Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
5,257 Truyện
Chồng Nhõng Nhẽo , Cũng Có Lúc Mê Người

Chồng Nhõng Nhẽo , Cũng Có Lúc Mê Người

34 0 7

Tác giả : Lam NinhThể loại : Ngôn TìnhTrạng thái : Chưa Hoàn ThànhNguồn : https://webtruyen.com/chong-nhong-nheo-cung-co-luc-me-nguoi/Repost : Đặng Thị Phước QuyênAnh và cô cưới nhau được gần 1 năm rồi mà chả có đứa cháu nào cho ông bà hai gia đình cả. Vì hai vợ chồng từ khi cưới nhau, công việc thì bận rộn, cứ về đến nhà là hai người họ chui vào phòng, tưởng gì hóa ra một người vào thư phòng, một người ngoài ban công cầm cái máy tính mà cắm đầu vào xử lý công việc. Ông bà họ khá lo lắng, một hôm bà hỏi cô: "Con dâu... Bao giờ mới chịu sinh tiểu bảo bối cho mẹ bế đây?" "Mẹ à, con cũng cố gắng sắp xếp công việc để ổn định rồi nhưng mà vẫn cứ chồng chất lên ý mẹ." - Cô cười ngại, cầm cốc rượu vang nho Pháp lên nhấp môi. Tối hôm đó, khi cô đang trong thư phòng, anh chợt bước chân vào và vòng tay qua cổ cô, nhũng nhịu: "Vợ nè, hôm nay đi làm về có mua chocolate nóng không đó?" "Ờ ha! Em quên rồi." - Cô lạnh nhạt và chả phản ứng gì, vẫn tiếp tục với công việc của mình. Máy điện thoại của kêu lên hiện tin nhắn. Anh định cầm máy xem nhưng cô ngăn cản. Cái tính của anh thì cô quen rồi, không cho lại lăn ra dỗi, anh như một đứa trẻ lên ba khiến cô phát chán. Cô yêu anh lắm, nhưng cô ghét cái tính của anh rõ sợ, lần nào cũng nũng nịu đòi cái này rồi cái kia. Anh là giám đốc của công ty lớn có thể sai thư kí mua giúp mà! Có khi còn mua nhanh hơn cô... "Vợ ơi, Bình minh lên rồi. Dậy thôi!!" - Anh kéo rèm…

Hoa tàn trăng tan

Hoa tàn trăng tan

129 11 3

Tác giả: Eunmin aka Tử VũThể loại: cổ trang, ngược, cung đình.Trích lời bài hát từ: Tự Tâm - Canh Ba và Nước chảy hoa trôiNhân vật: Bốn con người trong phim ngắn Nước Chảy Hoa TrôiCảm hứng lấy từ cả ba sản phẩm, mọi thứ chỉ là suy nghĩ và cảm xúc của tui, ai không thích có thể không đọc. KHÔNG WAR, không xúc phạm bất kì ai. Đây chỉ là một câu truyện để thỏa đam mê.----------- Văn án----------"Dòng nước mắt tuôn rơiTình như cánh hoa nhẹ trôiTheo bóng người về nơi cuối chân trờiNát tan cõi lòng ta,yêu thế nhưng cơ màChỉ nhận lại bao nhiêu xót xa Mặc Quân nhìn theo bóng lưng của vị đế vương cao ngạo kia xa dần, giữa trời phủ đầy tuyết trắng chỉ còn lại thân hình mảnh mai của cô gái ấy. Nàng gào khóc trong sự tận cùng của tuyệt vọng, nhưng chẳng thể níu giữ lại người nam nhân ấy. "Chỉ còn mình ta nơi đây đau đến tận cùng.Dặn lòng không còn thương, còn nhớ, nhưng chẳng thể nào ngăn trái tim lạiChưa một ai thật lòng thương taDặn lòng không còn thương, còn nhớ, cớ sao hy vọng đến cố chấpNhạt nhòa bờ mi trong giấc mộng siĐừng chờ nữa ai ơi, họ thương người khác rồi." Anh vẫn lẳng lặng ẩn mình trong bóng đêm nhìn thân hình nhỏ bé của Lam Ngọc độc trong tuyết trắng. Cũng giống như anh của trước đây, chờ đợi một người trong vô vọng dù biết là si mộng. Chờ đợi một người không thuộc về mình."Trần gian vấn vương gìChìm trong đắng cay biệt lyNgười mất rồi bầu trời đêm vỡ đôiKhép tương tư lại thôi, lặng thầm nhìn xa xôiNước mắt rơi cánh hoa vỡ đôi…

