Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Kuro là 1 học sinh cấp 2, vừa mới tròn 15 tuổi, thực chất Kuro được tạo ra bởi DIO và gửi cho 1 gia đình tại Việt Nam để thoát khỏi sự để ý của gia đình nhà Joestar. 1 ngày nọ, cánh cổng không gian liên kết các vũ trụ, người đầu tiên đến được Thế giới của Kuro là Jotaro Kujo. Và cuối cùng Kuro cũng nhận được năng lực Stand, và chuyện này lọt đến tai của Jotaro, anh đi tìm và gặp được Kuro. Và cả hai cũng đều biết rằng DIO còn sống và hắn ta đang nhận được sức mạnh mới - Ascension Heaven. Cả Jotaro và Kuro cùng đi tìm những Jojo khác ở dòng thời gian khác để tiêu diệt DIO, 1 lần và mãi mãi.…
Tao thích mày - Mày không biết.Tao tỏ tình - Mày thiết lập chế độ Đứng Hình.Tao thua mày !------------- Tên truyện : Tao thua mày !- Tác giả : Yuu- Nội dung : ***Tôi - một cô gái quá đỗi bình thường, lực học tạm ổn, ghét toán, gia cảnh trung lưu.***Cậu ta - thằng osin vô điều kiện của tôi, lực học max giỏi, max điểm toán, nhà giàu ơi là giàu.------>>>> ... Diễn biến xảy ra chỉ sau một cái click chuột. Mất 1s thôi. Gửi đến tất cả những bạn đang níu giữ tình yêu đơn phương, thuần khiết, đơn giản nhưng mong manh của tuổi học trò. Mong các bạn sẽ sớm biến tình cảm đơn phương ấy thành song phương nhé ! ^^Vì đây là lần đầu tớ viết fic nên gạch đá bao nhiêu tớ nhặt hết ! Vào đọc xong các bạn vui lòng comment cho tớ biết cảm xúc và ý kiến đóng góp của mình để tớ hoàn thiện hơn tác phẩm của mình nhé ! <3…
Tên truyện: HUY DUThể loại: vì không rõ nên mình tống cổ nó vào tiểu thuyết :)Tình trạng: chưa xác địnhRating: phụ thuộc vào người đọcVì tr có chút ảo nên m.n thông cảmCHƯƠNG 0:Bước tới gần Tử thần, nàng lặng lẽ mỉm cười hỏi- Kiếp sau tôi sẽ chết như thế nào?Tử thần sau chiếc áo choàng bạc tay cầm lưỡi hái, da trắng nhợt nhạt buồn bã đưa mắt xa xăm, tránh ánh mắt của nàng- Chết non(!)(=_=")~Nàng gật gù đầu, quay gót dời điCánh tay của Tử thần níu lấy vai nàng, kéo trở lại nhìn chằm chằm vào mắt anh ta. Đôi mắt trong suốt óng ánh sầu muộn của anh ta khiến nàng có chút áy náyCả hai đều im lặng, như chờ đợi đối phương mở lời trướcCuối cùng... Tử thần cũng cất tiếng- Ta... sẽ thay đổi số mệnh đó cho emKhông trả lời, nàng gạt tay Tử thần ra, bước từng bước nhanh tới đạo luânhồi...Vô ích thôi....l…
Những mẩu kí ức rời rạc không theo một thứ tự logic nào cả. Nó cuốn đến từng đợt một như những cơn mưa ngoài kia, bất chợt đến rồi hờ hững đi.Tâm trạng thì cũng như mưa vậy, lúc vui hay buồn đều dễ dàng thay đổi, càng muốn níu kéo bao nhiêu sẽ càng hời hợt bấy nhiêu.Nếu bạn đang mải mê đi tìm một điều lý tưởng cho cuộc sống của bạn, một kịch bản hoàn hảo và logic đến từng chi tiết, hãy dừng lại ở đây và đừng đọc nữa vì đây không phải là một câu chuyện mà chỉ là cảm xúc của riêng tôi... "Tình yêu còn lại trong anh giờ đã cuốn theo cơn mưa vừa lạc mất. Hãy giữ lại trong em những tia nắng cuối cùng để rồi yên bình đón nhận những tia nắng khác. Con đường anh đi hôm nay đã lạc mất em, cơn mưa chiều nay vừa dứt, cũng là lúc anh vội vã đi tìm..."…
