Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Uông Mao CầuThể loại: Nhân ngư, Điềm văn, Chủ công, Mất trí nhớ, Tình hữu độc chung, 1V1, Ngọt sủng, HE. Nguồn: Mỹ Nhân Thiên Hạ <khotangdammy>Văn án"Anh câu được em lên, em chính là cá của anh."Hoàng tử nhân ngư vượt ngàn dặm xa tìm đối tượng thầm mến, ma xui quỷ khiến thế nào lại ký hợp đồng người mẫu với đối phương, còn thuận lợi vào ở trong nhà người ta.Nolan: Vì tìm người yêu, không còn đuôi thì có làm sao. Sở Mộc Tự: ... Ai có thể nói cho tôi, tại sao ở cùng nhà với tôi lại là một người cá???Vai chính: Nolan, Sở Mộc Tự (Si mê nhân ngư công X độc miệng người môi giới thụ)…
Hán Việt: Thiểm MậtTác giả: Tứ Nguyệt Dữ NhĩSố chương: 56 chương + 9 phiên ngoạiNguồn convert: Trang Trần12Tình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang bò 😵😪Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, HE, gương vỡ lại lành, vườn trường, nhẹ nhàng, thiên chi kiêu tử, thị giác nữ tử, tình cảm, ngôn tình.---------------------------Dụ Bạc thích một người, cô vừa là bông hồng rực cháy vừa là ngôi sao tinh khiết nhất. Cô ấy tên Ngôn Hạ.***Lại một lần nữa bị bắt khi đang trốn tiết tự học, Ngôn Hạ buồn bực cắn một cái lên cần cổ của Dụ Bạc."Dụ Bạc, anh có thể đừng quản em nữa được không. Rốt cuộc anh là bạn trai hay là ba của em!"Dụ Bạc để mặc cho cô cắn, mí mắt mỏng rũ xuống, anh ấn vào phần gáy Ngôn Hạ, nơi yếu ớt nhất trên cơ thể con người."Nam Nam." Dụ Bạc kêu nhũ danh của cô, đè xuống cảm xúc khó kiềm chế rồi nói: "Em ngoan chút đi." Ngoan một chút, đừng biến mất khỏi tầm mắt của anh.***Liếm mật trên mũi dao, uống rượu độc giải khát. Từ giây phút bắt đầu thích Ngôn Hạ, Dụ Bạc đều đã nếm trải qua hết.Đây là cơn nghiện đã ăn sâu vào xương tủy anh, cho dù rút xương khử độc cũng không thể chữa khỏi.Nam chính có bệnh không nhẹ × nữ chính có tính tình không hiền.---------------------------* Truyện được edit bởi Mie và Una. Vui lòng ghi rõ nguồn và để tên editor khi reup.…
Liên Hàn Hàn đứng đầu Hàn Trung Động, giữa ma và thần cô là quỷ. Không tranh giành cũng không khiêm nhường, ai động vào thì kẻ đó phải chết. Trải qua hơn nửa đời người phiêu bạc, giờ đây có trong tay mọi thứ như cũng đã lớn tuổi muốn trả thù nhưng cũng vui vẻ chơi một chút.Nam nhân xưa nay muốn đến gần cô thì phải quỳ trước nhưng Sơn Tiểu Văn ngươi không quỳ mà lên thẳng giường của cô thật là khó dung thứ. Nhưng mà cô cũng rất thích hắn, chơi đùa cũng không tệ. Người ta bảo cô độc ác, cô cười. Bảo cô lương thiện thì cô sẽ chiếm lấy cơ thể của người đó, nam nữ không màn miễn là người được rồi. Nữ Vương bá đạo thế này vừa có được đời trai của Chiến Thần vừa quyến rũ con trai của hắn yêu cô đến sống dở chết dở. Đành thì