[BJYX | FANFIC] ƯỚC NGUYỆN

[BJYX | FANFIC] ƯỚC NGUYỆN

62 7 1

🌿 Author: Lam Nguyệt 🌿Giữ được chàng một đêm, thân xác cùng quấn quýtCâu chuyện của người đời, xét đoán xem ai yêu aiSống chết chẳng đáng gì, chẳng cần ai phải bận tâmNhưng nếu không có chàng, ta như chỉ còn tấm thân tàn(Hoạ tình - Diêu Bối Na) Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi bên ngoài hiên nhà, Tiêu Chiến cuộn tròn người trong chiếc áo lông dày, bàn tay ôm chặt lấy ly cafe bốc khói nghi ngút. Kiên Quả khẽ cọ mình vào tấm áo dày quấn trên người Tiêu Chiến, nũng nịu. Tiêu Chiến cứ ngồi mãi như vậy, tới khi ly cafe đã trở nên nguội lạnh, anh lặng thinh, nhìn vào khoảng không vô định. Có vẻ như, Tiêu Chiến đã ở trong tình trạng này một thời gian dài rồi. Tiếng gõ cửa dồn dập, lâu dần rồi cũng lại tắt hẳn. Một lúc sau, có tiếng chìa khoá leng keng, cánh cửa lớn trong nhà Tiêu Chiến được mở ra. Chu Tán Cẩm hùng hổ xông vào, lớn giọng: "Tiêu Chiến, anh định trốn tới bao giờ nữa..."Muôn vàn lời muốn nói, Chu Tán Cẩm khi ra tới ban công, nhìn thân hình mảnh khảnh cô độc của Tiêu Chiến, hai tay ôm lấy chân mình, cuộn tròn trên ghế. Thiên ngôn vạn ngữ, liền một hơi nuốt ngược vào trong. Tiêu Chiến khẽ quay đầu, mỉm cười. Nụ cười ôn nhu, dịu dàng thường thấy ở anh. Giọng nói khàn đặc, có chút yếu ớt vang lên:"Tán Cẩm, đệ tới cùng Hải Khoan ca ca sao? Tối nay ăn gì nhỉ? Nhất Bác em ấy luôn muốn bữa cơm ấm cúng đầy đủ mọi người. Ca sẽ tới làm lẩu lòng bò tê cay Trùng Khánh. Ở lại ăn nhé, Nhất Bác hẳn là sắp về rồi". Tiêu Chiến khẽ cựa mình, đứng dậy, có lẽ do giữ tư thế cuộn người như vậy quá lâu, chân c…

Không Nói, Nhưng Là Yêu.

Không Nói, Nhưng Là Yêu.

8 1 2

Có những mối tình không bắt đầu bằng lời tỏ tình. Chỉ là ánh mắt chạm nhau giữa sân trường ngập nắng, một chiếc ô đưa vội chiều mưa, một lời chào ngập ngừng sau buổi học.An Nhiên - cô gái mười bảy tuổi với trái tim nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc, đã đem lòng thích Minh Vũ - cậu bạn cùng khối lạnh lùng, trầm lặng và dường như chẳng bao giờ chú ý đến ai. Tình cảm của cô bắt đầu bằng những lần cố tình đi chậm lại để nhìn bóng lưng cậu, bằng những lần dõi theo từ phía xa nhưng chưa đủ can đảm để gọi tên.Thế nhưng, điều cô không ngờ là: cậu cũng từng nhìn cô, cũng từng lặng lẽ dõi theo những điều nhỏ nhất - và cũng từng giữ một khoảng "thích" trong lòng mà không nói ra.Họ đến gần nhau theo cách rất riêng. Không ồn ào, không rực rỡ. Chỉ là sự dịu dàng len lỏi qua từng khoảnh khắc. Mối quan hệ ấy mập mờ, ngọt ngào và mong manh như nắng thu - đủ ấm, nhưng không ai dám tiến thêm một bước.Nhưng thanh xuân luôn có những ngã rẽ không báo trước. Khi vào đại học, giữa những thay đổi, khoảng cách, và những mâu thuẫn xuất hiện, không níu kéo - chỉ là cả hai đều im lặng, và để khoảng cách ngày càng xa.An Nhiên chọn cách trưởng thành bằng cách chôn giấu mối tình năm ấy vào nơi sâu nhất. Cho đến một ngày, cô lại nhìn thấy Minh Vũ - lần này không phải với ánh mắt lạnh lùng của tuổi học trò, mà là một ánh nhìn đã mang theo nhiều tiếc nuối.Cậu vẫn vậy, chỉ có điều... lần này, cậu không im lặng nữa._________________Không Nói, Nhưng Là Yêu - Du Hạ.…

