SEVENTEEN Interview
Mingyu: "Mình muốn mỗi khoảnh khắc trong cuộc sống của mình đều trở nên có ý nghĩa"…
Mingyu: "Mình muốn mỗi khoảnh khắc trong cuộc sống của mình đều trở nên có ý nghĩa"…
Rốt cuộc đâu mới là kẻ xấu thực sự?Nghi lễ sắp hoàn thành Trong những mảnh hồi ức dần tan vỡKý ức "Chiếc chìa khóa" cuối cùng Sẽ mở chân tướng mọi việcVề.... "Tình yêu của chúng ta"…
Gryffindor năm thứ sáu Sung HanBin & Slytherin năm thứ bảy Zhang Hao…
Tác giả: U Hoàng Tử Lam Tên gốc : Bao tử nhà ai Thể loại : Đam mỹ , Hiện đại, sinh tử văn , 1x1, HE Giới thiệu nhân vật :CP chính : Phác Chí Mẫn x Điền Chính Quốc ( ôn nhu trung khuyển thê nô trá hình băng sơn lãnh khốc công x ôn nhuận hiền lành kiêm tạc mao ngạo kiều thụ )CP phụ: Kim Nam Tuấn x Kim Thạc Trân -----------------------------------------------------------------------------------------------------------Văn Án :Tiểu Bánh Bao hai tuổi đang xem TV, đúng lúc quảng cáo liên quan đến sản phụ được chiếu , Bánh Bao tò mò nhi nha nhi nhô chỉ vào bà bầu rồi hỏi baba đang làm đồ ăn cho bé : " Baba ơi, Bánh Bao có phải cũng từ trong cái bụng to thiệt là to đi ra không ạ ?"" Ừ , Bánh Bao cũng là từ trong bụng to đi ra " baba vừa đánh trứng vừa trả lời cho bé .Lại xem một lúc , Bánh Bao tiếp tục hỏi : " Thế lúc Bánh Bao ra baba có đau không ?" Baba bé vừa trậm rãi thêm sữa vào trứng vừa trả lời :" Đau chứ , sao lại không đau được!" Bánh Bao quyệt miệng , vẻ mặt như sắp khóc đến nơi , baba bé đem sữa trứng bỏ vào nồi hấp , xoay người vào phòng khách , đã thấy Tiểu Bánh Bao trề cái môi bé xíu, đôi mắt to đẫm nước :" Sao lại khóc rồi?" Bánh Bao nhào vào lòng baba , nãi thanh nãi khí (non nớt ) nói: " Baba bị đau có phải sẽ không thương Bánh Bao nữa đúng không?" "....." Baba Bánh Bao hắc tuyến . Đứa nhỏ không hay ho nhà nào đây !___________________________________________________________________Đọc xong thì nhớ thả 1 sao cho mình nha ! TRUYỆN CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG TRUYỆN ĐI ĐÂU. NÊU CÓ YÊU CẦU GỠ TRUYỆN. MÌNH SẼ GỞ TRUYỆN XUỐNG !…
for lee "gumayusi" minhyung, and his ryu "keria" minseok.…
- Ưm... nhẹ thôi...- Bảo bối ngoan...- Đau... nhẹ... ưm... ânnn...- Gọi tên tôi...- Ưm.... Hànn Tổngg...- Gọi Hàn Thiên...- Thiên... nhẹ chútHàng loạt âm thanh ám muội chứa đầy dục vọng, trong căn phòng 419 xa hoa của khách sạn, 2 con người trần như nhộng đang lăn lộn trên chiếc giường king size.*********- ưmm...Cô tỉnh lại sau 1 giấc ngủ dài, cảm nhận có vòng tay ai đó ôm ngang eo mình. Giật mình cô vội nhìn sang bên cạnh, 1 thân ảnh nam khuôn mặt có ngũ quan cân xứng như tạc, da trắng, đôi mắt ngủ say nhắm nghiền không còn vẻ lãnh đạm như mọi khi. Nhìn mà mê mẩn chín tầng mây.Cơ mà cmn... sao cô lại ở đây? Từng cảnh xuân hôm qua như thước phim quay chậm trong đầu cô dần hiện ra.