Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên gốc: 贱受 - http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=1398960Tác giả: 宁远 (Ninh Viễn)Tình trạng: 80 chương hoàn, 2011-12-18Tag: bách hợp, hiện đại, ngược luyến tình thâm, HEVăn án:Chỉ là yêu nàng mà thôi, chính là tiện sao?Băng sơn ngự tỷ công x hiền thê shota thụ (này rốt cuộc là cái ham mê kỳ quái gì a)Chú: Bổn văn không tẩy trắng.Nhân vật: Mạc Tiểu Khuynh, Nguyễn Chí Khiết, Trình Nhược Dĩnh, Mạc Nhất Thần…
"Quách Bảo Quang Nhật, cái tên này mày cũng không lạ gì mà. Nghe nói anh ta chỉ được mỗi cái đẹp mã, chứ nhạt nhẽo lắm""Ban ngày anh Nhật đánh không ngớt tay mà lại bại trong chuyện lấy lòng những quý cô sao ?""Cái này thì chịu rồi. Chậc, chậc, ảnh còn non quá" "Mày nghe tin dởm ở đâu đấy ? Anh Nhật của tụi mình là lại nhạt, khó tin vãi cả ra"Tiếng xì xào của mấy thằng con trai như ong vo ve bên tai, mây trên trời bắt đầu tản ra nhường chỗ cho mặt trời. Tia nắng chết người chiếu thẳng lên mái tôn nóng nực, khiến Quang Nhật đang nằm vắt vẻo trên mái nhà không chợp mắt nổi. Ngồi dậy, tướng ngồi của anh không một chút khép nép. Ngó đầu xuống bên dưới, anh đưa tay vuốt mái tóc mình dưới ánh nắng rực rỡ, vì cái nóng làm máu cũng nóng theo. Quang Nhật giọng trầm trầm ngáy ngủ, khó chịu lên tiếng"Mẹ, cái đéo gì thế, bộ cái gì chịu cơ hả mấy đứa kia?" Vừa hay thế nào Tuệ Nhiên đang cầm quyển sách cách đó không xa đi ngang khu thư viện. Ánh mắt anh rơi đến, dán chặt vào người ấy, ảo ảnh một tia nắng lọt vào tròng mắt anh. Mắt anh không nhìn mấy thằng kia, nhưng miệng lại trả lời tụi nó"Ừ, tao nhạt nhẽo thật"__________________"Yêu em một đời, không rời nửa bước"Truyện Việt Chỉ là một phần suy tư, cảm xúc của XanhVẫn còn trẻ con và lủng củng lắm nên không tránh được những sai sót sót. Sẽ gây khó chịu cho một số người đọc, nên điều đầu tiên là Xanh cảm ơn mọi người vì đã ghé chút truyện của Xanh ♡Author: Quả Dưa Hấu Màu Xanh ( Xanh )…
khẽ nhấp môi, thêm mười năm sống.uống một ngụm, tuổi thọ đạt trăm năm.nốc cạn ly, ta bất tử vĩnh hằng.câu chuyện về suối nguồn tươi trẻ, tiên nữ gác cổng và tên đạo tặc.…
Người ta hay nói về Nguyễn Tô Yến Trúc lớp 11A3 trường THPT Nguyễn Bỉnh Khiêm như một kỳ tích ở đời. Con nhà người ta đúng nghĩa đen không chê vào đâu được: thành tích học tập xuất sắc, đối nhân xử thế lễ độ nhũn nhặn, lại còn vô cùng xinh đẹp.Tất nhiên hoàn hảo như vậy cũng không tránh được kiếp nạn bị dèm pha. Giống như giữa nơi quanh năm tăm tối bóng đêm đột nhiên xuất hiện một tia sáng chói mắt, có người vui mừng thì cũng có kẻ khó chịu.Đình Tùng - cũng lớp 11A3 nhưng học trường THPT Lê Thánh Tông - lại trái ngược hoàn toàn với Yến Trúc. Học sinh cá biệt loại trăm năm mới gặp một lần, nội quy có bao nhiêu điều là vi phạm hết bấy nhiêu, thái độ lúc nào cũng có vẻ khinh khỉnh bố đời thấy muốn đấm. Nếu không có gia đình chống đỡ, hẳn sẽ không có cái trường nào chịu chứa chấp Trịnh Đình Tùng.Hai người ở hai thế giới, tưởng chừng suốt kiếp chẳng liên quan được gì tới nhau. Nhưng Tạo Hóa và định mệnh là những thuyền trưởng khó lường lắm, lắm khi không cho mấy mảnh đời trái ngược vập vào nhau thì không chịu được.----Bìa truyện: PinterestEdit: @cherubunz…