trăm người ghét nhưng có vạn người mê, nữ nhân nên quậy phá, bất cần đời một chút sẽ dễ sống hơn.Tuy rằng tính khí không đoán được nhưng quá khứ lại rất bi thảm, chẳng có người nào trở nên bất cần mà không trải qua tổn thương cả. Từ sau khi bỏ Chiến Thần có ngỡ là không yêu ai nữa nhưng đâu biết từ kiếp duyên nào đó đã vướng vào một nam nhân rất biết cách ép buộc người khác là Sơn Tiểu Văn, hắn từng bước khắc chế cô khiến cô phải than rằng:"Duyên trời một kiếp chưa đủ khổ sao, có gì lại bắt ta cùng chàng ba kiếp! Bao kiếp yêu nhau ta và chàng vẫn mãi là hai đóa hướng dương, trong tâm muốn đến gần nhau như bản năng lại là vươn cao thẳng hàng. Kết quả là, giữa chúng ta vĩnh viễn tồn tại một khoảng cách chẳng bao giờ có thể xóa bỏ."…
Giới thiệu nội dung:Lãnh Tàn Phong, Minh Thánh vương triều Lục vương gia, bởi vì giờ bị người hạ qua độc mà không cử; thành dân chúng trong miệng Nhuyễn vương, đương nhiên các dân chúng chỉ có thể là sau lưng lặng lẽ nói,Tô Lưu Anh, cẩn thận bị nện đến cổ đại thế kỷ mới nữ sinh, dã man thêm háo sắc, đương nhiên háo sắc chính là hành ở khẩu dừng ở được rồi.Tô Lưu Anh: "Nhuyễn vương? Vì cái gì kêu Nhuyễn vương đây?"Tô Lưu Anh: "Cái gì? Bất lực? Không phải đâu? Đáng thương, bộ dạng đẹp trai như vậy? Chỉ có thể xem không thể dùng?"Làm Tô Lưu Anhcòn tại nói không sợ hãi người chết không ngớt thì nàng trong miệng Nhuyễn vương, đang ở sau lưng của nàng, hai mắt tức giận trừng mắt nàng, hận không thể nàng đem cấp xé.Mà Tô Lưu Anhcái kia ngai nữ còn tại đằng kia đáng tiếc, đáng tiếc...Ngày nào, một phòng nội, đã tràn ngập kiêu xa ngân dật hương vị. Nữ tử rên rỉ cùng nam tử trùng điệp thở gấp không ngừng truyền ra...Hồi lâu sau, nữ người khác giúp đỡ giường, tựa tại trên mép giường, hai chân mỏi nhừ được ngay cả ngụ ở đều rất khó. Nhưng mỗ nữ tựa hồ là thiếu não, nhìn thấy đang ở lên y nam nhân còn nghi hoặc hỏi "Ngươi không phải không cử sao, làm sao có thể lâu như vậy còn không... . A" còn chưa có nói xong, vốn đã muốn lên y xong nam nhân đột nhiên một phen ôm lấy nữ tử, ném ở trên giường, hai tay khó hiểu hạ mới vừa mặc quần áo, hai mắt tức giận trừng mắt giường lui thiểm nữ nhân, gợi lên môi mỏng cười lạnh "Xem ra là ta cố gắng được không đủ..."---------------Chưa có spoil ~…
Tên truyện: Ngoan, Đều Nghe Em (Quai, đô thính nhĩ đích)Tác giả: Diệp Tích NgữEditor: ShmilyThể loại : Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Vườn trường, Đô thị tình duyênĐộ dài : 96 chương + 3 chương phiên ngoạiTình trạng bản gốc: Đã hoàn thành.Tình trạng bản chuyển ver: Đang tiến hành.Nguồn: wattpad.com/user/thuongthu9420…
