[RayMash] Little Bunny's Daily Stories
-Chuyện hằng ngày của thỏ con-Ảnh bìa thuộc về @Lee01270029 ( X )…
-Chuyện hằng ngày của thỏ con-Ảnh bìa thuộc về @Lee01270029 ( X )…
MâyMâyy☘️tác giả truyện: ha Jin Thể loại: Ngôn tìnhTruyện coverTình trạng: Truyện full…
cho một mùa hạ của tớ…
Cover…
THƯ GỬI ÔN LƯƠNGTác giả: Bộ Liêm YEditor: Vũ LinhThể loại: Đam mỹ, đoản, BENguồn: jjwxc…
Năm thứ mười sáu sau khi ta đính hôn với Tạ Trọng Lâu, hắn bỗng nhiên tới cửa từ hôn.Sau đó ta vào cung diện kiến thái hậu, thỉnh cầu người tuyên chỉ cưỡng ép hắn lấy ta.Sau khi thành thân hắn vô cùng lạnh nhạt, cũng chẳng hề tiếc lời sỉ nhục ta. Thậm chí còn đưa một nữ nhân về tuyên bố sẽ bỏ vợ tái giá.Khi đó Lục gia đã trên đà sụp đổ, ngay cả thái hậu cũng không chịu ra mặt giúp ta nữa.Nhưng từ nhỏ đến lớn ta được dạy bảo nuông chiều ra tính cách kiêu ngạo cứng cỏi, đã bao giờ phải chịu đựng uất ức tủi nhục như thế. Đêm tân hôn của bọn họ, ta cầm mồi lửa thiêu rụi toàn bộ phủ tướng quân.Lại một lần nữa mở mắt ra ta đã quay trở lại một tháng trước ngày từ hôn.Giờ phút này không cần đợi hắn mở miệng ta đã chủ động vào cung xin thái hậu một ý chỉ:"Thần nữ cùng Tạ tướng quân có duyên không phận, chi bằng giải trừ hôn ước mỗi người tự tìm ý trung nhân."Hôn ước đã giải trừ, Tạ Trọng Lâu vốn nên vui vẻ thoải mái cảm ơn ta, vậy mà sau khi tiếp chỉ xong ngày nào cũng tới Lục gia xin gặp ta một mặt.Ta không chịu nổi sự phiền nhiễu này, bảo Tiểu Chức gửi cho hắn một câu:"Nếu ngươi đã không muốn cưới ta, hành động lần này của ta chẳng lẽ không hợp ý ngươi? Tới chỗ này dây dưa làm gì?"Đêm khuya ngày đó ta vừa mở cửa sổ liền nhìn thấy dưới ánh trăng bạc mờ ảo, thiếu niên Tạ Trọng Lâu mặc một bộ đồ đen bay qua đầu tường."Lục Chiêu Ý, ai nói ta không muốn lấy nàng?"…
Ngày tôi và Trì Dã chia tay, hai chúng tôi đã ầm ĩ một trận rất to.Anh phẫn nộ đấm vào tủ kính, bàn tay chảy máu không ngừng.Nhưng cuối cùng anh lại quỳ xuống đất ôm chặt eo của tôi, giọng nói run rẩy khẩn cầu: "Đầu Gỗ, mắt của em bị làm sao vậy, sao em có thể thích người khác được chứ? Anh không chia tay đâu, không có việc gì là ngủ một giấc mà không giải quyết được hết đúng không em? Bé ngoan, chúng ta không chia tay..."Mấy năm sau tôi và bạn bè khởi nghiệp thất bại, rơi vào đường cùng phải đến nhờ vả chủ tịch điều hành của tập đoàn Hải Thượng.Người đàn ông kia chính là Trì Dã.Trên bàn cơm, anh lắc lư ly rượu trong tay, cơ thể hơi ngửa ra sau, nhướng mày nhìn tôi rồi nói: "Hứa Đường, không có việc gì là ngủ một giấc mà không giải quyết được, em thấy có đúng không?"…
Tui viết chỉ để thỏa mãn đam mê nên nếu bạn không thấy hay hoặc hợp gu thì không đọc cũng đc…
Truyện ngắn tổng hợp không có cột mốc thời gian cụ thể, chỉ là khoảng thời gian mà họ có thể thoải mái thân mật bên nhau, không lo âu suy nghĩ.Mình viết còn nhiều sai sót, mong được mọi người góp ý nhẹ nhàng ạ.…
Một số truyện của tác giả Bất Tri Tu - 不知羞…
"Thôi được rồi, để ta gả."Vừa nghe ta nói vậy, nét mặt của nam nhân chợt thả lỏng xuống, hắn ta lập tức liền nói với thiếu nữ bên cạnh: "Mạn Mạn đừng khóc, Ngọc Liễu nói nàng ấy sẽ gả thay muội rồi."Thậm chí hắn còn không thèm liếc nhìn ta một cái.Đột nhiên ta lại thấy buồn cười.Nam nhân này tên là Thẩm Đồng Văn, là chủ nhân của ta, cũng là Kính An Vương đương triều.…
Những mẫu truyện ngắn về AllMash.…
