Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác phẩm của Đồng Hoa đã kết thúc với cái kết OE. Đây là một cái kết khác, mình và bạn mình viết để thỏa lòng day dứt của chúng mình. Cái kết của Đồng Hoa rất hay, đó là cái kết tất yếu. Thanh xuân qua đi để lại trong lòng ta nhiều vấn vương tiếc nuối. Nói Kỳ Kỳ không có gì tiếc nuối là không đúng, chỉ là cô biết tiếc nuối cũng không có nghĩa lý gì, cô vẫn phải bước về phía trước...Chúng mình với lòng nhiệt huyết tuổi trẻ, chúng mình không muốn có một cái kết dang dở như vậy. Dành tặng các bạn cái kết HE của chúng mình. ❤❤❤…
kozume kenma có thể khẳng định rằng cậu rất hài lòng với cuộc sống của mình, không quá sóng gió và hoàn toàn bình thường.nhưng thật ra cậu vẫn còn hai điều có thể xem là tiếc nuối và sai trái trong suốt mười chín năm bình yên.tiếc nuối là chia tay người yêu cũ.sai trái là luỵ người yêu cũ....kuroo tetsurou từng thề thốt rằng mình chỉ yêu những cô gái dịu dàng với mái tóc dài mượt mà. và giờ thì vào năm hai mươi tuổi, anh đang ôm tương tư với một người có mái tóc ngắn so với phái nữ nhưng lại dài khi so với nam giới.à, ý tetsurou là người yêu cũ....- warning: lowercase, ooc, teencode, không theo nguyên tác- fic vô tri chứ không có nghiêm túc đâu =)))…
Phụ huynh tôi rất nghiêm khắc, họ luôn đề phòng và cấm tôi yêu sớm. Tôi luôn mệt mỏi bởi sự kiểm soát không chỉ về việc cấm yêu đương mà còn là cả trăm thứ khác. Một ngày, tôi gặp Minh Quang, tôi không biết có phải tôi đã thích anh ấy rồi không. Nhưng với những người xung quanh tôi thì việc yêu đương sớm như là một sự sai trái, một lỗi lầm rất nghiêm trọng. - Anh thấy em cũng thích anh mà! Cho anh một cơ hội, anh nhất định sẽ đợi được. - Nếu đấy là em thực sự muốn chọn thì chúng ta đừng nên gặp nhau nữa! Đáng lẽ anh không nên hy vọng gì hết! Phải chăng khi gặp anh ấy muộn hơn tôi sẽ mở lòng hơn khi lựa chọn theo tình cảm của mình?…
Đông Phương Bất Bại theo Hắc Mộc Nhai rơi xuống, lại tỉnh lại lại phát hiện mình đi tới hai trăm năm trước không đồng dạng như vậy giang hồ thế giới, ngay cả bộ dạng cũng tuổi trẻ chừng mười tuổi. Đây là có Đông Tà Tây Độc, Nam Đế Bắc Cái trung thần thông xạ điêu thế giới, Làm bảy phần tà ba phần đang Hoàng Dược Sư tao ngộ rồi phong hoa tuyệt đại Đông Phương Bất Bại, Làm tú hoa châm chống lại Đạn Chỉ thần công, Sẽ lau ra cái dạng gì hoa lửa đây? Bài này CP rất rõ ràng, Đông Phương Bất Bại VS Hoàng Dược Sư, chữa khỏi hệ, thầm nghĩ nhường Đông Phương đời này cuộc sống được khoái hoạt.…
Tên truyện : Mèo Nhỏ Ham Chơi Thể loại : học đường, hiện đại,....Tác giả : Phạm Tiểu Hy ( Minn )Số chương : Đang Cập Nhật _________________________________________________Anh và cô chơi thân với nhau từ nhỏ, nhà cô ở kế bên nhà anh nên hai gia đình rất thân thiết, hồi nhỏ cô rất bụ bẫm dễ thương nên anh luôn gọi cô với cái tên Mèo Nhỏ. Rồi một ngày gia đình anh chuyển đi vì vài lý do cá nhân, anh âm thầm cùng gia đình rời đi không nói cho biết vì sợ cô buồn và khóc. Mãi sau này khi lên cấp 3 anh và cô học cùng trường, anh khối trên cô khối dưới tình yêu của họ nảy nỡ từ phúc giây gặp lại nhau.....…