Ặc...ặc... sao cô lại có thể lên giường với tên tổng tài của mình chứ. Chẳng phải mọi người nói anh ta cong sao? - Cong cái cmn mà cong, đau bomera rồi mà - Pa. Con xin lỗi.- Chuẩn bị đi. Qua Mĩ tiếp nhận chi nhánh mới, nhà ta chỉ có mình con là con gái cũng không nhất thiết phải gã đi. Còn nếu bất đắc dĩ sinh lý thằng đó không cong như lời đồn, con mang thai con hắn thì gen cũng không tệ. Tiền ta đây không thiếu. Ta nuôi cháu ta.- Pa...******- Phong Huy. Cmn giúp ông mày tìm Hạ Băng tiểu thư Hạ gia về đây.- Mẹ kiếp, cô ta cướp mất trong trắng ông mày gìn giữ suốt 25 năm không điên sao?- Mày... giúp tao tìm không nhỡ may cô ta mang nòng nọc quý củ tao đi rồi sao, chưa kể không khéo lại rơi vào tay thằng khác- Hahaa biết rồi tao giúp.....______________*6 năm sau đó* "Con càng lớn càng giống tên kia".…
Thiếu gia tập đoàn IT hàng đầu, Trần Hải, là người lạnh lùng, mạnh mẽ và luôn mang dáng vẻ của một "chủ tịch bá đạo" dù chỉ mới 25 tuổi. Một ngày nọ, cậu được sắp xếp gặp vị hôn phu tương lai - thiếu gia Phạm Kha của tập đoàn đối thủ. Phạm Kha trái ngược hoàn toàn: 22 tuổi, ngốc nghếch, luôn bám dính người khác, nhưng lại có một nét đáng yêu khiến người khác không thể ghét nổi. Trần Hải vốn không hứng thú với hôn nhân sắp đặt, nhưng khi gặp Kha, cậu nhanh chóng nhận ra mình không chỉ phải bảo vệ công ty khỏi "bên thông gia" mà còn phải bảo vệ trái tim của mình trước sự chiếm hữu đầy "trẻ con" của Kha.____________________________________Trần Hải ngồi trong phòng làm việc, tập trung vào tài liệu, thì cửa bật mở. Phạm Kha lao vào với nụ cười toe toét, cầm theo một túi đồ ăn."Hải ơi! Nghỉ tay chút đi. Em mang trà sữa đến này!""Anh đang bận," Trần Hải lạnh lùng đáp mà không thèm ngẩng đầu."Nhưng mà em nhớ anh!" Kha bĩu môi, đặt túi đồ lên bàn, sau đó vòng ra sau ghế, ôm chặt lấy cổ Trần Hải."Kha, buông ra. Đây là công ty, không phải nhà.""Nhưng anh là của em! Em muốn ôm!"Trần Hải thở dài. Cậu biết rõ nếu không dỗ dành, Kha sẽ làm ầm lên. Cuối cùng, Trần Hải đứng dậy, quay lại đối diện với Kha."Chỉ một chút thôi. Đừng quậy nữa."Kha lập tức nhón chân hôn lên má Trần Hải, nụ cười lém lỉnh hiện rõ trên gương mặt. "Em biết mà, anh cũng thương em!"…
"Làm thế nào Thomas sống sót được giữa một mê cung khổng lồ đầy những sinh vật nguy hiểm và thay đổi lời giải hằng đêm? Ai sẽ là người sống sót cuối cùng sau những bí mật chết người kia" Tác giả: James Dashner✅Truyện này mình đã đọc rồi nha👍🏼🔥Mình đã giới thiệu cho nhiều bạn về bộ truyện này và bạn nào cũng rất thích thú để đọc💯 Truyện này nổi tiếng trên toàn thế giới nhé🥇Chuyện này gồm có 3 phần📕📗📘 Đây là phần đầu tiên của bộ truyện. Mỗi 3 ngày mình sẽ post 1 chương. Mình mong các bạn thích với câu truyện này. Các bạn đã sẵn sàng để đọc một câu truyện rất kịch tính này chưa?❗️❗️❗️…
