Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Ông tôi đang trong bệnh viện." Wonwoo nói nhanh, mắt nhìn thẳng vào Mingyu. "Tôi cần tiền để cứu ông ấy. Nếu anh có thể giúp, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì."Mingyu khẽ nhướng mày."Bất cứ điều gì?"Wonwoo gật đầu.Mingyu im lặng một lúc, như đang cân nhắc điều gì đó.Rồi hắn đột nhiên mỉm cười.Một nụ cười không hề ấm áp, mà đầy vẻ thích thú và nguy hiểm."Vậy thì..." Mingyu chậm rãi nói. "Mang thai con của tôi đi."Cả cơ thể Wonwoo đông cứng lại.Cậu ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn hắn, tưởng như mình vừa nghe nhầm."Anh nói cái gì?"Mingyu cúi xuống, ghé sát bên tai cậu, giọng nói trầm thấp mang theo chút giễu cợt."Cậu muốn tiền, tôi muốn một đứa con…
Nguồn: https://muahoamaino.wordpress.com/rojo-quan-xuyen/Tác giả: Quân XuyênChuyển ngữ: diuiscaThể loại: Đoản văn, tiểu minh tinh - tra công x MC - mít ướt - đại thúc thụ, giới giải trí, NGƯỢC, hiện đại.Số chương: 10Nguồn bản gốc: SosadChú thích: Rojo là màu đỏ trong tiếng Tây Ban Nha, tiếng Trung là 《 红 》, ám chỉ sự nổi tiếng.Văn án (trích Chương 01):Lăng Hạo run lẩy bẩy yên lặng chuyển mình, lui ra khỏi khuỷu tay của Mông Dịch, chất lỏng dinh dính thuận theo đùi mà chảy xuống...Mông Dịch trở người, nửa tỉnh nửa mê, vẫn hơi chếnh choáng, hỏi anh: "Đi đâu vậy?"Lăng Hạo đi từng bước tới phòng vệ sinh: "Đi móc ra."Mông Dịch không cho, cử động nửa người trên kéo anh lại.Lăng Hạo nhẹ nhàng tránh ra: "Đừng phá nữa."Trong mắt Mông Dịch sự giãy giụa kia chẳng khác gì con mèo cái vẫn còn xuân tình, thoáng cái lôi anh về giường, áp xuống dưới thân, bĩu môi thì thầm hỏi anh: "Của tôi có tuyệt không?"ĐÂY LÀ BẢN RE-UP VÀ CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA NHÀ CHUYỂN NGỮ.…
Từ khi nào mà em lại quan trọng với anh như vậy hả ? Bây giờ nói luôn , anh không muốn làm bạn nữa, làm người của anh đi. ( Lưu ý, mọi chi tiết trong truyện là do trí tưởng tượng của tác giả, không có real đâu nha!)…
Tác giả: Lăng Báo TưThể loại: đam mỹ, hiện đại, hào môn thế gia, vườn trường, ngược, công sủng thụ, cấm dục - ôn nhu - mặt than công × phong lưu - ngạo kiều - tự tin - dụ thụ, chuyển công thành thụ, thanh mai trúc mã,...[Bối cảnh truyện là ở Nhật Bản][Nằm trong Anh hoa học viện hệ liệt]Nguồn: https://minqiu.wordpress.com/anh-hoa-học-viện-hệ-liệt/Văn án:Bắc Đại Lộ Đông Ti là công tử thế gia đầu óc thiên tài, tướng mạo loại ưu, trí nhớ rất tốt, là hội trưởng hội học sinh của học viện Anh Hoa được người người ngưỡng mộ, thế nhưng ngấm ngầm hái hoa lừa người trong trường. Kiêu ngạo như y, tuyệt không thể chấp nhận có người mạnh hơn mình, cuối cùng lại phát hiện ra người bạn từ nhỏ đến lớn chơi cùng y thực sự cái gì cũng không thua kém, chỉ là nhường y mà thôi?Hừ, dám gạt y lâu như vậy, y nhất định phải hảo hảo giáo huấn tên đó, chụp ảnh khỏa thân của hắn nhân tiện đặt dấu chấm hết cho cuộc đời xử nam của cái tên cụ non đó!Lần này y đùa quả thực quá trớn, khiến cho Sâm Viên Chính Nhân quyết định không thèm để ý đến y nữa..._____________Đại khái là "chơi dao có ngày đứt tay" 😁😁…
