trở hung tợn với những con sóng lớn cứ ồ ạt tắp vào bờ cát như đang muốn nuốt chửng tất cả. Liệu một người đó có thể đoán được tương lai của bản thân sẽ đi về đâu. Là những cơn sóng nhỏ nhẹ nhàng hay là những con quái vật của biển cả. Đến em, em cũng thật bất ngờ khi có ngày tự bản thân mình lại chọn con đường đi đầy đau khổ, đó là rời xa anh.…
Author: Ayumi Amamiya { Kim Ngân }Hạnh phúc có màu gì ? Màu hồng thơ mộng - một thế giới ấm áp và đầy tình yêu thương hay màu đỏ ấn tượng - thứ cảm giác mãnh liệt để lại trong tim bạn một niềm vui không thể nào quên ? Hay là màu nắng? Màu rực rỡ dịu dàng soi sáng trong tim bạn, để lại một xúc cảm bình yên không bao giờ nhạt phai ? Theo cách bạn cảm nhận, thì, hạnh phúc có màu gì ?Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý nguyện, không phải ai cũng có được hạnh phúc....Hạnh phúc...đôi khi chỉ đơn giản là cái nắm tay ấm áp an ủi của ai đó mỗi khi ta rơi vào tuyệt vọng....~~0o0~~Hạnh phúc của em, rất ngắn ngủi, niềm vui còn đó, nhưng nhanh chóng mất đi...Người em yêu, xin hãy ở bên cạnh em....mãi mãi....____Lúc đầu định viết nhân vật tự tạo. Nhưng mà thấy cái ảnh bìa Arthur với Lâm Linh đứng sát nhau đẹp lung linh quá nên không chịu nổi thế là viết Nhân vật là của Bộ truyện " Kỵ sĩ hoang tưởng dạ". Nhưng mà vì mình ra truyện chữ lâu ý nên truyện tranh hoàn luôn rồi, kết HE như mong đợi, thế là mình bị mất cảm hứng viết tiếp truyện chữ. Nên mình quyết định chuyển lại chính thức là SyaoSaku trong CCS và TRC. Nhưng riêng về bộ "Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ" vẫn được đăng tải ở trên tường nhà, mọi người ghé tìm sẽ vẫn thấy nhé. Tựa cũng là "Màu của hạnh phúc". Mình muốn giữ y nguyên những gì mình viết thuộc về miền ký ức cũ đáng nhớ.#Truyện "Màu của Hạnh phúc" được viết dựa theo truyện "Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ". Từ từ để suy nghĩ mấy khúc sau cho nó khác hẳn với truyện tranh "Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ"...về nội dung…
Hạnh phúc đâu phải chỉ cần anh luôn bên em là đủEm cũng là con gái, cũng chạnh lòng khi thấy mình yêu nhau mà không thể nói ra chứVà cũng bởi vì....Không phải là em không tin tưởng, mà sợ hãi tin tưởng, sợ hãi sự kì vọng của mình sẽ biến thành thất vọng....…
* Author : Yun* Pairings : HunHan* Disclaimer : Các anh thuộc về L chúng ta (*'∇`*) * Category : Hiện đại ; phúc hắc, lạnh lùng công x ngây thơ, thuần khiết thụ ; hơi ngược thụ ; HE ( Yun thích HE thôi (^O^)/ )* Rating : MA * Warnings : Đam mỹ có H nên m.n hãy suy nghĩ kĩ trước khi đọc (T_T)* Summary : _ Ngô Thế Huân : Hàm nhi em đừng tự cô lập mình nữa có được không ? Cho anh một cơ hội được là người bên cạnh em, yêu thương em, chăm sóc cho em có được không ? Mặc kệ bọn người ngu xuẩn đó nói cái gì em đối với anh luôn là người đáng yêu nhất, tốt đẹp nhất thế giang này !_ Lộc Hàm : Anh ... Em ... _ Ngô Thế Huân : Hàm nhi anh yêu em ! Tin tưởng anh có được không ? _ Lộc Hàm : Em ...…
