|Chodeft| Lặng lẽ
mình nhớ họ nên mình viết…
mình nhớ họ nên mình viết…
Tên : Vị Bơ Yêu ThầmTên Gốc : 奶油味暗恋Tác giả: Trúc Dĩ Nguồn: wikidich Edit: Bạc HàBạn đang đọc truyện Vị Bơ Yêu Thầm của tác giả Trúc Dĩ. Một ngày trước Lâm Hề Trì và Hứa Phóng cãi nhau ầm ĩ, thề không nói chuyện cùng nhau.Ngày hôm sau, tâm sự Lâm Hề Trì nặng nề mà mở ra cửa nhà.Liếc mắt một cái liền thấy Hứa Phóng đứng dựa ở trong góc bên cạnh cửa.Nghe thấy động tĩnh, Hứa Phóng nhìn lại đây, an tĩnh mà nhìn nàng. Trầm mặc vài giây sau, anh bỗng nhiên nói một câu khẳng định:"Mình mất trí nhớ."Lâm Hề Trì nuốt nước miếng, gật đầu, thật cẩn thận mà nói tiếp: "Lại còn nhớ rõ mình là ba cậu."Hứa Phóng: "..."* thanh mai trúc mã đấu đá lẫn nhau / đại khái chính là một đôi mỗi ngày đều nghĩ cách làm thế nào hố chết đối phương…
~ Nguyện làm nô lệ cho em ~~ Nguyện yêu em suốt cuộc đời ~…
....…
Springday…
What can I write in there.…
3 con người 3 tính cách liệu họ có đến đc vs nhau…
đây là chuyện để tôi tâm sự…
Tình yêu của Vua nước TH và tam hoàng tử tộc băng yêu…
Chủ yếu ns về Joonie trg lòbg mik thôi…
piano on pc…
PHƯỢNG LOAN CỬU TIÊUTác giả: Dạ BắcUploader: QingJuanNguồn: Wikidich.com Và: Dichtienghoa.com (69shu.com) [Nội dung giản lược]Từ Thánh Tôn bị hại, ngã xuống ngu dại phàm nhân, Liễu Thiều Bạch xoa tay hầm hè chuẩn bị trở về đỉnh, tước cẩu nam nữ.Kết quả đấu ngàn năm tử địch, lại cái thứ nhất xuất hiện, biến thân các loại mỹ nam, toàn phương vị vô góc chết ở nàng trước mắt õng ẹo tạo dáng.Người nào đó: "Ngươi không phải muốn ba ngàn mỹ nam? Nói đi, ngươi nghĩ muốn cái gì dạng mỹ nam, ta đều biến cho ngươi."====================…
madara, hắn thất vọng với mộc diệp, hắn bỏ làng trở thành phản bội nhẫn, nhưng liệu hắn có đang thật sự bỏ đi konoha rồi hay chỉ khôi phục thân phận của mìnhMadara đâu rồi, mọi cố gắng tìm kiếm của ngài đệ nhất đều thất bại, không có một dấu vết nào được tìm thất cả, như thể ai đó đã biến mất thật sự rồi, nhưng đó là gì. Người ta hay thường nói:' tưởng như xa tận chân trời mà gần ngay trước mặt đây sao' . kết thúc cũng là bắt đầu lạiNgười đó là : Uchiha Maya.* chú ý: đây toàn bộ là truyện tự sáng tác, chỉ có tại Wattpad, cấm sao chép dưới mọi hình thức…
Chuyện gì sẽ xảy ra.... nếu em không tới.... nếu tôi không được gặp emQua bao nhiêu năm.... em vẫn ở đó.... che chở cho tôiVà giờ.... em quay lại..... để giải cứu tôi khỏi cái địa ngục trần gianEm nguyện hi sinh bản thân mình..... để đưa quái vật đến với bầu trời xanh kiaCảm ơn em..... vì đã cho tôi một hơi ấm...... làm tan chảy trái tim băng giá nàyLƯU Ý:-FIC NÀY VIẾT VỀ CP FRANS (Cái này chắc ai cũng biết rồi)-KHÔNG ĐƯỢC XÚC PHẠM HAY NÓI NĂNG THÔ LỖ VỚI MÌNH NHA (Ý kiến xin được giải đáp ở chuyên mục bình luận :))-KHÔNG ĐƯỢC MANG TRUYỆN CỦA MÌNH ĐI BẤT CỨ ĐÂU MÀ CHƯA CÓ PHÉPCHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…