Em vẫn ngẩng đầu tìm kiếm phương Bắc, dù cả thế giới đều nói bầu trời hôm đó đã không còn sao.inspired by Cosmos - Carl Sagan | Những lời hứa bỏ quên - Vũ.…
Tác giả : Đông Qua Vô MaoTạm dịch : Săn NaiThể loại : Giới giải trí, bao dưỡng, kim chủ - bá đạo - cường công, ôn nhu - ngây thơ - minh tinh - NHƯỢC thụ, ngược tâm, 1×1, HENguồn : https://sachobangly.wordpress.com/32-2/liep-loc-hoan/Số chương : 91 (vậy thôi chứ mỗi chương ngắn lắm :)))Giới Thiệu : Tô Trữ Xuyên là ngôi sao hạng ba, sáu năm trước được Thái tử đông khu Đường Nhạc chú ý. Bá đạo lôi lên giường :v+Vì mỗi chương rất ngắn nên gộp 3 chương thành 1 (vẫn ghi rõ các chương)…
Phạm Phương Anh 25 tuổi, vừa mới gia nhập tổ trọng án thành phố H được một năm thì bị điều sang tổ tuyên truyền của Sở Cảnh sát. Nhưng vừa hay lại có một chuyên án ma túy trong trường cấp ba nên dù rất ghét học hành, cô vẫn nhanh chóng lọt vào mắt xanh của lãnh đạo và trở thành cảnh sát nằm vùng mã mật vụ 00X.Không chỉ vậy cô còn tìm ra rất nhiều sự thật ẩn chứa đằng sau ngôi trường cấp ba này. Đồng thời giải quyết được rất nhiều vụ án lớn nhỏ và giúp đỡ nhiều bạn học.Sau khi kết thúc nhiệm vụ còn thành công mang mỹ nữ giáo viên chủ nhiệm về nhà.Phạm Phương Anh: Đời tôi đi học không sợ trời không sợ đất. Đi học không sợ bạn không sợ thầy cũng không sợ cô.Hà Nhất Phương: Ừm ! Nhưng về nhà sợ vợ.Phạm Phương Anh: -_-…
Warning cực bự: Tên fic chỉ là tên fic thôi, họ vừa vô địch MSI, họ phải luôn hạnh phúc trong bất kì vũ trụ nào.---Ở GEN.G có một sinh vật biết đi, có hình dáng giống human và có gương mặt giống Keroppi, tên là Kim Kiin.Ảnh là Beta. Chính xác là Beta cho đến cái lần chúng tôi say xỉn sau tiệc mừng vô địch CKTG.Ba tháng sau hôm đó, tôi lên chức bố.Bé Jiyeon nay đã biết cười, biết đi lon ton khắp nhà với đôi dép trái chân, biết bày trò lén đổ sữa vô chén cơm, và sáng nào cũng túm tóc tôi dậy bằng cái giọng ngọng nghịu đáng yêu. Tôi không biết từ khi nào, căn nhà nhỏ đã trở thành nơi tôi thấy tim mình mềm đi mỗi đặt chân về tới ngưỡng cửa.Tôi yêu gia đình nhỏ của mình.Cũng yêu anh ấy lắm.Nhưng người ta nói anh ấy hết yêu tôi rồi.…