TAEJIN | Một ngày

TAEJIN | Một ngày

126 12 3

Một ngày biết thích ai đó.Một ngày để nói lời yêu.Một ngày ở bên nhau.Và một ngày sẽ rời xa...---Lần cuối mình viết cho TaeJin là năm 2018 hay 2019 gì đó thì phải. Cũng đã lâu rồi, và anh Seokjin cũng đã nhập ngũ rồi. Suốt 4 năm qua, mình đã rất muốn viết gì đó, nhưng khi tay chạm lên bàn phím thì lại thôi, ý tưởng bị mắc kẹt, mình không thể thoát khỏi câu chuyện trước, mình không muốn viết truyện một màu. Dạo này cuộc sống mình không được như ý, và có điều gì đó thôi thúc mình viết. Vì viết luôn là điều mình muốn làm, và dạo này mình viết rất nhiều, không những viết ở đây, mà còn viết ở bên wordpress. Mình hy vọng câu chữ viết ra sẽ làm cho mình thấy ổn hơn, và sự thật là dạo này mình cũng đang thấy ổn hơn...Dẫu sao, mình viết vì hai mục đích. Nếu là ở wordpress, thì mình viết cho mình, và mình viết cho Phật. Và ở đây, mình viết cho những người mình yêu thương nhất, chỉ sau gia đình mình, viết cho Seokjin, viết cho Taehyung, và viết cho Bangtan.Và hơi buồn, mục đích cuối cùng mình viết là để níu kéo lại những năm tháng tuổi teen của mình và của Bangtan. Chúng ta đều đang lớn, anh Seokjin 31 tuổi và mình cũng 21 tuổi rồi, mình muốn viết thật nhiều để mình sẽ không quên khoảng thời gian đẹp nhất cuộc đời cùng với những người mình yêu thương thật nhiều.…

Khoảng cách nào cho đôi ta?

Khoảng cách nào cho đôi ta?

3,520 271 14

Truyện au viết hoàn toàn là vì tình yêu với couple JunSeob thần thánh, không tránh khỏi sai lầm, thiếu sót. Mong mọi người bỏ qua cho. Vẫn là vấn đề tình yêu muôn thưở, vẫn là sự hờn ghen, oán hận , thù ghét ... Nhưng vượt lên trên hết là tình yêu chân thành, sâu sắc của hai bạn trẻ. ------------... Hạnh phúc .. Có đôi khi thật gần mà cũng thật xaNếu em đã buông tayVì sao anh còn níu giữ.....Như vậy chỉ làm cho cả anh và emHai chúng ta đều đau khổ Em yêu anh Đó là điều không ai có thể phủ nhận Nhưng liệu có thể được sao?Tình yêu của em làm sao có thể được chấp nhậnKhoảng cách nào cho em và anh đây???-----------------------…

NƠI ẤY CÓ MƯA KHÔNG?

NƠI ẤY CÓ MƯA KHÔNG?

30 6 3

Lúc trước, từng nói tình cảm chính là thứ vô vị nhất trong cuộc đời này. Cuộc sống là một bản nhạc ballad không lời đã được cài đặt chế độ lặp lại trong máy móc, tình yêu là thứ gì đó mờ nhạt tự nhiên tìm đến không cần chúng ta níu kéo hay kiếm tìm.....Cơn mưa ngày ấy chẳng thể gọi được một cái tên.Phải chăng cơn mưa ấy là cơn mưa đầu tiên ươm mầm trong trái tim không cảm xúc, nó phải chăng chính là muốn giữ chân tôi chậm lại dưới mái hiên nhà anh mà không phải là ngôi nhà khác. Phải chi lúc đấy tôi chạy nhanh một chút, nhanh chân một chút để không bị dòng thời gian giữ lại, phải chi lúc đấy xe đạp không bị hỏng giữa phố vắng lặng dòng người, phải chi lúc đấy tôi đừng sợ mưa mà trú mưa trong dòng mưa hối hả, phải chi lúc đấy trời ngừng mưa và nắng ấm sẽ trở lại bên dòng người tấp nập, và phải chi lúc đấy tôi mạnh mẽ hơn mà phản kháng..... đó sẽ là một người khác mà chẳng phải là anh...Bìa: ___MLC___…