Đóa hồng xanh, món quà đặc biệt của cậu, rơi xuống thềm tuyết trắng mềm dịu, nằm ngoan trên cây đàn piano - nơi chôm giấu bao kỷ niệm ngọt ngào của chúng tôi từng vang lên. Hôm giáng sinh năm ấy, tôi nghĩ mình sẽ từ bỏ mối tình đã kéo dài bao năm, đặt lại tình cảm ấy lại trên cây đàn... nơi đóa hồng xanh đọng lại. Trong giữa đêm giá lạnh, tôi vương vấn quay lại nơi ấy. Quay lại, để nhìn một lần cuối, nhìn thấy cây đàn và đóa hồng... Và trong khoảnh khắc đó, cậu bỗng xuất hiện. Sau tất cả, chúng tôi tìm thấy nhau trong cái lạnh giá của đêm giáng sinh. Có lẽ, đóa hồng xanh ấy vẫn chưa thực sự rơi xuống nhưng cũng không chắc...…
Nhắc nhở: Đây là sủng văn, bảo đảm ngọt! Nữ chính có bệnh, nam chính ở các thế giới đều là một người ~ (Chú ý: Bối cảnh trong truyện đều là bịa đặt vô căn cứ, nữ chính sở hữu bàn tay vàng rất to!) *** Văn án: Đang bị nhốt trong không gian bóng tối đầy lạnh lẽo, đột nhiên xuất hiện một hệ thống nói với bạn. Hệ thống: Tôi có thể giúp cô thoát khỏi đây, chỉ cần cô làm nhiệm vụ là được. Khởi Dư: ... Làm. Sau đó cùng hệ thống xuyên qua 3000 thế giới làm trò con bò, không phải ngoan ngoãn phục tùng thì chính là kịch liệt chống đối. Đối với việc này, hệ thống hết sức thương tâm -- Hệ thống: Ký chủ, sao cô lại chạy rồi!? Sức mạnh vô địch đánh đâu thắng đó của cô đâu a!! Khởi Dư: Phải chạy, bị bọn họ đánh... rất đau. ╭(╯^╰)╮ Hệ thống: ... Vì cái gì ký chủ nhà người ta đều là quyết không sợ chết, anh dũng đối đầu với kẻ địch mạnh, còn ký chủ nhà nó vừa thấy tép riu đã xách quần bỏ chạy? Cô thế này thì làm nhiệm vụ kiểu mẹ gì chứ! (╯‵□′)╯︵┻━┻ Nam nhân nào đó chậm rãi dang rộng hai tay, cong môi cười: Đánh không được cứ nhào vào lòng ta, ta giúp em đánh. Khởi Dư mặt mày sửng sốt, tự hỏi vài giây rồi nghiêm túc nói: Không cần, đừng quan tâm tới người râu ria, chúng ta cứ trực tiếp kết hôn luôn đi! 【Thiếu nữ cường đại một lòng muốn rời xa thế giới vs Nam thần dương quang, ấm áp như gió mùa xuân】 Lập ý: Người đi ngược ánh sáng rực rỡ đến từ tương lai, kéo tôi ra khỏi màn đêm bất tận của quá khứ.…
Khi vừa bước vào tuổi mới lớn, cậu đã làm tổn thương tôi một lần. lớn lên một chút, cậu lại quay lại muốn được yêu thương tôi. Tôi hoài nghi không biết cậu nghĩ gì, cậu yêu thương tôi thật lòng hay chỉ trêu đùa tình cảm một lần nữa. Cậu tỏ ra luôn quan tâm và chú ý đến từng hành động nhỏ của tôi khiến tôi rung động một lần nữa. Nhưng tôi rất sợ, tôi không muốn bị tổn thương thêm một lần nào nữa.…
