[HP ĐN - Drahar] Tình yêu
Viết để giải trí và thỏa mãn nhu cầu đào hố Drahar, trình viết kém, phong cách viết bất ổn, có gì sai sót mong mọi người ý kiến để tui sửa, khá lười viết nên đừng mong cầu nhiều Cảm ơn mọi người đã đọc!…
Viết để giải trí và thỏa mãn nhu cầu đào hố Drahar, trình viết kém, phong cách viết bất ổn, có gì sai sót mong mọi người ý kiến để tui sửa, khá lười viết nên đừng mong cầu nhiều Cảm ơn mọi người đã đọc!…
Truyện: Sẽ Mãi Yêu Em Như Vậy.Tác giả: Thịnh Thế Ái.Độ dài: 58 Chương Chính Văn + 1 Phiên Ngoại.Nhân vật chính: Nghiêm Hi Quang, Thẩm Mộc Tinh.Thể loại: Ngôn Tình, Thực tế, Đô thị tình duyên, Gương vỡ lại lành, Ngược nhẹ, Ngọt Sủng, Thâm Tình, Ấm Áp, Làm giàu, Nam chính có tật ở chân (đoạn đầu vẫn bình thường đoạn sau mới bị tật, là sự cố), 2S, 1x1, HE.Nam chính thợ may (nhà thiết kế), Nữ chính nhân viên văn phòng.Tình trạng: Hoàn.Editor: VitaminoVăn án:Xác cá voi dưới biển sâu, cần mười lăm năm để phân hủy, để quên một người, phải mất bao lâu? - Nghiêm Hi Quang.Nhiều năm trước đây, anh là một thợ may nhỏ ở Ôn Châu, chân trái có tật, không có trình độ học vấn.Trong ký ức lộn xộn của anh ở tiệm may, anh và cô thời trẻ từng có một mối tình không thể kiềm lòng.Nhiều năm về sau, cô có bằng cấp, rời khỏi thị trấn nhỏ, thi đỗ trở thành một sinh viên đại học danh tiếng.Còn anh, lại trở thành một truyền kỳ.Không có bằng cấp, lưu loát tiếng Ý, đam mê với âu phục, là người đàn ông lúc nào cũng vắt một sợi thước dây trên cổ.Trích 1 đoạn nhỏ:"Vậy anh nói, anh có thể hô hấp, có thể bước đi, có thể sống, dựa vào cái gì?" Cô hỏi anh.Nghiêm Hi Quang đùa cô: "Thẩm Mộc Tinh.""Đáng ghét, không phải Mộc Tinh, mà là mặt trời!"…
Đây là một câu chuyện không có thật và chỉ dựa trên suy nghĩ của tác giả và đây cũng là lần đầu mình viết nếu có sai xót gì mong các bạn thông cảm Các bạn đọc chuyện vui vẻ.…
Author: aritzenTranslator: Wings89 - GraceLink: https://m.fanfiction.net/s/10113085/1/Artist: 目と唇の人Pairing: Ai x Conan, Shinichi x ShihoSummary: Cậu ấy từng nói muốn bảo vệ cô. Cậu ấy cũng nói cô đừng chạy trốn khỏi số phận của mình. Cậu đã cứu cô, ít nhất hai lần, kể cả khi cô muốn tự sát, và chắc chắn cậu ấy có thể làm như thế thêm nhiều lần nữa. Tại sao chứ? Tại sao cậu lại làm điều đó cho kẻ đã hại đời cậu ra nông nỗi này? Haibara biết, lí do không đơn giản chỉ vì cô là chìa khóa mở ra cánh cửa mang tên tổ chức Áo đen. Lợi dụng người khác để đạt được mục đích của bản thân rồi sau đó vứt bỏ họ như vứt một bịch rác không phải là bản tính của Conan.Một nụ cười phảng phất trên khuôn mặt u buồn của Haibara. Conan đã từng hỏi lí do cô không uống thuốc giải độc tạm thời mà đưa nó cho cậu, tại sao cô lại giúp cậu và bỏ qua chính mình. Cô đã trả lời rằng mình sẽ không dùng thuốc giải cho đến khi nó được thử nghiệm đầy đủ và đảm bảo an toàn tuyệt đối. Nhưng nó có đúng là câu trả lời thật lòng hay không?.…