Nhật Ký Về Tôi

Nhật Ký Về Tôi

7 0 1

Có thể ở một thế giới nào đó thật sự tồn tại cái tình yêu mang tên " Thiên trường địa cửu". Nhưng ở thế giới của tôi cái khái niệm đó thật sự xa vời. Người ta có thể yêu nhau, thề sống chết bên nhau nhưng người ta cũng có thể quay lưng, có thể phản bội. Đã từng có một ai đó nói với tôi rằng "ước định chính là để phá hủy". Khi yêu, người ta sẽ hứa hẹn thật nhiều, sẽ nâng niu và trân trọng người đó như trân bảo quý hiếm. Nhưng hết yêu rồi, thì tất cả cũng chỉ còn hai chữ " đã từng". Tôi chưa từng trải nghiệm qua đâu. Nhưng cái tôi thấy thì chính là như vậy đấy. Có thể đó chỉ là một khía cạnh của tình yêu, sẽ còn có mặt khác nữa. Có thể sẽ có rất nhiều người yêu và hạnh phúc. Tôi không phủ nhận tình yêu. Bởi thực tế dù là mối tình đẹp hay xấu nó đều có ý nghĩa riêng của nó. Yêu là cuộc trải nghiệm của cả hai người. Cho dù cuối cùng có ra sao thì ít ra bạn cũng từng có thời gian hạnh phúc. Gặp nhau là do "duyên phận" chúng ta có duyên đi chung một đoạn đường cho dù không đến cuối cùng nhưng đã từng đi bên nhau không phải sao?…

[JoongDunk] Tình yêu chiếm hữu

[JoongDunk] Tình yêu chiếm hữu

25 1 2

Tag: Chiếm hữu tính cách vặn vẹo điên cuồng đẹp trai cường công x Xinh đẹp ngây thơ cường thụ.Mùa xuân năm ấy, cơn mưa đầu mùa rơi nhẹ nhàng trên mái hiên của biệt thự nhà họ Wongraven, những giọt nước tí tách như bản nhạc chào đón một sinh linh mới chào đời.Joong lúc đó mới một tuổi, vẫn chưa hiểu rõ thế giới xung quanh, nhưng hắn biết rằng hôm đó mẹ bỗng ôm một đứa bé nhỏ xíu, đặt vào lòng hắn."Đây là Dunk."Cậu bé trong tã lót nhỏ xíu, làn da trắng hồng, đôi mắt đen láy mở to nhìn hắn. Joong nhìn chăm chăm Dunk, bàn tay nhỏ bé vươn ra, vô thức chạm vào má cậu.Mềm.Hắn thích cảm giác này.Khi mẹ định bế Dunk đi, Joong lập tức níu lấy tấm chăn quấn quanh người cậu bé, đôi mắt trầm tĩnh không hợp tuổi nhìn mẹ đầy cương quyết."Joong, con không thể giữ em mãi được." Mẹ hắn cười dịu dàng.Nhưng Joong không buông tay.Hắn không hiểu khái niệm "mãi mãi" là gì, nhưng hắn biết, hắn không muốn đứa bé này rời khỏi mìnnh.Waring: Công với thụ không cùng huyết thống…

Yêu lần nữa ... có thể không?

Yêu lần nữa ... có thể không?

