Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ngay từ đầu chúng ta đều đã sai rồi, không ai có thể chiến thắng được số phận. Dù cố gắng đến đâu thì cuối cùng mọi thứ vẫn không thế thay đổi. Nhưng em và anh chúng ta rồi sẽ ổn thôi phải không? Bộ fic này là đứa con tinh thần đầu tiên của tui mong mn ủng hộ nhaa…
Sẽ như thế nào nếu bộ truyện tranh Doraemon bị biến đổi một cách kỳ lạ. Xuất hiện thêm một nhân vật mà tưởng như không có ở đó?Doraemon xuất hiện với cơ thể tuy là mèo máy lại có cơ thể con người? Nobita có em trai nuôi là một cục bông trắng trắng hồng hồng thật dễ thương? Chậc chậc. Loạn, loạn hết rồi.…
Tác giả: Lục rượu thúy tụ làm hoa đàoTình trạng: Hoàn "Thật, là trưởng thành......" Thanh mạch tinh tế nhìn xem, mặt mày, bên môi, đều là Vân Khê cái bóng."Kỳ nhi...... Cha nhớ kỹ, mười năm trước vừa khi thấy ngươi, ngươi mới cao như vậy một điểm...... Bất quá là đảo mắt, lại muốn ngửa đầu nhìn ngươi......" ................ Mục kỳ cái mũi mỏi nhừ, đáy mắt đã là óng ánh một mảnh. Chậm rãi quỳ xuống, ngẩng đầu lên, "Cha mãi mãi cũng không cần ngửa đầu nhìn Kỳ nhi......" Thanh mạch lúc này mới tiến lên, ôm mục kỳ. Nước mắt vừa dứt, nhìn xem mục kỳ đóng chặt con mắt cùng sắc mặt trắng bệch, thở phào một hơi."Tốt Kỳ nhi...... Cha biết rất đau......" ...........................................Bộ này ngược quá đối với một con cuồng sủng như ta nhưng thật sự hay. Trong ngược có ngọt dù khúc đầu tác giả viết rất khó hiểu, đọc dần về sau mới rõ các chi tiết trên. Và ta cuồng vì người con giống 100% như sở thích của ta. Ta không thích cái kết lắm.…
Năm 17 tuổi tôi bắt gặp nụ cười ấy một nụ cười dù chỉ là vô tình nhưng lại làm tim tôi lệch một nhịp và một điều vô cùng đơn giản là tôi thích cậu. Người con trai ấy ưu tú hoàn hảo như vậy nhưng tôi thì có thể nói là như hai thế giới xoay hai chiều khác nhau. Nhưng vì cậu mà tôi cố gắng thay đổi để xứng với cậu hơn. Và.......…
Tôi chơi với con Hằng bao nhiêu năm nay vẫn không biết nó có mấy chiếc áo, thậm chí không nhớ nó có những màu gì. Mỗi khi nhắc tới cô Đài, chú Vịnh thường mơ màng đọc thơ cho tôi nghe "Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc/ Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường". Chú bảo đó là thơ Nguyên sa. Chú bảo ông Nguyên Sa này chắc đa tình lắm. Người con trai đa tình mới nhớ rõ màu áo của ngueoeif con gái mình thương. Chú khoe với tôi chú biết cô Đài có bao nhiêu chiếc áo, và ngày nào thì cô mặc áo màu gì. Tôi ít gặp cô Đài nên không có dịp kiểm chứng những lời chú Vịnh nói. Nhưng tôi tin rằng khi một đứa con trai lớn lên và đem lòng yêu thương một đứa con gái, chắc đứa con trai đó sẽ nhớ những chiếc áo người con gái đó hay mặc. Chắc vậy!…
câu chuyện sẽ kể về Trương Kiều Anh và Hoàng Trung Khánh chung với nhau từ hồi tấm bé nhưng sau đo Kiều Anh chuyển nhà vào Nam mãi khi lên cấp 3 Kiều Anh mới gặp lại người bạn thuở ấu thơ ấy...…
Tên gốc: 年少无名Tác giả: Thi Vô Trà 诗无茶Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm, Giới giải trí, Gương vỡ lại lành, Vườn trường, 1v1Nguồn Raw: Tấn GiangTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản edit: đang load...Tình trạng của editor: Một lời khó nói hết =)))Edit + Beta: Phệ*GHI CHÚ: Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả, không sử dụng với mục đích thương mại, nội dung bản dịch không đảm bảo đúng 100% so với bản gốc. Vui lòng không re-up và chuyển ver dưới mọi hình thức.…