Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cuộc sống của Choi Soobin luôn được xác định bởi những quyết định khó khăn và những ca phẫu thuật phức tạp. Nhưng khi gặp em, một omega kiên cường và đầy đam mê. Anh không còn chắc chắc về những gì mình đã làm. Tình yêu giữa một bác sĩ alpha luôn nghiêm túc và một ca sĩ omega nghịch ngợm thì sẽ như thế nào?…
Tác giả : Trương Tuế QuyênNội dung truyện:Hạ Lẫm Ngôn và Hà Thanh Thanh - hai đứa trẻ mồ côi gặp nhau ở cô nhi viện, lớn lên bên nhau như anh em, nhưng trong tim lại giấu kín một tình yêu dành cho nhau vượt qua cả tình cảm anh em.Từ những lần che chở, bảo vệ không chút do dự, Lẫm Ngôn trở thành chốn bình yên duy nhất của Thanh Thanh. Còn cô, là thanh sắc dịu dàng duy nhất có thể khiến trái tim anh mềm lại giữa một thế giới khắc nghiệt.Tình yêu của họ trải qua tuổi học trò, trưởng thành cùng nhau, đi qua đau thương, và tưởng chừng đã chạm đến hạnh phúc viên mãn...Nhưng ngay trước ngày cưới, số phận lại cướp anh khỏi cô - trong một chuyến cứu trợ giữa vùng núi lở đất.Thanh Thanh, từ bác sĩ cứu người, đã trở thành người lặng lẽ đi tìm lại một nửa trái tim mình..."Em đã từng không tin vào thần linh... Cho đến khi em cầu xin người trả anh lại cho em.""Nhưng gió mùa hạ năm đó, đã cuốn anh đi mãi mãi..."…
Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…