nơi của những ảnh đam tồn tại
Giyutan…
Giyutan…
Mn nhớ ủng hộ mk…
Tôi chỉ làm ngẫu hứng khi trong đầu không có gì…
Shinobu thầm thích Tomioka-san từ lâu. Cứ ngỡ cô đơn phương một tên "cá chép đông lạnh" nhưng.......…
Giữa hai ta có lẽ đã nảy mầm một loại cảm xúc đặc biệt. Nhưng hai ta không thể và sẽ mãi mãi không thể bên nhau.…
Nếu sau khi giết được chúa qủy và bị biến thành qủy đồng thời bị con ả hichisu tính kế và cậu bị chi sát, sau khi cậu bị zenitsu đam vào ngực, giờ cậu đang chảy máu rất nhiều nên zenitsu và các chụ cột liền bỏ đi nhưng ko ai ngờ cậu ko chết mà vẫn còn sống đến bây giờ. đây là cuốn truyền mình lấy ý tưởng từ nhiều nơi vì mình ngu văn từ bé nên phải lấy ý tưởng từ nhiều nơi lưu ý nếu có thích thì đừng đọc và đừng ném đá mik nha…
Mong được ủng hộ…
"Ta cũng chỉ là một con cáo trắng canh rừng!yếu đuối đáng thương và bị vợ bỏ thôi!Ta nào tính lương thiện!xin đừng tìm ta cầu chết!Ta không phải người đòi mạng a!""Hồ ly nhỏ,hồ ly nhỏ,mau mau tới giết ta a,sống lâu cô đơn lắm!"…
Đây là dou được viết nên do sự rảnh rỗi của mình. Vì thích là viết nên xin không nhận gạch đá về xây nhà ạ. Đây cũng là lần đầu mình viết nên xin chiếu cố nha~Truyện có yếu tố Trung+Nhật và ABO ạCp trong này có giyuxshino (chính), obaxmitsu, tanxkanao, riêng có cp mới là muixnezu.…
Rica à...Em...em làm vợ anh nhé...anh thích em đã đủ 10 năm rồi, nó không phải một khoảng thời gian quá ngắn nhưng cũng không phải một khoảng thời gian quá dài...em thấy sao.- Mellisa cậu là đồ ngốc tớ thích cậu 10 năm 2 tháng rồi đấy.…
Y/N là một cô học sinh xa nhà sang sứ khác để nhập học nhưng số phận trớ trêu khi chính ngôi trường cô theo học lại sơ xuất để sot cô lại trong khi đăng kí kí túc xá. rồi số phận nhưng năm học còn lại của cô sẽ ra sao khi theo học tại ngôi trường này…
mẩu chuyện nhỏ về nguyên tố Gió.là nơi tổng hợp những mẩu chuyện về mấy đứa nhóc Angin, Taufan và Beliung.______________________________________________nhân vật thuộc bản quyền của Monsta.…
Thể loại: Hài hước, lãng mạn, hành động nhẹ, slice of life, chữa lành.…
OTP rất real nha=))) Viết truyện nhằm giải tỏa sự cuồng nhiệt nàyTác giả còn trẻ trâu lắm Tác giả không viết hay nhưng được cái lườiTruyện không dở nhưng rất chi là xàmỜm quan điểm về truyện của tác giả thoi Không chuyên văn :(((Tác phẩm để dành cho con cháu để mai sau ép nó đu thuyền này cho bằng được kệ mịa nó khóc hay sầu nha chứ phải đọc hahhahahahahahahhaVài câu từ, ý tưởng trong truyện được mượn từ bộ truyện khácTruyện này cũng tạm được, tác giả không giỏi viết truyện nên cũng thường, nhân vật chắc chắn sẽ bị OOC, nên thông cảm ạ. Có gì sai sót tác giả sẽ đón nhận và tiếp thu hihi🤡🤡Warning:- Không đục thuyền mình :))…
Gồm các couple tôi ship: NamJin,Yoonmin,Vkook(BTS)GiyuuTan,UzuiZen,KanNe(KnY)DraHar,PanHer,BlaiseRon(HP)Và many many couple...*cả ngoài đời + trong phim + anime*Truyện chủ yếu là viết theo kiểu sad*HE hoặc SE*mong mọi người nhảy hố:vv…
truyện giyushino (truyện đầu tay )…
Doujinshi nhà làm ngon như nhà làm…
Câu chuyện nói về một cô gái theo đuổi mọT chàng trai và có một người thứ 3 xuất hiện…
-OTP của tôi - không thích thì out-Có cảnh ngược-Dễ làm độc giả đòi đốt nhà tôi hoặc không…
Sau khi giành thắng lợi với trận chiến thế kỉ .Sát quỷ đội cũng dần giải tán . Chỉ còn lại những nhân vật chính của chúng ta đang săn lùng ráo riết những tên quỷ còn sót lại . Giyuu và Uzui là hai người sống sót cuối cùng trong các trụ cột . Gương mặt của họ từ sau ngày hôm đó luôn mang vẻ trầm tư . Nhưng người chết thì cũng đã chết rồi , người sống thì vẫn phải sống tiếp cho ngày mai và cho sau này . Cũng không ai buồn mãi được , chỉ là mỗi khi nhớ về những ngày tháng có đồng đội ở bên thì lại sẽ có một loại cảm giác mất mát lan ra từ ngực trái . Giyuu hôm nay lại đến thăm mộ của các đồng đội đã mất . Khuôn mặt anh trầm xuống , nhớ lại đêm trước cái ngày định mệnh. Mọi người đã có một cuộc nói chuyện cả đêm . Họ nói rằng họ không hề ghét anh chút nào cả . Chỉ là anh quá trầm lặng khiến họ khi đứng gần anh cảm thấy ngột ngạt và có một ít khó chịu . Obanai còn chủ động đến bắt tay làm hòa với anh nữa đấy . Những giờ thì họ đi hết rồi , anh còn ai nữa đâu . Anh đứng đó lâu thật lâu , thật lâu . Cho đến khi mưa rơi , anh vẫn ở đấy ,nhớ lại những ngày tháng ấy . Làn nước âm ấm trào ra từ mắt anh , lăn dài trên gò má xanh xao vì mất ăn mất ngủ . Người ngoài nhìn vào sẽ không biết được trên gương mặt anh là nước mưa hay nước mắt . " Cái mớ cảm xúc hỗn độn chết tiệt này "- Anh gằn từng chữ rồi quỳ xuống trước mộ của họ , chào những người đồng đội đáng quý lần cuối . Vì ngày mai anh phải trở về với ngài ấy rồi , không biết bao giờ mới gặp lại . Anh quay bước đi , anh đã dặn với…