Thể loại: Cổ đại, hoan hỉ oan gia, duyên trời tác hợp, cưới trước yêu sau, cung đình hầu tước, HE, sạch/song khiết, sủng.Nguồn: sunrises6.wordpress.comNhân vật chính: Liễu Ngọc Như, Cố Cửu Tư*Chú ý: Truyện đăng khi chưa có sự cho phép của tác giả, editor.…
SAU KHI LÀM CÔNG TRONG PHÓ BẢN TÔI THÀNH VẠN NHÂN MÊTác giả: Vân Quyển Hạc Dã Editor: ScarlettTình trạng bản gốc: Hoàn 123 chươngTình trạng Edit: Đang lết (09/08/2024 - ???)Thể loại: Đam mỹ, xuyên nhanh, hệ thống, chủ thụ, 1v1, HEVăn ánDiệp Hà chết rồi, may mắn được một "Hệ thống nạp tiền" trói định giúp cậu sống lại.Hệ thống nạp tiền, đúng như tên gọi, nếu muốn sống phải liên tục nạp tiền, mỗi hơi thở ra đều tràn ngập mùi tiền.Bạn ơi, chúng tôi cũng phân công công việc ở đây, với mức lương hậu hĩnh, để bạn có thể sống lâu hơn đó ~ Diệp Hà:? ? ? Để sống sót, Diệp Hà chỉ có nước rơi nước mắt bước lên thuyền giặc của hệ thống.Một trang viên đầy bí mật, một giới giải trí đầy rẫy nguy hiểm, một phòng thí nghiệm đầy quái vật kỳ lạ... Tại sao những chỗ làm này có chút .... quái quái như nào ấy? Mãi về sau, Diệp Hà mới biết mình đang làm việc trong phó bản vô hạn lưu. Phó bản đầu tiên: Trang viên sương mù Công tước đã tìm kiếm người yêu kiếp trước hàng trăm năm, cho đến một ngày, hắn nhìn thấy vết bớt hoa hồng thuộc về người yêu kiếp trước trên thắt lưng của người hầu của mình, Diệp Hà. Người chơi chỉ coi Diệp Hà như một NPC bình thường, khi gặp ma, họ đẩy cậu ra để chặn con dao. Ban đầu họ nghĩ rằng Diệp Hà chắc chắn sẽ chết, nhưng nhìn thấy Boss phó bản ôm cậu vào lòng, cười hỏi đối phương muốn trốn đi đâu. Sau này họ mới biết, thứ đáng sợ nhất trong phó bản này không phải là ma quỷ, mà là Diệp Hà. BẢN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG…
Tác Giả: Huyền YiziThể Loại: Ngôn TìnhTrạng Thái: Đã Hoàn!Giới Thiệu:Một năm trôi qua, cuộc liên hôn vô nghĩa ngày cuối cùng cũng chấm dứt.Mọi thứ lợi ích, ràng buộc, một tờ đơn ly hôn có thể cắt đứt hết thảyPhi Nhung cứ nghĩ rằng mình được giải thoát, mình có thể trở lại sự tự do trước kia, nhưng cô đã nhầmCô không thể nào ngờ ông trời lại trêu cợt cô như vậy, ngày cô ly hôn lại chính là ngày cô phát hiện mình mang thai.Bốn năm đi du học khoa thiết kế ở nước ngoài, Phi Nhung trở về nước với tư cách là nhà thiết kế của công ty đối thủ của chồng cũ - Nguyễn Mạnh Quỳnh (chủ tịch tập đoàn NQ)Từ đó hai người vô tình lại chạm mặt nhau, Mạnh Quỳnh cũng phát hiện Phi Nhung đã sinh cho mình một đứa trẻ kháu khỉnh giống y hệt anh hồi nhỏ.…
truyện đam mỹ: Lạnh lùng công, dụ thụ, ngọt ngàoVăn Án:Một Vampire sống ngàn năm, lạnh lùng, lãnh đạm, mọi thứ xung quanh như không còn gì có thể khiến anh chú ý. Một kẻ là cậu chủ Ân gia, ngang ngược, bất cần, bản chất lưu manh luôn tự tỏ ra mỏng manh yếu đuối.Hai người hai thế giới...đến khi bọn họ gặp được nhau...Chỉ cần gặp được đúng người, mọi chờ đợi đều trở nên đáng giá P/s: Không chuyển ver, xin cảm ơn…
