Nó Và Hắn
Truyện ngắn về một cô gái yêu xa, cô ấy đã chấp nhận yêu thương, chịu đựng tất cả chỉ mong một ngày được hạnh phúc, nhưng cậu ấy...…
Câu chuyện tình yêu của tôi trong mùa dịch Covid 19…
Cảm xúc sau khi nhớ về câu truyện tình của mình…
"Sau cơn mưa, trời lại sáng"-Liệu có đúng? hay đến cuối cùng vẫn chỉ là giông bão nối tiếp theo sau--𝙁𝙖𝙣𝙛𝙞𝙘- Homicidal Liu x Dr. Smiley *𝘾𝙧𝙚𝙚𝙥𝙮𝙥𝙖𝙨𝙩𝙖*-𝙏𝙞̀𝙣𝙝 𝙩𝙧𝙖̣𝙣𝙜- Đang tiến hành!-𝙄𝙙𝙚𝙖, 𝙘𝙤𝙣𝙩𝙚𝙭𝙩 & 𝘼𝙪 𝙘𝙧𝙚- 𝐒⁷ @_scarlettarity-𝙈𝙖𝙞𝙣 𝘼𝙪𝙩𝙝𝙤𝙧- Hàn Vương Vũ (My nickname)-𝙎𝙚𝙘𝙤𝙣𝙙𝙖𝙧𝙮 𝘼𝙪𝙩𝙝𝙤𝙧- Chingchee (My Friend)~ {𝙉𝙤𝙩𝙞𝙘𝙚} ~𝘾𝙤𝙪𝙥𝙡𝙚: Homicidal Liu x Dr.Smiley. Liu!Top ; Smiley! BottomBoyLove, hurt, love, r.a.p.e, blood! Ooc! Lệch nguyên tác!𝙇𝙞𝙪: Người𝙎𝙪𝙡𝙡𝙮: Hắn𝙎𝙢𝙞𝙡𝙚𝙮: Gã*𝙆𝙝𝙤̂𝙣𝙜 𝙙𝙚𝙢 𝙩𝙧𝙪𝙮𝙚̣̂𝙣 𝙘𝙪̉𝙖 𝙩𝙤̂𝙞 𝙙𝙞 𝙠𝙝𝙞 𝙘𝙝𝙪̛𝙖 𝙘𝙝𝙤 𝙥𝙝𝙚́𝙥, 𝙩𝙧𝙪𝙮𝙚̣̂𝙣 𝙘𝙝𝙞̉ 𝙙𝙖̆𝙣𝙜 𝙩𝙧𝙚̂𝙣 𝙒𝙖𝙩𝙩𝙥𝙖𝙙*…
Tiếu Diệp Vũ thức trắng đêm hoàn thành bài luận văn tốt nghiệp của mình.Sau khi chợp mắt một lúc hôm sau tỉnh dậy nhận ra mình đang ở một nơi xa lạ. Mất thêm một lúc nữa để xác định bản thân mình xuyên không rồi. Còn là xuyên cùng một cái hệ thống nghịch tập vận mệnh.[Kí chủ Tiếu Diệp Vũ yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ nghịch tập sống sót qua năm 16 tuổi. Trong lúc thực hiện nhiệm vụ bản hệ thống sẽ không can thiệp. Chúc kí chủ nghịch tập vui vẻ!]Vui em gái ngươi!!P/s: những gì được viết trong truyện là tác giả tự bịa không có một chút kiến thức chuyên môn nào. Nếu sai chỗ nào mong mọi người thông cảm cho.Đây là nghịch tập văn không phải nữ phụ văn. Tiểu Diệp Tử không can thiệp vào tuyến truyện nữ chính ít nhất là cho đến tầm giữa truyện :))))…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
Đọc đi rồi biết 😂😂…
Thơ…
truyện này mình viết là truyện xuyên không , thụ xuyên vào nhân vật phản diện trong tiểu thuyết , nhưng hệ thống lại đưa nhầm cốt truyện nữ chính nên làm nên đã cướp đi trái tim của nam chính . khi thụ biết mình làm sai cốt truyện liền lấy lí do có thể cho nam9 nghét mình nhưng với sự cute và ngây thơ của thụ ( vì hệ thống chọn sai người kiểu như là hiểu lầm) nên càng làm nam9 u mê hơn.nên thụ quyết định chuyển sang chổ khác ở , chổ này cách rất xa nhà nam chính , vì thụ muốn nam9 quyên mình đi .nhưng ai ngờ đâu , khi nam9 lên cấp 3 lại gặp được thụ ( tất nhiên nam9 ko thể quên được hình bóng của thụ ) nhưng mà thụ là nv phản diện , ko thể sống được thế nên phải hoàn thành truyện càng sớm càng tốt .khi công ( nam9 ) biết dược chuyện này thì cố ngắng giữ thụ lại nhưng ko được bèn giúp thụ hoàn thành cốt truyện .sau thụ cũng sẻ dời xa công...nhưng vẫn còn nhiều câu truyện nữa kiểu hết truyện này sang chuyện khác ýđạc biệt là có cả nữ quyền.còn nhiều câu truyện khác nữa.…
sao không ai nói với em chuyện tình mình đau nhiều thế?sao không ai nói với em những tang thương, những não nề?…
- Đoản tự viết. Văn không hay, đừng ném đá nhé…
Tên: Hoa Hồng và Khói Thuốc…
Sẽ ra sau nếu như chỉ sau một giấc ngủ bạn lại lạc đến một thời không khác?Cảm ơn bìa của một bạn vô danh nào đó trên Facebook ^^…
Công chúa nổi tiếng phong hoa,cầm kì thi họa,võ đao đủ cả.Chỉ đáng tiếc, công chúa hàng đêm đắm chìm trong nữ sắc.Người thì nói đó là để vơi đi nỗi buồn,người thì lại cho rằng là do bản chất con người.Hồi nhỏ,trên gốc cây bồ đề,có một vị tiên nữ mặc một chiếc váy đỏ.Phong thái của nàng cùng nụ cười dịu hiền ấy làm cho một chàng trai y phục trắng siêu lòng.Nàng ngồi trên cây đàn một khúc,chàng ngồi dưới cũng thổi một bài.Năm 8 tuổi, một yến tiệc sinh thần của nàng tổ chức linh đình,mẫu phi trong đêm chết đột ngột.Cô gái nhỏ bất tỉnh.Tỉnh dậy,mất trí nhớ,cô gái đó không còn thiết cái gọi là phong hoa thu nguyệt nữa,chỉ còn biết cung đao.10 năm sau,có một cuộc hội ngộ cùng với đính ước năm xưa.Nhưng giờ đây trong kí ức của nàng,chàng chỉ còn là một trang giấy trắng vô vị.Không ép buộc,cũng chỉ là một cuộc hôn nhân trên danh nghĩa ư?Không! Mùa hạ của Bạch gia ta nếu thiếu An Hạ sẽ chẳng thể chuyển mùa được nữa.Vậy nên,dù thế nào, nâng con đao này lên,ta sẽ bảo vệ cả thế giới vì trong đó có em.…
Cuối cùng cũng đến ngày tất cả ý tưởng được tự do khỏi lồng giam trí óc 😀😀😀…
Từ khi thế giới mới hình thành, phân ra hai phần " Âm và Dương "…