( hắn kiếp ) Tác Giả: ni la Phổ thông văn án: một yêu hận tình cừu đan xen cố sự. Văn nghệ văn án: cũng không ai biết, ai là ai kiếp. 2B văn án : điểu tia đơn phương yêu mến cao soái phú. Chú: là đơn phương yêu mến. ◇◆◇ Biên tập đánh giá: Dân quốc thời kì chiến loạn bay tán loạn không quá bình, tay cầm binh quyền Hoắc Tương Trinh vốn định tự mình đến trên chiến trường đi cái hình thức, Không nghĩ tới nhưng ở hẻo lánh sơn oa bên trong gặp pháo kích, này có thể gấp hỏng rồi ở nhà chờ hắn em vợ Bạch Ma Ni cùng với sĩ quan phụ tá Mã Tòng Nhung. Nhà ở ở sơn tổ bên trong Cố Thừa Hỉ muốn kiếm điểm chết người tiền, nhưng đánh bậy đánh bạ cứu mất trí nhớ Hoắc Tương Trinh. Ngọn lửa chiến tranh bay tán loạn niên đại, một đoạn tiễn không ngừng lý còn loạn tình cảm chính đang trình diễn. Bài này quân phiệt đấu trí so dũng khí, vì sinh tồn cùng lợi ích mà tiến hành tranh cướp là một đại xem chút. Ở chiến tranh tàn khốc bên trong, Hoắc Tương Trinh cương liệt bạo tính khí để mỗi người đều sợ hãi, chỉ có Bạch Ma Ni có thể làm lạnh như băng Hoắc Tương Trinh trở nên hơi hứa ôn nhu. Nhưng mà vẫn thầm mến Hoắc Tương Trinh Cố Thừa Hỉ cũng đang suy nghĩ tận phương pháp tới gần hắn, trợ thủ Mã Tòng Nhung cũng tận lực làm hắn vui lòng. Quan hệ giữa bọn họ ở Dân quốc bối cảnh dưới, trở nên càng phức tạp...…
Truyện viết về một cô gái cực kì lạnh lùng ít nói và là con của một gia đình có gia thế vô cùng lớn mạnh tính tình cô cực kì lạnh lùng nhưng đến gặp đc một chàng trai có vẻ ngoài vô cùng điển trai và lạnh lùng không kém gì cô, trong một lần đụng chạm thì cô đã có cản giác rất lạ là chàng trai đó sẽ là một nửa của lòng cô từ đó cô bắt đầu tiếp xúc với anh ấy nhưng ít được anh ấy để ý vì vậy cô đã thay đổi từ một cô gái lạnh lùng trở thành một cô gái cực kì dễ thương và dễ gần không còn lạnh lùng như trước nữa chàng trai ấy cũng từ từ dần có cảm giác gần gũi với cô nên hai người đã hiểu đc tình ý của nhau nhưng chưa ai chịu tiết lộ cho nhau biết cho đến khi gặp một tai nạn giao thông lúc đó chàng trai đã thật sự nhận ra được cô gái kia là một nữa của đời mình nên đã nói cho cô gái biết tuy bị tai nạn giao thông nhưng cô đã biết đc chàng trai kia cx có ý với cô nên cô cũng cảm thấy thật hạnh phúc khi nghe đc những lời đó, sau khi hồi phục thì hai người họ đã công khai bên nhau và cùng nhau tận hưởng tình yêu ấy!…
Khi Vy và Phúc gặp nhau, tình bạn giữa họ chỉ bắt đầu từ những ngày đầu đại học, những cuộc trò chuyện đơn giản giữa các tiết học, rồi dần dần, tình cảm đó phát triển thành một mối quan hệ sâu sắc hơn. Phúc, một chàng trai giản dị và rất yêu thương Vy, luôn là người bạn đồng hành, sẵn sàng bảo vệ và che chở cho cô trong mọi tình huống. Tuy nhiên, đằng sau nụ cười và sự ấm áp ấy, Phúc cũng mang trong mình những bí mật mà Vy không biết.Vì tình yêu sâu đậm dành cho Vy, Phúc đã chọn ở lại, chấp nhận những khó khăn, khổ sở trong công việc làm thêm và học hành để không phụ lòng cô. Nhưng liệu tình yêu ấy có đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả thử thách của tuổi trẻ? Khi sự nghiệp và tương lai đẩy Phúc vào một con đường phải đối mặt với nhiều quyết định khó khăn, Vy liệu có thể đồng hành cùng anh, hay sẽ phải đối diện với nỗi sợ mất anh?Trong suốt hành trình của họ, những khoảnh khắc ngọt ngào, những