Gặp Gỡ
Truyện dựa trên câu truyện có thật hì…
Truyện dựa trên câu truyện có thật hì…
Truyện có lẽ không hay nhưng xin các bạn đọc cho mình ý kiến vì đây là lần đầu mình viết.Thuộc thể loại: Lãng mạn, Kinh dị, Tưởng tượngVề câu truyện: câu truyện khôngcó thật…
Câu chuyện tình yêu giữ một nhà thiết kế vô danh và một người mẫu nổi tiếng. Một chàng trai vừa nổi tiếng vừa đẹp trai làm bao nhiêu cô say đắm làm sao có thể yêu một kẻ vô danh không ai biết đến, liệu fan của anh ấy có chấp nhận được việc idol mình như thế không hay vào tìm hiểu câu chuyện.....…
Tên truyện: Khi Giấc Mơ Tan VỡThể loại: Cổ trang, Nam x Nam, Sad Ending, Ngược tâm, Bi kịch, Chính kịchĐộ dài: Nhiều chương, mỗi chương khoảng 1000 chữTóm tắt:Một vị quân vương cô độc cả đời không biết yêu là gì, cho đến khi gặp một thường dân nghèo hèn sống nơi đáy xã hội. Tình cảm giữa họ chớm nở trong bóng tối, lặng lẽ và trái với đạo trời. Giữa âm mưu cung đình, lòng người hiểm ác và sự cách biệt giữa quyền lực - thân phận, thứ tình yêu ấy chỉ có thể đi đến tận cùng bằng nỗi đau. Đây là câu chuyện về một vị vua dám đánh đổi ngai vàng để được yêu và một người thường dám yêu một kẻ không bao giờ thuộc về mình.> "Chúng ta đều đã từng mơ, chỉ là giấc mộng ấy... tan vỡ ngay khi chạm vào hiện thực."…
Dưới gốc phố đông đúcNhững tia sáng chói lóa của ánh đèn đang rực rỡ giữa khung trời tối đen, tiếng bước chân, tiếng cười, tiếng nói, tiếng đàn, tiếng nhạc.. vẫn nổi bật nhất là tiếng hò hét của người hâm mộ khi gặp idol (thần tượng của họ.THẾ GIỚI NÀY KHÔNG THỂ THIẾU THẦN TƯỢNGVÂNG VÀ ĐÓ CHỈ LÀ ĐỐI VỚI HỌRIÊNG TÔIMỌI THỨ ĐỀU VÔ VỊ.THẾ NHƯNG TỪ KHI ANH ẤY ĐẾN ĐÂY THẾ GIỚI NÀY TỪ MỘT MÀU ĐEN TRẮNG TRỞ NÊN RỰC RỠ SẮC MÀU VÀ TỪ ĐÓ TÔI MỚI BIẾT TÌNH YÊU LÀ NHƯ THẾ NÀO…
Văn ÁnHằng năm vào mùa đông tuyết đều không ngừng rơi, nhưng đã không còn đôi nam nữ ấy đứng cạnh nhau ngắm tuyết nữa rồi.Hắn nói, năm sau nàng lại ngắm tuyết, ngắm thay phần của ta.Nữ nhân ấy đến khi già đi vẫn không hề bỏ lỡ cảnh tuyết rơi, nàng đứng trong vùng tuyết trắng, tuyết tinh không hiểu vì sao đậu trên mi nàng đều hoá thành nước, tựa như những giọt lệ trong suốt, nàng lại tựa như thiếu nữ đang chờ đấng lang quân trở về...…
Đây là câu chuyện thật của chính bản thân tôi. Là những gì tôi là trải qua,là những lần cơ hội đến tận tay nhưng tôi lại không biết nắm bắt.Để bây giờ tôi phải hối hận,nuối tiếc nhưng không thể cứu vãn được gì....Chàng trai ấy là người đã thay đổi con người tôi,làm tôi say đắm nhưng lại không thể đến với nhau.Tôi mong các bạn sẽ hiểu được câu chuyện của tôi. Cảm ơn đã theo dõi…
Tác phẩm: TÔI VÀ NGƯỜI ĐÓTác giả: Cái cây xanh xanhĐây là lần đầu tiên tôi viết truyện cho nên sẽ có những sai sót mong độc giả hiểu và thông cảm. Tôi sẵn sàng đón nhận những ý kiến đóng góp của mọi người để hoàn thiện tác phẩm tôi ấm ủ lâu nay. 🤓💕"Thanh xuân như cơn mưa rào. Dù bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm vào trong đó một lần nữa. Thanh xuân chính là vào sai thời điểm, gặp được đúng người, dù là lựa chọn cái gì thì cũng có điều tiếc nuối." Câu chuyện về quãng thời gian cấp 3 và những ngày tháng sau khi trưởng thành của tôi và người đó. 🌳🍃🍂…
Ngươi đã bao giờ yêu một người sâu đậm và hận một người rất nhiều chưa? Nàng, người con gái dưới tán hoa anh đào kia, đã khiến ta đem lòng yêu nàng từ phút gặp gỡ đầu. Ta yêu nàng, yêu rất nhiều, yêu đến chết đi sống lại, thế sao ta lại quên nàng, quên đi tình yêu của ta với nàng. Ta đã làm nàng đau, là lỗi ta, nhưng xin nàng, đừng hận ta. Chàng, người nam tử chạy vội trong mưa, hàng ngày bên ta, kể cho ta nghe về những thứ phàm trần. Ta đã đem lòng yêu chàng, yêu qua bao nhiêu kiếp luân hồi, ta vẫn yêu, vẫn yêu chàng. Sao chàng lại quên ta, sao ta lại không thể hận chàng, rất muốn đem nỗi hận ấy lấp đi tình yêu ta dành cho chàng, nhưng ta làm không được. Rời xa nơi cố hương, trúc bỏ thân phận kia, lạc lõng tìm hình bóng cố nhân xưa, nhưng thứ ta tìm được là ánh mắt xa lạ từ chàng. Tại sao vậy? Tại sao chàng lại quên ta, quên đi tình yêu ta ? " Đợi ta ! " " Đợi, ta không đợi được nữa rồi! " " Nàng phải đợi ta , gốc hoa anh đào năm ấy, ta sẽ về " Dưới tán hoa anh đào kia, những cánh hoa cứ rơi mãi không ngừng, rơi mãi vì một người đáng yêu cũng đáng hận. Ta không chờ được nữa, đành hẹn kiếp tương phùng. - " Khoảnh khắc gặpgỡ người đẹp như hoa đào nở rộ Ta và người một lần đổi thay sâu nặng nghìn đời Ánh mắt dịu dàng người trao ta năm đó Là kiếp nạn hay mối lương duyên Mảnh trăng tròn dệt nên hồi ức tương tư Mang theo nỗi nhớ truyền kiếp vạn năm Tương phùng rồi chia xa Chỉ đành hẹn kiếp sau " -/mọi ng đọc góp ý kiến cho mình nha/…