[Saiouma] Mãi Yêu
Tôi bị OTP quật nên phải làm thôi. Mang yếu tố OCC nặng. Truyện duy nhất được đăng tải trên Wattpad…
Tôi bị OTP quật nên phải làm thôi. Mang yếu tố OCC nặng. Truyện duy nhất được đăng tải trên Wattpad…
Thằng nhóc Tấn Khoa bé xíu hồi đó, ai mà có ngờ lớn lên lại cao to đẹp trai như thế._______________________Cp: KhoaJiro/KhoaQuyWarning: OOC.Fic chỉ mang tính chất giải trí, làm ơn đừng gạch đá tớ tội nghiệp 🥺Tất cả mọi sự kiện, tính cách nhân vật, mối quan hệ của nhân vật đều là sản phẩm từ trí tưởng tượng, xin đừng áp đặt lên người thật.…
Có một Patrick trượt tay bấm vào fanfic của mình rồi.Vì Kepat dễ thương lắm nên đây cũng là một câu chuyện dễ thương. Không có sóng gió, không có drama ngang trái, nơi đây chỉ có một bầu trời đáng yêu mà thôi <3…
Số chương : 18 chương + 7 ngoại truyệnThể loại: Truyện ngôn tình, nhẹ nhàng, ấm áp"Anh xem hạt cà phê này." Ngón tay mảnh khảnh của cô nhặt lên một hạt nhỏ màu nâu, trong không khí vị đắng chậm rãi lan tỏa. "Tương lai của nó như thế nào? Thì còn phải xem cách người ta rang sấy, phối hợp nguyên liệu, tất cả rất phức tạp."Cô cười nhẹ, thời gian thấm thoắt như thoi đưa, dường như chẳng có cái gì lưu lại dấu vết, nhưng dường như trước mắt chỗ nào cũng có vết tích.Cô ngồi đối diện người đàn ông ấy, sắc mặt thâm thúy, góc cạnh rõ ràng. Anh nhấp một ngụm cà phê chanh - vị chua của nước chanh, vị đắng của cà phê, vị cay của rượu Brandi, vị ngọt của mật ong... Thế nhưng, anh có đủ kiên trì! Không phải người ta nói tình yêu hay cuộc đời cũng giống như những tách cà phê, có vị ngọt cũng có vị đắng phải nếm trải tất cả thì đến cuối cùng mới nhận được quả ngọt hoa trái, sum xuê. Liệu đâu mới là cái kết đẹp cho cô cho anh và cho cả đoạn tình còn dài phía trước nữa.…
chuyển ver lậu link : https://www.wattpad.com/user/moonpeachsoda…
- Chúng ta là một không thể bỏ nhau được !- Đừng khóc nữa ! Tớ sẽ không sao đâu ! Bọn chúng thông minh hơn mọi người tưởng. Cậu như người chết sống lại mà bị bọn chúng hút năng lượng. Tưởng như sắp chết nhưng không, cái chết không hề hoàn hảo... ..- Nào chúng ta đi thôi ! - Ừm ! Đi một cách nặng nhọc. Nhìn lướt sang người yêu thà chết chứ không để cậu khóc. Hứa sẽ không để cậu khóc một lần nào nữa.... Hoài niệm khi cậu còn sống. Hạnh phúc nhưng phế tật. Không cam lòng nhưng miễn khiến cậu ấy trở lại nụ cười trước kia. Nhưng mọi chuyện lại càng suôn sẻ, Gasy đã làm cậu giật mình. Hiến đôi chân để báo đáp ? Buồn...…
d.malfoycp: dracomalfoy x youkhông đem đi bất kì đâu khi chưa có sự cho phép.chúc đọc giả có trải nghiêm tốt về fic của tôi.…
Cô : Nguyệt BăngTuổi : 20Bị ba mẹ bỏ rơi năm 6t, sống một mik , Minh chủ Lãnh mônSát thủ mệnh danh là selenaVũ khí : Súng, Phi tiêu, DaoGiỏi taekwondo, karatetính cách : không cảm xúc , lạnh Ngoại hình : đẹp không tì vết, môi đỏ, da trắng, thân hình bốc lửa cao 1m74Tóc: dài đến hông trắng muốtMắt: màu xám tro Hắn : Lãnh Phong Tuổi : 25Chủ tịch công ty Lãnh Thị, kinh doanh bất động sản và dầu mỏ , trải dài toàn cầu Minh chủ của Huyết MônTính cách : Kiêu ngạo, lãnh khốcVũ khí : súng , Phi tiêu Ngoại Hình : cao ráo, vạm vỡ , mẫu đàn ông hoàng kim được bình chọn làm người đàn ông đẹp nhất thế giới, cao 1m89Tóc: đen tuyền Mắt : Nâu