buổi tối dưới mưa, những buổi tiệc cuối kỳ, những giây phút bên nhau giúp họ gắn kết hơn. Nhưng cũng có những bí mật bị che giấu, những thử thách đến từ gia đình, sự nghiệp, và chính những lựa chọn mà cả hai phải đưa ra trong cuộc đời này."Dưới Bầu Trời Mưa" là một câu chuyện về tình yêu học trò, những mối quan hệ phức tạp giữa bạn bè, gia đình và tình yêu. Một tình yêu mà, dù có đau đớn hay khó khăn, cũng sẽ luôn có những giây phút tuyệt vời, ngọt ngào để cả hai cùng nhau đi tiếp.…
trong cuộc đời mục nát này, em đã chán ngấy với cảnh phải sống một cách đau đớn như vậy..!chẳng một ai có có thể ở bên bầu bạn cùng em vậy nên có lẽ mạng sống của em từ lâu đã bị chính bản thân mình coi thường..chịu nội đau quá lớn về mặt tinh thần...thể trạng của em cũng bị em hành hạ đến méo móchắc có lẽ tự sát chánh là phương pháp duy nhất mà em có thể nghĩ trong hoàn cảnh đónhưng tại sao tới tận lúc em chết cậu ta lại xuất hiện và gieo cho em hy vọng dù biết tình hình đã không còn cứu vãn thêm nữa..đến cả tôi cũng phải rủ lòng thương cho em, một đóa hoa quật cường bị số phận đè ngã làm rách bươmcho nên nếu được sống lại ở thế giới khác thì em hãy tự tìm hạnh phúc cho bản thân nhé...đừng lo cho người khác trong khi mình mới là cá thể thảm hại nhất...hứa với tôi nhé..em ơi…
Yêu anh không phải là quyết định sai lầm, nhưng em sợ lắm cái cảm giác tưởng chừng như ôm trọn yêu thương.... rồi bỗng nhiên biến mất như từng tồn tại. Duyên do trời định, phận do người tạo . Có thể gặp được anh là do duyên may, nhưng để sống bên cạnh anh tùy thuộc vào sự lựa chọn .…
Một người yêu mạng như Tang Dao lại bị xuyên không, xuyên vào nhân vật vị hôn thê của nam phụ trong tiểu thuyết, trong lòng nam phụ chỉ có ánh trăng sáng nữ chính kia, cộng thêm nhiều lần bày nhiều âm mưu quỷ kế hại người, cuối cùng lại bị nam chính đưa vào bệnh viện tâm thầnNgười thân bên cạnh đều khuyên cô giải trừ hôn ước, cô cười nhạt một tiếng rồi lắc đầu cự tuyệt Ngoài giới đều nói Tang Dao là một Ninja Rùa, chỉ có chính cô biết, nam phụ căn bản là sống không được bao lâu, thì sau này vì cứu nữ chính mà mất mạng, đến lúc đó dựa vào thân phận là vợ của hắn, chẳng lẽ cô có thể thừa kế được tài sản của hắn ta sao ??Ước mơ duy nhất của cô ngay tại bây giờ là ngồi ăn chờ chết thui ~Thẳng đến một ngày, ông anh của vị hôn phu của cô sau khi say rượu liền chặn cô ở cửa, thanh âm trầm thấp nói "Thứ nó có thể cho em, tôi cũng có thể cho, thứ nó không thể đưa em, tôi lại có thể đưa em, nếu vậy, em có muốn cân nhắc đến tôi không ??"Tang Dao : ????…
Anh có biết gì không một khi yêu là yêu đến tận cùng của cảm xúc. Chưa từng hối hận, chưa từng tiếc nuối. Chỉ tiếc em chưa yêu anh đủ nhiều để cả hai cùng uống li rượu uyên ương.- văn án-1Hắn lạnh lùng ngước nhìn khủng cảnh diễm lệ về đêm của thành phố Đài Bắc_ "Mộc Giai Tâm, 7 năm trước cô là một cái đuôi phiền phức khó khăn lắm mới dứt ra được. 7 năm sau, cô có cái quyền gì nói tôi..... không giữ lời hứa"- văn án-2Trong phòng bệnh, tiếng máy truyền dịch rè rè vang lên, mùi thuốc sát trùng nồng nặc khiến cho cho phòng bệnh thêm tĩnh mịch, chia lìa_" Thế Kiến Lâm, anh phải sống cho em, anh biết không. Dù cho có chuyện gì xảy ra, hãy hứa anh phải sống thật tốt"…