Nguồn: tangthuvien.comConverter: Sao Thiên LangGiới thiệu vắn tắt:Nhất thất túc thành thiên cổ hận?Nói cho cùng! Những lời này đúng là hắn giờ phút này tâm tình hình dung!Hắn, Hồn Độn, danh liệt tứ hung chi nhấtNgàn vạn năm qua đùa bỡn nhân tâm, phẩm thưởng sợ hãi, hưởng thụ tham lam, xuyết ẩm dục vọngCuộc đời lần đầu quật khởi cứu lại một cái sinh mệnh ý niệmKết quả lại làm hắn có thể cùng thiên giới chống lại pháp lực hóa thành hư ảo!Không quan hệ, hắn tin tưởng chỉ cần tể điệu hút đi hắn lực lượng " Họa thủy " Loại này mạc danh kỳ diệu tình huống sẽ khôi phục bình thường ──Hiện tại là thế nào? Vì cái gì sở hữu dùng để sửa chữa nàng biện pháp tiện tay đoạnTất cả đều trái lại đem chính hắn chỉnh thỏa đáng hư khí nhược không xuống giường được? !Đường đường mãnh thú luân vì phải dựa vào " Cừu gia" bảo hộ bệnh miêu một cáiCàng thêm không ổn là, hắn lại vẫn bắt đầu cảm thấy nàng cười rộ lên thật ngọt thật đáng yêuNhường hắn thẳng muốn liền như thế từ nàng lại tại bên người làm nũng, bồi nàng trở thành nhân gianChỉ tiếc, liền ngay cả như thế đơn thuần rất nhỏ nguyện vọng cũng không thấy dung vu thiên...…
Đây là bộ truyện lấy cảm hứng từ chiến tranh của nhân dân Việt Nam. Với những chuyện tình thời chiến .KHÔNG THỂ THAY THẾ -KHÔNG CÓ GIÁ TRỊ THAM KHẢO LỊCH SỬ."Finny, con biết chiến tranh là như thế nào không ?""Hãy để con biết, cha""Finny William Whites! Anh không chiến đấu vì hoà bình!""Marrie, anh biết...nhưng hãy đợi bọn anh về!""Chúa sẽ phù hộ cho anh...""Ồ, Whites cậu tham gia chiến tranh vì hòa bình hả, cao cả mà nực cười""Robin, tôi đã nói rằng tôi sẽ đưa cậu về bằng mọi giá""Câm miệng đi thằng thất bại!""Em tên là gì?Cha mẹ em đâu?"-"Thật tội nghiệp...""Vâng và thật cao cả ha ha"Hy"Xin lỗi, Robin...""Câm miệng đi...thằng thất bại!""Son, lớn lên tốt nhé..."----------------------------------------------"Lần đầu gặp mặt ""Tôi là Hoàng Văn Hùng, 19 tuổi""Trần Thị Nghiên Dương, 18 tuổi""Tôi, Hoàng Văn Hùng 19 tuổi, xin thề nếu chiến dịch Hồ Chí Minh toàn thắng, miền Nam Việt Nam độc lập Nam Bắc về chung nhà, tôi sẽ lấy đồng chí Trần Thị Nghiên Dương làm vợ!""Chắc chắn sẽ toàn thắng""Vậy thì chắc chắn tôi cũng sẽ lấy cô"" Dương! Dương! Dương ơi!"-------------------------------------------------"Anh đừng đi có được không?""Anh đi rồi anh lại về""...""Em yên lòng chờ anh về, anh chắc chắn anh sẽ về trong ngày chiến thắng. Anh đi vì đồng bào,vì em, ngày giải phóng sẽ là kỷ niệm ngày cưới của chúng ta""Quỳnh ơi! Em ơi! Sơn ơi! Anh về rồi!""Anh…
