Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
đây là một fanfic cũ mình viết khá lâu. một câu chuyện tình khá hài hước của Natsu và Lucy trong bộ phim anime Fairy Tail . cốt truyện không hay mấy cũng chả có kịch tính gì, nếu mọi người muốn một câu chuyện kịch tính thì đây kh phải lựa chọn tốt cho mng :3 xin cảm ơn đã đọc…
Iwaizumi im lặng, bởi vì cậu ta nói đúng. Có điều gì đó về Miyagi luôn giữ chân anh lại, dù anh đang ở cách đó cả một đại dương, và hai mươi hai tiếng đồng hồ. Những ngày tháng thảnh thơi, không cần suy nghĩ về nỗi lo của người lớn, với trái bóng chuyền trên vai. Cành hoa đào ngoài cửa sổ lớp học của họ ở Aoba Johsai. Giày tập của anh lăn lóc cạnh giày tập của Oikawa, họ nằm sõng soài trên sàn nhà, mướt mát mồ hôi. Oikawa vươn tay ra chạm vào ánh nắng như thể ánh sáng ấy là một vật gì đó, và khuôn mặt cậu thất vọng như thể cậu đã muốn nắm chặt nó trong tay. Iwaizumi không rõ tại sao mình lại nhớ về khung cảnh đó lúc này. Bàn tay Oikawa siết lại, những đốm nắng nhảy múa trên khuôn mặt cậu. Iwaizumi nhận ra anh chưa bao giờ có thể quên đi khuôn mặt đó. "Cậu có muốn quay về Miyagi không, Iwaizumi-san?"…
Kỉ nguyên hòa bình hơn 400 năm đã kết thúc. Thay vào đó là một loạt cuộc chiến tranh giành quyền lực với nhau. Chiến đấu để giành được vinh quang hay là sống một cuộc sống không ai biết gì cả ? Hãy để tôi kể cho bạn nghe câu chuyện về những con người từ thế giới thứ 3 tới Hopeland !…
Thể loại : Ngọt + ngược + drama Câu truyện sự việc trong truyện đều là hư cấu Khai bút: 03/11/2021Cre bìa truyện : https://www.instagram.com/p/BlsTdYWDrDx/?utm_source=ig_web_copy_link…
Tác giả: artistocrazyCouple: Austria/Hungary | Roderich Edelstein/Ersébet HéderváryTranslate + Edit: EliseSummary: Mỗi và mọi ngày Valentine kể từ năm 1990, Erzsebet luôn tổ chức ăn tối cùng Roderich và hùa theo trò đùa của anh ấy về việc anh đã "quên" gửi quà cho cô. Cô ít biết rằng món quà vô danh từ một người ái mộ "thầm kín" thực ra không bí ẩn đến thế nhưng đã trở thành bí mật được giữ kín nhất của Thế kỉ XXMột tác phẩm được viết cho Tuần lễ AusHun 2018 được gợi cảm hứng bởi Day 7 Prompt Letters…
Do vã quá với lại không biết vẽ nên tôi đã quyết định viết fic để cứu đói chính mình trong cái deadfandom này 🥲Định sẽ không viết gì nhưng sợ mọi người không hình dung được bối cảnh trong game hoặc những ý tôi viết_Tôi không ship switch char và cực ghét GB (girl - boy)_Những nhân vật trong game không thuộc về tôi nên cũng không tránh khỏi việc tôi viết OOC không đúng tính cách nhân vật_Couple tôi viết chủ yếu là Leon-Sandy(Leondy) và Fang-Edgar(Fadgar) sau này dự định sẽ thêm một số couple khác. Nhân vật sẽ có riêng từng headcanon mà chính do tôi nghĩ ra _Mỗi chương tôi đều để thứ tự cặp BL top - bot từng couple, nếu cặp BG thì là nam - nữ._Những cảnh tôi viết không thực sự giống trong game nên sẽ có nhiều chi tiết vô lí và sẽ có nhiều địa điểm, thời gian do tôi tự làm…