Tên truyện: Tổng Hợp Trích Dẫn Ý NghĩaSưu tầm: PearBìa truyện: Pear editSố chương: đang cập nhậtTình trạng: đang cập nhậtCảm ơn mọi người đã "ghé thăm" cuốn Tổng Hợp Trích Dẫn Ý Nghĩa ^^.Tổng Hợp Trích Dẫn Ý Nghĩa, vài dòng chữ, câu văn do Pear sưu tầm, lượm lặt trong những ngày tháng ngốc xít, muốn lưu lại khi cần dùng nên cái "truyện" be bé này đã ra đời... Từ trích dẫn về học tập, tình yêu, tuổi trẻ và cả cuộc sống, tất cả bạn sẽ tìm thấy ở Tổng Hợp Trích Dẫn Ý Nghĩa.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ^^.Lưu ý: Tất cả các trích dẫn đều do Pear sưu tầm, lượt lặt, không phải tự viết.…
Cô đã biết Lôi Quan Hạo-anh từ rất lâu rôi. Cô đã thích anh 5 năm rồi, cô luôn mong ước rằng sẽ có một ngày nào đó cô có thể trở thành vợ anh. Một ngày kia ông nội nói với cô "Con sẽ kết hôn với đứa cháu của người bạn ông." Cô nói với "Con sẽ không kết hôn đâu, con sẽ không lấy người đó, ông đừng ép con." Sau đó ông nội đưa cho cô hình của người cháu đó, cô đã nhận ra ngay người con trai ấy chính là anh." Con sẽ kết hôn vào tháng sau, với đứa cháu của bạn ông." Anh vẫn nhớ như in lời của ông nội đã nói với anh ngày hôm qua, nó như sét đánh ngang tai anh, ông nội dạo này rảnh qua hay sao mà còn tính chuyện cưới sinh của anh. Anh còn không nghĩ đến, vậy mà..., mấy năm nay anh còn không đụng đến phụ nữ bởi vì anh chán ghét những người phụ nữ vì tiền mà đến anh.…
Đây là một tập hợp những mẫu truyện nhỏ do tôi trải nghiệm ngay từ những ngày đầu đi học đại học của mình. Truyện sẽ lấy nhân vật "tôi" làm trung tâm và mọi chuyện sẽ được kể lại dưới góc nhìn của nhân vật "tôi".%Đồng thời, để tăng thêm phần hư ảo cho câu chuyện, chuyện sẽ lấy 90% chất liệu từ thực tế và 10% chất liệu từ trí tưởng tượng của tôi. Mọi người có thể xem nó như 1 quyển truyện với những mẫu chuyện ngẫu nhiên mà đọc trong lúc rảnh rỗi.Truyện không có ý đả kích hay bêu xấu bất kỳ cá thể hay thực thể nào.…
Thời học sinh, có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Chúng ta được đi học, được gặp thêm những người bạn mới. Và được trải qua những khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi đầu đời, cảm giác thích thầm một ai đó, trải qua tình yêu ngây ngô, những lần gây gổ với bạn bè vì những xích mích nhỏ, và tất nhiên "nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò" với những hành động khiến thầy cô không thể đỡ.Em từng nói rằng, sẽ không bao giờ yêu ai khi học cấp ba, vì em sợ ta sẽ chẳng đi cùng nhau, nhưng vấn vương nhiều lắm, sợ lỡ dỡ việc học của mình, sợ không đạt được ước mơ. Nhưng chính anh là người khiến em đạp đổ bức tường đó, và yêu anh, yêu anh đến điên cuồng, yêu bằng tất cả quảng trời thanh xuân tươi đẹp, bằng cả trái tim, cả lúc về già.Cảm ơn anh đã ở bên em, cùng em đi qua quãng trời cấp ba, dù không dài nhưng cũng là kỉ niệm đẹp. Và đến bây giờ, cả những năm tháng cuối đời anh cũng vẫn đi cùng em, chịu