33 6 3

Năm ấy, tiệc cuối năm, cô viết lên giấy gửi anh tỏ rõ nỗi lòng, nhưng đáp lại chỉ là bóng lưng lạnh nhạt của anh bao bọc một cô gái khác.Thanh xuân của cô...cứ như vậy mà chôn dấu một thứ tình yêu chưa kịp nở rộ, đã tàn lụi..5 năm sau gặp mặt, một hợp đồng liên hôn, một cuộc hôn nhân chính trị lần nữa trói buộc hai người lại với nhau. Dẫu biết sẽ chẳng hạnh phúc, cô vẫn cố chấp níu kéo, mang lại sự đau khổ cho cả hai, bởi... anh yêu người khác.Gia đình tan vỡ, cô ra đi, 4 năm sau lại trở về với thân phận khác.Anh nhận ra tình yêu, công sức bao năm của cô được đáp đền, nhưng tình yêu mãnh liệt năm xưa giờ đã nguội lạnh, liệu cô có đủ can đảm sưởi ấm trái tim bằng ngọn lửa tình yêu thêm lần nữa?Yêu... rốt cuộc là ngọt ngào, hay đắng cay đây?…

Đồ đáng ghét!!!Em yêu anh mất rồi.

Đồ đáng ghét!!!Em yêu anh mất rồi.

2,616 60 27

Tình yêu vốn không trọn vẹn,nhưng không có nghĩa là không thể.Có thể được đong đầy bởi nước mắt và nỗi đau,nhưng dám yêu,dám giữ lấy,cướp lấy từ tay định mệnh...Cuối cùng con người ta vẫn tìm về trong hạnh phúcBản lĩnh,mạnh mẽ và kiên cường....tình yêu mới có thể níu giữ.Tương lai mù mịt không thể khỏa lấp hai trái tim thuộc về nhau,đập trong nhịp đập của nhau........…

[12 chòm sao ] Hạnh phúc và thù hận

[12 chòm sao ] Hạnh phúc và thù hận

39 3 3

Nàng là một cô gái ngây thơ bị cuốn vào thế giới của hắn có sắp đặt - Hắn là một tổng tài níu kéo quá khứ tội lỗi .Cô chính là một nàng công chúa phải chịu trói buộc từ nhiều phía -Hắn là gián tiếp kéo cô xuống địa ngục luôn kìm hãm theo cách ôn nhu .Nàng ta đường đường một sát thủ đứng đầu giết người theo cảm tính - Còn hắn là thiếu gia máu lạnh của 1 gia tộc danh giá Cô ấy chỉ là một người vô cùng bình thường mà cớ sao lão thiên sắp đặt cho cô gặp hắn - Hắn lăng nhăng thành tính bao nhiêu mỹ nhân cũng nếm qua như vẫn chỉ độc sủng mình nàng Nàng mơ mộng hão huyền nhưng cũng vô tâm - Mà hắn cũng không quá xui nhưng lại ăn phải thính của nàng Cô chỉ là nhân viên bán thời gian nhưng gặp hắn địa ngục huyết tế đã khai mở - Hắn là ông chủ của cô vô tình bạo ngược cô 12 con người với những tính cách đa màu số phận đưa họ đến với nhau để hạnh phúc hay làm tổn thương lẫn nhau Liệu họ có thể vượt quá những thử thách do quá khứ, hiện tại tạo ra Tất cả đều cần sự cân nhắc đôi bên…

Cá Nhỏ Mùa Hạ

Cá Nhỏ Mùa Hạ

1 0 1

Khi Nhum hỏi ước mơ của Cá Nhỏ là gì? Cá Nhỏ sẽ bắt đầu luyên thuyên về ước mơ của mình. Cá Nhỏ kể cho Nhum nghe những nơi mà mình muốn đến, những thứ mà mình muốn làm. Hôm nào cũng thế, hễ cứ nói về ước mơ là Cá Nhỏ lại luyên thuyên mãi thôi, lúc kể hai mắt cứ tròn xoe vì phấn khích. Cô Cá Nhỏ của Nhum muốn vươn ra biển lớn, Cá Nhỏ muốn khám phá đại dương ngoài kia. Có lẽ vùng biển nghèo này sẽ không thể giữ chân được Cá Nhỏ, nên Nhum muốn cùng Cá Nhỏ ra đại dương. Nhum đi không phải để xem thế giới ngoài kia như thế nào hay là có những gì, Nhum đi là để bảo vệ con Cá Nhỏ của mình, thứ mà Nhum đã luôn bảo vệ, nâng niu từ khi còn bé.Mọi người thường hỏi ước mơ của Nhum là gì? Những lúc ấy Nhum sẽ chỉ cười và không trả lời. Họ hỏi sai hết rồi, không phải "Ước mơ của Nhum là gì?" mà là "Ước mơ của Nhum có gì?".....Có Cá Nhỏ! Ước mơ của Nhum chỉ có Cá Nhỏ!…

Thử giải quyết vụ án này xem!

