Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"cái chết ở thể xác chính là sự tồn tại cuối cùng của sự vỡ vụn trong tâm hồn"mỗi phần truyện là một câu chuyện hoàn toàn khác nhau. mang hướng buồn cũng như dằn vặt bản thân, nếu không muốn đón nhận những điều tiêu cực thì đọc đến đây được rồi nhé.những lời góp ý hay sửa chữa chân thành thì tớ xin ghi nhận và khắc phục, với lời lẽ không tốt xin phép không phản hồi.cảm ơn đã đến đây, đã lắng nghe tâm tư và đọc những mẩu chuyện tớ viết ♡…
Một tiểu thư giàu có mang trong mình một trái tim lạnh nhạt, luôn thèm khát máu của kẻ giết đi người yêu thương nhất của mình, đôi mắt ngây thơ trong sáng ngày nào đã bị sự khao khát trả thù làm mất đi lí trí, cô nhốt mình trong bóng tối để hưởng thụ sự cô đơn và luôn muốn mình cô độc nhưng một ngày hắn xuất hiện và ánh sáng nơi hắn muốn níu kéo cô trở lại. _Liệu tình yêu nơi hắn có đủ manh mẽ đẽ mang cô trở lại hay không? đọc truyện để biết thêm nhé.…
Fandom: I'm not that kind of talentShipdom: AllDeon - Nơi dành riêng tình yêu cho Deon Hart/ArutBá tước danh dự của đế chế, anh hùng thứ ba, và là chỉ huy của quân đoàn 0 của Pandemonium. Em nói bản thân mình vô dụng và yếu đuối? Ồ, những tên theo đuổi em không tin đâu, chúng sẽ cho rằng tôi đang nói dối đó.…
Trác lãng, cậu học sinh thiên tài sau khi thành công tốt nghiệp cao trung sớm 2 năm cùng với thành tích xuất sắc và vượt trội của mình cậu đã thành công dành được xuất học và học bổng toàn phần vào một ngôi trường hàng đầu cả nước!Trước ngày khai giảng của Shanknath, với tâm trạng vui vẻ cùng phấn khích, Trác Lãng hăng hái lên đường đến trường.Trắc Lãng không biết từ đây, cuộc sống của cậu sẽ hoàn toàn thay đổi.-----------Những con người đứng trên đỉnh xã hội, những đứa con của trời. Họ được sinh ra với những gì tinh túy hoàn mỹ nhất:Vẻ ngoài mỹ mạo rung động cả đất trời, xuất thân cao quý hơn ai hết và tài năng xuất chúng không ai có thể so sánh, không thể phủ nhận, họ là những kẻ cao quý luôn ở trên cao nhìn xuống mọi đều tất thảy.Vậy mà mấy kẻ đó ở trước mặt Trác Lãng lại là bộ dạng:- Vị thiếu gia cao lãnh, kiêu ngạo không đặt ai vào mắt lại dùng một ánh mắt thanh khiết, triều mến nhìn Trác Lãng, giọng nói luôn âm lãnh, thờ ơ vậy mà lại dịu dàng đến tận xương, nói với cậu: "đúng thật là anh không thích con trai, nhưng đó là trước khi gặp em"- Hội trưởng học sinh lai ngoại bệnh kiều, nghe đồn mắc bệnh sạch sẽ thời kì cuối vậy mà cùng cậu nô đùa trong đất bùn dưới mưa rồi lại nắm lấy bàn tay đã dính nhớp bùn đất của cậu, rất nâng niu như cầm phải thủy tinh mà chậm rãi áp vào má: "anh ghét bùn đất bẩn thỉu thế này, dính nhớp càng gớm riết, bàn làm việc cũng không phải nơi để dùng bữa, rất dễ bám vi khuẩn, khăn tay dùng một lần nên vứt đi nhưng mà..cùng em như thế này …