Tittle: Cover Lyrics By: Mizore AraiGiới thiệu:Cover Lyrics (lời cover) là nơi tớ làm vietsub, xài dịch thuật theo kiểu chuẩn xác âm tiết dành riêng cho việc cover lời của các bài hát mà bản thân tớ yêu thích bằng tiếng Việt hoặc một ngôn ngữ nào đó khác với lyrics original (lời bài hát gốc).Lưu ý: 1. Về lyrics original, tớ sẽ không đăng trong đây và tớ thật sự khuyến khích mọi người nên đến kênh official của các "Tác Giả-sama" để tìm hiểu rồi tiện đường tăng lượt view, subscribe, comment hoặc like cho họ luôn. Như một lời động viên nho nhỏ của fan vậy đấy! 2. Những bài đã được Vietsub bởi các Trans khác thì tớ cũng sẽ không triển phần đó trong chapter nên các bạn cứ nhìn lưu ý 1 mà làm nhé! Và, lời dịch cover chỉ được chỉnh sửa cho đúng âm tiết, giai điệu bài hát thôi chứ nhiều khi cũng không theo được sát nghĩa nên trước hết, tớ sẽ rất vui nếu mọi người tự dành thời gian để tìm hiểu lời Vietsub trên mạng. 3. Nếu muốn đem những lời bài hát đã dịch trong đây đi đâu đó thì đầu tiên, xin hãy hỏi ý kiến của tớ, MizoreArai04!…
Có những con người có lẽ cho đến cuối cuộc đời bạn cũng không thể gặp được nhưng họ lại theo bạn suốt thời thanh xuân, suốt một đời, là tất cả với bạn.Bản thân tôi không phải người yêu hay thích ai đó ngay từ lúc bắt gặp. Tôi thích người, ủng hộ người không phải chỉ vì người đẹp, người nổi tiếng,... mà vì đơn giản người chính là người thôi.Nhiều lần ấy năm, tôi tự hỏi vì sao tôi vẫn chỉ thích người, nhiều năm như thế mỗi ngày lại càng thêm yêu người hơn.Thanh xuân đi nhanh lắm, cố níu cũng không thể quay lại.Thôi thì cứ sống hết mình, trở nên điên loạn rồi làm điều mình thích.Xem người ấy là là thanh xuân tươi đẹp, là cả thế giới.…
Số phận - tựa như vòng tròn vô hình - đã trói họ lại với nhau như thế. Nàng - vẫn tưởng như trái tim đã bình lặng sau khi mối tình đầu tan vỡ, lại không ngờ số phận nghiệt ngã khiến nàng gặp anh, yêu anh - người nàng không nên yêu.Anh - vẫn đau đáu vì quá khứ ngủ quên của mình, vì nỗi buồn không sao gọi thành lời, trốn chạy tình yêu của nàng, để đến khi đi tới tận cùng ánh sáng mới nhận ra - anh còn nợ nàng một câu: "không phải không yêu".Cậu - đau khổ khi tình thân dần biến thành tình yêu, khi hờn giận trở thành cuồng nộ, đánh đổi tất cả chỉ để níu lấy một ánh mắt, để rồi khi có được lại cay đắng nhận ra: 'nàng' ... đã không còn là nàng nữa.Tôi đã quên mất thời gian và tên tuổiQuên mất quá khứ và hiện tạiQuên mất hạnh phúc và đau khổCũng quên mất yêu thương…
Hoàng Long tìm thấy mình ngẩn ngơ ngồi nhìn sơn tra rơi đầu ngõ. Tuổi trẻ ai cũng có quyền ngây dại, mà ngây dại tuổi đầu đời cậu dành hết cho những cánh hoa ấy mất rồi, những cánh hoa rơi trên vai anh. Ngây dại trôi theo cơn gió mát hiếm hoi của mùa hạ đi đâu mất, mặc cậu đã cố níu tay nắm giữ. Chút ít còn lại, Hoàng Long của tuổi trưởng thành đáng ra nên thả bay, nhưng cậu lại dùng nó để vấn vương ai đã cạn tình. Có người nói đơn phương là chuyện của một người, điều này khiến cậu gật gù công nhận. Chuyện Hoàng Long yêu Tuấn Huy là chuyện của con tim cậu, đau đớn cũng là mình cậu tự rước lấy, chẳng ai có quyền trách anh cả. Hoa sơn tra ngừng rơi, nhưng cậu chẳng thể ngừng ngây dại.…
