Cuộc Sống Hằng Ngày Của Mình
Đây là truyện dựa trên một số chuyện từ chính cá nhân mình và cũng là đôi lời dòng tâm sự (人 •͈ᴗ•͈)…
Đây là truyện dựa trên một số chuyện từ chính cá nhân mình và cũng là đôi lời dòng tâm sự (人 •͈ᴗ•͈)…
Một bà mẹ genZ , hiện đại , lạc quan và trẻ trâu nhận nuôi một đứa trẻ mồ côi để cứu nó khỏi cô nhi viện . Văn án : "Bé cưng , mau lên mau lên , pháo hoa sắp bắn rồi kìa!!" Vô Mệnh 25 tuổi phấn khích kéo con trai mình lên sân thượng ngắm pháo hoa , đón năm mới "Mẹ là đồ trẻ con , lớn bằng này rồi mà còn muốn coi pháo hoa" Tiêu Chiêu 15 tuổi , lạnh nhạt phàn nàn, mặc cho mẹ kéo đi . "Đồ ông cụ non" "Alo alo một hai ba bốn , năm sáu bảy tám.......con ăn ở hiền lành có tâm có đức ,mong các cụ độ con . Con không đòi hỏi gì cao sang đâu , con chỉ xin các cụ mấy đồng bạc đủ nuôi hai mẹ con con thôi , tầm mấy chục tỷ thôi , không nhiều" Đồng hồ điểm 12h đêm , năm mới đã sang , Mệnh Mệnh đứng chắp tay ước nguyện dưới bầu trời đêm cùng với Tiêu Chiêu "Nếu được , xin hãy ban cho mẹ tôi một bộ não" Tiêu Chiêu ước . "Này nhóc con, ước gì kì cục vậy!! Dám nói mẹ không có não hả!?" "Đó là sự thật , mẹ nên ước điều gì đó có lợi cho bản thân hơn" "Bộ mấy chục tỷ ít quá hả 😢" "Thực tế lên đi mẹ , ít nhất cũng phải giàu hơn tổng thống Mỹ" "Vậy tổng thống Mỹ có bao nhiêu , để mẹ ước giàu gấp đôi ổng" "........phụt-hahahaha" Tiêu Chiêu bật cười thành tiếng "mẹ đúng là đồ ngốc" Ở trên cao , Thượng đế nhận được hai tờ ước nguyện màu đỏ nổi bật giữa những tờ màu trắng . Một tờ ghi "Vô Mệnh" và một tờ ghi "Tiêu Chiêu" . Lúc ngài mở ra coi thì nội dung đều y hệt nhau ..... [Tôi muốn dành cả đời ở bên Tiêu Chiêu/Vô Mệnh] *chú ý : ko có tình yêu :))))) chỉ có gia đình .…
Thể loại cổ đại, xuyên không, điền văn.…
Truyện kể về cuộc đời của thành viên nhà Đinh gia. Mỗi người có một kí ức riêng, thậm chí cả những tủi nhục, đau đớn nhưng họ vẫn cố gắng vực dậy vì tương lai. Ta cùng đọc truyện để khám phá cuộc đời của họ nhé!…
câu chuyện này cho chúng ta biết người yêu hay gia đình, mình sẽ chọn ai???…
Sau khi xem gia đình haha và lụy cậu ba Bùi Công Nam. Tôi quyết định viết con fic dễ thương này.. Trong mắt tôi cậu ba nhìn giống út hơn là út khánh kakaTruyện có yếu tố tưởng tượng, không giống bản gốc❗️Cậu Ba ơi sao cậu dễ thương thế~~…
Một câu chuyện về nỗi khổ của người mẹ khi nuôi dạy những đứa con non nớt, bồng bột. Cùng với đó là những quá khứ sai lầm của người mẹ, chính những sai lầm đó cũng là những rắc rối của những đứa con hiện tại.…
Trong cái năng chiều lấp lánh có một người ôm lấy cơ thể ướt sũng của người con gái mình yêu mà khóc nấc lên. Cái tình yêu đồng giới bệnh hoạn này bị kì thị đến thế sao? Cớ sao mọi người lại dồn ép người con gái tôi yêu đến mức như thế này? Chị ấy đã làm gì sai cơ chứ ? Dây phone trong điện thoại rơi ra ngoài, bản nhạc quen thuộc bật lên.."Con đường đầy nắng hoa Sao giờ em đã xa Tôi ngồi đây khóc to Sao ông trời lại giấu em đi...?"Cấm reup, chuyển ver dưới mọi hình thức…