Cậu ơi, thế gian này rộng lớn đến thế, đâu ai là hoàn hảo, đâu ai có thể chữa lành tâm hồn ta mà không mất phí, cũng vì thế mà tìm được người hiểu ta lại khó. Nhưng quan trọng rằng, liệu con tim cậu có sẵn sàng để người đời "nâng niu" thêm một lần nữa? Thà rằng cứ như cỏ dại mà sống, chúng thà để mình bay theo hương gió, sẵn sàng bị chà đạp mà không một lời than vãn, nhưng dẫu cho thế giới tàn nhẫn đến mức, chẳng còn ai ôm lấy cậu sau giông bão, thì hãy mặc những ngăn cản, lao về trước và khóc đi.…
hanahaki!hs "Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?Bao giờ tôi hết được yêu vì,Bao giờ mặt nhật tan thành máuVà khối lòng tôi cứng tựa si?Họ đã xa rồi khôn níu lại,Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa...Người đi, một nửa hồn tôi mất,Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?Sao bông phượng nở trong màu huyết,Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?"Những giọt lệ- Nguyễn Trọng Trí…
Sóng biển đánh vào người như cố đẩy em lại bờ. Đừng điĐừng đi, nơi kia là bóng tối lạnh lẽo.Đi đi đừng quay đầu nhìn lại. Phía trước là biển sâu, phía sau là vực thẩm.Không ai níu lấy, không ai giữ lại. Em trở thành tiên cá của đại dương, một báu vật mà không ai có thể động tới, không ai có thể tổn thương. ----Văn án vậy thôi nhưng là truyện hài nha.…
Con người ai cũng có tuổi thanh xuân vui vẻ bên bạn bè. Nó cũng zậy, bạn bè là thứ quan trọng nhất dv 1 đứa 17t. Nhưng tất cả dần thay đổi từ khi ng đó bước vào cuộc sống nó. Nó đã bỏ lỡ đi 1 đoạn thanh xuân tươi đẹp chỉ vì một ai đó.......ng đó cũng ko yêu nó, nó cố chấp níu và Kết quả nhận dc zì xin mời các bn đọc truyện…
-Anh yêu cậu.-Cậu không yêu anh.-Anh theo đuổi cậu.-Cậu lơ anh.-Anh tỏ tình với cậu.-Cậu đồng ý.-------------------------Cậu yêu anh.-Anh không quan tâm.-Cậu níu kéo.-Anh rời xa.-Cậu đau khổ.-Anh ghét cậu.-------------------------Anh yêu cậu.-.....-Anh muốn cậu bên cạnh.-......-Anh đau.-.......-....... Xin lỗi anh, muộn rồi.Anh đã đến với cậu.…
Đạo Đức Kinh (tiếng Trung: 道德經; phát âm tiếng Trung: nghe (trợ giúp·chi tiết)) là quyển sách do triết gia Lão Tử viết ra vào khoảng năm 600 TCN. Theo truyền thuyết thì Lão Tử vì chán chường thế sự nên cưỡi trâu xanh đi ở ẩn. Ông Doãn Hỷ đang làm quan giữ ải Hàm Cốc níu lại "nếu ngài quyết đi ẩn cư xin vì tôi để lại một bộ sách!", Lão Tử bèn ở lại cửa ải Hàm Cốc viết bộ "Đạo Đức Kinh" dặn Doãn Hỷ cứ tu theo đó thì đắc đạo. Do đó, Đạo Đức Kinh còn được gọi là sách Lão Tử.…
Rồi một ngày em tan biến,bọn họ chẳng thể níu tay em lại rồi để em đi mất khỏi tầm tay.Sẽ chẳng còn những cái ôm ấm áp đêm đông.......Và họ sẽ nhận ra em không thuộc về nơi này...-'Bao giờ nhưng người kia mới nhớ được nó chứ-'=============Kết OE,OOC mạnh,lệch nguyên tácĐừng trông chờ gì ở một con ngu văn như tôi…