Thanh xuân đẹp nhất của tuổi học trò chính là "lặng lẽ thích cậu". Tôi cũng vậy, vào mùa thu năm ấy, tuy cậu không có vẻ ngoài nổi bật hay học lực giỏi như bao người con trai khác nhưng tính cách, nụ cười, bóng dáng ấy đã khắc sâu trong tâm trí lẫn trái tim tôi. Từ một cậu nhóc chín tuổi cho tới khi cậu là một chàng trai mười tám tuổi, mang trong mình những hoài bão của tuổi trẻ đầy nhiệt khuyết mà tôi cứ ngỡ rằng tôi không thể chạm tới.Từ bao giờ cậu là lý do và mục tiêu để tôi thay đổi bản thân, có gắng hết mình để có thể đuổi kịp cậu. Trở nên xứng đáng để được ở bên cạnh cậu hơn và đặt chân vào ngôi người cả hai mong ước, để rồi một ngày tôi có thể thổ lộ lòng mình với cậu.Đối với tôi mùa hạ là khoảng thời gian dài nhất trong năm bởi kì nghỉ hè đến tôi sẽ không thể gặp cậu ấy. Còn mùa thu là khoảng thời gian mà bản thân tôi mong chờ nhất bởi tháng chín đến, tôi lại được sánh vai cùng cậu bước trên một ngôi trường học tập mơ ước của bao người.Cuối cùng, có lẽ mùa hạ cuối cùng của tuổi học trò là mùa hạ đẹp nhất đối với tôi vì tình cảm của tôi đã được cậu đáp lại chăng...?…
QT: wikidichTác Giả: Lâm Áng TưEditor: Sên Biển Cừu LáTình trạng bản gốc: 162 chương chính văn +95 phiên ngoại =))Tình trạng bản edit: Sên bò còn lâuNgày bắt đầu: 22/10/2021Ngày kết thúc: đoán xem nào :>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Giới giải trí , Chủ thụ ,1v1 Lâm An Lan mất trí nhớ, nhưng thật may mắn, bạn trai anh không để ý, vẫn vô cùng yêu anh, hận không thể chiều anh tận trời. Lâm An Lan rất yên lòng. Cho đến một ngày, anh phát hiện một quyển album chỉ chứa toàn là hình ảnh của mình, từ thuở cấp ba cho tới khi anh trở thành một minh tinh nổi tiếng. Ở mặt sau của bức ảnh cuối cùng có viết dòng chữ viết bằng mực đen: Tôi muốn em ấy * Trình Úc thầm mến Lâm An Lan, thích tới tám năm, hắn muốn được bên anh, nhưng không dám theo đuổi. Mãi đến một ngày kia Ngoài cửa sổ mưa to gió lớn, hắn nghe thấy tiếng người gõ cửa. Ra ngoài, Trình Úc nhìn thấy Lâm An Lan quần áo ướt đẫm, tóc đen như mực nhiễm hơi nước, càng làm đôi môi anh thêm kiều diễm, tựa đóa hồng nở rộ trong đêm. "Có phải tôi sống ở đây không?" Anh hỏi thế. Trình Úc không nói gì. Lâm An Lan nhíu mày, vừa vô tội lại mơ hồ: "Xin lỗi, có vài việc tôi không thể nhớ rõ. Cho hỏi anh là bạn trai tôi đúng không? Có phải tôi sống ở đây không?" Trình Úc trong lòng khiếp sợ, trên mặt lại khẽ mỉm cười, hắn vươn tay dẫn Lâm An Lan vào trong nhà, ngữ điệu ôn nhu, giống như họ là một đôi tình nhân chân chính. "Đúng vậy." Hắn nói, "Em về trễ quá, vợ à" Toàn thế giới anh yêu em…
Văn án: Mọi người ở Giang Thành đều biết Tạ Kiều, 28 tuổi, chính là người phụ nữ mà Giang Thần Vũ che giấu suốt 10 năm. Mặc dù phụ nữ xung quanh anh liên tục thay đổi đến chóng mặt, nhưng vị trí của Tạ Kiều vẫn không hề thay đổi.Tuy nhiên, sự hòa hợp tinh tế giữa họ đã bị phá vỡ khi một người cũ xuất hiện."Vậy là cô muốn rời xa tôi sao?" Anh ta túm lấy cổ áo cô và kéo về phía mình, vẻ tàn nhẫn hiện rõ trên khuôn mặt."Làm ơn hãy thả tôi ra," cô gần như không