Người thêu dệt kết cục
"Không ai có thể thay đổi kết cục nhưng chúng ta có thể thêu dệt một "kết cục" khác từ nó.…
"Không ai có thể thay đổi kết cục nhưng chúng ta có thể thêu dệt một "kết cục" khác từ nó.…
Chuyện tình yêu của Linh - TuấnDù có bao nhiêu thử thách...em vẫn yêu anh, Tuấn!Anh sẽ mãi bên em.. Anh yêu em, Linh!Các bạn hãy theo dõi các phần tiếp theo trên trang của mình nha.. Ủng hộ mình để mình có ý tưởng viết tiếp nè!…
tất cả chúng mày đều bị điên hết rồi"cái khóa 11a3 có được bình thường không vậy?""nghe nói nó lại bị bốc lên cfs kìa""đi trễ thì chớ lại còn gặp bà giáo vụ"--------------textfic lowcaseý tưởng thì không có mà lên fic thì rất nhiều…
YoHan có một bí mật nho nhỏ, nhỏ lắm cơ, nhỏ đến mức cậu thường xuyên lôi mình vào trong góc để gặm nhắm. Vì cậu sợ chẳng biết khi nào bí mật ấy sẽ biến tan.…
Jen : Chuyện này do bà chị toi viết, nên có gì thì tìm bả đi chứ đừng tìm toi =)))Author : Sayuri LayarisIdea : Sayuri Layaris…
Lão một cụ già cô đơn u buồn. không gia đình không bạn bèKhông người thânThậm chí là nhà ở.Lão nghèo tũng, bẩn tưởi lang thang đây đó.Lão luôn mang theo mình một chú chó đen lớn trong quang hành trình lang thang vô định.Lão Là Ăn xin.Tưởng chừng lão sẽ như vậy cho đến chết, một cái chết buồn chán. *THẾ RỒI.............…
Tiểu An và Dương Lạc vô tình tìm thấy nhau trên bãi biển trắng, từ bạn thân hóa thành người yêu, cùng nhau trải qua bao thăng trầm, họ hy sinh cố gắng vì nhau, nhưng cuối cùng ánh sáng cũng soi xuống biển. liệu có còn gặp lại nhau lần nữa ?…
Kahaku và Fushi trong bài học về tình yêu của họ.Warning: Ooc, văn lủng củng…
𝒞𝑜́ 𝓃𝒽𝓊̛̃𝓃𝑔 𝒸𝒶̂𝓊 𝒸𝒽𝓊𝓎𝑒̣̂𝓃 𝒸𝒽𝒶̆̉𝓃𝑔 𝒸𝒶̂̀𝓃 𝓁𝑜̛̀𝒾, 𝒸𝒽𝒾̉ 𝓁𝒶̀ 𝓃𝒽𝓊̛̃𝓃𝑔 𝑔𝒾𝒶𝒾 𝒹𝒾𝑒̣̂𝓊 𝓁𝒶̣̆𝓃𝑔 𝓁𝑒̃ 𝓋𝒶𝓃𝑔 𝓁𝑒̂𝓃 𝓉𝓇𝑜𝓃𝑔 𝓉𝒶̂𝓂 𝒽𝑜̂̀𝓃Cái này tác giả lập ra để vừa vã nhạc vừa vã cpNếu bạn nào có nhạc hay thì coment xuống phần bình luận nhéTruyện được đăng vào mỗi chủ nhật hàng tuần…
không biết tả sao, có lẽ là các cuộc hành trình, chiến đấu, tìm một lý tưởng hay mục tiêu sống để hướng đến tương lai của nhân vật chính cùng với những người bạn của mình? Và tương lai như thế nào? Một tương lại bừng sáng?...Tác giả: Homo…
Yêu là mang nỗi đau một đời khốn khó nhưng không lìa xa. Biết yêu là nhớ đến chết.Yêu là tan biến đi trong nhau.Yêu là thương đến khi mình hòa lấy nhau trong từng linh hồn... DESIGN BY : @tracphuongnghien______Thể loại: Cổ đại, ngược, oneshot, OE.Tình trạng: 1 chương - Đã hoànVì muốn thử sức nên đã tìm và viết cổ đại, ngôn ngữ có thể nhiễm một ít hiện đại. Thông cảm vì mình ít vốn từ vựng cổ đại và ít khi đọc truyện như thế. Nói trắng trợn là truyện theo kiểu cổ đại, nhưng từ ngữ là hiện đại. :)Tác phẩm này xuất hiện trên wattpad là do bài hát Mình Yêu Nhau Từ Kiếp Nào? trong phim "Ai Chết Giơ Tay" của Huỳnh Lập đã ăn sâu vào tâm trí mình, làm mình nảy ra ý tưởng. ______• HÃY LÀM ĐỘC GIẢ CÓ TÂM.• VOTE AND CMT.• KHÔNG MANG TRUYỆN ĐI VÒNG QUANH THẾ GIỚI. • ĐỌC CHÙA KHÔNG CÓ GÌ VUI, CHÚNG KHÔNG NÓI ĐỌC CHÙA.• GÓP Ý TÁC PHẨM CỦA MÌNH VỚI NHÉ. • THUỘC SỞ HỮU CỦA WATTPAD BoiBoi855, KHÔNG ĐĂNG TẢI LẠI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA MÌNH. #Cám.…