- Anh à!- Anh nghe nè.- Mình chia tay đi!- Tại sao vậy em. Cho anh biết lí do đi.- ....- Vậy... Tuỳ em!-.... Kết thúc rồi .. Thật sự kết thúc rồi!Anh có đau không? Anh có buồn không? Anh thật vô tâm, anh không níu kéo tôi ư?Có phải tôi là kẻ tự đa tình, tự nghĩ rằng tôi và anh là hai đường thẳng trùng nhau, mãi bên nhau không hề có khoảng cách. Mặc kệ anh suy nghĩ như thế nào thì tôi vẫn yêu anh, yêu anh yêu say đắm.*** Nguyễn Hoàng Phương***…
Tùy bút: Liệu chị có một lòng nhớ đến em?Tác giả: Đinh Nhạc•Tùy Bút"Tôi có thể đợi chị mãi mãi, nhưng không thể đợi cả đời, tôi không muốn mình đeo khăn tang, không muốn chị đi xa, tôi không ích kỉ mà níu tay người khuất ở lại chỉ là nhớ quá mà thôi."- Đây là câu chuyện tôi từng trải, tôi chỉ là quá nhớ nhung chị ấy nên viết lên câu chuyện này, tôi chỉ muốn chị ấy biết rằng tôi yêu chị nhường nào thôi.- Chị ấy hứa với tôi quá nhiều điều mà chưa thực hiện được, hôm nay là ngày giỗ của chị tôi nhớ chị rồi.…
Cô vốn là một cô gái dịu dàng, dễ thương, còn anh lại là một chàng trai lạnh lùng, táo bạo , nham hiểm.Cô được gia đình thông gia rước về cho anh, nhưng khi gặp anh cô lại cảm thấy có lẽ lớp vỏ bề ngoài của anh là vậy nhưng khi tiếp xúc anh lại ấm áp, nũng nịu bao nhiêu.Có lẽ đời đời, kiếp kiếp anh và cô cũng chẳng bao giờ ly hợp, cho đến khi anh hiểu lầm cô, cũng như ruồng bỏ cô không thương tiếc.Có lẽ cô đã nhìn nhận sai về anh, có lẽ cô không nên yêu anh bởi cô biết yêu anh như con dao hai lưỡi...…
"Ta hỏi Phật: Làm sao để trái tim không còn cô đơn?Phật dạy rằng: Trái tim luôn cô đơn vì trái tim vốn là một nửa khiếm khuyết. Ta sẽ cô đơn suốt kiếp nếu bỏ lỡ hoặc dửng dưng với một nửa của mình.Ta hỏi Phật: Nếu gặp được người ta thương, lại e sợ chẳng thể níu giữ, thì phải làm sao?Phật dạy rằng: Tình yêu sẽ lớn dần và bão giông sẽ tan biến. Hãy yêu người trong yên vui, đừng bận lòng những lẽ duyên kiếp".…
Cứ ngỡ bản thân sẽ sống như thế này mãi,không bình thường để cho người ta kinh bỉ,không quá giàu để người ta hãm hại,không người thân..à có chứ nhưng cũng như không. Đối với một cái thế giới không còn gì luyến tiếc như thế này ra đi cũng là một cách giải quyết.. Nhưng anh lại chen ngang kế hoạch của tôiTôi nói" Cuộc đời tệ hại này,cần gì anh phải níu giữ"..Anh nói" Với tôi,em là mục đích duy nhất kiếm anh tồn tại"Liệu có nhàm chán quá không??…
Tiếu Niên phát hiện chồng sắp cưới nhắn tin với người yêu cũ được 3 tháng, anh ta ngày ngày níu kéo tình cũ, nói rằng Tiếu Niên chỉ là bất đắc dĩ mới phải cưới, "chỉ cần em chịu trở về bên anh, cô dâu có thể là em"Trước đây, Tiếu Niên là kẻ ngu muội ngây thơ mới tin lời Phó Sơ Hạo, sự phản bội này.... Tiếu Niên thề trả bằng hết !"Tôi kéo anh lên được, tôi cũng có thể kéo anh xuống được""Tôi có thể yêu anh, tôi cũng có thể hận anh"…
Còn chút gì để nhớ là truyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, gồm 31 phần, sáng tác năm 1988. Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.…