Truyện kể về một gã hề tung hứng 39 tuổi, mang lòng yêu âm nhạc một cách điên cuồng. Gã bị giới thượng lưu chê cười vì cái điên rồ gã với âm nhạc. Cho đến khi gã gặp một cô bé nhỏ người Mỹ gốc Latin tên "Xochilt Imelda Garcia". Đêm ấy gã mang cô đi khỏi ngôi nhà đầy cay độc của cô, gã nguyện sẽ bảo vệ người bạn nhỏ và xem bạn nhỏ ấy như người cháu, người con, một thành viên bé nhỏ trong gia đình. "Tôi tha cho bà, vì bà là người mang sinh linh này đến với cuộc đời. Nhưng trao đổi mạng để đổi cho tôi cô bé này thì đó là sự việc bắt buộc diễn ra. Đừng lo, tôi là gã hề của âm nhạc cuồng loạn. Tôi sẽ che chở cho cô bé này." Gã liếc nhìn người đàn bà kia, ánh mắt đầy căm hận, gã mang cô đi, trong vòng tay ấm áp ấy. Gã dùng chiếc áo khoác dài đen cũ kĩ che cho cô bé. Gã mang cô đi trong cơn mưa nặng hạt.…
"Vậy còn Diệc Phàm?""Tôi đã nói về chuyện đó rất nhiều lần rồi. Tôi không muốn nói về điều này nữa, tất cả chỉ là vô nghĩa"…
- "Chị ơi, chị ơi, bé thích cái này..."- "Mua!"- "Chị ơi, bé thích cái kia"- "Mua!"- "Chị ơi, bé thích chị..."- "Muaaaaa!!! rồi giờ chị thuộc quyền sở hữu của Minjeong rồi đó, làm gì làm đi"…
"Cậu có biết loài hoa tớ thích nhất là gì không? Là hoa hướng dương đó! Nó tượng trưng cho niềm tin mãnh liệt, luôn luôn hướng về phía Mặt Trời với một khát vọng - sau này nó sẽ toả sáng như Mặt Trời kia"…
Kiara:"tít tít" Alo Mitsumi ơiMitsumi:Gì mạyKiara:Qua nhà tao đi tao bị n.ứng lên rồiMitsumi:Oke"cười gian" 5phút sauMitsumi:mở cửa đi KiaraKiara:okMitsumi:"Hôn Kiara quyết liệt"Kiara:AhhhMitsumi:"cởi quần mình và Kiara để c.ặ.c của mình vào l.ỗ nhỏ đó"Kiara:Ahhh~~ nhẹ thôi MitsumiMitsumi:Hôm nay mệt cho mày rồi,gọi một tiếng Lão Công đi nào~Kiara:L....lão...c..công~Mitsumi:"ch!ch mạnh vào l.ồ.n Kiara"Kiara:u..m....úm.....ưm....aa...... Những tiếng rên ma mị khiến khung cảnh càng thêm đáng sợ và làm cho Mitsumi k.ích th.íchMitsumi:"mạnh vào l.ỗ đó"Kiara:ưm....a....u....ứ....ư....a....ưmMitsumi:Phục vụ nó đi nào~"để c.u vào mồm Kiara"Kiara:"mút vào"Mitsumi:Ahhh cái miệng nhỏ này~Mitsumi hành Kiara tới 5h sáng,í tui là hành Kiara 7tiếng đồng hồ:)))Kiara:Qua nhà Kialiria thôiTua tới KialiriaKiara:Kialiria ơiKialiria:HảKiara:Kéo Kialiria vào phòng vệ sinh để ch!ch Kiliria.Kiara:"thọc c.u vào mồm Kialiria"Kialiria:"mút hết t!nh trùng vào miệng mik"Kiara:AhhhKiara:"để c.u mình vào l.ỗ nhỏ của kialiria"Kialiria:Ahhh đau quá.... Hết chap/1…
Manjiro của tương lai hơn mười năm sau là một con người khác lạ.Không quen thuộc với thứ gì và cũng chẳng giống như Mikey mà họ từng biết.Người trước mặt Takemichi là một Mikey hắc ám tuyệt vọng.Đôi mắt màu đen không điểm sáng thiếu ngủ, mái tóc trắng bạc cả ra. Thẫn thờ thiếu sức sống.Mikey đã chẳng còn gì bên cạnh nữa rồi. Bởi chính cậu đã chia tay với mọi người trong Touman, cũng có thể đã giết từng người một ở đó, có thể đã từng bắn chết một người ở từng viễn cảnh tương lai.Không, tất cả đã thay đổi rồi. Mọi thứ đều tốt đẹp nhưng Mikey rơi vào vực thẳm.