IMAGINE |KPOP|
Hãy tự tưởng tượng mình vào các nhân vật trong truyện nhé ❣️• truyện viết vui thôi…
Hãy tự tưởng tượng mình vào các nhân vật trong truyện nhé ❣️• truyện viết vui thôi…
Sau khi thân phận gián điệp bị bại lộ, hắn chĩa súng vào trán tôi: "Kiếp sau gặp nhé, cục cưng."Tôi ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Tôi mang thai rồi."Bàn tay đang kéo cò của hắn lệch đi vài milimet."Sinh xong sẽ giết cô."Kết quả là nhiệm vụ kết thúc sớm, hắn trúng đạn rơi xuống biển cả không rõ sống chết.Bốn năm sau, con trai mất tích tại trường mẫu giáo.Lòng tôi nóng như lửa đốt, điện thoại vang lên.Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói quen thuộc: "Đã lâu không gặp, cục cưng."…
Một tác phẩm của Quách Tiểu TửTiến độ: 1 Tuần 2 chap"Nhật Thiên học vẽNhật Thiên thích vẽNgoài vẽ ra Tiểu Thiên chẳng thích làm gìĐừng như Tiểu Thiên !"Cao Nhật Thiên mai mắn hơn bạn bè cung trang lứa khác, là sinh viên năm Nhất đại học khối H của trường Đại học Lang Văn. So với những người cùng tuổi, cùng thi thì người này hên hơn nhiều. Cậu ấy không phải dân sinh sống ở TP này mà là từ nơi khác vì muốn bước chân tới xứ Sài Gòn hoa lệ mà cố gắng, siêng năng để tới được trên này. Vậy nói hên là hên ở chỗ nào? Chẳng phải có lắm người thi đậu vào đại học vào chốn này hay sao?Bà Tường Thiên Vy_thân mẫu của Nhật Thiên 8 năm trước tính chuyện tương lai đã vào Sài Gòn lập nghiệp, để lại cậu con trai quý tử của mình cho ông bà dưới quê nuôi. 8 năm sau có được căn hộ kha khá, ổn định được cuộc sống, dọn đường cho quý tử có chỗ ăn ở khi lên Đại học. Thế là một công đôi chuyện. Tuy nhiên, cứ tưởng an tâm phần nào với cậu con trai đang tuổi dậy thì ai ngờ lại giao trứng cho ác...8 năm sau gặp lại câu con trai bà mới nhận ra một chuyện...-Con trai bà không biết làm gì!! ...Đụng gió thì sợ bụi..Đụng nắng thì sợ đen...Đồ trên 8.25 kg thì khiên không nỗi..ơn trời cảm ơn ông bà !!****…
Mỗi ngày em đều muốn một ly trà thảo mộc. Hôm nay muốn tặng kèm thêm anh chủ quán có được không?Câu chuyện không dài không ngắn, không sóng gió, bối cảnh khá thực tế nên chắc sẽ có người cảm thấy chán. Nhưng thật mong mọi người sẽ từ từ cảm nhận câu chuyện.Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả!!!Fic gốc: (BJYX by Linsie) Em muốn một ly trà thảo mộc, tặng kèm anh chủ có được không?Tác giả gốc: Linsie 1412…
* Tô Khuyết Linh Tên ảo: Hako Kishida Tuổi: 15 Giới thiệu: Một con bé học sinh lớp 10, học rất giõi và vì sở hữu sắc đẹp trời cho, Linh ( Hay còn gọi là Hako ) được rất nhiều chàng trai trong trường tán tỉnh nhưng Linh chả để ý mấy vài ba câu trêu ghẹo tán tỉnh.Linh là cô con gái giàu có của Chủ Tịch Tập Đoàn Tô Khuyết ~ Vì papa Linh hay công tác nước ngoài và mama lại chăm lo công việc Tập Đoàn nên Linh đã được papa đưa ra Hà Nội để người dì chăm sóc* Văn Thiên ThiênTên ảo: Washi WatanabeTuổi: 16 Giới thiệu: Thiên Thiên hay còn gọi là Washi, chàng trai vừa tròn 16 tuổi có dung mạo thư sinh khá đẹp làm say mê lòng vai nhiêu cô gái~ Thiên cũng như Linh ! Là con trai Tập Đoàn Văn Long - Ba mẹ Thiên đã sắp đặt cho Thiên vị hôn thê khi Thiên chỉ vừa tròn 14 - 15 ! Dù cho Thiên kiên quyết phản đối nhưng... vô ích !* Khả Như QuỳnhTên ảo: ______________Tuổi: 15 Giới thiệu: Về nhân vật này giới thiệu sao!…
Màu của tình yêu là màu gì?…
