« onsra | myg »
nếu ngày ấy mình chọn tha thứ cho nhau, liệu rằng hôm nay em vẫn có thể ôm anh chứ?…
nếu ngày ấy mình chọn tha thứ cho nhau, liệu rằng hôm nay em vẫn có thể ôm anh chứ?…
Những lá thư được gửi từ thiên đàng.-Trạm trung chuyển thư từ được thành lập từ năm XXXX, được điều hành bởi Lee Heeyoon và Choi Yeonjun, chuyên tiếp nhận thư từ và vận chuyển đến người nhận theo hình thức báo mộng chân thực. Một ngày đẹp trời, khách hàng thứ 190816 Park Jisung xuất hiện tại trạm cùng với 6 lá thư dài đầy cảm động khiến Heeyoon và Yeonjun nhận thức rõ ràng hơn về ý nghĩa tồn tại của trạm trung chuyển.…
ca sĩ huang renjun được mời tham gia chương trình thực tế we got married, và đồng hành cùng chàng sẽ là diễn viên na jaemin, aka người tình cũ thời cấp ba của chàng.[warning: lowercased, teenfic nhảm =)))))]…
Giá như em có thể quay ngược lại thời gian để có thể níu lấy tay anh, bảo vệ anh... Nhưng... em biết đó chỉ có thể và sẽ mãi mãi là "giá như" mà thôi.Đau, nên em chỉ có thể hồi tưởng lại kí ức, kỉ niệm của hạ chúng mình- những kỉ niệm thanh xuân tuyệt vời và thuần khiết(LƯU Ý ✅ : có nhắc đến việc tâm lí bất ổn và tự làm hại bản thân, có nhắc đến máu me. XIN HÃY CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC)…
Hh…
Anh ta không nghe thấy cũng không nói được, mọi thứ đều từ những lá thư đơn côi trong quyển sổ con.…
Đây không phải là fic, đây là nhật ký của một Yoongistan 🐱…
Jimin, em không nên nương tay với tôi.…
Author: KihyunieDROP VĨNH VIỄNDo một số lý do liên quan đến preference top/bottom.Vô cùng xin lỗi các bạn. Mọi người vẫn có thể đọc tiếp ở đây: https://archiveofourown.org/works/16190918…
"Huh?! Anh nói gì cơ?""Hyuck, anh bảo là, tuần sau Jeno và Renjun sẽ kết hôn, và...""ANH NÓI CÁI GÌ CƠ?! SAO NHANH VẬY HẢ??! TÍNH NHẢY 2X HAY GÌ TRỜI???""Mark, đừng đùa em, em đau tim lắm!""Chúng nó còn gửi thiệp cưới rồi! Anh không đùa em.""CÁI GÌ??!?"…
Lọ lem Nỗ × anh ghẻ TuấnTên gốc: Thấy chiếc giày thủy tinh này không? Một giây sau nó ghim vô não mày liền á.Warning: Năng lượng thiểu năng cực mạnh.Thể loại: Hề, chẳng có gì ngoài hề, OOC.Nguồn: https://lofter/Tác giả: 泷町Xếp chữ: ALPHA.Fic edit đã có sự đồng ý của tác giả.Bản edit không đảm bảo đúng 100%…
lưu dương dương × la tại dânhọc bá con nhà người ta × thiếu niên mới lớn ngỗ nghịch thích gây sự"lưu dương dương cậu ta là đồ mọt sách khó ưa!""tại dân á? nhìn đi nhìn lại chỉ thấy đáng yêu, đầu gấu học đường gì đó đều không phải cậu ta."…
Thể loại: gì cũng được nhưng mình đang cố gắng để không biến nó thành teenfic .__.Tóm tắt nội dung:Jisung là một chàng trai hay ngại ngùng thích thầm anh hàng xóm lớn hơn mình 2 tháng tuổi, hát rất hay nhà bên cạnh. Nói là nhà bên cạnh thực ra là nằm ở phía tay phải và bị ngăn cách bởi nhà của Hwang InJun.Câu chuyện có thật được kể bởi Hwang Injun.…
Tác giả: -lxxiii-Độ dài: oneshot ~ 6k chữ (chia nhỏ 2-3 phần)Nguồn: https://lxxiii.lofter.com/+ OOCFic edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi đâu. Bản edit không đảm bảo đúng 100%.Lần đầu tiên mình làm nên còn nhiều sai sót, rất mong mọi người góp ý nhẹ nhàng với mình, mình sẽ tiếp thu ý kiến và sửa sai ngay ạ.…
Huang Renjun là nam sinh duy nhất ở trường học phù thủy, điều kiện để tham gia kỳ thi và trở thành một phù thủy thực sự là phải lấy được trái tim của quốc vương. Cậu phải làm gì đây?Thể loại: Phép thuật.Tác giả: 若柚子Nguồn: https://.lofter.com/Xếp chữ: ALPHAFic edit đã có sự đồng ý của tác giả.Bản edit không đảm bảo đúng 100%#happynanaday…
"ầu ơ, con ơi con ngủ cho ngoan để mẹ xúc nốt bồ than cho đầy ngủ đi con nhé con ơi mai sau con lớn thành người anh hùng..."khâm thiên 1972 năm đó, mưa bom mĩ tràn về phố, gây thiệt hại nặng nề đến cả bệnh viện bạch mai, khu tập thể 8/3. 26 tháng 12 năm đó, cả một vùng trời nhuộm đỏ.…
all in lowercase || bối cảnh giảng đường đại họcfic sẽ không sử dụng đúng tuổi của các thành viêncó sử dụng những từ ngữ đáng lẽ cần che nhưng mình không thích che nên không cheinspired một ít bởi hard to get || @lornaxxiii…
bạn có bao giờ nghĩ về một vấn đề rằng, tại sao con người vẫn hay mơ mộng đến những thứ không bao giờ xảy ra?bởi vì mỗi chúng ta, đều có mộng, và giấc mộng ấy thật xa xôi, có thể sẽ là thứ mà chúng ta phải bỏ mạng sống quý giá này để vươn đến chăng?bởi thế, một thứ mà chúng ta đã bỏ mạng sống của chúng ta để sở hữu nó rồi, thì đừng bao giờ vụt mất nó.…