8cs || habseligkeit
điều hạnh phúc nhỏ nhoi trong cuộc sống…
điều hạnh phúc nhỏ nhoi trong cuộc sống…
Nay, Lưu tướng quân muốn cưới đào hát Nghiêm sau 12 năm xa cách nhưng vì phong tục trong thôn nên đã biến Hạo Tường thành tân nương giấy…
Một bông hoa thiên hương quốc sắc, không biết mai này bông hoa ấy sẽ tỏa sáng rực rỡ, người người ngắm nhìn hay là héo rũ tàn phai mặc người người chà đạp( by Sana)…
lần đầu viết a~nhạt lắmkhông biết miêu tả không đọc thì thôi* chủ yếu tự viết tự đọc*…
( ta bên ngoài, không phải nằm vùng chính là cơ 2 ) tác giả: Ân chỉĐệ nhị bộ là tiếp tại một hào lâu bộ thứ nhất mặt sau viết…
Một cô gái bang phó yêu thầm bang chủ của bang DevilBang chủ ấy lại yêu 1 cô gái khácCô gái ấy lại chếtChuyện tình này rồi sẽ ra sao…
Tác giả: Lam Tuyết Lê HoaEdit: ChaoXìn…
không phải tôi thì ai cũng đừng hòng ôm lấy em…
Mọi chuyện của toy…
Author: Tinh Hà Tiệm Ẩn (星河渐隐)Lofter: https://luqiyuan233.lofter.com/Edit: Nhà nhỏ của Dần Chu - 寅周的小家Facebook: https://www.facebook.com/nhanhocuaDanChu*Bản edit đã có sự cho phép của author…
đag cập nhật…
Thể loại: boylove, và vô vàn các thể loại khác.Tóm tắt:Đơn giản chỉ là những mẩu truyện vụn vặt xoay quanh cuộc sống của hai bé cầu thủ vừa cute phô mai que vừa bá con nhà bà đạo thôi.*Thỉnh thoảng sẽ có những chap dài.…
Hoàng Bạch Dương: 'lần đầu gặp lại chị đã khóc''sao vậy?'Nguyễn Chy Viên: "em ấy nhận ra ư? làm em ấy lo lắng rồi sao?"Nguyễn Chy Viên cười đáp 'chị đã rất nhớ em''mỗi lần thấy trăng tròn chị đều nhớ đến em' 'em nhớ lần thứ hai ta gặp nhau không?''chính là ngày rằm âm lịch, mặt trăng hôm ấy rất đẹp nhưng ... em còn đẹp hơn gấp nhiều lần''đó là lần đầu cũng là lần duy nhất chị thấy em cười''cái này có được tính là yêu từ cái nhìn thứ 2 không nhỉ?'Hoàng Bạch Dương xoay mặt đi, che dấu sự ngại ngùng hiện rõ trên khuôn mặt cậuChy Viên không ngần ngại tiến tới ôm trầm lấy người con trai mình thầm thương trộm nhớ suốt 11 năm qua'chị yêu em'Câu nói nhẹ nhàng mang đầy cảm xúc trong ngày sinh thần thần thứ .. của cậu…
Hắn từ khi là Thái Tử cho đến khi lên ngôi đều được bao nhiêu gia đình có địa vị tiến cử con gái vào cung làm vợ. Nhưng không một ai hắn phong làm Hoàng Hậu, kể cả Thái Tử Phi - người chắc chắn làm hoàng hậu. Trong một lần đi dạo ngoài cung, tận mắt nhìn thấy đệ nhất mỹ nhân thiên hạ đồn đại, liền đem nàng ta về cung, phong làm Hoàng Hậu. Vô cùng sủng ái khiến bao phi tần ghen tị. Nàng ta họ Vương tên Lam Quân, tuyệt sắc giai nhân khiến bao công tử tranh nhau lấy nàng về. Nhưng vì nàng không có hứng thú với đàn ông nên chẳng nhận lời ai. Không ngờ lại bị Hoàng Đế đem về làm Hoàng Hậu. Đùng một cái lại có chồng trong khi bản thân chẳng yêu gì. Lại phải dè phòng các phi tần kia mưu kế hại. Cuộc sống nàng thật khổ sở !!…
"Bồ đề vốn không cội Gương sáng cũng chẳng đài Xưa nay không một vật Chỗ nào dính trần ai?" Rốt cuộc ta cũng đã hiểu ra rằng trong cuộc sống, vinh hoa quyền thế chung quy cũng chỉ là phù du thoáng qua, sinh mệnh mới là điều quan trọng nhất. Nhưng cuối cùng lúc vô trần, vô ai, gương sáng, đài thì cũng là lúc nhân sinh của ta đi đến đoạn kết. Tiếng kẻng gõ không dứt, âm thanh ai oán vang lên khắp bốn bề. Tưởng như mây đen sấm chớm vần vũ trên đỉnh đầu, không khí khiến người ta run rẩy mà kính sợ. Nước có đại tang, thiên hạ đều biết.…
1 tai nạn ập đến khiến a bất tỉnh và nằm trong viện gần gần 1 năm trời.Nhưng trong thời gian a đag nằm viện thì ký ức ve kiếp trước của a lại ùa về.Kí ức về một ng con gái mang mái tóc màu hồng ánh chút bạch kim đag mỉm cười giữa cánh đồng hoa bên cạnh là cây hoa anh đào rung rinh trước gió.Kể từ đó a quyết định se đi tìm cô gái ấy cho dù thế nào đi chăng nữa…
Đây là tập truyện ngắn được viết dưới bút danh "Nguyễn Anh Đường"…