Vui lòng đọc từ chap 1 đến 16 ở tài khoản BoiBoi855. Ở tài khoản này đăng từ chap 17 ( lý do mất acc ).Cuộc đời của chàng trai Jung Hoseok sau khi xuyên qua quyển truyện boylove. Cậu sẽ sống theo mạch truyện hay thay đổi tất cả? Cậu có giữ lời hứa của mình là tránh xa Min Yoongi không? Hay vô tình một lúc nào đó cả hai đã yêu nhau mất rồi?_____Couple: Namjin, Hopega, Vkook.◤ 🅦🅐🅡🅝🅘🅝🅖 ◥➊ Tiểu thuyết thiếu niên, viễn tưởng, fanfiction, boylove➋ Truyện đăng tải tại wattpad của tác giả 🅚🅛🅘🅧🅒🅘.➌ Xin vui lòng không đăng tải lại nơi khác, nếu thấy xin báo với tôi, tôi sẽ report hoặc nói chuyện ổn thỏa.…
.Ngẫm mà cười, đời này cũng lắm thằng khốn nạn, dụ dỗ con gái nhà người ta, ăn cho no xôi chén chè, rồi lại đi khoe khoang chiến tích. Mà cũng trách cho những cô gái trẻ, bởi không biết nói như thế nào cho phải nhỉ!. Xin mượn câu nói của một gã sở khanh, nói về các cô gái mà gã đã chiếm đoạt là: (Nói một cách ngọt ngào: "Bạn thật là một người trong sáng, thánh thiện, ngây thơ". Nói một cách thô hơn: "Bạn là người ngu đần". Nói một cách nhẹ nhàng: "Bạn là người sống thiên về tình cảm, không có lý trí và không có bản lĩnh trước cám dỗ". Nói theo kiểu chuyên môn: "Bạn bị yêu mù quáng").Mà rút gọn cuối cùng thì chính bạn là người con gái quá dễ dãi, chứ nếu là gái chính chuyên thì mấy thằng sở khanh chẳng bao giờ có đất dụng võ cả. Xin nói rõ: Dễ dãi ở đây không chỉ có nghĩa là dễ dãi với đàn ông con trai, nhiều khi là dễ dãi với chính bản thân mình, dễ dãi với đạo đức lối sống truyền thống và dễ dãi trước mọi cám dỗ...; thực tế là nhiều cô dễ dãi đến mức, chỉ đơn giản vứt cho một cái hoa hồng héo + một đồng hồ tàu 100k là mấy gã họ sở dễ dàng đưa em vào hạ rồi.Ngẫm, buồn cười hơn nữa là nhiều khi con gái biết đàn ông nói dối đấy những vẫn cứ thích nghe. Cho nên, dù biết đích thị chàng là gã sở khanh chính hiệu, nhưng trăm cô vẫn cứ tranh nhau, xô đẩy nhảy vào, còn đối với những chàng vừa hiền lành, lại vừa không khéo miệng như tôi đây thì các cô tránh xa cả ngàn cây số.Và tôi, xin gửi đến mấy gã họ sở rằng: không biết mấy gã có tin hay không, chứ riêng tôi, tôi vẫn tin vào luật nhân quả. Chún…
Quay lại quá khứ, Liz chưa chết, Meliodas vẫn bên cô và làm đội trưởng của Thất hình đại tội, vậy mọi chuyện sẽ ra sao khi đó Liz bỗng dưngbiến mất và sau một thời gian, Meliodas và Liz đối đầu nhau ? Chuyện gì đã xảy ra ? Mọi ngườicùng theo dõi để biết thêm chi tiết nhé <3…
Trong cuộc đời mỗi người có biết bao nhiêu cuộc gặp gỡ, cũng biết bao nhiêu kiểu gặp gỡ...Gặp được nhau chính là cái duyên...Bước thoáng qua nhau cũng là cái duyên...Nhìn thấy nhau trên đường cũng là cái duyên...Nói với nhau câu chào cũng là cái duyên...Được ở bên nhau cũng là cái duyên...Vì vậy, hãy trân trọng những cuộc gặp gỡ...…
Đoản Lỗi Cửu tuỳ hứng của tui ~Có ý tưởng thì sẽ lên fic, không thì cứ sủi dài hạn nha ^^…
"Đối với chúng tớ, 'nhà' thật sự là khi nơi đó có cậu Boboiboy- có cậu làm chủ nhân của chúng tớ""Tớ sợ lắm... Thật đấy! Tớ sợ... sợ rằng vĩnh viễn sẽ không gặp lại cậu được nữa Ori!""Mang danh là nguyên tố mạnh nhất, vậy mà tớ lại làm tổn thương cậu!""Cậu từng nói với tớ gió là biểu tượng của sự tự do mà đúng không Ori? Nhưng giờ đây tớ không được 'tự do' nữa rồi.... Vậy nên, làm ơn, giúp tớ lấy lại sự tự do được chứ?"_______________________- Truyện viết ngẫu hứng, trong lúc tâm trạng mình không tốt nên có lẽ truyện có thể khá buồn (?) hoặc vui (để tui tự vui)- Timeline: Movie 2- Boboiboy- CP: ( Chưa có dự định làm một CP cụ thể, nhưng sẽ có Hint)- ⚠: AU!!! OOC!!!…
