request 03 • |hey girl, i love you|
title: hey girl, i love you (request 03)author: taemipairing(s): kth x llscategories: oneshot, fanfiction, sweet. status: complete.…
title: hey girl, i love you (request 03)author: taemipairing(s): kth x llscategories: oneshot, fanfiction, sweet. status: complete.…
Chào mừng đến với một thế giới nơi trà nguội từ đời tám hoánh nhưng chẳng ai buồn thay, còn thời gian thì bị hút vào đâu đó như cái lỗ đen lười biếng. Trong một quán trà cũ kỹ bên bờ hư vô - nơi tiếng gió hú còn biết than trời - chúng ta gặp hai nhân vật: một Thần Chết trông như nhân viên văn phòng sau deadline 2000 năm, và một thiếu niên... tên Vô. Chỉ "Vô". Không họ, không tên đệm, không gì hết. Vì cậu ta... quên mất rồi.Đây không phải chuyện sinh tử nghẹt thở, không phải phán xét công lý thần thánh. Đây là câu chuyện về nghề kế toán vĩ đại nhất lịch sử nhân loại (và cả cõi chết): cu li ghi chép sao kê địa phủ.Không phải sao kê tiền điện tiền nước, càng không phải cát-xê diễn viên múa lân. Vô được giao nhiệm vụ ghi lại công - tội của người chết, từng con số một, thiếu một số là đủ bị "tái sao kê" tới già.Ngoài kia mưa rơi tầm tã, gió rít như ban nhạc rock mất nhạc công, và bên trong, tiếng cười khùng điên của Thần Chết vang vọng như bản remix lỗi. Tất cả mở ra hành trình "đi làm" đầu đời siêu cấp bi hài của Đặng Văn Vô - đứa trẻ không ký hợp đồng lao động mà bị trói luôn vào định mệnh cu li địa phủ!Mưa, gió, và những tiếng cười quái đản xuyên qua không khí - đó là những điều bạn sẽ trải nghiệm khi Đặng Văn Vô bắt đầu sự nghiệp "cu li" của mình trong địa phủ.-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tựa đề: ( ở trên )Thể loại: hài đen ( một chút )Tác giả: Sie0812Bản quyền nhân vật: Tôi nhaCopy xin hãy cre ( ghi nguồn )…
"Nấu ăn mà hổng ai tin ngon" - Bí kíp sinh tồn trong bếp cho hội "bếp trưởng hụt"!Này bạn ơi, bạn đã bao giờ tự hỏi vì sao món trứng chiên của mình lúc nào cũng khét lẹt mà vẫn thấy "cũng ổn"? Hay có lần nào bạn từng hào hứng mời bạn bè đến ăn và cuối cùng nhận được những ánh mắt "không biết nói gì hơn"? Nếu câu trả lời là có thì xin chúc mừng, cuốn sách này sinh ra là dành cho bạn!"Nấu ăn mà hổng ai tin ngon" không phải là một cuốn sách dạy nấu ăn bình thường. Đây là hành trình xuyên không đầy "hài bi" giữa hai thế giới bếp núc đầy tréo ngoe: một thế giới hiện đại nơi ai cũng nấu ăn dở nhưng không ai nhận ra, và một thế giới tương lai nơi con người đã quên mất hương vị thật sự của món ăn. Bạn sẽ theo chân nhân vật chính - một đầu bếp "tự phong" nhưng bị "trời phạt" xuyên không - để giải cứu nền ẩm thực khỏi thảm họa "nêm nếm như không".Nội dung cuốn sách không chỉ dừng lại ở những công thức dễ hiểu và lầy lội, mà còn là những pha tự vấn đầy "chua chát": "Ủa, mình nấu cái này thiệt luôn hả?", "Sao món này giống như gia vị với nhau cãi nhau vậy trời?" và "Tại sao mọi người khen ngon trong khi mình cũng không nuốt nổi?". Bạn sẽ thấy chính mình trong từng trang sách và có khi phải phì cười vì nhận ra hóa ra lâu nay mình là "đầu bếp quốc dân... trong tưởng tượng".Với giọng văn lém lỉnh, dễ thương và siêu nhây, cuốn sách này không chỉ giúp bạn sống sót qua những buổi nấu ăn "căng như dây đàn", mà còn khiến bạn nhận ra: "Không phải món ăn dở, chỉ là khẩu vị mình chưa đủ sức tưởng tượng!". Nếu bạn đã…
Văn án:Biển người rộng lớn, tìm người tốt rất dễ, tìm người hợp mới khó. Có câu: người bên bạn suốt thời thanh xuân tươi đẹp chưa chắc là người đi cùng bạn đến cuối đời. Thật may, em đã phí hoài thanh xuân của mình cho người khác, để nguyện phí hoài cả cuộc đời cho anh.Cô, một cô gái quá đỗi bình thường không ngờ cũng có ngày vì chia tay mối tình 9 năm mà bị biến thành "mất trí". Con người chững chạc, dịu dàng, hiểu chuyện đã sớm trở nên phóng khoáng, vô âu vô lo, tính cách còn thêm mấy phần xốc nổi. Anh, người đàn ông không có gì đặc biệt nhưng lại là hình mẫu của biết bao cô gái. Từ ngoại hình đến năng lực đều có thừa. Nhưng đối với cô trước đây có lẽ kẻ vô vị như anh chỉ là lớp sương mờ nhạt không đáng để vào mắt.Giữa bọn họ chính là không có cái gì gọi là định mệnh. Nói chính xác hơn là ra đường quên xem ngày nên lỡ đụng trúng. Nếu không phải ở thời điểm này thì anh và cô vốn mãi chẳng còn cơ hội tìm thấy nhau. Cả đời, anh sẽ không bao giờ yêu thích nổi loại phụ nữ không đứng đắn như cô. Ngược lại, bấy giờ cô là hoa đã có chủ.Thế mà mối quan hệ vô duyên vô cớ lại bắt đầu bằng câu:Chúng ta kết hôn đi!Đoạn tình cảm của bọn họ chẳng khác gì cơn mưa đầu mùa, tưới mát tâm hồn hai kẻ héo úa trong tình yêu...Trích:- Tôi có thể giúp anh.- ...có cách sao?- Đương nhiên rồi, nhưng mà tôi đâu thể giúp anh không công được.- cô muốn gì?- Muốn anh...muốn anh kết hôn với tôi.…