-Tên Truyện: Người Tôi Thích Là Cậu Ấy - He's My Crush.-Tên Tác Giả: Nhi Nguyen-Bút Danh: M2-Thể Loại Truyện: Truyện ngắn tình yêu, học trò, lãng mạn, xen lẫn tiếng Anh.-Nguồn gốc: Truyện sáng tác.-Nội dung truyện:Câu chuyện về tình yêu đầu tiên của tôi tại Mỹ, những cảm xúc trộn lẫn của lứa tuổi vị thành niên chưa hiểu chuyện đời. Cùng chung là con người Việt Nam nhưng cách sinh sống và nói chuyện khác nhau. Cậu ấy là một người sinh ra tại Mỹ, lớn lên trong sự bảo bọc của ba mẹ và xã hội Mỹ nên cách giao tiếp có phần khác biệt và độc lập từ nhỏ. Cậu ấy nói tiếng anh và thông thạo tiếng Việt - tíếng mẹ đẻ. Tôi - một con nhỏ mới lơ ngơ bước chân sang Mỹ chưa được bao lâu - khoảng gần hai tháng. Sinh ra và lớn lên trong tình yêu của gia đình, từ nhỏ luôn dựa dẫm vào ba mẹ, anh chị, lớn lên một chút thì học giỏi nhưng tiếng anh thì chắc tôi chỉ nằm ở mức thấp tẹt nhất lớp Chuyên Anh. Tôi rất giỏi văn và ngữ pháp Tiếng Việt. Tiếng anh gà mờ nhưng đã quyết tâm đi học tại Mỹ nên tôi luôn cố gắng để khiến ba mẹ hài lòng và tự hào về tôi. Ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường Edna Brewer Middle School, tôi đã trúng ngay tiếng sét ái tình ngay lần đầu gặp mặt cậu ấy. Nắng không đẹp trai, chỉ là tôi thích cậu ấy thôi - tình cảm là do tự nhiên mà đến - là do ý trời đưa đẩy.…
Chúa tể Voldemort, đúng như lời tiên đoán của thầy Dumbledore, đã tạo nên một Trường Sinh Linh Giá từ một con Phượng Hoàng. Theo chỉ dẫn của thầy, Harry Potter đã cùng các bạn cậu đến một vùng đồng quê phía Tây nước Anh để tìm kiếm một thứ mà, trong truyền thuyết của giới phép thuật, là thứ duy nhất có thể khiến Chúa Tể Hắc Ám diệt vong.…
Hàn mạc: là đại thiếu gia của Hàn gia, tổng giám đốc của hàn Thị và là hội trưởng hội phụ huynh học sinh trường Hallstatt lớp trưởng lớp 11A1. Ông trùm hawcs đạo. Là một người vô cùng đẹp trai.An nhiên: Đại tiểu thư An gia nhưng dấu thân phận. Cô là hội phó hội phụ huynh, lớp phó lớp 11A1. Là sát thủ cấp S. Là một người hoạt bát, xinh đẹp, dễ thương.…
Không ai biết được rằng, cậu ta đã từng là một người rất yêu nắng- Cậu say mê mơn trớn những tia nắng vàng của buổi sớm tinh tươi, của ánh bình minh nhẹ nhàng- Cũng chẳng ai hay biết, cậu cũng yêu lắm cơn nắng gay gắt của buổi trưa hè, dưới những tán phượng đỏ rực rỡ...- Và cũng chẳng thèm để ý tới, rằng cậu cũng yêu những tia nắng hiu hoắt yếu ớt của buổi tà dương.-----------------------------------------Cậu từng mơ được làm một nhạc sĩ, hay một nhà thơ nào đó, sống bằng mộng mơ hơn là thực tại đầy rẫy tiếng cười nhạo.Nhưng rồi, người ta dập tắt tất cả."Thằng ái nam ái nữ.""Điệu quá, chắc bị ảo tưởng rồi?""Mày tưởng ai cũng muốn chơi với mày à?"Cậu học cách im lặng, học cách giả vờ như không nghe thấy. Nhưng mà... vết thương đâu nằm ở tai. Nó nằm ở nơi sâu hơn - nơi chẳng ai thèm nhìn vào.Có hôm, cậu đứng thật lâu trong nhà vệ sinh, nhìn mặt mình dưới làn nước. Không khóc. Không tức giận. Chỉ thấy... mình mờ nhạt quá."Tôi là ai?""Nếu ngày mai biến mất... có ai đi tìm tôi không?"--------------------------------------------Tôi nhớ có lần tôi lỡ tay đổ nước lên vở của Khánh. Cậu chỉ cười, rồi nói không sao. Nhưng tôi lại tức - vì cái nụ cười đó."Giả tạo." - tôi nghĩ vậy.Giờ thì nghĩ lại... có khi đó là nụ cười cuối cùng tôi nhìn thấy thật lòng.Tôi từng ước gì cậu biến mất.Và giờ, ước nguyện đó thành thật rồi.Nhưng sao tôi thấy mình trống rỗng đến thế?-----------------------------------------------ĐẾN cuối cùng, cậu mơ thấy mình đứng trên một sườn đồi, dưới trời đổ nắng...…