Đau đớn..mệt mỏi...tôi chìm vào chuỗi cảm xúc tiêu cực, chúng nuốt trọn lấy tôi vào hố đen không đáy, ăn lấy tôi, mài mòn tâm trí lẫn thể xác. Không một ai chia sẻ, lắng nghe, tôi mệt nhoài níu kéo hư không, cho đến khi tìm thấy một đôi tay, kéo tôi khỏi vũng bùn đáng sợ. Anh đến với tôi chẳng phải duyên nợ, vốn chỉ là kẻ qua đường trong phút chốc, song tình cảm lại dày vò đôi ta, kéo những hỗn độn cảm xúc thành sợi tơ duyên, mỏng manh nhưng liệu có chắc chắn ? Tình cảm hay tình yêu ? Hạnh phúc hay đau khổ ? Vốn chỉ là một kết cục mà thôi P/s: mình nghĩ đây là câu chuyện có thể khiến bạn khó hiểu đôi chút bởi mình đào sâu vào cảm xúc của nhân vật " tôi " nhé. Vì là lần đầu viết, mong mọi người góp ý nhé…
Tác Giả : Mạch BắcTranslator: Tiểu TriệuThể loại: Cổ Trang, thanh mai trúc mã, SEVăn án: Năm ấy, Phương Thanh Mai mười sáu tuổi.Nhìn thấy Phương Thanh Mai say rượu lảo đảo đứng dưới tán một cây mai, tay vẫn níu lấy một cành mai, còn khe khẽ ngâm nga một khúc hát, Trần Phượng Chương không tự chủ được liền cúi mặt xuống, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm thử "quả mơ xanh" ấy (Thanh Mai còn có nghĩa là quả mơ xanh) sau đó dùng môi ngậm chặt, đuôi mày khóe mắt, đều mang theo sự nồng ấm dịu dàng như nước.Trang sức đỏ tươi diễm lệ, áo cưới rực rỡ như lửa.Trong tiếng nhạc vui vẻ rộn ràng, hắn nhìn nàng trên môi khẽ nở nụ cười, bên tai nhẹ nhàng vang lên giọng nói do dự dịu dàng của những ngày ấy, tháng ấy, năm ấy:'Trường Can chung một xóm, vui đùa chẳng sầu bi.Chàng phi ngựa tre đến, mơ xanh ném nhau cười."…
Tình yêu của cô dành cho anh xuất phát từ cả con tim dại khờ. Tình yêu của anh ngăn cách bằng cả mối thù sâu nặng..Anh đã không thể nhận ra tình yêu của mình cho đến lúc tự tay huỷ đi mọi thứ thuộc về em :)Dù cố vươn tay cũng không thể níu giữ em được nữa! Nắng tắt, gió thôi lượn lờ, cả thái dương cũng buông xuống cùng em :)…
Truyện: ANH VẪN ĐỢI EM. (Truyện đầu tay)Tác giả: HyThể loại: Boylove, hiện đại.Số chương: Chưa xác định.CP: Phong x Dương.Cậu, trắng như tờ giấy, cuối cùng lại bị người kia tùy ý vẽ lên. Chìm đắm trong thứ tình cảm không tên, ngày lại một ngày lún sâu thêm đến không thoát ra được. Vậy nhưng, người kia lại mang yêu thương của cậu mà rời đi, bỏ lại cho cậu một trái tim vô cảm. Anh lại mang tình yêu của anh, tìm mọi cách mang vào trái tim đầy vết sẹo của cậu... nhưng cố gắng bao nhiêu, đổi lại cho anh trước mắt chỉ là cái xác không hồn."Tờ giấy đã không còn sạch sẽ, nào có ai lại nguyện ý nâng niu?""Thứ trên giấy kia đối với em là vết bẩn, đối với anh lại như một bức tranh tuyệt đẹp. Em muốn bỏ đi, anh lại mong muốn giữ lại. Anh yêu thương em sẽ trân trọng cả quá khứ của em..." Hy!…