thở được."Nằm mơ à? Đời này cô đừng nghĩ đến chuyện rời xa tôi! Dù tôi có chết, tôi cũng kéo cô theo cùng! Không phải cô từng nói tôi sẽ bị quả báo sao? Vậy cô cũng đừng hòng yên ổn !" Đôi mắt anh đỏ ngầu, trở nên hung dữ khác thường.Nhưng trong chiến trường của tình yêu, không có người chiến thắng. Anh đã chấp nhận thua trước cô rồi, làm sao có thể để cô rời đi giữa chừng? Có một số sự vướng mắc, một khi bắt đầu, đã được định sẵn là sẽ kéo dài cả đời!…
Tên truyện:Phía Sau Ánh SángTác giả: Thỏ Tỉnh Nhưng LườiThể loại: nam x nữ, học đường, tình cảm, lãng mạn.Giới thiệu truyện:Trần Đinh An x Chu Minh Dương.Cô gặp anh vào mùa hè của những năm cấp hai buồn tẻ và ảm đạm, rồi ở bên cô với tư cách một người anh trai thứ hai, một người gia sư tận tụy với công việc và một người thầy luôn âm thầm quan tâm và lo lắng cho cô.Đối với anh, anh chỉ là một người đàn ông bình thường đến vào lúc em cảm thấy cô đơn nhất, lúc em còn trẻ con và có sự bất đồng thiếu hiểu biết. Nhưng mà đối với em, anh là ánh mặt trời tỏa sáng ấm áp nhất mà em từng biết, là tình yêu rực rỡ nhất mà em mang theo vào những năm tháng cấp ba.''Anh có biết tại sao khi mặt trời lại xuất hiện lại có nắng không?" Đinh An nở một nụ cười tinh nghịch tay chỉ lên bầu trời xanh nơi mặt trời đang tỏa sáng rực rỡ. Chu Minh Dương không đáp ngay mà lặng im suy nghĩ một hồi. Ánh mắt anh dõi theo những tia nắng len lỏi qua từng kẽ lá. Rồi, anh quay sang nhìn cô, chậm rãi trả lời: ''Mặt Trời phát ra ánh sáng, ánh sáng đó truyền đến Trái Đất và khi không bị che khuất, ta thấy có nắng!''''Đúng!"Đinh An cười rạng rỡ, nhưng trái tim cô lại dậy lên những xúc cảm không thể nói thành lời.Mặt trời không thể thiếu nắng. Cũng như cô không thể thiếu anh.Ở đâu có Chu Minh Dương, ở đó sẽ có Trần Đinh An.…
Mang thai con của anh trai tra côngHán việt: Hoài thượng tra công ca ca đích hài tửTác giả: Tuyệt vọng đích la bặc (Củ cải tuyệt vọng)Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, sinh tử, hào môn thế gia, cẩu huyết, ngược luyến, cường cường, chủ thụ, 1x1Tình trạng: 40 chương (On going)Nguồn: WikidichWattpad: Min_to19[Văn án] Mười năm trước, Thiệu Khang vì cậu từ bỏ gia đình, sự nghiệp, cuộc sống sung túc. Hắn nói dù chết cũng không buông tay cậu.Bảy năm sau hắn có kẻ thứ ba, chín năm sau hắn có kẻ thứ tư, mười năm sau hắn có kẻ thứ năm. Có lẽ về sau còn có thêm kẻ thứ sáu, thứ bảy, chủ nhật... Có lẽ lúc ấy cũng không còn có cậu nữa.Giang Dịch biết, cậu nên rời đi, nên biến mất, nhưng cậu không cam lòng. Thiệu Khang cho cậu tình yêu, cậu trả lại cho hắn càng nhiều tình cảm, hiện tại Thiệu Khang đem đến cho cậu thương tổn vỡ nát, phá thành mảnh nhỏ, cậu cũng muốn hắn nếm thử mùi vị này.Đơn giản là nữ vương thụ lợi dụng công chính trả thù tra công, trước ngược thụ sau ngược công, thật cẩu huyết!Công chính mạnh mẽ, trung khuyển, con đường có chút chông gai nhưng kết cục tốt đẹp…