Tác giả: Phấn Đào BáoThể loại: Cổ trang, giang hồ, tùy hứng - bá đạo - bạo lực - lãnh khốc - giáo chủ công × trung khuyển - ôn nhu - si tình - thuộc hạ - đại thúc - cường thụ, ngược thụ, 1×1, thụ sủng công, niên hạ công, HENguồn: anhlangnhangnenpedungkhox.wordpress.comVăn án: https://reviewhontap.wordpress.com/nac-tang-phan-dao-bao/Editor: Đọa Ngục Thần+Văn án:"Tả Kiếm Minh hơn Thẩm Lam 5 tuổi, vào thời điểm tám năm trước y phạm phải một sai lầm nghiêm trọng, cứ nghĩ phải dùng sinh mệnh canh giữ bên người Thẩm Lam một đời...Một giáo chủ lãnh khốc vô tình nhưng lại ẩn giấu một sự bao dung với thuộc hạ của mình."Nặc Tàng là một bộ truyện nằm trong [Tứ thiếu kinh đô hệ liệt]…
8 giờ tối.Jeon Wonwoo đang tận hưởng buổi tối yên bình, cuộn mình trên sofa với kịch bản mới. Mọi thứ đều hoàn hảo cho đến khi-RẦM! RẦM! RẦM!Tiếng bass rung cả bức tường. Wonwoo giật mình, mày nhíu lại. Anh nhìn trừng trừng vào bức tường bên cạnh, như thể có thể thiêu rụi nó chỉ bằng ánh mắt.Kim Mingyu.Tên đó lại bật nhạc ầm ĩ như đang tổ chức rave party trong phòng khách!Hít một hơi sâu để kiềm chế, Wonwoo cố gắng phớt lờ. Nhưng sau hai phút, anh mất hết kiên nhẫn. Đóng sầm laptop lại, anh bật dậy, đi thẳng ra cửa và đập mạnh vào cánh cửa đối diện.RẦM! RẦM! RẦM!"Kim Mingyu! Mở cửa ra!"Không có phản hồi. Nhạc vẫn vang lên như muốn khiêu khích cả khu chung cư.Mẹ nó chứ!Wonwoo đập cửa mạnh hơn. "Anh bị điếc à?! Tắt ngay cái nhạc đó đi!"…
!!LƯU Ý!! chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm mục đích thoả mãn con dân đu cp. chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả ( fic có thể bị gỡ xuống bất cứ lúc nào ). cùng nhà hoan hỉ. tác giả : KHOA PHỤ TRUY NHẬTeditor : LAM ( nguồn : https://phiyennhuoclam2703.wordpress.com/dam-my-hoan/nam-than-va-be-lun/ ) __ mọi người đừng quên ghé đọc ủng hộ tác giả & editor bản gốc nha <3re-edited by seraphelis _VĂN ÁNDạo gần đây, Nấm Lùn rất hay mang một vài món quà về nhà, nào là hoa hồng, chocolate, cà vạt, dây nịt, quần lót, tất chân.Quần lót!!!...Nam thần nhịn không nổi nữa, hắn cầm quần lót lên nghiêm mặt chất vấn Nấm Lùn: "Ai đưa cho cậu mấy thứ này?"Nấm Lùn thẹn thùng che mặt: "Các cô gái trong công ty á, họ nói họ thích tớ."Nam thần xách Nấm Lùn ném lên giường: "Sao cậu không nói cho bọn họ biết là cậu đã có bạn trai rồi?"Nấm Lùn oan ức vô cùng: "Nói rồi nha, lúc chưa nói chỉ có một vài cô thích thôi, còn đòi theo đuổi tớ! Sau khi nói, tất cả bọn họ đều đồng loạt bảo thích tớ!"Nam thần nhanh chóng lột sạch quần áo của cả hai rồi hung hăng "nhảy xập xình" với Nấm Lùn. Đương lúc bị làm cho mê muội, Nấm Lùn nghe thấy nam thần nói: "Tiểu lẳng lơ không nghe lời này! Học đâu ra cái thói trêu hoa ghẹo nguyệt này!"Nấm Lùn oan ức chết mất!Đám hủ nữ bọn họ yêu thích tiểu thụ mà!Tui biết làm sao hơn!Tui cũng tuyệt vọng lắm chứ!_THỂ LOẠI: Từ học đường ra tới ngoài xã hội, ngọt ngào, hài hước, song góc nhìn, công thụ bằng tuổi, 1×1, HE.…