Teenfic.Giới thiệu: Tôi nghiêng đầu nhìn sang cậu ấy đang ngồi bàn bên. Cậu ấy lại ngước nhìn lại tôi. Đôi mắt long lanh của cậu và đôi mắt đang lúng túng củatôi đang giao nhau trên không trung. Cậu chạy sang chổ tôi , ngồi xuống , kéo gần khoảng cách giữa chúng tôi. Rồi gõ lên đầu tôi một cái mạnh , nói:-Ngu ngốc, bài dễ thế mà cậu không làm được!!!-[...] Thấy được ánh mắt ngượng ngùng của tôi, cậu vội vàng nói tiếp:-Bài này phải áp dụng hằng đẳng thức vào chứ.-Nhưng tôi ra kết quả đúng mà. Cậu nghĩ xem 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ tí nào cả? Lông mày cậu nhăn lại . Lần này lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tôi:- 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ thì thứ gì đáng nhớ hả ???? Tôi cầm lấy đôi tay nhỏ bé, thấy rõ từng mạch máu của cậu,nói:- 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ bằng cậu nữa.…
Nam nữ chính: Trần Tuấn Phong & Nguyễn An HạĐoạn trích nhỏ từ truyện: Nữ chính, An Hạ, là một cô gái có ngoại hình dịu dàng, luôn cười tươi như ánh nắng. Nhưng đằng sau nụ cười ấy là căn bệnh ung thư máu giai đoạn cuối, khiến cô không biết mình còn bao nhiêu thời gian để sống. Nam chính, Tuấn Phong, là học sinh chuyển trường với tính cách lạnh lùng, ít nói, và thường né tránh giao tiếp. Cậu sống cùng ông bà sau khi mẹ qua đời vì bệnh, còn bố cậu cũng đã bỏ cậu mà đi nước ngoài làm việc. Cậu có vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng luôn mang theo sự cô đơn và bất cần.…
Giới thiệu nvNam chính : Trương Dạ Minh Cao :1m87cung : song ngư 6/3tính cách khó hiểu.Nữ chính : Tư Mộng Khiếtcao : 1m63cung : Ma Kết 28/12tính cách hòa đồng dễ mến. ND : Kể về chuyện tình cảm nơi học đường, nam chính và nữ chính có tính cách trái ngược nhau nhưng hai người lại trở thành bạn và dần dần có tình cảm với đối phương...*Lưu ý : chuyện có chút tình tiết không hợp lý, sẽ có chút xíu drama nhẹ nhàng thoi nha.…
Diệp gối đầu nằm ngủ ngoan trong lòng cậu, hơi thở đều đều, không biết mơ thấy gì mà có vẻ vui lắm, thỉnh thoảng lại để lộ chiếc lúm đồng tiền ria mèo dưới mắt mỗi lần chép chép miệng cười. Ánh đèn đường vàng hiu hắt rọi vào càng làm không gian thêm phần mờ ảo, làm cậu cảm giác không thực.Cậu khẽ cúi người, nhìn nhỏ gần hơn một chút. Tay cậu bất giác vươn ra, chần chừ một thoáng rỗi khẽ chọc nhẹ vào chiếc má bánh bao của nhỏ. Một lần. Rồi lại thêm lần nữa... Chết rồi, chắc nghiện mất thôi, An thầm nghĩ. Cái má này, cái lúm đồng tiền, rồi cả nốt ruồi nhỏ nhỏ ở đầu mũi này nữa, chẳng hiểu sao lại khiến tin cậu đập nhanh đến thế.Chơt, nhỏ khẽ động đây, đôi mắt mơ màng mở ra, chớp nhẹ như cố xác định mọi thứ xung quanh. An vội rụt tay lại, cảm thấy cả người nóng bừng vì ngượng, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh."À... Cậu ngủ ngon không?" Cậu nhịn cười, giọng lạc đi.Nhỏ nhíu mắt nhìn cậu mới vội vàng ngồi bật dậy. Nhỏ len lén xoa nhẹ miệng và má mình, xác nhận không có thứ gì chảy từ miệng ra lúc ngủ mới yên tâm thở phào. "Cậu... cậu vừa chọc mặt tôi! Vì sao thế?"An lúc này vẫn nhìn ra bên ngoài cửa xe, một tay xoa xoa đùi để xuôi đi sự trống vắng vì ai đó vừa "đi mất", tay còn lại thì vẫn bụm miệng, che mặt, cố gằn giọng xuống."Coi như là cậu trả phí đi!"--- dolliade1 aka dollzaq 15.11.24…
Giữa cái nắng nóng gay gắt của giữa hè tôi lả lơi nằm dài ra giường bấm điện thoại tận hưởng từng đợt gió từ cửa sổ lùa kèm theo tiếng ngân nga của lũ ve sầu"Đào Nhã Linh" Tiếng hét thất thanh ở bên ngoài cửa nhà vang lên y như cái loa phát thanh đầu đường chỗ gì Lan bán bún chả vậy Tôi ngó đầu ra cửa sổ tầng hai của phòng nhìn xuống dướiChặc...là thằng Đức Minh đây mà,tôi nói vọng xuống dưới hỏi nó:"Tìm tao à?"Minh ngước đầu lên nhìn thẳng vào tôi"không tao đến tìm người yêu tương lai"nó cười cười tay vẫy vẫy ra hiệu kêu tôi xuống Ngày viết: 5/1/2025Bìa:pinterets tài chợ…
Trích đoạn:"Có một cảm giác lạ lùng khó tả, dù chỉ mới gặp nhưng người con trai trước mặt mang lại một cảm giác rất thân thuộc. Khoảnh khắc ấy, những tia nắng như đua nhau tôn lên vẻ đẹp của một con người, như ánh dương rạng rỡ đang vẽ nên những viên ngọc lấp lánh thoát ẩn thoát hiện giữa đại dương xanh thẳm ngoài kia.""Lần đầu tôi gặp Trầm Ái Ny đã là chuyện của 14 năm trước.Nhưng có lẽ nhỏ không nhớ gì cả.""Ái Ny! Mỗi khi nghĩ đến em, dù là đêm không trăng không sao tôi vẫn không thôi bị chói mắt bởi ánh nắng vàng đang hiện hữu bên trong tôi, ánh nắng vàng mang tên em." (Quân's POV)12/6/2024…
Tóc của Hạ Khánh rất dài, mỗi khi Đình Khánh muốn ghé sát lại nhìn nó đều phải giữ tóc nó trong tay.Tay của Hạ Khánh rất nhỏ, mỗi khi Đình Khánh nắm tay nó đều phải nắm thật chặt, để không vì lơi lỏng mà lạc mất nó trong biển người.Mắt của Hạ Khánh rất yếu, mỗi khi Đình Khánh muốn nhìn rõ màu hồng ngọc trong đôi mắt ấy đều phải phủ áo khoác lên đầu cả hai để ánh mắt trời không làm nó quá chói mắt.Gu của Đình Khánh không phải thỏ non mềm mại khiến người khác mềm lòng che chở. Nhưng với Hạ Khánh, Đình Khánh can tâm tình nguyện bảo bọc nó. Hoặc Hạ Khánh khiến cậu có cảm giác không thể không mềm lòng với nó được."Cùng nhau đọc sách nhé?""Có muốn lên xe đi một vòng với anh đây không?""Tao muốn nghe mày chơi đàn."Không có câu nào có lời yêu, nhưng hành động lại tràn ngập tình yêu.====Bìa truyện: PinterestEdit: @cherubunz…