Đối với bạn tình yêu là gì ? Ngọt ngào, âu yếm như socola ngọt 🍫 Hay Đắng cay, đau khổ như socola đắng 🍫 🌼Tất cả đều là sự sắp đặt trước của số phận và do chính bản thân ta chọn... ☘️ --------------------------------------- Chủ đề: Cuộc đời vốn dĩ không ngọt…
Tác giả : Ký ThuThể loại: Cổ đại, sủng, 10 chương, HETình trạng :HoànEdit: ShikirioBetaer: Quỳnh NguyệtConvert : Ngocquynh520Nguồn : http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=298486Năm ấy, Phú Quý bảy tuổi, tỷ muội chia lìa mấy năm, nàng bị bán nhiều lần.Lúc này, còn phiền toái trước xem mệnh cách (coi bói), xác định mua nàng có thể vượng chúa hưng gia.Nàng người cũng như tên, trời sinh tốt tướng, bộ dạng phúc phúc khí khí.Khuyết điểm duy nhất, chính là có chút tham ăn .......không không, là rất rất tham ăn.Quả thực chính là thùng cơm, tam thiếu gia mang bệnh căn của Âu Dương gia thấy rất động lòng.Thấy nàng nhìn món ăn chảy nước miếng, hắn cũng muốn nếm thử mỹ vị trong miệng nàng.…
Anh nhìn cô, khàn giọng nói: "Năm 16 tuổi, ông trời gửi đến cho anh một nàng công chúa nhỏ, cô công chúa ấy đã ở bên anh, nguyện cúi mình vì anh. Nhưng lúc ấy anh lại quá bụi bẩn, mọi khói lửa của nhân gian đều dính trên người anh, anh của 16 tuổi ấy không đủ tư cách để ở bên cạnh nàng công chúa này. Nhưng bây giờ, anh đã gột rửa sạch sẽ mọi bụi bẩn của chàng thiếu niên năm ấy, vậy liệu nàng công chúa Nguyễn Phương Linh em có một lần nữa ở bên anh như năm ấy không?"Cô ngồi đối diện anh, cất hết từng câu từng chữ của anh vào lòng, vừa đau lòng vừa hạnh phúc.Ngay lúc đấy, Linh cảm thấy ngón tay mình hơi lạnh lạnh, cúi xuống thì thấy một chiếc nhẫn nhỏ đang được đeo trên tay cô.Cô thẫn thờ giây lát, cuối cùng xúc động nhào vào lòng anh.…
Đây là câu chuyện nhẹ nhàng xoay quanh cô gái nhỏ Hứa Thanh An, một thiếu nữ đang trong độ tuổi dậy thì nhưng đã phải trải qua biến cố lớn trong gia đình. Cô đã phải nói lời tạm biệt từ sớm với bố mình, cùng mẹ và em trai về quê ngoại sống, làm việc không ngừng nghỉ để có thể phụ mẹ được phần nào. Nhưng nhờ sự cố gắng của cả ba mẹ con mà cô và mẹ đã có thể quay về lại thành phố nơi họ từng ở và câu chuyện của cô bắt đầu từ đây, một câu chuyện thanh xuân nhẹ nhàng đến trưởng thành của thiếu nữ.…
Tên gốc: Ngã đối đầu bất tiểu tâm trung độc liễu ( 我死对头不小心中毒了)Tác giả: Luân Hồi Xa (鸾回车)Trans: Mèo 40cmĐộ dài: 39 chươngĐam mỹ, nguyên sang, ngọt sủng, bánh ngọt, quân đội, thích thầm, bẻ thẳng thành cong, hiện đại, 1x1, có thịt, HE.E sợ thẳng nam công X nội liễm ẩn nhẫn thụ.…