"Anh và cậu, mãi chỉ là hai mảnh ghép lạc đường, không bao giờ thuộc về nhau, nhưng không bao giờ chấp nhận chịu từ bỏ. Đến cuối cùng, người yêu nhiều hơn chính là kẻ thua cuộc. Kẻ thua cuộc là người duy nhất chịu tổn thương. "…
Đây là câu chuyện cuộc đời tôi tôi là Dung! 27 tuổi . Một cái tuổi đang đứng chênh vênh giữa cuộc đời , không sự nghiệp , không học thức uyên thâm . Nhưng có rất rất nhiều hoài bão ..... vẫn đang ấp ủ . Và kái thứ hoài bão mà tôi muốn làm nhất trong đời mình chính là trao đi tình yêu thương đến tất cả mọi người ! vì con ng sinh ra là để được yêu thương .…
thật sự là chẳng biết nói j với hai người này nữa tại vì mình biết ở tại fan của anh Tiến ý , thật sự nó rất reallllllllllllll mê quá trời luôn ý , nhất là anh Bảo nha anh mà làm j anh Tiến của em đi là em sẽ phá dám cưới tương lai của mấy người nếu có anh mà có đọc này thì anh nó bình chọn và bình luận cho em nghe chưa 😍😍😍…
Những đoản, oneshot và những thứ liên quan tới hai bạn trẻ bày :3Độ dài các chap sẽ không đều nhau (vì viết ngẫu hứng mà) :vCảm ơn vì đã đọc ^^Nguồn ảnh bìa: yanderevinie_art on Instagram.…
" Nơi này là đâu vậy? Sao mình lại ngồi ở đây? "Khi đang ngồi dựa vào một gốc cây cổ thụ và ngắm sao. Phong cảnh rất là đẹp... Nhưng tôi lại rất phân vân rằng tại sao mình lại ở đây?Sau đó khi quay mặt lại thì bất ngờ tôi nhận ra có một người đang ngồi cạnh. Người ấy mặc một cái áo đen, quần xanh đậm và áo khoác màu cam đang buộc ở phần eo bụng còn khuôn mặt thì không thể thấy được vì nó bị mờ nhòe.Tôi thầm nghĩ người này là ai?Sao lại mang cho mình cảm giác an toàn đến như vậy.==================================================================================Làm ơn không reup lại chuyện của mình hay lấy nó rồi đăng ở các trang web khác…
Một tác phẩm của Quách Tiểu TửTiến độ: 1 Tuần 2 chap"Nhật Thiên học vẽNhật Thiên thích vẽNgoài vẽ ra Tiểu Thiên chẳng thích làm gìĐừng như Tiểu Thiên !"Cao Nhật Thiên mai mắn hơn bạn bè cung trang lứa khác, là sinh viên năm Nhất đại học khối H của trường Đại học Lang Văn. So với những người cùng tuổi, cùng thi thì người này hên hơn nhiều. Cậu ấy không phải dân sinh sống ở TP này mà là từ nơi khác vì muốn bước chân tới xứ Sài Gòn hoa lệ mà cố gắng, siêng năng để tới được trên này. Vậy nói hên là hên ở chỗ nào? Chẳng phải có lắm người thi đậu vào đại học vào chốn này hay sao?Bà Tường Thiên Vy_thân mẫu của Nhật Thiên 8 năm trước tính chuyện tương lai đã vào Sài Gòn lập nghiệp, để lại cậu con trai quý tử của mình cho ông bà dưới quê nuôi. 8 năm sau có được căn hộ kha khá, ổn định được cuộc sống, dọn đường cho quý tử có chỗ ăn ở khi lên Đại học. Thế là một công đôi chuyện. Tuy nhiên, cứ tưởng an tâm phần nào với cậu con trai đang tuổi dậy thì ai ngờ lại giao trứng cho ác...8 năm sau gặp lại câu con trai bà mới nhận ra một chuyện...-Con trai bà không biết làm gì!! ...Đụng gió thì sợ bụi..Đụng nắng thì sợ đen...Đồ trên 8.25 kg thì khiên không nỗi..ơn trời cảm ơn ông bà !!****…
Lyrics nhạc Trung…
Ta từng là một linh hồn đơn độc, trăm ngàn tâm tư mà chẳng biết kể với ai.Từng mong có một người để chia sẻ nỗi lòng, lại chẳng biết ai có thể thấu tận lòng ta.Cho đến một ngày, người chìm trong thế gian lạnh lẽo nhưng tiếng ca lại dịu dàng đến lạ.…