𝘨𝘢̃ | jungkook x you |
"Anh chưa từng nghĩ sẽ có một người khiến anh muốn sống tử tế hơn... cho đến khi anh nắm lấy tay em."…
"Anh chưa từng nghĩ sẽ có một người khiến anh muốn sống tử tế hơn... cho đến khi anh nắm lấy tay em."…
Ngược, HE, có H--------------------------Văn án: Anh thấy em giống con gì?- Laville hỏi Zata khẽ phì cười khiến cậu đỏ cả mặt vì câu hỏi ngớ ngẩn của mình. Laville giận dỗi,khoanh tay quay mặt đi,miệng lẩm bẩm: - Chắc anh cũng thấy em giống con vẹt lắm mồm chứ gì? Zata cười,kéo người ngã vào lòng, khẽ thì thầm: -Không! Anh thấy em giống phượng hoàng lửa! - Tại sao?- Laville thắc mắc Zata khẽ vùi đầu vào hõm cổ người trước mặt: - Không có gì,chỉ là hồi tưởng lại một chút. Lần này đến lượt Laville khẽ cười, quay lại nhẹ nhàng đặt lên môi Zata một nụ hôn nhẹ. Có vẻ cậu cũng nhớ ra gì đó rồi....…
jungkook luôn bắt nạt taehyung?[230819] #6 - vkook[230920] #1 - taekook[230924] #3 - vkook…
"Em đừng cười kiểu đó với người khác nữa."Đức Duy khựng lại, bàn tay đang cầm cốc trà sữa hơi run."Kiểu gì cơ?"Quang Anh không trả lời ngay. Ánh đèn phòng hậu trường hắt lên gương mặt Duy - yên tĩnh, sáng, và quá mức dịu dàng."Cái kiểu cười khiến người ta tưởng em có ý gì đó." - Giọng Quang Anh trầm, đều, không nhanh không chậm - "Trong khi... em chỉ hay cười như thế với anh."Duy cắn nhẹ môi, đôi mắt lảng tránh."Anh để ý kỹ thật đấy.""Với em thì anh luôn để ý."Quang Anh bước lại gần. Rất gần. Cái khoảng cách khiến tim Duy đánh trống trong lồng ngực."Từ bây giờ," - cậu nói chậm rãi - "đừng mang ánh mắt đó, nụ cười đó... cho ai khác nữa. Được không?"Duy im lặng.Một lúc sau, cậu nhỏ giọng, gần như là thì thầm."Vậy... anh tính làm gì với ánh mắt đó?"…
Becky rúc vào người cô, bám vào cổ cô.- Tôi không biết nếu em cũng bỏ tôi đi ,tôi sẽ ra sao nữa. Freen , hứa với tôi, vĩnh viễn không được rời xa tôi. - Nàng ngước lên ngắm khuôn mặt xinh đẹp của người con gái mình yêu.Freen gật đầu ,đem môi cô hôn xuống.- Ngoan, em vĩnh viễn bên cạnh chị. Chỉ cần em còn thở , em sẽ không khiến chị tổn thương lần nào nữa.Cô ôm nàng ,đắp chăn cho hai người cẩn thận ,thì thầm.- Quên đi quá khứ ,hiện tại có em ,có bé con, ba người sống hạnh phúc.- Cảm ơn em ,Freen.Cre : TranNguyen140499…
Kiếp trước Điền Chính Quốc cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương. Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh. Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn. Điền Chính Quốc quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Điền trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà. Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp. Sau đó "nắm sữa" bị đẩy vào nhà Lão Kim cách vách. Nhà họ Kim là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất. Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta. "Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu. Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu. Là người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm trường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu. --- Bản gốc: Nhà có bé ngoan Tác giả gốc: Thính Nguyên Bản chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm thỏa mãn các con dân đu CP. Người người nhà nhà hoan hỉ nhee…