Về chuyện Taehiongie rất thích cậu chàng tiệm xăm Jeongguk…
"Triều đại nhà Minh, năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình... Trời ơi, ông ngứa mắt với con sao..."Con người khi xui xẻo thì uống nước cũng có thể nghẹn.Đang yên đang lành đi trên đường cũng có thể xuyên không, còn xuyên về tận sáu trăm năm trước!Sao lại xuyên không được vậy? Là do tướng đi của hắn xấu quá hả...?"Nếu đây chỉ là một giấc mơ thì tốt biết mấy." Mạnh Thanh Hòa dùng sức gãi đầu, cảm giác ngột ngạt và bất lực sâu sắc.Sớm biết thế này, hắn thà mặc váy cỏ múa cột trong buổi họp lớp, hy sinh sắc đẹp mua vui cho quần chúng nhân dân chứ éo bỏ về sớm...Đáng tiếc ước mơ thì đẹp đẽ, nhưng thực tế thường vô cùng tàn khốc, giống như cơn gió bắc tạt qua khe cửa, đang thổi phà phà vào người hắn lúc này.Phù...Mái tóc dài tung bay, áo vải gai trên người mặc cũng như không...Mạnh Thanh Hoà lạnh đến mức răng va vào nhau, phải xoa xoa cánh tay cho đỡ bớt. Hắn nghiến răng, dù sao đã đến đây rồi, có hối hận đến mức đứt từng khúc ruột cũng không quay về được, điều nên nghĩ là làm sao để có thể sống sót trong thời đại này.Yêu cầu của hắn không cao, một ngày ba bữa, có phủ đệ riêng, không lo ăn mặc, vậy là đủ.Không có chí khí ư? Đấng mày râu không muốn lập công danh, không muốn có mỹ nhân vây quanh sao?Mở to mắt ra giùm cái, đây là năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình là địa bàn của Yến Vương, dám chơi trội trước mặt Minh Thái Tổ và Minh Thành Tổ tương lai? Chán sống rồi đúng không?Còn mỹ nhân vây quanh gì đó... ngại ghê, gu của hắn là "chim chích bông".…
Fic chỉ mang yếu tố giải trí, viết cho vui, vui thì xem không thì cook, không có nhu cầu bế lên cfs để ném đá hoặc thứ gì khác tương tự…
Dân quốc năm thứ hai mươi tám, tôi cầm chiếc đồng hồ bạc của cha tôi, quay đầu nhìn lại một lần. Cha tôi thích mặc Âu phục, sơ mi trắng với gi-lê màu đen, hoặc là trường bào cài một chiếc ghim ngọc ở cổ áo. Những lúc đó, có lẽ cha mới thực sự giống cha tôi, không phải Thống chế Phụng Thiên hay Tư lệnh Đông Tam tỉnh. Lần cuối gặp cha trước khi đi, còn nhớ bộ dáng của cha trong quân phục Bắc Dương, vội rời nhà đến mức không thèm nhìn tôi lấy một ánh mắt, cũng không một lời dặn dò từ biệt.Tôi cố gắng giữ lấy những kí ức ít ỏi cuối cùng còn lưu lại, nhớ căn nhà treo đầy ảnh của mẹ tôi. Bức tranh mẹ tôi vẽ hải âu bay về cuối chân trời. Mặc trường bào màu xám trơn, đi trên mặt đất mùi thuốc súng, đi dưới hàng hoa giấy màu đỏ, đi qua những hồi ức chắp vá mơ hồ. Nhớ đô thành hoa lệ, rượu vang đỏ dưới ánh đèn pha lê vàng nhạt và âm thanh của vĩ cầm. Tay áo tôi nhuốm khói sương thời đại, bỏ lại sau lưng quan sơn như tuyết, chạy theo giấc mộng tuổi mười ba. [Miên miên xuân vũ anh đào tán Dung nhan bất tái ưu tư trung.](Khi mà sắc anh đào tàn trong mưa xuân Là lúc gương mặt tôi không còn ưu sầu nữa.)…