Thể loại : vườn trường , hường , romantic , funnyMô tả : Jung Hoseok . Một chàng trai có chiều cao gọi là cực kì, trên 1m8 , vượt trội hẳn so với những bạn trai trong lớp, vì thế được mọi người gán cho biệt danh là đô vật . Tính tình hòa đồng vui vẻ, Hoseok luôn nhận được sự quan tâm , ủng hộ của tất cả bạn bè . Min YoungGi thì ngược lại, anh chàng với chiều cao khiêm tốn nhất trong bọn con trai, cao trên 1m70 dưới 1m75 , tham gia hoạt động trong câu lạc bộ bóng rổ và cũng được nhiều bạn trai quí mến Hai khúc lồi lõm khi đi cạnh nhau tạo nên bộ đôi hài hước nổi tiếng khắp trường Nhưng điều đó cũng ko khiến họ bận tâm khi trở thành một đôi bạn thân cùng sở thix, cùng đam mê và cực kì hợp gu trong vấn đề ăn uống. Nhưng rồi rắc rối nhỏ đã diễn ra. Chàng trai Hoseok bỗng phát hiện ra rằng mình có tình cảm với YongGi . Câu chuyện sẽ diễn biến thế nào?Hãy theo dõi, rồi bạn sẽ biết..…
MÌNH CHỈ ĐĂNG TẢI BỘ TRUYỆN NÀY LÊN ĐỂ MÌNH ĐỌC THÔI, CHỨ KHÔNG CÓ Ý LẤY TRUYỆN HAY GÌ HẾT! MÌNH CHỈ ĐĂNG PHẦN NGOẠI TRUYỆN!Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn tình, Trọng sinhGiới Thiệu: NỘI DUNG TRUYỆNBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là ngư…
Yến Ninh vẫn nghĩ đến Thẩm Ngôn Khanh ái mộ chính mình mới đem chính mình thú vào cửa,Thẳng đến Thẩm Ngôn Khanh một chén tổ yến làm cho nàng tặng mệnh, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ, chính mình không phải hắn bạch nguyệt quang, chống đỡ đã chết chính là một viên cơm lạp.Thẩm Ngôn Khanh bạch nguyệt quang có khác một thân, thanh diễm nắng, sắp nhập chủ đông cung.Trọng sinh sau, Yến Ninh khóc nhào vào Sở vương Phượng Hoài Nam trong lòng.Phượng Hoài Nam làm ba mươi năm hoàng thúc, thần quỷ giai câu không người dám thân cận hắn.Cứng ngắc ôm nũng nịu không muốn xa rời tới được tiểu nha đầu, hắn hắc nghiêm mặt đem Thẩm gia hôn thư chụp ở Thẩm Ngôn Khanh trên mặt."Mù của ngươi cẩu mắt! Đây là bổn vương vợ!"Thượng nhất thế, nàng chết ở hắn mã tiền. Này nhất thế, hắn cấp nàng nhất thế nuông chiều.…
Tag: niên thượng, tổng tài 35 tuổi Bác x thiếu niên dương quang ChiếnCao lãnh chi hoa vạn người kính nể trước nay chưa từng vướng bận chuyện tình cảm, khó hiểu lòng mình cứ ngỡ em ấy tốt với mình là lẽ đương nhiên. Trải qua ái ân tình trường, thấu hiểu nổi niềm tình si mới rõ từ lâu đã đem em đặt lên đầu quả tim mà nâng niu trân trọng.Đào hoa tiếu ý hiện hữu trong đôi mắt đa tình của thiếu niên, em thích một người có chút khó gần, có chút biệt nữu, có chút ngây ngô. Người đó lớn hơn em nhiều lắm nhưng không có biết yêu đương đâu. Như vậy cũng không sao em có thể ở bên cạnh từng ngày giúp người hiểu rõ chỉ là phải yêu lại em nhanh một chút nhé. Đau lòng nhiều lần em sợ mình sẽ bỏ cuộc mất."Ngày mai lại nói yêu em.""Như vậy…thật tốt"Fanfic dựa trên trí trưởng tượng, không áp dụng vào đời thật. Chào mừng cậu đến với thế giới Bác Chiến của mình.…
Nàng-một Vương nữ háo sắc , quản lí cả một hậu cung ở tuổi 18 , vung tiền như vung rác thế mà lại thất bại trong tình yêu . Hắn-có cả tiền Tài lẫn danh vọng , một người hoàn mĩ khiến cô gái nào cũng đổ sập trước hắn " Thần Hy , đứng lại đấy cho ta !" " Có việc gì ? Ta chỉ là đi dạo chút thôi mà !"Nũng nịu sát cằm vào ngực hắn . Thật là hắn chưa thấy người phụ nữ nào mà lại mặt dày đến thế . Vừa mới gặp hắn , đã liền kêu ầm ĩ là đang mang thai con hắn , bắt quàng làm họ!? , đổ oan cho hắn . Mà bây giờ lại định cắm sừng hắn ư ? Chính ai là người làm hắn say nắng , ai là người làm hắn hằng đêm thao thức , chỉ có thể là nàng , vậy mà nàng lại đi ngắm phong cảnh cungg 1 tên tiểu tử khác ư ? Thật đúng là muốn làm cho người ta ghen chết mất mà ."Đi dạo ? Với ai ?Nam hay nữ ? " Đáy mắt không cảm xúc , giống hệt với cái lần đầu tiên nàng gặp hắm..............................❤Hãy theo dõi truyện để theo dõi Bộ truyện này nhé ❤🌸Tác giả : Lữ Thiên Di 🌸👉Vote và cmt để ủng hộ tác giả nhé 👈…