Tại sao cuộc đời tôi toàn thua cậu ta vậy chứ, đến lớn rồi vẫn bị đè dưới thân tên đáng ghét ấy, không công bằng chút nào.220722 - 161223…
Tác giả : Vô Tâm Đàm TiếuEditor: ShmilySmile17Cover: SeelenschnittTình cảm này không ngờ kết cục vẫn là chia tay.Orm Kornnaphat không hiểu rõ tình cảm của mình, mà Lingling Kwong lại luân quá sâu.Hai người chia tay nhau, đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ này.Nhưng bốn năm sau, toàn bộ giới thương nghiệp đều giật mình khi nghe tin tổng tài Kwong thị Lingling Kwong nhảy lầu, tự sát.Trước đây, vì bị ba ép đến công ty đối thủ nằm vùng, Orm cũng không còn cách nào, đành cố gắng trà trộn vào, dốc hết sức lực để trộm đi bí mật thương nghiệp của tập đoàn Kwong thị, sau đó, đường ai nấy đi...Mãi cho đến khi cô nghe được tin Lingling Kwong qua đời, cô mới thông suốt, tại sao chính mình lại khổ sở như thế sau khi chia tay Lingling Kwong.Hóa ra, cô đã thích người ấy từ lâu.Thế là, Orm Kornnaphat dứt khoát đập đầu chết trên bia mộ của Lingling Kwong.Vốn nghĩ rằng sau khi xuống dưới suối vàng sẽ bù cho cô một câu "Em thích chị" mà cô chưa bao giờ nói thành lời.Nhưng trăm ngàn lần không nghĩ tới, khi mở mắt ra một lần nữa...Cô trọng sinh về một năm trước.…
" Nếu bây giờ em nói em thích anh thì sao "Đây không phải là tình cảm của fan dành cho idol cũng không phải là tình cảm của quản lý dành cho nhân viên mà là tình cảm của nam nữ. Anh là idol, sẽ có rất nhiều fan không ủng hộ, nhưng họ không thể quyết định hạnh phúc của cả cuộc đời anh. Hãy suy nghĩ kĩ rồi trả lời em, em sẽ chờ anh.…
Tác giả : Thanh Thanh Thùy TiếuTừ chương 1-200.Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ.Cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.…
"Cảm ơn anh""Đừng cảm ơn anh ! Về với anh đi, về với anh đi em ơi.."…
Tác giả: Vô Tâm Đàm TiếuED: yours24×2Cover: Seelenschnitt…
Amuro Tooru, Rei Furuya hay là Bourbon? Đâu mới là con người thật sự của anh chàng này. Sự gặp gỡ định mệnh giữa anh và cô gái kì lạ đã cuốn anh vào vòng xoáy công lý và tội ác, lằn ranh yêu ghét mong manh. Cô gái kì lạ đó, khi đến với cuộc đời anh cũng nguỵ tạo ra vô số bộ mặt. Cô ta là ai? Là Haru Yoshida, là thành viên của tổ chức dưới bí danh là loại rượu Marsala có nhiệm vụ truy lùng anh hay là một ai khác?Một hành trình với nhiều biến cố, trong đó có cả đắng cay và ngọt ngào đã đưa cả hai đến gần nhau hơn, con tim của cả hai dường như đã run rẩy vì thứ cảm xúc kì diệu, tình yêu. Nhưng chính vì những cách trở của thân phận, tội ác và chuyến tuyến, tình yêu này đã nhuốm đầy máu và nước mắt. Họ có đến được với nhau không hay vốn dĩ định mệnh đã sắp đặt một cách trớ trêu họ phải đối đầu, kết quả sẽ là gì?Đây là một fanfiction mà mình không "đẩy thuyền" Amuro với bất kì nhân vật nào trong truyện, nữ chính là một nhân vật mới hoàn toàn, có lẽ điều này sẽ khiến bạn có chút ái ngại và lạ lẫm. Nhưng hãy ghé vào và ủng hộ truyện mình nhé, câu chuyện giữa Amuro và nhân vật mới này sẽ không khiến bạn thất vọng.…