tình yêu của hiếu và huy, được xây dựng từ những điều nhỏ bé.hành trình yêu nhau của hai người họ, êm ả và ngọt ngào. lowercase; ooc; niên hạ; he. ©realjammiethuộc về jam, xuất bản duy nhất trên wattpad, đọc đúng nguồn để tôn trọng chất xám và công sức của mình.…
Lúc lên đại học tôi phải vừa học vừa làm, mới tìm được một công việc làm thêm ổn định thì cả trường đã đồn ầm lên rằng tôi sa ngã dấn thân vào "ngành". Như mong muốn của bọn họ, nhiều năm sau tôi trở thành quản lý tiếp thị phòng riêng trong hộp đêm.Vào buổi tụ họp lớp đại học hôm ấy, mấy cô nàng kia khiêu khích chê cười tôi không ra thể thống gì. Lúc vô tình gặp được vị luật sư Diệp ít nói ít cười trong truyền thuyết ở nhà hàng, trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và phẫn nộ, anh khụy gối xuống trước mặt tôi trong bộ tây trang và giày da đắt tiền, anh nói:"Yên Yên, đêm nay làm ơn để cho anh một phòng...."…
Thuở nhỏ ta sinh ra ở Trấn Thanh Thạch, nhà mở tiệm gạo, vốn cũng là một cô nương nhà lành.Sau này lại phải ăn nhờ ở đậu ở phủ Ngự Sử như nha hoàn.Nhị công tử muốn nạp ta làm thiếp, ta nói vị Tiều đô úy mới từ Khai Châu tới là anh rể của ta, bọn họ không tin.Mãi đến khi trong phủ mở yến tiệc, vị Tiều đại nhân vốn xuất thân là thủ lĩnh thổ phỉ kia không cẩn thận bóp nát chén rượu trong tay, vừa cười vừa nói với Trương ngự sử: "Nghe nói Nhị công tử của phủ ngự sử muốn nạp em vợ ta làm thiếp?"…
Hoàn: 29/5/2018Lời tác giả: Đây là truyện đầu tay của mình vì vậy có rất nhiều sai sót, mình đã nhắc trước rồi nên bạn nào không thích có thể lướt qua. Ban đầu mình muốn ẩn fic rồi nhưng lại không nỡ vì đây là điểm bắt nguồn để mình được như bây giờ. Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến fic này nhé ^^…
bộ này là mình viết lại những câu chuyện ở cuốn đám trẻ ở đại dương đen. Phục vụ mục đích đọc offline.…
Ta là trưởng nữ Thôi Âm của Lễ Bộ Thị Lang, thuở nhỏ lớn lên ở quê ngoại.Năm ta mười bảy tuổi, bọn họ tới đón ta hồi kinh, khi ấy mặt mũi của người nào người nấy trông đều vô cùng hiền lành tốt bụng.Nhưng vừa đóng cửa vào phủ thì lại là một dáng vẻ khác. Tổ mẫu hờ hững, phụ thân chán ghét, mẹ kế Tô Thị tiếu lý tàng đao.Ca ca cùng mẹ cùng cha của ta cảnh cáo rằng: "Thôi Âm, ngươi phải an phận thủ thường, bằng không ta nhất định sẽ không tha cho ngươi."Đích muội ngây thơ hồn nhiên lại cười rộ lên và nói với ta: "Tỷ tỷ lớn lên trong thôn trang ở nông thôn, chắc hẳn không biết áo váy trên người đều đã là kiểu dáng cũ rích ngày xưa. Ta vừa xếp mấy bộ đồ ta không mặc nữa ra rồi, lát nữa ta sai người mang qua cho tỷ nhé."Bọn họ còn định gả ta cho tên thế tử quần áo lụa là mới vừa đánh chết chính thê của phủ quận công làm vợ kế....Trước khi vào kinh ta còn đang định treo cổ tự sát đây này.Là do thị nữ Hòe Hoa liều mang ôm lấy chân ta rồi gào lên:"Cô nương! Cô nương đừng chết mà! Người của Thôi phủ trong Kinh Thành tới rồi kìa, chúng ta vào kinh tìm việc vui đi!"Ta bị bệnh, mắc chứng rồi loạn tâm thần, đã không còn chút hứng thú nào với cuộc đời này nữa.Lúc ta nổi điên, cần phải giết người mới có thể hưởng thụ chút vui sướng.Vậy thì, chỉ mong bọn họ có thể mang đến cho ta thật nhiều niềm vui.…
Mọi chuyện đều ổn, và Rayne nghĩ bản thân cứ sống như vậy qua ngày như vậy đến cuối đời cho đến một tuần trước......"Ồ, anh Famin đỉnh quá, giết hết bọn chúng rồi kìa.""Tiện tay thôi".."Chào, Rayne và Finn Ames, tôi là Mash.""A, chết rồi..."…