lạnh băng ( đối vs nó là ấm áp )Anh : Lâm Hoàng Vũ Tuổi 27anh ruột của côTính cách Nhõng nhẽo( với cô ) Tào bạoNgoại hình : chuẩn , đẹp , cao 1m87Là boss tổ chức cô đang làmTóc: vàng hoe Mắt : xanh biểnHoàn Cảnh : ( tóm tắt )trong lúc nó đang đi làm nhiệm vụ bỗng gặp hắn, đang bị trọng thương do bị đánh lén nó toan bỏ đi bỗng thấy không nỡ nên đã giúp hắn băng bó , hắn nhớ mãi đôi mắt xám tro ấy và cả mái tóc trắng muốt và không ngờ nó lại xin việc vào công ty hắn , nó hk nhớ hắn nhưng hắn nhận ra nó và mọi truyện bắt đầu xảy ra .... hãy chờ xem nhé…
~Hàng Xóm Của Tôi~Kết: Happy Ending-Người có tình cảm trước, người đó đau-🐼: "Anh đã bao giờ nghĩ đến chuyện yêu em chưa?"🐻: "Anh chưa"________________4⃣: "Gemini, bạn có yêu em không?"♊: "Xin lỗi, anh chỉ làm tốt vai trò hôn phu"________________🥑: "Tại sao em lại chia tay anh?"🌻: "Vì tính mạng của cả hai"⚠️Vui Lòng Không Chuyển Ver Nếu Không Có Sự Cho Phép Của Tác Giả, Xin Cảm Ơn.…
rồng hoa hừng, rừng hoa hồng…
Em là của anh~…
belongs to namakemono | translated by moonplumporiginal work: https://archiveofourown.org/works/12349359?view_full_work=trueBẢN DỊCH ĐƯỢC THỰC HIỆN KHI ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ GỐC.…
Tác giả : Chu KhinhEditor BH : Darling__yun (Đang chờ bạn đồng ý )(Mình chờ bạn lâu quá nên post trước nếu bạn có thấy thì tl ib giúp mình nhé !)Thể loại : Hiện đại , Sủng ngọt , Cưới trước yêu sau , Ngược nhẹ , H , HE !…
Với tôi, YG không chỉ là một công ty, không chỉ là những nghệ sĩ, đồng nghiệp. Với tôi, họ là family, là nơi những con người ấy trân quý, học hỏi, yêu thương lẫn nhau. Có thể tôi không thấy, bạn không thấy, nhưng chúng ta đều biết giữa họ có một tình yêu nhất định. Vậy nên hãy để trí tượng tưởng bay xa với những đoản ngắn về YG family nhé^^~…
-Có các cp khác như (Dịch/Mikhail/Aiden x Tố) (HasuiAlbee)....-Đây là truyện đầu tiên của mình viết nên có sai sót gì mong mọi người sửa và góp ý <3-OOC…
Truyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả -Poonpoor- Đây là truyện HE nha ^~^…
Nè nè nha, có H đó nha, cẩn thận mấy bé dưới 15 nhoa ><________Nguồn: Ngôn Phong ComicsMình chỉ reup lại ^^…
Tình yêu tuổi thanh xuân thật đẹp~…
"Tôi...không phải tôi thích con trai...tôi chỉ thích cậu""Lý Hải Hải, tôi thích cậu...vô cùng thích...""Lâm Cảnh Vân...anh yêu em, trọn đời trọn kiếp chỉ yêu em"…
Park Chae Young chấp nhận hy sinh chính mình, đổi lại hạnh phúc cho người chị song sinh, cũng để cha mẹ yên lòng, cô kết hôn cùng một người không quen biết, không tình cảm.Ngày diễn ra hôn lễ, cô vẫn kiên cường tự nhủ mình sẽ vượt qua, cứ nghĩ như thế, cô cũng không còn sợ sệt người chồng tàn bạo, lạnh lùng, như trong lời đồn.Tự nhủ lòng cuộc hôn nhân gượng ép này sẽ sớm đi vào hồi kết, nhưng nào ngờ cô lại đem lòng yêu anh.Những tưởng tình đầu sẽ đẹp như mơ. Nhưng tình càng đẹp, thì càng nhiều rủi ro. Yêu thương, đau hận, tình thù, lần lượt đan xen, khiến cô nếm trải đủ thứ mùi vị đầu đời.Cô và anh là hai con người kiêu ngạo, ngoài mặt luôn là những kẻ bất cần đối phương. Nhưng thật tâm trong lòng lại luôn hướng về nhau.Liệu rằng sự lạnh lùng, và cái tôi cao ngất ngưỡng đó, có đẩy họ xa nhau? Khi xung quanh có biết bao người mang lòng dã tâm phá hoại?…