Thử giải quyết vụ án này xem!

11 2 1

Các vụ án giúp các bn tư duy và tập lm thám tử nhá!hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiihAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaddddddddddddddddddddddddddddddddfgthyjutj7ugbkinlolniu0iuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu Cố lên!Quên chưa nói!Mik cũng là fan của Conan đấy!…

sát thủ chuyên nghiệp 😔😔😔

sát thủ chuyên nghiệp 😔😔😔

62 0 8

tình yêu của một sát thủ có bao giờ được hạnh phúc đâu chứ số phận áp đặt cô phải theo cái nghề đó... một sát thủ chưa bao giờ có tiếng cườigiới thiệu:- Tôi tên Trần Hoài My trước khi trở thành một sát thủ tôi đã từng là một cô bé hạnh phúc êm đềm ở cái tập đoàn XCV nổi tiếng đó 😐😐😐 được ba mẹ nâng niu yêu thương, được anh trai chiều chuộng, cuộc sống nhung lụa từ khi mới lọt lòng!!! sung túc đầy đủ, có người hầu kẻ hạ; cuộc sống mà ai cũng phải mơ ước... 😄 cho lên tôi cũng có tính tình kiêu ngạo hơn, chia kè kết cánh từ khi mới đi học, nhiều người sợ tôi lắm mà từ bé tôi cũng rất thông minh, học thông thạo tiếng anh... giới thiệu vậy đã!!! ( nhân vật khác thì vô truyện mình giới thiệu thể!!! do dùng ngôi kể là chính mình cho nên có gì sai sót mong bỏ qua)…

Tiểu nhân ngư bị câm của Phó thiếu lại làm nũng

Tiểu nhân ngư bị câm của Phó thiếu lại làm nũng

41 5 1

Phó Thâm một lần làm hoạt động tình nguyện giải cứu một bé nhân ngư không biết nói, bé nhân ngư rất thích hắn nha,mỗi ngay dều muốn hôn hôn thơm thơm 1 cái.Tiểu nhân ngư cũng thật kiều khí, một khi không vui sẽ lại nũng nịu trốn trong phòng tắm oa oa khóc tận đến khi Phó Thâm dỗ dỗ bé.Bé nhân ngư cũng sợ đau, vừa nghe đến Phó Thâm nói muốn dẫn bé đi chích liền biến về nguyên dạng ôm đuôi chạy trốn.Sau này bé nhân ngư có bảo bảo,bác sĩ bảo rằng thân thể quá kém, kiến nghị tiêm một mũi dinh dưỡng, không khéo bé nhân ngư lại nghe được.Bé hoảng sợ tới mức chạy trốn đến khi Phó Thâm tìm thấy tiểu nhân ngư trốn tránh trong biển nhạt cái chai,trong chai đầy nước mắt hóa thành trân châu."Sao nhỏ,chúng ta về nhà đi"Phó Thâm nhìn bé nhân ngư hốc mắt sưng đỏ đau lòng thâu trời xanh.Tiểu nhân ngư rụt rụt cái đuôi, ánh mắt đáng thương hề hề nhìn Phó Thâm, thăm dò ánh mắt hỏi:"Đừng bắt bé chích có được không"…

Những rung động

Những rung động

25 0 4

Đây là câu chuyện không phải của riêng tôi. Đây là những mảnh cảm xúc của những người thân yêu của tôi, những suy nghĩ của riêng tôi :))) lời bài hát ở dưới tôi khá thích, tuy nó không liên quan gì tới câu chuyện vì lúc viết những lời này tôi thật sự cũng chưa hình dung được câu chuyện của mình như thế nào nữa :> Mưa đang ngập dâng lối về. Không gian giường như rất lạnh.Anh và em biết rằng... đêm nay đêm cuối ta còn nhau..Anh thường hay nói rằng... Tình yêu của anh chỉ thuộc về em.Em tin rằng anh chỉ yêu... yêu mình em.Tận sâu trong lòng anh giờ đây còn có em.Sâu trong đôi mắt ấy là những gì tình yêu hỡi, chỉ thấy anh muốn xa mãi em thật rồi.Có lẽ ai đó đang chờ anh trở về.Về đi anh để những suy nghĩ không còn làm bận tậm. Em đã biết em mất anh thật rồi.Có níu kéo chỉ khiến yêu thương anh trao em không thật lòng....Trời mưa hãy xóa hết dấu vết qua rồi .. của đôi taXóa đi những đau sót trong em.Xóa, hãy xóa đi. em đang trong cõi u mê ( "xóa", Bee.T )…