Kiếp trước, ta yêu một người đến tận xương tủy, để rồi phải tự tay hiến tim mình cho "bạch nguyệt quang" hắn - ngay khi đang mang trong bụng giọt máu của chúng ta.Không một lời cảm ơn, chỉ là ánh mắt lạnh tanh, cùng tiếng cười nhạt đến đau lòng:"Nó chỉ là thứ nghiệt chủng, không đáng mang dòng máu của tôi."Ta chết - đau đớn, tủi nhục, và tuyệt vọng.Cũng chính lúc ấy, ta mở mắt lần nữa...Trở thành Hữu An - nữ phụ yếu đuối trong một cuốn truyện cẩu huyết.Một kẻ từng bị vu oan làm kỹ nữ, bị hủy danh tiết, treo cổ tự vẫn, từ phượng hoàng rớt khỏi đài cao.Nhưng ta không cam tâm để lặp lại bi kịch ấy thêm lần nữa.Ta - không còn là Hữu An, mà là kẻ mang theo nợ máu, mang theo ánh mắt từng trải của người đã chết trong cay đắng.Lần này, ta sống.Sống để trả lại từng nhát dao, từng cái tát, từng vết thương - đầy đủ, không thiếu một ai.Sống để kẻ từng "chọn sai người" biết thế nào là sai cả đời.Và khi mọi thứ đã được thanh toán sòng phẳng, tâm trí đã buông bỏ oán niêm, ta mới chậm rãi quay đầu...Thấy một người luôn đứng phía sau, chờ ta báo thù xong, rồi... kiệu tám người khiêng mà rước về nhà.…
Câu chuyện xoay xung quanh cuộc sống của Nấm và cô bạn thân là Rio…
"Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa." (Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi - Cửu Bả Đao) Thanh xuân mỗi người trông thì dài dằng dẳng nhưng thật chất lại ngắn vô cùng, những điều đã qua sẽ chẳng thể thay đổi khi ta thốt lên 2 từ "giá như". Chính vì thế, sống hết mình, chân thành và nhiệt huyết với tuổi trẻ chính là miền ký ức vô giá nhất, tươi đẹp nhất mà bản thân để lại cho chính mình vào những năm tháng sau này của tuổi xế chiều...…
Truyện ngắn đọc giải trí. Warning: Chứa yếu tố ngoại tình, cân nhắc trước khi đọc.…
Một oneshot kể về một cô giáo và một bác sĩ ^^ .Au : Thỏ Trước Mộ…
Viết nhân dịp kì thi phổ thông quốc gia năm 2018…
♥Cre ảnh: Pinterest…
[CHƯA BETA]• Tác giả: Thanh Thanh Kết Ngạnh.• Editor: Zịt trà sữa OwO. (@Zittrasua)• Thể loại: xuyên nhanh, nữ cường, hiện đại, cổ đại, HE, tình cảm, ngôn tình.• Tình trạng bản gốc: Đang tiến hành...• Nguồn: 630shu.net.• Bản convert: wikidich.• Tình trạng edit: Đang tiến hành...• Ngày đào hố: 26/07/21.• Ngày lấp hố: Bí ẩn mãi mãi là bí ẩn :P• Lịch đăng: T7/ CN mỗi tuần (nếu không bận gì).**Truyện edit với mục đích phi thương mại, chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up. Chỉ đăng tải tại Wattpad @Zittrasua**…
Nội dung : Xoay quanh cô gái A Linh đã chết oan do bị gia đình giết hại nhưng lại được ông trời thương cho số phận của cô đã cho cô cơ hội trùng sinh quay lại trước những thảm kịch của cuộc đời cô để xoay chuyển lại mọi thứ.…
Câu chuyện về một kẻ hay cười giấu mọi vết thương của mình sau lớp mặt nạ nụ cười giả tạo và đẹp đẽ, vẫn cười dù trái tim bị đau đớn, hàng ngày anh vẫn luôn khắc lên nụ cười và che giấu tất cả những điều đó ..Nỗi đau sâu thẳm trong tim anh, chất chứa nó, sâu như vậy chắc đau lắm phải không?Một trái tim quá mong manh và chỉ biết cầu xin tình cảm mà anh không bao giờ có được trong nhiều năm.Chỉ vì một lời buộc tội mà 6 người anh em của Isagi bắt đầu ghét bỏ và xa lánh anh, tất cả những điều đó Isagi đều trải qua những lời sỉ vả, nhục mạ và kể cả đó là người thân của anh, anh đã trải qua 7 năm kể từ khi bố mẹ anh qua đời trong một vụ tai nạn…