Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chuyện về một cậu bé đi tìm hạnh phúc thật sự của mình. Mọi thứ dường như tuyệt vọng khi cậu phải sống cô đơn trong một gia đình không có tình thương. Sau bao nhiêu năm sống trong nỗi cô đơn đó, liệu cậu có tìm thấy hạnh phúc thật sự, tìm thấy một người yêu thương, lo lắng, quan tâm, chăm sóc mình bằng cả tấm lòng?Nói chung là đọc đi rồi biết😀😀😀😀.…
Write by meNhân vật: Mạnh Thụy & Vương Bác Văn-Cưng chiều, ôn nhu công-Xinh đẹp, từng trải thụ -Công sủng thụ, nhất công nhất thụ CHÚ Ý: Đây là fic đầu tiên mà tớ viết, không biết là có hay không nhưng mong là mọi người ủng hộ mình. Cảm ơn rất nhiều. ^^Văn án: "Quá khứ-thứ tốt nhất là đừng bao giờ nên nhắc lại dù cho nó buồn hay vui. Tốt nhất vẫn là nghĩ cho hiện tại và tương lai thôi."-Anh yêu chiều khẽ đưa tay vuốt những sợi tóc mềm mại đen tuyền của cậu. Vương Bác Văn đôi mắt đã khép lại, mi tâm cũng đã giãn ra, hơi thở ấm áp phả đều đều. Cậu ngủ rồi... nhưng bàn tay vẫn giữ chặt lấy tay anh, mười ngón tay đan vào nhau... cứ thế an yên nắm tay anh...…
Cậu là con của một nô tì thấp bé.Hắn là thái tử cành vàng lá ngọc.Nghiệt duyên gắn bó hai số phận tưởng chừng như không chút liên quan này với nhau.Ngao du bốn bể, không quan tâm nơi đến là đâu. Chỉ cần biết trên đoạn đường hai người có nhau.…
Văn mình viết vẫn chưa xui lắm, cũng hổng rành Hán Việt lắm nhưng viết vì đam mê thôi. Tổng hợp chút ít phiên ngoại mình tự biên tự diễn cho TQTP vì chính truyện hay PN mình vẫn còn luyến tiếc quá nhiều điều đi nên là thảy mấy cái lưu luyến ấy vào đây tất, làm thành một bách khoa. Nói trước vì chính truyện là thanh thủy văn nên đây vẫn là thanh thủy văn, mình có muốn viết H cũng không đành vì đơn giản là ngôn từ kém cỏi nên không thể thêm H vào đượcvà cái chính là mình không muốn mất cái "chất" của tác phẩm, nói sao ta, tui nghĩ cái này là thanh thủy văn cũng có lí do cả đấy nên mọi người cố ăn chay nhá.…
Ký Hoài Xuy từ nhỏ đã không nhận được mấy tình yêu thương, vì vậy quyết định phải dùng hết tâm can cho người mình thật sự để trong lòng. Đáng thương là người trong lòng cậu như ngựa hoang trên thảo nguyên, nào biết ngoái đầu nhìn cậu dù chỉ một lần.Mang cái danh thiếu gia hào môn, thứ Thụy Vũ không thiếu đó chính là lời đường mật nịnh hót xung quanh. Hắn khinh thường thứ tình cảm rẻ mạt từ người bên ngoài, vốn dĩ hắn đâu thiếu kẻ theo đuôi nên cần gì phải trân trọng những mối quan hệ qua đường do tiền tài mang lại. Thế mà Hoài Xuy lại khác, thay vì buông lời phục tùng hắn, cậu hờ hững lộ thẳng vẻ muốn tiền từ hắn, miễn có tiền thì bắt cậu làm gì cũng được. Hắn không khỏi nghi ngờ tên du côn xếp chót lớp này có phải ngốc đến ấm đầu hay không, nhưng chẳng sao, thêm một đồ chơi mới cũng không hại gì.Từ đó, mối quan hệ đầy oan nghiệt này bắt đầu không hồi kết.…
Thể loại: Đam mỹ, 1x1, cổ đại, huyền huyễn...Vắn tắt: Hắn chỉ là một hình nhân giấy được tạo ra từ sự cô độc của Thủy thần...Một hình nhân giấy không nên có xúc cảm của con người, không nên học cách cười, học cách khóc, học cách vui, học cái buồn... Lại càng không nên thay đổi…
Một ngày trong tuần (ngẫu nhiên) lúc 8 giờ hàng tuần sẽ up đoản 💢 Hi vọng là không quá lâu :3 💢 Và đoản thiên về SE nên đừng có bảo sao tác giả độc ác lấy nước mắt đọc giả :3 .…
Phó Khúc Thần vì lỡ tay đốt cháy thư viện mà xuyên sách, trở thành nhân vật phản diện hình dáng xinh đẹp nhưng trái tim mục nát loại kia.Sống lại đời thứ hai, Phó Khúc Thần liền nhàn nhã trở thành nhóc con 6 tuổi, vả mặt mấy cái vật cản đường, thuận tiện chơi lưu manh với đại ca nhà bên.Nhân Sinh hạnh phúc, tình yêu thăng tiến.Phó Khúc Thần liền toả sáng kim quang, trở lại chốn cũ.Mà đại ca nhà bên kia đang cầm chìa khoá phòng thư viện, thần sắc loạn thần nhìn chằm chằm đỉnh đầu đen tuyền Phó Khúc Thần. Khàn Khàn mở miệng:" Xem ra tiểu nhóc con thiếu đánh, chạy lại xa như vậy."…