Sum: Dù cho lần nào gặp Doãn Hạo Vũ trời cũng đều kéo mưa kéo gió, Châu Kha Vũ vẫn nguyện đắm mình trong cơn mưa ấy, đứng đợi chiếc ô thuộc về riêng mình. 4 tháng, 120 ngày, 2880 giờ, 172.800 phút, 10.368.000 giây bên em. Một vòng lặp lại. Lấy cảm hứng từ Transfic: Lời tiên tri tự hoàn thành https://cungnhaurakhoiblog.wordpress.com/2021/05/22/song-vu-dien-dai-loi-tien-tri-tu-hoan-thanh/Ảnh gốc thuộc về @潮汐·0517x1020enjoy^^-2021.07.15-NOTE: DO NOT REUP WITHOUT MY PERMISSION!VUI LÒNG KHÔNG REUP KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA MÌNH!…
- "Cuộc đời chị khắc nghiệt quá, em không sống thay được!!"…
Là 2 con người không thuộc về nhau, nên đến phút cuối vẫn lạc nhau giữa đường đời nghiệt ngã.Cách anh đến và ngày anh đi đều phảng phất hương nhẹ của loài hoa tinh khiết, đều mang về trong cậu những đoạn vĩ thanh lạc loài...Vứt bỏ... Vì chưa từng yêu thương...***Author: H2.Status: End.Thể loại: Romance.Rate: K+Vui lòng không re-up nếu chưa có sự cho phép của tác giả.…
Các Couple trong Gfriend thật sự rất tình cảm và dễ thương , điều đó làm tôi yêu họ hơn !…
" Nơi này là đâu vậy? Sao mình lại ngồi ở đây? "Khi đang ngồi dựa vào một gốc cây cổ thụ và ngắm sao. Phong cảnh rất là đẹp... Nhưng tôi lại rất phân vân rằng tại sao mình lại ở đây?Sau đó khi quay mặt lại thì bất ngờ tôi nhận ra có một người đang ngồi cạnh. Người ấy mặc một cái áo đen, quần xanh đậm và áo khoác màu cam đang buộc ở phần eo bụng còn khuôn mặt thì không thể thấy được vì nó bị mờ nhòe.Tôi thầm nghĩ người này là ai?Sao lại mang cho mình cảm giác an toàn đến như vậy.==================================================================================Làm ơn không reup lại chuyện của mình hay lấy nó rồi đăng ở các trang web khác…
(Bản quyền thuộc về đồng tác giả Dung Peo, truyện được truyển thể từ truyện ngắn mang tên Gã Sở Khanh)Sống trên đời này, người giấu sang cũng như người nghèo khó, tất cả chúng ta, ai ai cũng chỉ có một cơ hội, đó chính là cuộc sống. Thử hỏi trên đời này ai biết được kiếp trước mình ra sao, và kiếp sau mình sẽ thế nào? Cái kiếp duy nhất mà chúng ta biết là cái kiếp hiện tại, cái kiếp mà chúng ta có thể sống và có thể tự mình quyết định mọi thứ. Tuy nói kiếp người là một cơ hội lớn, nhưng trong cái cơ hội lớn đó lại là muôn vàn thử thách, muôn vàn lối đi, và muôn và quyết định nhỏ khác. Nói là nhỏ vậy thôi, nhưng các cụ ta vẫn chẳng phải có câu "khôn ba năm, dại một giờ" hay sao? Thế cho nên đứng trước mọi quyết định, mọi hướng đi, chúng ta đều phải thực sự cẩn thận và cân nhắc kĩ càng, vì cái gì cũng có liên quan tới nhau. Quan trong hơn thế nữa, chúng ta sẽ không bao giờ biết được điều gì đang đón đợi chúng ta ở sau mỗi quyết định, mỗi ngã rẽ của cuộc đời. Câu chuyện mà tôi sắp kể lại dưới đây cho bạn đọc nghe không phải là một câu chuyện ma ghê rợn, mà nó đơn thuần chỉ là một câu chuyện về một người con trai, hắn ta đã có tất cả, đã có cơ hội là cả một đời người. Nhưng liệu hắn ta đã dùng cái cơ hội đó như thế nào thì sự phán xét là ở bạn đọc.…