Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô là một cô gái bình thường, nhưng lại hậu đậu, hay quên, cái j cũng chậm tiêu. Nhưng luôn mộng mơ về những cuộc tình lãng mạn, đẹp đẽ như những quyển tiểu thuyết, ngôn tình. Mỗi tối trog những giấc mơ, cô lại vẽ cho chính mình một tình yêu màu hồng mà cô muốn, một cuộc tình mà chỉ dành cho chính cô. Tưởng chỉ có thể là mơ nhưng nào ngờ một ngày cô lại có thể được làm một cô gái may mắn có được tình yêu hồng mà hằng mơ ước. Tại sao lại như vậy, tại sao có thể xảy ra với một cô gái bình thuờng ấy ???…
Một câu chuyện lấy cảm hứng từ truyện "Từ Thức gặp tiên." Chuyện xưa tích cũ chỉ dừng lại khi Từ Thức đội cái nón, một mình đi vào núi, không bao giờ trở về nữa. Chẳng ai còn thấy lại Từ Thức, cũng chẳng biết câu chuyện sau đó thế nào.Mình viết câu chuyện này khi một người chị vô tình đặt một câu hỏi: "Sau khi Từ Thức vào núi thì làm gì nữa?", và mình đùa vui rằng: "Chắc là lập môn phái tu tiên để tìm vợ?" Thế là câu chuyện này ra đời =)))))Có thể mình sẽ viết dài hơn về cốt truyện này vào một ngày đẹp trời nào đó, nhưng trước mắt thì chỉ có một truyện ngắn thế này thôi."Ở nơi tiên cảnh, cùng nhau kết bạn, nay duyên xưa đã hết, không còn mong hội ngộ."Bìa: Honey Bees…
ở đây Isagi bị ngốc nhé và em được gia đình thuê gia sư về dạy..dạy gì không thấy toàn chịch.. còn tìm lỗi sai của em mà làm cớ để đụ ba mẹ Isagi thì đi làm tối mới về..…
nhân vật chính: tác giả 17 tuổi.tên là tiểu mai. học tại trường skyline đà nẵng. nhan sắc tầm tầm bậc trung. tính hoà đồng vui vẻ, nhưng đôi lúc nó mà nổi giận thì khó ai có thể lường trước đc điều gì xảy ra. gia cảnh cũng khá giả. bố là bác sĩ có tiếng, mẹ là doanh nhân. nó có người chị và một đứa em gái. bạn thân: lyly. 17 tuổi, béo béo, nói nói nhiều, vui vẻ, và Trâm cũng 17 tuổi.là cô bạn già trước tuổi. Nó hay tâm sự với bạn này lắm, và thỉnh thoảng hơi tưng tửng. ___________anh: con trai chủ tịch tập đoàn Thiện Đình xuyên quốc gia . tính cách hách dịch khó ưa. thông minh mọi mặt hơn cả nó. độ đẹp trai thì khỏi phải nói. mỗi lần nghe đến tên Kennguyen là lũ hám trai đều gục ngã, đương nhiên trừ nó rồi :-S vinh: bạn của cậu ta, chỉ số thông minh cũng ko kém cậu ta chút nào. gia cảnh cũng ko tồi, ba làm bên giám đốc bên tập đoàn nhà kennguyen. hai đứa này chơi vs nhau từ nhỏ nên ms thân vs nhau lâu lắm rồi.…
-Tựa như một giấc mơ,người đến rồi đi,nhanh như một cơn gió,cơn gió xuân mát mẻ tình cờ bước qua đời tôi,làm tôi cảm nắng,khiến tôi lo lắng và thậm chí...tôi rất ghét những người con gái lại gần cậu,phải chăng?..đó là ghen?Tôi sợ,tôi lại một lần nữa lạc mất cậu giữa cái thế giới rộng lớn này?Cậu có thể..đừng bao giờ rời xa tôi, được không..?…
Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…
Anh nhìn cô,nhìn mãi,nhìn đến khi đáy mặt ngập tràn hình ảnh của cô bé tóc hạt dẻ ngang vai,đôi mắt to tròn chớp chớp,chuyển động không ngừng. ------------Lúc cô nhận ra mình yêu anh,cũng chính là lúc sự trớ trêu của định mệnh chia rẽ hai người. Làm sao tìm được nhau,trong biển người mênh mông?-----------------------Hoá ra,không phải người đi đâu đó xa xôi, mà người luôn ở gần bên ta, Ngay trong tim.…
Có một thiếu nữ từng là tia sáng đẹp mắt.Có một thiếu nữ từng là cơn gió ấm áp.Có một thiếu nữ từng là lá phong thu hoạt bát, đáng yêu.Và có một thiếu nữ đã ra đi vì ĐAU KHỔ và ÁM ẢNH.Thiếu nữ ấy khóa buộc bản thân trên giường bệnh số 2.Linh hồn lãnh đạm và tàn nhẫn, lạnh lẽo và bi thương, tuyệt vọng và thống khổ.Bí ẩn nàng thiếu nữ không phải bí ẩn trường học, mà là một cái gì đó khác.Khác lạ hoàn toàn, và vẹn toàn đáng sợ...…
chưa rõ sẽ viết gìTệ nhất Nếu ai vô tình mà đọc Xin cho ý kiến Đừng thấy ko hay rồi mà se rồi mà chê rồi biến cái vt xả tâm trạng ra làm ng khác soi mói mỉa mai…
tui chỉ đơn thuần là kể lại câu chuyện nhỏ diễn ra xung quanh cuộc sống tui thoi nhen mn ,xin lỗi vì cái ảnh bìa chả liên quan đến câu chuyện mấy nhen . vì mình đang còn đi học lên mỗi một tập mình chỉ viết tầm 400-500 từ thoi nhen . đọc thử ik nhen biết đâu bạn cũng đang cần điều gì đó nơi tui .HiHi!!!…
Author : Bo Intro :Người- Một mình nhâm nhi ly rượu nhạtTa- Một mình lững thững dưới mưa thưaRất muốn nói một điều không dám nóiGom nắng chiều huyễn hoặc gửi vào thơMái tóc người phơ phơ sương cùng gióTa mơ hồ màu áo học trò xưaNgười trầm mặc ẩn mình trong trang viếtTa bồn chồn tia nắng quái chiều mưaMuốn gọi hương chia đôi cho tình cuốiLại ngại ngùng để lỡ nhịp thoi đưaTình đã chiều nắng muộn màng thầm hátKhúc thánh ca kỳ ảo lạ lùng chưaNiệm thần chú: hai mảnh đời ghép lạiVịn vai gầy nương tựa lúc tàn thu......…
20 là khi mà ta cùng trao nụ hôn bằng sự non nớt....Ta mặc kệ hết thế giới để yêu nhau ooc, nhân vật trong truyện thuộc về mình, không liên quan đến người thật…