Cô Nàng May Mắn Nhất Quả Đất
Nói về một cô nàng cực kì cực kì may mắm và có được thứ nhiều người mong muốn…
Nói về một cô nàng cực kì cực kì may mắm và có được thứ nhiều người mong muốn…
Thanh xuân, tôi dành trọn tình cảm cho Người vậy mà người sánh vai với Người lại chẳng phải là tôi.…
Author: Mây của Đại…
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT 1. NHÂN VẬT NAM : Tất nhiên là các NAM THẦN nhà TDT rồi ^^ + VƯƠNG TUẤN KHẢI : 17 TUỔI +VƯƠNG NGUYÊN :16 TUỔI +DỊCH DƯƠNG THIÊN TỈ : 16 TUỔI 2. NHÂN VẬT NỮ: +YUA 15 TUỔI : Cô là người VIỆT NAM . Là một cô bé có nét đẹp sắc sảo và thông minh khiến cho ai ở gần cô cũng phải mê mẫn .Tính cách của cô thì LẠNH LUNG , ít cười ( trừ ngưởi thân hay BFF) +PINK 14 TUỔI : Cô là người TRUNG QUỐC . Là một cô bé cực kì DỄ THƯƠNG , vẻ đẹp y như thiên thần .Tính cách thì hòa đồng vui vẻ và hhay giúp đỡ mọi người xung quanh. +MINT 14 TUỔI : Cô là ngưởi TRUNG QUỐC . Là một cô bé có vẻ ngoài xinh đẹp nhưng LẠNH LÙNG . Tính cách thì hơi MEN , khác với sự lạnh lùng ở ngoài cô rất biết quan tâm mọi người xung quanh.…
Là một master nổi tiếng qua nhiều thế hệ của nhà SM - Song Eunseok, không ngờ có ngày anh lại anti một nghệ sĩ trực thuộc công ti giải trí SM! Mặt trời mọc đằng Tây, mặt trăng treo ban ngày cũng không thể gây sốc bằng tin tức này, Park Wonbin xỉu lên xỉu xuống hỏi đi hỏi lại nhưng vẫn chỉ nhận được câu trả lời chắc nịch của người kia: "Tao anti Jung Sungchan, không nhầm đâu!"_Thể loại: Truyện ngắn, Idol x Master, Phụ huynh học sinh x Giáo viên mầm non.Pairing: Jung Sungchan x Song Eunseok.Tình trạng: Đang sáng tác.…
[kyujay] chuyện kể về hai đứa trẻ tập iu.…
Theo xu hướng mỗi cổ nhân có một người vợ xuyên không, nhân lúc quởn tôi đành viết truyện này.Đùa thôi, đây là một câu chuyện chủ yếu là hài hước lấy chủ đề xuyên không. Không cụ thể thời lịch sử trung đại Việt Nam, chỉ thỉnh thoảng có đôi nét văn hóa, từ ngữ. Hoàn toàn hư cấu.*Lan Anh trong một cơn say vì không kịp tốt nghiệp, vô tình xuyên đến một đất nước trung đại tên Đại Hưng. Cô vô tình gặp một nông phu mù chữ những có cái tên rất đẹp - Nguyệt Kí. Với ý chí sinh tồn và hy vọng quay trở lại nơi bản thân thực sự tồn tại để tốt nghiệp đại học, liệu cô có tìm được cách để trở về?…
" I miss you" là "tôi nhớ em" nhưng nó vẫn còn một tầng nghĩa khác," tôi lỡ em rồi"--cath.[Do not reup]End : --/--/----🌑…
Đây là chuyện đầu tiên của mình viết ! Nền mong các bạn có gì thì góp ý kiến cho . GTNV. Nam chính : Hàn Phong Thiên Nữ chính : Mạc Thiên Vân.…
Hãy đọc để cảm nhận _Park Hyun Hee_…
ta bên nhau năm 17 tuổi, cùng nhau trải qua mọi bão giông của tuổi thanh xuân…
Author: Mây của ĐạiWarning: Đây là một câu truyện HOÀN TOÀN THUỘC TRÍ TƯỞNG TƯỞNGPlease do not re-up…