Hôm nay có ai đó hỏi em về anh. Em bảo anh vẫn đang ở trong thành phố này, vẫn hít thở bầu không khí này, chạy xe dưới bầu trời này.Giống như em. Còn lại, em không biết gì về anh nữa.Anh biết không, mặc dù chúng ta không gặp nhau nữa , dù là trong mắt anh bây giờ đây em có là ai đi chăng nữa. Dù là anh có người mới hay chưa, dù là đã có một nơi bình yên mà anh luôn khao khác... Thì xin anh hãy nhớ rằng, đã từng có một người, một người luôn đợi anh về mỗi ngày, luôn bỏ qua những lúc anh nóng giận, luôn muốn anh ăn uống đúng giấc, luôn muốn là người đem cho anh sự hạnh phúc, luôn vì anh mà là người ở bên để chăm sóc, vì trong thâm tâm em chỉ nghĩ, chỉ cần anh sống tốt, em dù có là gì cũng không sao...❤️…
Cậu nói: “Em thích một chàng trai đáng yêu dễ thương và hay cười!”Anh đáp: “Anh không đáng yêu cũng chẳng dễ thương! Mà ngược lại còn rất trầm tính! Nhưng vì em! Nụ cười của anh sẽ luôn thường trực!”Cậu lại nói: “Em thích một chàng trai vui tính, quan tâm tới em!”Anh lắc đầu, lạnh băng: “Anh không vui tính cũng không biết pha trò. Người khác thường rét run khi ở cạnh anh. Nhưng anh sẽ luôn ở bên, bảo vệ và che chở cho em! Dù có chuyện gì xảy ra! Em luôn có thể yên tâm ở yên trong vòng tay anh mà trốn tránh! Để một mình người yêu em gánh chịu là đủ!”Cậu nũng nịu: “Em thích một chàng trai biết nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa!”Anh mỉm cười, ôn nhu đáp: “Anh không thể nấu ăn cũng chẳng thể hạ mình mà lau dọn! Nhưng anh đủ sức để nấu cho em một bát mỳ khi em đói, có thể nấu cháo cho em khi em ốm, cũng có thể mua cả một siêu thị cho em thoải mái lựa chọn. Và cũng sẽ thuê người làm cho ngôi nhà luôn sạch bong!”Cậu cắn môi, dường như sắp bị khuất phục: “Em ghét những con người đào hoa!”Anh ôm cậu vào lòng, khẳng định: “Anh có thể đào hoa nhưng trong trái tim này chỉ có mình em mà thôi!”Cậu chau mày suy nghĩ thêm lý do thì anh đưa mặt cậu gần kề mặt mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ. Sau đó mới dùng ánh mắt yêu thương của mình mà thuyết phục cậu, anh nhẹ giọng: “Anh không hề đạt những tiêu chuẩn mà em đề ra mà cũng chẳng hoàn hảo như người ta nói. Nhưng trái tim, tâm can này lại trọn vẹn tới hoàn hảo tình cảm dành cho em … Anh sẽ làm mọi thứ để để em cảm thấy mình là con người may mắn nhất thế gian này! Em có đồng ý lấy anh không?”…
tình yêu của hai thanh niên ở độ tuổi thanh xuân khi họ biết đâu là yêu đâu là điểm dừng của mình đâu là người khiến mình hạnh phúc khiến mình vui vẻ khi ở bên khi hỏi bên nhau nhưng bị ngăn cách Bởi gia đình bạn bè không chấp nhận mối quan hệ ấy khi tất cả mọi người đều quay lưng với tình cảm ấy một tình cảm chân thành của hai người con trai dành cho nhau hồ lô mình hẹn nhau không bao giờ thấy cô đơn khi ở bên nhau luôn cảm thấy hạnh phúc khi thấy người đối diện cười không nghĩ đến thị phi của xã hội họ không quan tâm xã hội chê cười hay dù bỏ họ họ vẫn lạc quan vẫn tin tưởng vào tình yêu của hai người không ai đồng cảm với tình yêu của họ là hai người con trai với nhau Min và Kook họ yêu nhau vì họ đồng cảm với cảnh ngộ của nhau hoàn cảnh sống rất gng nhau nên họ bắt đầu yêu nhau khi khi ở độ tuổi 20 họ coi nhau là nguồn sống Họ luôn ở bên nhau luôn bên cạnh nhau dù bạn bè bị bán hay thế nào họ cũng bày tỏ tình cảm khi một ngày Tae Xuất hiện thì mọi thứ trong cuộc đời họ đã thay đổi hoàn toàn khi Kook nhìn thấy Tae thì dường Như Kook đã bắt bùa Yêu của Tae…