❝Có lẽ mọi người sẽ tốt khi không ở bên cạnh tao, bản năng hắc ám kia❞Nhưng trong phút chốc ở tòa nhà bỏ hoang, cậu đã bật khóc khi Takemichi cầm tay cố níu kéo cậu đang sắp rơi xuống.Lần đầu tiên, cậu muốn sống đến thế. Takemichi là một bông hoa hướng dương, một mặt trời và là một cơn mưa xoa dịu và thay đổi tất cả.Vậy mà cho dù Mikey có cố như thế nào, cậu ta vẫn luôn cứu cậu.❝Thôi được rồi mà, mày không cần phải cố gắng đến thế nữa đâu❞ Mikey buông tay ra, rơi xuống dưới, như một thiên thần bị đày dọa xuống nhân gian.Takemichi hóa ra cho dù có thể thay đổi mọi thứ trong quá khứ thì cũng không thể cứu được Mikey.Cậu giờ đây cảm thấy mọi thứ thật nhẹ nhàng và yên bình biết bao.Từ khóa tìm kiếm: Mikey (Sano Manjiro) | Liên kết khác: Bất lương chúng, gia giáo chúng | Tổng thể: Không rõ cp.…
[ Tổng ] Còn không phải là gan sao!Tác giả: Anh Mộc Tế LinhVăn án:Ta tay trái ôm Tablet, tay phải nắm vuốt con chuột, trước mặt là màn ảnh máy vi tính.Khắc sâu nghĩ lại, cục diện trước mắt đến cùng là thế nào hình thành.Makoto tay trái khoác lên vai trái của ta bên trên, tiếu dung nguy hiểm: "Buông tay."Tsurumaru tay phải khoác lên vai phải của ta bên trên, mặt mày thanh cạn: "Ngươi thả."Kẹp ở giữa tầm mắt của ta tại Tablet cùng máy vi tính trên màn hình đảo quanh, cuối cùng nhịn không nổi."Hai người các ngươi để cho ta đem cái này trận hình tuyển, ván này phó bản đánh được không? LL LP còn không có xong đâu!"Touken Ranbu: Saniwa, trăm tầng thành dưới đất ngươi mới đến thứ 30 tầng đâu!Yume100: Công chúa điện hạ, cuối tuần mở "Tinh linh thủ hộ giả" hoạt động ~LoveLive: Chỉ đạo, cái này kỳ hội trưởng hoạt động chỗ xung yếu hai ngăn sao?Ta: . . . Không phải liền là lá gan mà! Cho các ngươi là được! ! !Văn chương yếu điểm nhắc nhở:1, nữ chính đậu bỉ, yêu quý tìm đường chết, trụ sở Châu Phi, âm du lịch lớn sờ;2, chính văn và văn án bên trên, sử dụng ngôi thứ nhất, Lôi Giả cẩn thận khi đi vào;3, nhất thời hưng khởi đào cái hố, đổi mới không chừng độ dài không chừng tiết tháo không chừng;Nội dung nhãn hiệu: Dốc lòng nhân sinh xuyên qua thời không vô hạn lưu trò chơi võng duLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Tô Tô ┃ vai phụ: Tsurumaru Kuninaga, Makoto, Sonoda Umi ┃ cái khác: Lá gan đế, lớn sờ, tìm đường chết, mặc ngược…
bot lane mở rộng, đi rừng xông pha. moon "oner" hyeon-joon x ryu "keria" minseoknhân vật thuộc về nhau, nội dung thuộc về người delulu.…
"Mỗi lần tớ muốn chết, tớ sẽ gửi một bữa thư " là tác phẩm kể về chuỗi ngày đen tối của mình với những ý nghĩ tuổi trẻ nổi loạn, viết vào đây để mai kia muốn xem lại thì còn cảm thấy buồn cười, hoặc có thể chả có "mai kia"*Lưu ý: trong đây có tiêu cực…
"Anh tình nguyện quan tâm mà, em đừng thấy phiền!""Anh ơi, mưa tạnh, mây tan, trời hửng nắng kìa"…