Đây là ý tưởng mà não mình nặn ra trong tháng ngày nằm nhà vì con quỷ corona hoành hànhTrình độ văn chương kém cỏi mong chư vị lượng thứ😅Cp:Vong tiệnHi trừngTruy lăngHiên ly Tang nghiTiết hiểuTống ninhNhiếp dao(Đôi khi có sự góp vui của Chân thiến)…
Tác giả:Trương Thanh ThùyThể loại: Đô thị, linh dị, Việt Nam, KhácTrạng thái: Hoàn thànhNguồn: NXB Hội Nhà VănCông ty phát hành: LimbooksMột câu chuyện hoàn toàn mới lạ nói về những vấn đề nghiên về tâm linh. Có thể bạn chưa biết Thiên Linh cái là gì? Đó là một loại bùa ngải,đã có một giai đoạn, những con người đánh vào sự nhẹ dạ cả tin để mê muội những người xung quanh nhằm đem lại lợi ích cho mình.Trong đó điển hình là Hai Tưng là nhân vật có thật, đã bị xử tử vì tội giết người trong quá trình luyện Thiên Linh cái. Tác giả đã kể lại câu chuyện này bằng văn học, để nghiệm về cuộc đời, khi con người ở cùng cực của sự đau khổ, hoặc đẩy mình vào tận cùng ngõ tối của lòng tham, họ khiến mình si mê, ngu muội và tự huyễn hoặc mình bởi những thứ siêu linh không thật.Câu chuyện có những tình tiết đáng sợ đến ám ảnh, rùng mình, nhưng sự thật tàn độc của những kẻ luyện Thiên Linh cái là như thế, mà con người vì hai chữ dị đoan chỉ nhìn bề ngoài rồi tin, rồi chạy theo một cách không suy nghĩ, để đem đến đau khổ cho người thân của mình và cả cho chính bản thân mình.…
Author: #HaInYoo aka #Chanh #HCAEPairing: SuLayRating: Mọi lứa tuổiDisclaimers: Cốt truyện thuộc quyền sở hữu của tác giả và HCASummary: Đến một giai đoạn đủ trưởng thành để dừng lại, nhìn về quá khứ ta sẽ nhận ra đã từng có rất nhiều người bước qua cuộc đời mình, nhưng không phải đều có ảnh hưởng như nhau. Có những người chỉ đơn giản như lữ khách qua đường không hơn không kém (1); Có người cùng ta trải qua mọi buồn vui, chưa bao giờ để ta phải độc bước (2); Lại có một số ít người... suốt cuộc đời, chỉ có thể nhớ thương (3)..... Và cũng có một kiểu người, khi họ đến, ta đã mặc định họ là trường hợp số (2), khi họ rời đi, ta tiếc nuối, ngậm ngùi xếp họ vào loại số (3), vậy rồi cho đến cuối cùng, nhận ra: họ đáng ra phải ở số (1).Với Trương Nghệ Hưng, D. là một người như thế.…
Tựa đề vậy thôi, truyện sẽ có những sự việc đa dạng khác nhé, do Au tự nghĩ ra kết hợp một số chi tiết trong cốt truyện chính thức của liên quân. Hãy đoán xem!…