Ngón tay thon dài của Đặng Nhật Minh vuốt ve những lọn tóc của tôi khiến tôi trở nên bối rối, tôi cố gắng né tránh đi động tác mập mờ này của nó một cách lịch sựNhg vờ như không hiểu tại sao tôi làm thế. Nó lại càng xích lại gần tôi hơn. Mùi hương thảo mộc thanh mát của nó nhẹ nhàng tràn ngập xung quanh đầu mũi tôiÔi tôi sẽ thích nó mất !Cái bản tính thèm muốn đc tình yêu thương, quan tâm khiến tôi cảnh giác cao độ với chính bản thân và nhgx người tôi yêu. Tôi sợ bị tổn thương, sợ bản thân do quá cô đơn nên rung động, sợ trái tim đã nát bị dẫm đạp thêm lần nữa, tôi biết ko phải ai cũng vậy nhưng tôi lại thuộc hội người hèn Nhgx suy nghĩ liên tục trào ra, mắt tôi ko kìm đc mà cay cay : ''Mày đừng làm thế nữa đc ko? '' vừa nói tôi vừa ép bản thân phân tán sự chú ý lên bài reading TA ''... '' Thay vì trả lời câu hỏi của tôi, Nhật Minh lại phát hiện ra sự thật ngu ngốc là tôi đg cố gắng cắm đầu vào bộ đề Ta, giả vờ giả vịt để kìm chế những giọt nước mắt ko lăn dài trên má ' 'Sao khóc? '' Nhật Minh bối rồi , nghiêng đầu cầm tờ tiền 500k lau đi giọt nước mắt mà tôi ko thể kiểm soát đc '' Do mày '' tôi nói cộc lốc Nhật Minh có vẻ sốc khi nghe câu nói đó từ tôi Anh nở một nụ cười rạng rỡ quen thuộc rồi vươn tay nhẹ nhàng đưa cho tôi một cốc Trà Đào Cam Sả đá lạnh bằng đôi bàn tay ấm áp của mìnhGiọng nói trầm ấm pha chút lười biếng của anh vang lên'' Vậy tha lỗi cho tớ nhá Nicotine Huyền '' Từ khoảng khắc đó trái tim tôi đã ko kìm đc mà đập loạn nhịp…
Tên gốc: 捡了只猫Tác giả: yimulaEditor: LenLink gốc: https://archiveofourown.org/works/22450501/chapters/53642122?fbclid=IwAR3McHzyBQqah82-J_Upg9nCdOdgwXTFOe1kwjXTyQvTxJGOIveB7aoPgQQ&view_adult=trueThể loại: Đồng nhân văn, có ngọt có ngược, trọng sinh, HESummary:"Làm nũng bán manh kêu rừ rừ trong cổ họng (*) đều là bản tính vốn có của loài mèo tuyệt đối không phải tôi tự mình muốn làm" Vương Nhất Bác x nam thanh niên lớn tuổi ưu tú nhưng độc thân bị cả gia đình liên tục giục kết hôn Tiêu Chiến(*): bạn nào là sen thì sẽ biết rất rõ cái tiếng này, nó là âm thanh mèo phát ra lúc chúng thấy thoải mái và thư giãn, mọi người có thể lên mạng search cat purring để nghe thử =)))Mình edit dựa trên QT và vốn tiếng Trung ít ỏi của mình nên chỉ chắc đúng khoảng 80% bản gốc. Mọi người thấy chỗ nào còn vụng về có thể tự do đóng góp ý kiến!Bản dịch CHƯA CÓ sự đồng ý của tác giả. Tuyệt đối đừng mang đi đâu cả, xin cảm ơn!…
Chiếc ô hướng về phía người con trai ấy Cũng là lúc bánh răng vận mệnh giữa chúng ta đã bắt đầu xoay chuyểnLà lúc mở đầu cho một bước ngoặt lớn trong cuộc đời của hai chúng ta trên con đường đi tới tương lai tươi sáng Là lúc mối tình thời thiếu niên bắt đầu chớm nở như những bông hoa đầu mùa xuânVà là lúc chúng ta tìm được ĐINH MỆNH của đời mình.. -Đường đắng-Người sáng tác:đường đắngNgày đăng:18/5/2024ngày bắt đầu:?/?/2024ngày kết thúc:?/?/?Đón xem hành trình trưởng thành của các nhân vật trong "Ghi lại mối tình thiếu thời"Chúc mn đọc truyện vui vẻ nhé!!!!!🥰🥰…