"Con có từng nghe về một loài cây Thần mang trong mình sức mạnh có thể hủy diệt mọi thứ? Một loài cây Thần sống cách đây mười triệu năm, nắm giữ mạng sống của hơn hàng nghìn loài sinh vật khác nhau?""Con không biết. Mẹ nói đi" Cô con gái lắc đầu, đôi mắt nó chứa đựng sự tò mò nhìn mẹ mình."Vivian Tree - có nghĩ là sự sống" Bà thì thầm vào tai đứa con, rất nhỏ, đủ để hai người có thể nghe thấy. "Sau này con phải...""Giờ thì ngủ đi, hứa với mẹ nhé" Đôi tay bà vuốt ve mái tóc màu trắng mềm mại, bà triều mến nhìn nó. Nó thật đáng yêu.Cô bé mặc dù không hiểu gì nhưng nó gật đầu liên tục, gương mặt vui vẻ tỏ vẻ đồng ý. Nó ôm chặt mẹ mình rồi thiếp đi trong lòng bà.Một đêm không dài cũng không ngắn, một giấc ngủ ngon trong những ngày đông giá lạnh, tuyết ngoài trời vẫn không ngừng rơi. Lớp băng dày bên cửa sổ phản chiếu ánh trăng đêm lấp lánh xuyên vào phòng. Lò sưởi vẫn cháy, kêu từng tiếng 'tách tách', đông này được ở bên mẹ, tuyệt thật.Bình minh lên, trong căn nhà hôm qua vẫn còn gọn gàng giờ đây đã bị đập phá, tồi tàn. Cô bé tầm năm tuổi với con mắt đỏ rực sắp tuôn lệ cầm trên tay bình hoa, không chần chừ, nó thẳng tay đập thẳng xuống nền nhà. Đấy là bình hoa cuối cùng để nó có thể trút giận.Nó khóc nức nở mà quỳ xuống trong sự tuyệt vọng. Đầu gối bắt đầu chảy máu bởi những miễn chai đang ghim sâu vào lớp da thịt mỏng. Nó ước gì nó có thể dậy sớm hơn tí nữa, nó ước gì nó không lười biếng nằm ngủ với giấc mơ tuyệt đẹp thì nó đã có thể bảo vệ mẹ mình khỏi lũ Thợ Săn T…
yeeeah boiiii :)biết gì không? khi bác đã click vào cái truyện này rồi thì... YOU FEEL YOUR SINS CRAWLING ON YOUR BACK :))Warning: 18+ dù biết các bác sẽ don't care…
Nhân vật chính: Văn Tu - Trần Viên ViênThể loại: ngôn tình, sủng, HEVăn án:Sau khi lớp trưởng thi đỗ đại học Thanh Hoa đột nhiên cậu ấy lại kết bạn với tôi.Tôi suy nghĩ cả ngày trời cuối cùng trả lời một câu: "Cậu có thể chuyển cho tôi 5000 tệ không?"Giây tiếp theo cậu ấy xoá tôi luôn.Haizz...Tôi biết ngay là lừa đảo mà.Lớp trưởng lạnh lùng, cao cao tại thượng như thế, đến nói chuyện còn chưa từng nói với tôi lấy một câu thì làm sao có thể kết bạn với tôi cơ chứ?Sau này đi họp lớp, cậu ấy ôm một cô gái tới mỉm cười giới thiệu với bọn tôi, nói rằng cuối năm sẽ đính hôn.Đệt...Lúc này tôi còn phải tặng 5000 tệ tiền cưới nữa sao?Tôi định chạy mất dép, cậu ấy lại tới tận nhà tôi chặn tôi ở dưới: "Trần Viên Viên, cậu định trốn tôi đến bao giờ?"_____________________Đây là một tác phẩm do tớ sưu tầm được, hoàn toàn không phải tớ viết.…
-Sorry mí Bae nhoa nhoa, gần đây tính lười tau bộc phát nên lười viết ấy mà =))-Mài đang buồn chán!? -Mài đang muốn tâm hồn trong sáng hơn!? -Mài muốn sâu răng!?-Hãy đến với đoản Sope của tau =))-------GO-------…
Anhon các cậu nhee❤Tớ cũng chưa giỏi về viết truyện đâu nên mong các cậu thông cảm và góp ý kiến cho tớ >< Ủng hộ tớ nào <3Thể loại: He + SeTác giả: Catt Bee<3 Saranghaeyo❤…
cảnh báo: bê đê, lowercase (không viết hoa) mỗi ngày, trái tim tạo ra một lượng năng lượng đủ để một chiếc xe tải đi 20 dặm. trong suốt cuộc đời, quãng đường đó dài bằng khoảng cách từ trái đất tới mặt trăng và trở lại.…
Hiện thực luôn thật đau đớn, sau ống kính máy quay thì ra chúng ta cũng chỉ là người xa lạ..........⬆️ Truyện chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng. Mọi tình tiết đều không có thật.…
Nó không khóc.. chỉ là vết mưa còn đọng lại trên đôi má ửng hồng..Nó không khóc.. chỉ là giọt máu trong suốt rỉ ra từ những vết cứa cũ chồng chất lên trái tim..Nhưng nó không khóc.. hay hắn chưa bao giờ thấy nó khóc..?…