Giây Phút Ấy Vượt Giới Hạn [ Trương Lăng Hách & Vương Sở Nhiên  ]

Giây Phút Ấy Vượt Giới Hạn [ Trương Lăng Hách & Vương Sở Nhiên ]

57 5 3

Những t̶ấ̶m̶ ̶ả̶n̶h̶ ̶ kiệt tác nghệ thuật làm rung động lòng người của cặp đôi Vương Sở Nhiên và Trương Lăng Hách sẽ được trưng bày ở buổi triển lãm nghệ thuật ngày hôm nay << Câu chuyện này được làm ra để thỏa mãn đam mê của tác giả hẹ hẹ>> Bối cảnh trong bộ phim được dự kiến công chiếu vào năm 2026 : Giây phút ấy vượt giới hạn. Nam chính : Mộ Dung Thanh Dịch ( Trương Lăng Hách ). Nữ chính : Nhậm Tố Tố/Phương Mục Lan ( Vương Sở Nhiên )Tác phẩm gốc : Nếu Giây Phút Ấy Ta Không Gặp Nhau - Phỉ Ngã Tư Tồn -Ai iu cái đẹp thì vào đây ngắm nam nữ chính xé truyện bước ra cùng toiii T-Tb…

Thiên hà mơ mộng - sẽ một ngày, hạnh phúc tìm đến em

Thiên hà mơ mộng - sẽ một ngày, hạnh phúc tìm đến em

23 4 3

Tuyển tập những tản văn nhẹ nhàng, sâu lắng, mang tâm trạng.Thể loại: Tản văn, truyện ngắn, tuyển tậpĐã bao giờ những cái bóng đen xuất hiện quanh bạn?Không biết từ bao giờ, có lẽ rất lâu về trước, từ cái lần đầu tiên tâm hồn bị dao cứaChúng tóm lấy ta, khiến ta dần dần bị gặm nuốt, cắn xé. Chúng thì thầm, khắc sâu trong ta sự yêu thương mà chúng cho là đúng... Theo thời gian, sự kiên cường tự tin cũng chẳng còn bao nữa, nhưng đâu đó vẫn ánh lên tia sáng le lói nhỏ nhoi. Đôi bàn tay cố gắng níu giữ, những cảm xúc ào ạt như vũ bão, dần dần ôm lấy trái tim... Hãy để những cảm xúc đan thành sự liên kết, giữa người với người cũng hãy để những chiếc băng gạc ôm lấy những vết sẹo vô hình, bạn nhỏ dễ thương.…

Phản

Phản

32 4 4

Tác giả: HomiThể loại: Viễn tưởng, tận thếMùa thu thủ đô. Trong cái se lạnh của gió heo may, lá vàng phủ kín đường, con phố tấp nập, tiếng còi xe và tiếng rao hàng vẫn hòa thành bản nhạc quen thuộc. Đằng sau bức tranh bình yên ấy, một cơn ác mộng đang lặng lẽ bò đến. Từ bên trời âu, những lời đồn về người chết sống lại dần biến thành hiện thực.Chỉ trong chốc lát, nhịp sống ồn ào sụp đổ. Thủ đô rực lửa, xóm trọ sinh viên hóa ổ tử địa, những cây cầu nhuộm máu và tiếng gào thét. Giữa khung cảnh ấy, Hoàng - một sinh viên trẻ - cùng em trai chỉ còn biết lao vào dòng người hỗn loạn, tìm cách níu giữ một lối thoát mong manh.Từ thành phố hoang tàn đổ nát đến những làng quê xác xơ, tiêu điều, hiểm nguy không chỉ đến từ lũ xác sống ngoài kia, mà còn từ lòng người trong cơn đói khát và tuyệt vọng - nơi sự sống và cái chết chỉ cách nhau một nhịp thở.Và rồi, khi bóng tối phủ trùm khắp mọi nẻo đường, câu hỏi còn lại chỉ là: Phải chăng đây chính là cái giá mà con người buộc phải trả?…