Lấy bối cảnh châu âu thời trung cổ tại một nhà thờ cổ một cô gái với mái tóc vàng đang ngồi chỗ ghế và cầu nguyện trước thánh đường linh thiêng một nữ Quý tộc với bộ trang phục lộng lẫy Em đã bước vào khi hai người chạm mất với nhau cũng là lúc Định mệnh bắt đầu…
Cuộc đời giống như một cuốn sách. Từng trang em lật giở, may mắn đều có anh hiện diện. Ngày yên bình là khi chúng ta bên cạnh nhau.Cùng nhau."Từ nay về sau, hãy cùng nhau sống thật hạnh phúc nhé!"…
Tác giả: An Thị Phương ThảoFacebook:An Thị Phương Thảo An Mễ Nhi vì có một số chuyện mà cô phải từ bỏ ước mơ của mình đến học một trường dành cho con nhà quý tộc học kinh doanh tài chính. Ngay vào ngày vào lớp học mới cô đã không có thiện cảm với ai và người nào? nhưng tính khí như vậy lại khiến một người cảm thấy cô thú vị và sẽ có một trò chơi tiêu khiển mới? trò chơi sẽ bắt đầu, cô càng chống cự thì hắn càng thú vị mà chơi? khi cô bị khuất phục thì hắn vứt bỏ không thương tiếc... khi tưởng chừng 2 người không còn gặp nhau nhưng định mệnh của họ lại khác, định mệnh của họ buộc phải bên nhau?…
-Sano Manjirou-Em là một vị hoàng tử nhỏ từ khi sinh ra đã được bao bọc thái quái mà bị cô lập với thế giới bên ngoài khi xung quanh chỉ toàn là 4 bức tường trắng.Phu Nhân thường nói với em rằng thế giới ngoài kia chỉ toàn là một màu đen sâu thẳm có thể nuốt chửng em bất cứ lúc nào, nó sẽ làm ảnh hưởng đến em nên Phu Nhân Sano chỉ vì muốn tốt cho em đành chọn cách nhốt em vào phòng. Dùng mọi cách ngăn cản em bước chân ra ngoài.Mỗi lần như thế em lại càng tò mò muốn biết được những điều mới mẻ ngoài kia như thế nào, thế là càng lớn em lại càng làm phản chỉ vì muốn thoát ra cái không gian toàn là những sự chán nản và u buồn kia mà đặt chân sang một thế giới mới, thế giới mà em mong muốn có được sự tự do chăng?Và thế là cuộc chạy trốn khỏi cái cung điện rộng lớn ấy của vị hoàng tử bị Cô Độc chính thức bắt đầu!…
Một bức tường thành vững chắc, một đời đứng vững bảo vệ em, dùng thân mình che chở cho em cả một đời. Một kẻ thầm yêu lặng lẽ, bước đến chữa lành trái tim tổn thương của em. Một người cùng em kề vai sát cánh, cùng em vượt qua những nhiệm vụ khó khăn và nguy hiểm. Một người ở phía sau em, bên cạnh em mỗi khi em bị thương. "Anh đã hy sinh, vậy để em thay anh yêu cô ấy." Số phận thật trớ trêu, người em yêu lại trở về, khi bức tường thành che chắn cả quãng đường thanh xuân của em trở về, ánh mắt và trái tim em chỉ dõi theo người ấy. "Đừng khóc... chúng ta không yêu nhau nữa, có được không?" "Đừng khóc... em hãy trở về bên cạnh anh ấy.""Đừng khóc... rồi chúng ta sẽ hạnh phúc."Hai con người, hai cách yêu, cuối cùng chỉ có một mục đích là bảo vệ em khỏi những nguy hiểm, khỏi những tổn thương mà thế giới đã gây ra cho em.…