Tác giả: Tiêu Đường Đông QuaBiên tập: Ngũ Hành Khuyết Thiên Bìa: MMOCThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , ABO , Vườn trường , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , 1v1Tình trạng tác phẩm: Hoàn 98 chương + 4PNTag: Ảo tưởng không gian, ngọt, vườn trường.Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: An Lan ┃ vai phụ: Hứa Tinh Nhiên, Cố Lệ Vũ, Tiêu Thần.Một câu tóm tắt: Rốt cuộc là ai cắn tôi?LƯU Ý: BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC, KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Tên truyện: Thê Khống 妻控Tác giả: Lục Dược 绿药Thể loại: Thuần cổ đại, nam trùng sinh mắc bệnh "thê khống", thâm tình, con dâu nuôi từ bé, siêu siêu sủng, song xử, chút sắc, cảm động, HE.Người dịch: Chickenliverpate [C1-C125], Cố Tư Yên [C126-C200].Trạng thái: Hoàn thànhSố chương: 196 chương + 4 ngoại truyệnVĂN ÁN:Nàng là một biểu cô nương không nơi nương tựa tìm đến nhà ngoại tổ phụ để được nuôi dưỡng.Không ngờ lại gặp được vị biểu ca cuồng muội đến đáng sợ, đúng là trong cái rủi có cái may.Lại nói đến sau khi thành thân nàng mới hiểu ra được, cuồng muội biến thành cuồng thê mới đáng sợ mức nào!Không có gì biểu ca không làm được nếu như không làm được thì sẽ cho một tá biểu ca khác đi làm!(*) Thê khống: Cũng giống như bệnh chân khống, thủ khống, thanh khống..."Thê khống" chỉ những người có sự yêu thích đặc biệt gần như là điên cuồng chấp niệm đối với thê tử của mình. Và nam chính của chúng ta mắc chứng bệnh này ạ.…
Tên sách : Xuyên qua này tuyệt sắc thú phi : Phượng nghịch thiên hạ Convert Lão Di Tác giả : Lộ Phi Nàng , trưởng công chúa phủ duy nhất dòng chính nữ , nhưng là cả nước đều biết phế vật! Làm thế kỷ 21 nguy hiểm nhất thiên tài nữ sát thủ xuyên qua phụ thân bệnh ương tử tiểu thư , phong mang tất giương , kinh tài tuyệt diễm , xoay tay thành mây , lật tay thành mưa , lệnh thiên hạ nhiều vô kể nam nữ vì đó khuynh đảo! Mà hắn , là tuyệt sắc ám vua của màn đêm , lãnh huyết vô tình , ở trong loạn thế cùng nàng tương phùng , một khúc cầm tiêu hợp tấu , từ đó trên trời dưới đất , sống chết có nhau! Chú thích: nữ chủ siêu cấp cường đại , lãnh khốc phúc hắc , ngoái đầu nhìn lại cười , đã dẫn thiên hạ phong vân lên! Bạn trên mạng nhổ nước bọt : Xem văn án ta đã không muốn nói cái gì, biểu thị đã từng là admin ta không biết thẩm qua bao nhiêu dạng này nội dung vở kịch - - nguyên lai là cô ngốc thiếu nữ , sau đó nữ thiên tài nữ sát thủ xuyên qua mê đảo nhất đống nam nhân =_ = lẽ nào loại này văn muốn Vĩnh Thịnh không suy yếu sao?!P.S: Truyện này ko phải mình dịch đâu nha, tình cờ tìm thấy rồi down trên mạng thôi >~<…
- Huyết tộc_khi nghe đến hai chữ này, con người đều rất sợ hãi. Bởi Huyết tộc là một đại gia tộc chuyên đi hút máu người khác, nhất là của con người. Mặc dù hai bên đã chung sống hoà bình nhưng vẫn còn kiên nghị lẫn nhau. Hơn nữa Ma vương sắp xuất thế, làm thế nào để có thể tìm được các món bảo bối để giết Ma vương? Và liệu Huyết tộc có thật sự độc ác? ...Lại là ta nữa đây, tung hint làm màu thôi :))CHÚ Ý: TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD, KHÔNG TỰ Ý MANG ĐI. NẾU MUỐN CHUYỂN THỂ LẠI HAY MANG NÓ ĐI VUI LÒNG XIN PHÉP TÔI.…