Cô chăm sóc anh, cô ở bên cạnh lúc anh hôn mê. Đến lúc anh tỉnh lại vì có lí do, anh bỏ đi. Khi anh trở về anh đem theo sự lạnh lùng khác hẳn với lúc anh từng có. Anh dẫn theo tiểu tam về thì bất ngờ anh gặp lại cô. Mẹ anh ngăn cấm cô gặp anh, dùng mọi thứ để ức hiếp cô vì nghĩ cô không xứng đáng với anh. Gia đình cô cũng vì tiền mà ngăn cản cô tiếp cận anh. Tiểu tam dùng mọi kế hoạch, âm mưu để hãm hại cô. Mẹ anh bênh vực tiểu tam vì cho rằng tiểu tam hơn cô mọi thứ, cho rằng đây mới là người xứng đáng với anh. Hắn là thanh mai trúc mã của cô, luôn luôn bảo vệ cô từ nhỏ đến. Một ngày hắn biết cô đã thương một người khác, chỉ biết ngậm ngùi chúc phúc cho cô. Khi biết anh rời bỏ cô, hắn đã rất vui mừng nhưng rồi lại nhận ra cô sẽ không bao giờ thương ai khác ngoài anh. Hắn đành tiếp tục bảo vệ cô hỏi tiểu tam bởi vì hắn chỉ có thể làm được như vậy. Còn về phần anh, khi anh đủ sức để níu kéo cô lại, còn cô đã buông bỏ anh mà đi. Đến ngày mai, ai đợi ai...?…
đạo từ ngôn tình ra thôi hehe vì chèo thuyền Vkook nên viết í mà 😇😇😇Thế nào là chàng trai ấm áp, là chỉ chàng trai tựa như ánh nắng buổi sớm, có thể cho người ta cảm giác ấm áp. Kookie thật may mắn, cậu gặp được, lại có được, hạ gục, hơn nữa đóng dấu chỉ thuộc về cậu mãi mãi.Sáu tuổi, kookie lần đầu tiên trông thấy V , cậu đã mặt dày bám lấy người ta không kể ngày đêm. Mười ba tuổi, V và Kookie "tự định chung thân", anh lặng lẽ an ủi chính mình, đây chỉ là trò chơi gia đình.Thế nhưng, một ngày nào đó vào tháng năm nào đó, V lại kinh ngạc phát giác, trò chơi "gia đình" này anh vẫn muốn tiếp tục.Là anh muốn níu giữ hạnh phúc, là vì trân trọng mối quan hệ này hay chỉ đơn giản là anh muốn giữ lại một thói quen, là tự trong trái tim anh thực sự muốn hay chỉ là một hành động theo lệ thường, là sao, câu trả lời là sao ???…
Một buổi sáng tại một ngôi làng mang tên Đức Hạnh người dân đang tấp nập bận rộn làm lúa để cho kịp mùa xuân dần đến, người dân làng này có một cuộc sống hạnh phúc và ấm no như vậy một phần cũng nhờ vào công của ông Phú Bà Hồ, ông là một người tốt tính, chính trực cả người ông toát lên vẻ sang trọng thâm chí cả tên Phủ mà ông ở cũng sang trọng không kém "Phủ Bạch Trà",phủ ông ở được bao quanh bởi loài hoa lạ này, bạch trà là loài hoa mà ông Hồ thích nhất nói vậy thôi người chăm sóc nâng niu vườn hoa này chính là Bà Hai Phạm Thị, bà là vợ cả của ông cùng với Bà Ba Mai thị cuối cùng là Bà Út Ô thị, ba bà sống hạnh phúc bà chang hòa với nhau nhưng hỏi đời thay có ai lại muốn chia sẽ tình yêu của người chồng mình cho một người đàn bà khác, lòng người máu lạnh, ai kiếp chung chồng, ai vai kẻ độc, ai ngồi khóc than? Đôi khi người chết chưa chắc đã an nghĩ…