late at night
main pairing: jsolnicky (nguyễn thái sơn × trần phong hào)trần phong hào ôm đơn phương, đơn phương một người đáng ra anh không nên.…
main pairing: jsolnicky (nguyễn thái sơn × trần phong hào)trần phong hào ôm đơn phương, đơn phương một người đáng ra anh không nên.…
hai bạn nhỏ và n câu chuyện…
dấu vết mùi hương mà ai đó lưu lại sau khi rời đi…
hối hận không làm mọi chuyện thay đổi…
tác giả : iamwannhCÂU CHUYỆN KHÔNG CÓ THẬT ❗WARNING ⚠️ NGÔN TỪ THÔ TỤC CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC KHÔNG THÍCH XIN ĐỪNG NÓI NHỮNG LỜI CAY ĐĂNG 😭😇Hư cấu hư cấu tất cả là tưởng tượng của nhỏ tác giả hihi Mại zô mại zô mỗi chap là mỗi mẫu truyện khác nhau nheHE SE lẫn lộn ngọt ngược, chay thịt có đủ nhe hohoLần đầu viết truyện còn yếu nghề thông cẻm cho tuii…
phong hào bị ép cưới một người mà lũ bạn anh đồn là dân ăn chơi…
tên: Lời Nguyền Hóa Mèo cp: JsolNicky (phụ HieuGav)chú ý:chỉ là mê quá nên viết thôi:))…
tên: Giây Phút Ngọt Ngào AllnickyKhông thích thì mời rời đi.:))…
đọc đi rùi biết…
solnic…
"anh định khi nào thì công khai chuyện của tụi mình ?""công khai chuyện gì em ?"…
thái sơn mới chuyển nhà, cụ thể là chuyển vào tim phong hào-nhuuys-…
Anh Sơn sửa xe - Anh Hào học thứcMột chiếc fic ỏn ẻn như hai Mèo.…
đọc đi rùi biết…
Có những sợi dây vô hình ràng buộc hai linh hồn lại với nhau-dù họ có muốn hay không.Ban đầu, đó chỉ là những sự trùng hợp nhỏ nhặt, những khoảnh khắc thoáng qua. Nhưng rồi, những cảm giác khó lý giải dần xuất hiện, như thể có một thế lực nào đó đang kéo họ lại gần.Là lời nguyền, hay là định mệnh?Dù là gì đi nữa-một khi Dấu Ấn đã khắc lên, không ai có thể thoát khỏi nó.…
Chuyển ver từ fic "[JENSOO] Đồ Cục Súc, Em Yêu Chị" của author @stupidcow__(cp phụ : rhycap)…
đọc đi rùi biết…
Phong Hào yêu Thái Sơn, nhưng tình yêu ấy chưa bao giờ được đáp lại. Mỗi ngày, cậu mang đồ ăn cho anh, những bữa ăn đơn giản nhưng chứa đựng tất cả tình cảm chân thành. Mỗi dịp lễ, cậu lại chuẩn bị quà, hy vọng sẽ khiến Thái Sơn mỉm cười, nhưng những món quà ấy luôn bị vứt vào sọt rác, chẳng bao giờ có cơ hội chạm vào trái tim anh.Khi nhớ anh, Phong Hào viết những lá thư, gửi đi những lời yêu thương không bao giờ nhận lại. Cậu biết rõ, những dòng chữ ấy sẽ chẳng bao giờ tới được tay Thái Sơn. Nhưng cậu vẫn làm, vì trong cơn đau đớn âm thầm, tình yêu ấy vẫn tồn tại, không cần được đáp trả, chỉ cần được yêu.…
mỗi năm, mặt trăng lại rời xa trái đất với vận tốc khoảng 3.8 cm.…