Cover fic gốc: GARAGE TÌNH YÊUTác giả :TranNguyen140499"Tôi là thợ sửa xe, nhưng em có thể nào đến sửa giúp tôi một trái tim đã tan vỡ không ?"(Truyện mình cover lại nếu có vấn đề bản quyền hoặc lí do khác, mình sẽ gỡ truyện)…
Bản gốc của Dáng Hình Thanh Âm thuộc quyền sở hữu từ tác giả @downpour0721 - cùng một chuỗi những câu chuyện khác vô cùng, vô cùng, vô cùng đáng đọc. Chuyển ver đã được sự đồng ý từ tác giả, vì tuổi và hoàn cảnh của nhân vật không giống nhau hoàn toàn nên đôi khi mình sẽ điều chỉnh một chút chi tiết để mạch truyện hợp lý nhất với nhân vật chính và sẽ tận lực mang Jeonglee hoà hợp với Dáng Hình Thanh Âm - chi tiết mọi người có thể đọc tại 'Một lần nói hết: Chuyện chuyển ver' tại nhà chính của chị M tác giả của bộ truyện nhéMình là supporter của T1-2023 nói riêng và LCK nói chung, mọi người nếu có góp ý gì cứ thẳng thắn với mình nhé. Mình không đăng tải bạn bé này ở bất kỳ nền tảng nào khác ngoài Wattpad mọi người nếu mang em ấy đi đâu thì note lại địa chỉ nhà mình nha, cảm ơn rất nhiều ạ. -------"Sau này anh không đóng cửa nữa."Jihoon vỗ nhẹ lên cánh tay Sanghyeok. "Sau này" sao, cậu hi vọng sau này là có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Jihoon mặc, Sanghyeok nói thầm:"Sau này anh là nhà của em""Anh nói cái gì, em nghe không rõ"Đêm không một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Sanghyeok còn nghe thấy được, vậy mà Jihoon lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Anh bấm móng tay vào sâu trong vai Jihoon, cậu hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Hyeok vừa nói gì với em? Sau này cái gì?""Sau này anh ăn mì gói với em, được chưa?"…
"Sau này em không đóng cửa nữa."Seongwoo vỗ nhẹ lên cánh tay Daniel. "Sau này" sao, anh hi vọng sau này đó có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Seongwoo mặc, Daniel nói thầm:"Sau này em là nhà của anh.""Em nói gì? Anh nghe không rõ. "Đêm không còn một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Daniel còn nghe thấy được, vậy mà Seongwoo lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Cậu bấm móng tay vào sâu trong vai Seongwoo, anh hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Niel vừa nói gì với anh? Sau này cái gì?""Sau này em ăn mì gói với anh, được chưa?"…
! mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu/ đây là sản phẩm của trí tưởng tượng! hãy nhớ đây chỉ là fanfic mà au tự đẻ tự ăn (nhưng một ngày đẹp trời au bị sảng nên quyết định đăng truyện để mọi người đọc chung)! truyện không đầu tay nhưng là fic đầu tiên từ khi đu tuyển thủ esports! có thể chứa một vài cp khác (sẽ được đề cập trong mục "Lời nói đầu", nên hãy click back nếu bạn cảm thấy khó chịu với bất kì cp nào trong đó, au không chịu trách nhiệm vì au đã cảnh báo rùi nhé!!! ở đây only onran! cuối cùng, chúc các bạn một ngày tốt lành và hãy đọc truyện hoan hỉ, vui vẻ nhé<3…
