Symphony
Này sói con, muốn đi theo ta không ?Design/beta/edit: @iamplinh 🌸…
Ngẫu hứng viết.Đừng mang đi đâu.Cảm ơn.…
hai đại ca khét tiếng của trường giờ đây lại về cùng một nhà...-chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.author: @hoahongdenS2link gốc: https://www.wattpad.com/story/175755368-nct-luwoo-y%C3%AAu…
RED-WHITE-GRAYNguồn: AO3…
thì i chang tên truyện v đó ☺️☺️rãnh rãnh ngồi viết sếch cho ae đọc 😇…
Mỗi ngày mỗi đáng eo…
Nếu còn gặp lại, tôi sẽ nhắm thẳng vào trái tim em mà bóp cò.Nếu ở cuộc đời khác, tôi sẽ không bỏ lỡ em như lúc này.Gin x Sherry | 1.2.2025…
TitleHotarubi no mori eDisclaimerkhông ai thuộc về tôi.Pairing(s)SeJun. (and ChanBaek)GenreOneshot.RatingPG-13SummaryJunmyeon luôn muốn được tận tay chạm vào Sehun.Word count5000 words.Notes1. Đối với mình, mùa hè luôn mang một màu sắc thật buồn. Hãy coi như đây là một chiếc fic nhỏ, là lời tạm biệt mùa hè của mình.2. Fanfic được viết dựa trên cảm hứng từ manga Hotarubi no Mori e của tác giả Midorikawa Yuki3. Các chi tiết về "Ngũ Hành" và "Thần Đạo" đều được bản thân mình viết lên với con mắt nhìn của mình về văn hóa Nhật Bản, tức là điều này có thể - hoặc chưa được viết ở đâu khác. Mong mọi người bỏ qua nếu mình lỡ chém gió hơi ác liệt.4. Cũng phải dập đầu tạ tội với các bạn vì Poster mình viết sai một chữ. 杜 thay vì 森 nhé...5. Và cái cuối cùng, dù tên là tên Hàn Quốc, thì mình vẫn đặt bối cảnh là ở Nhật. Nửa Nhật nửa chém gió nhé, mong là không bị khớp quá.…
Genres: Fluff, SadSummary: Có những lần bản nhạc Gloomy Sunday ngân lên...Author: KazeshizuReup: by me (just for collection and entertainment/with no profit purpose)《Contact me if you have any requests about copy right》…
Chỉ là hình ảnh hoi nhá ~…
r18. trôn có lài, sec car.…
Em hát cho ai nghe? Khúc ca độc hành giữa đại dương xanh thẳm Từ năm này qua năm khác ____________‼️Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả‼️✨ author : @Avril_Elaine✨ nguồn : https://www.wattpad.com/story/300345673-jaywon-52hz…
Ngẫu hứng viết.Đừng mang đi đâu.Cảm ơn.…
là mọt sách thì đã sao? written, idea by qynayen plot: @pmy_youngmin…
Sản phẩm chỉ là trí tưởng tượng của mình.…
Tác giả: Bất Gian Bất GiớiEdit: Gin'sNguồn: Kho tàng đam mỹ - fanficTình trạng bản gốc: 126 chương + 2 phiên ngoạiTag: cường cường, khoa học viễn tưởng, dị năng, tận thế, chủ công, phúc hắc công.***Phúc hắc quen giả bệnh ốm yếu công x mạnh mẽ tỉnh táo thụ***Biết rõ là anh đang giả vờ nhưng vẫn không thể nào ngừng che chở cho anh.Vấn đề nhỏ anh che chở cho tôi, vấn đề lớn tôi bảo kê anh.1v1, 1v1!Dị năng chỉ chia ra ngũ giác (thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác, vị giác), sức mạnh, tốc độ và chức năng cơ thể tăng lên.Truyện ngọt, không ngược, hỗ sủng, không HE tự tôi ăn hết.Thụ lớn lên ở trong nước, mắt xanh lục, tóc màu xám, tiếng phổ thông lưu loát.Tác phẩm không có thật.***…
Buồn và đẹp là 2 từ mình dùng để miêu tả fic này.Fic ra đời từ năm 2013, vì hàng loạt những fic hay về pairing Ginshi trong khoảng thời gian từ trước năm 2014 đều lần lượt bốc hơi mất nên mình quyết định sưu tầm lại.Mình chỉ là người reup!All credits belongs to author Minako chan (Bạch Bình)《This was reup by me just for sharing/entertainment purpose and collection with no profit purpose. Contact me if you have any requests about copy right》…
Bạn đời của tôi nghĩ rằng tôi không yêu anh ấy.Lại một chiếc fic khác được edit bởi người em của mình @iamplinh…
Hán Việt: Thị nhĩ thuyết yếu trang bất thục Tác giả: Hứa Thần An Tình trạng: Hoàn thành Số chương: 103c + 2PNLưu ý: Truyện được edit dựa trên QT, có sự giúp sức của AI nên độ chính xác khoảng 60-70%. Mình đọc đến đâu edit đến đó nên xưng hô có thể sai và cách xưng hô có thể đổi.-----Thẹn thùng, ngoan ngoãn, ngốc nghếch, mỹ nhân công × Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, đẹp trai, phong độ thụ. Được sủng ái, công ngoan, vườn trường, bánh ngọt nhỏ. Năm lớp 11, Kiều Lộc tạm thời ở nhờ nhà họ Lâm và quen biết Lâm Triều Sinh trong một năm tại đây. Lần đầu tiên gặp mặt, nhìn thấy nam sinh cao gầy, thanh tú trước mặt, Kiều Lộc khẽ kéo vạt áo, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Anh Triều Sinh." Đáp lại, người đối diện chỉ liếc nhìn một cách khó hiểu, sau đó giọng nói nhàn nhạt vang lên bên tai: "Gọi tôi là Lâm Triều Sinh."Kiều Lộc: Được... tốt. Kiều Lộc chuyển đến trường cao trung của Lâm Triều Sinh. Trên đường cùng nhau đến trường, Lâm Triều Sinh nhắc nhở: "Ở trường không có việc gì thì đừng tìm tôi, tự giải quyết đi." Kiều Lộc: Giả vờ không quen thân à? Tôi hiểu mà! Giữa hai người là bầu không khí gượng gạo. Dù tạm thời sống chung dưới một mái nhà, nhưng ngoài việc cùng nhau đi học và tan học, họ hầu như không xuất hiện cùng nhau ở trường. Các bạn học đều nghĩ rằng hai người chẳng có chút liên hệ gì. Cho đến một ngày, Kiều Lộc bị chặn ở góc khuất trong trường và bị đánh. Trước khi cú đấm giáng xuống, một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Ai cho mấy người cái gan động vào cậu ấy?" Lâm Triều Sin…