Phúc Vân Hoa • trọng sinh
Tác giả: Khách Cư MộngVăn án:Đây là một cái tiểu trong suốt tại sau khi xuyên qua đàng hoàng làm người, chân thật làm việc, cần cù chăm chỉ...Sau khi sống lại vốn định cứ như vậy thanh thanh thản thản sinh sống, nghiêm nghiêm túc túc hưởng thụ sinh hoạt, không nghĩ tới cư nhiên bị người khống chế được?Bị khống chế liền tính nhưng là tại sao còn có thể bị một người nam nhân truy?Bị nam nhân truy cũng coi như nhưng vì cái gì còn luôn miệng nói muốn ta làm hắn hoàng hậu?...Ta rất xác định ta là mang đem (đái bả : sinh con trai) ! !Hoàng đế muốn trắng trợn cướp đoạt đàng hoàng phụ nam, là làm cho hắn cướp vẫn là phát huy chính mình trong suốt bản sắc?…
_12 năm 2 nàng 2 tình yêu_
Bạn có tin vào Soái Thần không? Tôi thì có đấy ~…
[vtrans] deep desire
author: Llamaonfiretranslator: câu lạc bộ con tim cô đơn của trung sĩ pepperfandom: The Beatlespairing: John Lennon/Paul McCartneysummary: paul ngược dòng ký ức, trở về với khát khao cháy bỏng giấu kín bao năm với sự trợ giúp của một đồ vật có phép.WARNING: CHARACTER'S DEATHBẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.…
Review truyện đam mỹ hằm bà lằng
Nơi lưu trữ tất cả các câu chuyện mình đã đọc.…
[Bác Chiến]Mùa hè có gió thổi qua
Nhân vật chính:-Vương Nhất Bác:Diễn viên,ca sĩ.-Tiêu Chiến:Nhiếp ảnh gia…
NGÔI LÀNG MA
Me là lính mới có gì sai sót mong các pác thông cảm…
hình ảnh đồ cổ trang girl
thích thì coi ko thôi…
One piece( chị sẽ luôn bảo vệ em)
one piece, cùng phe, ngợi cảm , truyện tình cảm…
|btsbp| Run
• Bundy •…
[ĐAM MỸ] [CAO H] DƯƠNG VŨ
TÁC PHẨM DO MÌNH SÁNG TÁC. TUYỆT ĐỐI KHÔNG REPOST KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP!!!Ôn Khánh Vũ x Lam Cẩm DươngThể loại: 1x1, sủng ngọt, cao H (sẽ có ở các phiên ngoại), thanh xuân vườn trường, ngược tâm, ôn nhu nhẹ nhàng si tình công x nhà mặt phố bố làm to thụVăn án:Ôn Khánh Vũ ngủ thiếp đi vì quá mệt. Hắn bay chuyến đêm qua từ thành phố khác về đây, sáng nay chưa kịp đến nhận chức cơ quan mới gần đây vì máy bay gặp sự cố khởi hành chậm, nhân viên khuân vác vừa đến đã làm ồn cả nhà vì lúc chuyển đồ đạc luôn gây ra tiếng động, Ôn Khánh Vũ không yên tâm nên mới trực tiếp ra chỉ huy. Giờ đã quá mệt, hắn nên ngủ một chút.Ôn Khánh Vũ thấy một giấc mơ kỳ lạ.Hắn mơ về thời trung học, hắn vẫn còn mặc áo trắng đứng từ lan can nhìn xuống sân trường. Lần đó là mùa thu, lá vàng trải khắp nơi, trời quang đãng, gió se se..."Học trưởng, em là Lam Cẩm Dương."Ôn Khánh Vũ quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt ngang tầm mắt mình, nở nụ cười trong sáng."Ôn Khánh Vũ." Hắn vẫn luôn nhã nhặn như vậy, luôn xa cách với người ta.Lam Cẩm Dương nhìn Ôn Khánh Vũ một lát, rồi kéo tay hắn đi. Ôn Khánh Vũ ít nhiều ngại tiếp xúc người lạ, định vùng tay ra. Nhưng ngay khi dừng lại Lam Cẩm Dương đã buông tay trước. Hắn lục lọi thứ gì đó trong ba lô, một hồi lấy thứ đó ra."Học trưởng, của anh."Ôn Khánh Vũ nhận lấy, mắt nhìn chằm chằm Lam Cẩm Dương."Cộc cộc."Hắn chợt tỉnh dậy vì tiếng gõ cửa. Ôn Khánh Vũ ngủ không sâu lắm, liền mở mắt, xỏ dép bông ra mở cửa."Tôi cho chó ăn xong rồi. Giờ chúng ta có thể nói chuyện được chứ?"…