Buổi trưa nắng gắt, người em trai đội nón lá ra ruộng lúa sau nhà. Gió thổi tà áo bà ba màu chàm bay nhẹ, vải áo nép sát vào đường cong của lưng eo con trai đôi tám. Nón lá xoay ngang, gương mặt quay lại quá nửa vẽ ra một nụ cười tươi đẹp hồn nhiên, phơi phới gọi tình.Ký ức ngọt ngào đến mức mỗi khi nhớ về lại thấy ngọt dịu như nước trái dừa non ai vừa bổ ra.…
Thể loại: Đam mỹ | Cổ trang Việt Nam | Công quân nhân lạnh lùng, ghen tuông, chiếm hữu yêu thương thụ. Thụ thầy thuốc tàn tật ngồi xe lăn mang thai sinh con. Ép gã - cưới trước yêu sau - ghen tuông - chiếm hữu - cưỡng hôn - chữa lành - ngược nhẹ - có H | 20 chương + 5 ngoại truyện)📍 Bối cảnh :Làng nhỏ miền Tây Nam Bộ, vào thời kỳ cuối Pháp thuộc - khi sông rạch vẫn mênh mang, ghe xuồng còn len lỏi qua từng con rạch nhỏ, và nghề thuốc Nam vẫn là chốn nương tựa của người nghèo.Dưới mái nhà rêu phong ven rạch Ông Đốc, có một tiệm thuốc gia truyền ba đời - giờ đã xuống dốc, chỉ còn cậu út bệnh tật gánh vác.Và rồi, một người đàn ông mang quân phục, dáng lạnh lùng, bước vào...---🧑🦽 Huỳnh Thiên Nhân - 22 tuổiCon út nhà họ Huỳnh, dòng họ ba đời làm nghề thầy thuốc Nam có tiếng trong vùng.Sau khi du học Tây y tại Sài Gòn trở về với hoài bão kết hợp Đông - Tây y, cậu gặp tai nạn khi đi hái thuốc trong rừng U Minh Thượng, dẫn đến liệt nửa thân dưới.Từ đó, cậu ngồi xe lăn, sống trầm lặng nhưng vẫn chữa bệnh, bắt mạch, bốc thuốc cho dân làng với tất cả lương y tâm huyết.Cậu dịu dàng, lý trí, nội tâm kiên cường - nhưng cũng đầy tổn thương.---🧑✈️ Phan Quân (biệt danh "Lucien") - 29 tuổiTừng làm lính cho Pháp, được ân xá sau chiến tranh và giữ chức quân nhân ở một làng quê nhỏ vùng Tây Nam.Có tiền, có thế lực, mang vẻ ngoài lạnh lùng, khó đoán - nhưng sâu bên trong là người từng trải, cô độc, khao khát tình yêu.Tình cờ gặp Thiên Nhân khi tìm thầy thuốc cho binh lính, hắn rung động từ cái nhìn đầu tiên -…
Thể Loại : hiện đại, niên hạ công x tật nguyền thụ, ấm áp, sủng.Văn án :Tôn Duệ Lâm năm xưa được một kẻ tật nguyền cứu thoát chết khỏi đêm trời giá rét. Lúc đó, nhóc con 12 tuổi đã từng nói." Anh ơi, anh cho em biết tên anh đi. Sau này em giàu em sẽ báo ơn anh"Kẻ ngồi xe lăn năm đó bật cười, cứ tưởng đó chỉ là lời nói đùa liền trêu chọc cậu nhóc." Tôi nghèo lắm, lại còn bị tật nữa. Cậu nuôi tôi nổi không ?"" Được chứ! Anh đợi em giàu sau này em sẽ nuôi anh. Em nuôi anh cả đời cũng được!"" Ha Ha... ta tên A Nhược, sống tại khu ổ chuột đường X. Hãy nhớ những gì cậu đã hứa với tôi đó, tôi đợi cậu báo ơn mình!"Mười năm sau, khi Tôn Duệ Lâm trở thành tổng tài liền không quên người kia. Anh tìm đến khu ổ chuột nơi người kia ở liền bắt gặp cảnh tượng A Nhược nằm co ro đôi chân bị tật ở một góc giường cũ kĩ, cả người lâm vào mê man vì sốt cao.Tôn Duệ Lâm không nghĩ nhiều, cứ thế bế người kia về nhà chăm sóc.Câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng, ấm áp về một tổng tài cùng một nam nhân bị tật xin được chính thức vén màn.…