đựng được cái tính ương dở của em. Dù trải qua nhiều đau khổ, nhưng mình vẫn về với nhau! Anh nhỉ?"Mận! Tao là trò đùa của mày, có phải không, mày xem thường tình cảm của tao, không tôn trọng tao, có phải không?""Mày cảm thấy tao không tôn trọng mày? Không tôn trọng mày, nhưng nghe mày ốm đêm khuya tao vẫn nấu cháo cho mày, đi mua thuốc cho mày, không tôn trọng mày nhưng khi nghe mày ngồi cùng chỗ con Vy tao lại ghen lồng lộn. Không tôn trọng, vậy tình cảm tao dành cho mày cũng là thương hại?""Mẹ, mày câm đi, lời mày nói, tao nghe ngứa tai lắm. Mày là loại giả tạo. Cút đi, cút khỏi mắt tao. Từ giờ t…
Là new ver của bộ cũ . Do tác giả đã già nhưng vẫn yêu nghề , đọc lại tác phẩm đầu tay của mình thấy quá "trẩu" =))) nên bộ này là xem như sửa lại cho nó vừa hợp lý vừa logic mà còn bớt trẩu =)))- Huyệt Anh: Cô nàng thể thao hay còn gọi là cô nhóc đẹp trai. Tính tình khá lười,mê thể thao, không nữ tính, quậy không thể tả,học không được tốt nhưng đổi lại nhóc này rất ngốc, hòa đồng.Nhị đẳng Karate.-Mamako: Trong mình mang hai dòng máu Nhật-Việt .Tuy xinh đẹp, đoan trang, thông minh nhưng đó chỉ là phần ngoài chứ thật sự cô nàng rất lém lỉnh.Thông minh trong sách vở nhưng ngu ngơ ở ngoài đời.Đôi bạn thân ấy vô tình chạm mặt hai tên hotboy chí cốt với nhau từ thuở cha sinh mẹ đẻ tới giờ:- Kaishito: Như Mamako là người Lai. Đã nói hot là phải cực kì đẹp. Cực kỳ giỏi lẫn thể thao, nghệ thuật và tri thức. .Tình cảm đặc biệt với Huyệt Anh.Tính tình lạnh lùng, băng giá.- Phong: Cũng hot như Kaishito nhưng anh lại mang vẻ hài hước , đáng yêu nhưng thật ra trái tim anh thuộc thể loại giá băng. Rất giỏi thể thao, nghệ thuật và tri thức. .Tình cảm đặc biệt với Mamako.Một câu truyện tình cảm kinh điển không có gì đặc biệt nhưng là làm mới lại cách đây mấy năm nên mong mọi người không chê ( ^ _ ^ )hiều chi tiết vui, hài và lãng mạnCó 6 cặp đôi nhưng có hai cặp là chính nhất.…
Tác phẩm: Ba Bước Lên Rổ/三步上篮Tác giả: Lý Bất Hoả/李不火Nguồn: Tấn GiangThể loại: Nguyên tác, Đam mỹ, Vườn trường, HE, Chủ thụ, Chữa lành.(REAL) Học sinh kém SlamDunk x (FAKE) học sinh giỏi giả vờ không chơi bóng.Giới thiệu: "Từ năm mười lăm tuổi tới năm mười sáu tuổi, tôi chỉ có một nguyện vọng." Giang Tính Dã nói. "Tôi hy vọng ba của tôi có thể quay về.""Từ năm mười bảy tuổi tới năm mười tám tuổi, tôi cũng chỉ có một ước nguyện, tôi hy vọng có một ngày tôi có thể vượt qua cái người tên Thẩm Bất An kia, tôi đánh bóng rổ nhất định sẽ giỏi hơn cậu ta.""Nhưng mà..." Giang Tính Dã tiếp lời. "Năm mười chín tuổi của tôi lại có một mong ước mới. Tôi hi vọng có thể chơi một trận bóng rổ thật sự với cậu.""Thẩm Bất An, anh thích em.""Còn em thì sao?"Thẩm Bất An và Giang Tính Dã có hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau, giống như hai đường thẳng vậy, chỉ có một điểm cuối. Vốn dĩ họ sẽ có vô số hướng đi, nhưng vì lòng nhiệt tình với bóng rổ, họ lại cứ vậy mà hoá thành hai đoạn thẳng có điểm cuối.Ở thời thanh xuân rực lửa năm cấp ba ấy, họ cuối cùng lại vì bóng rổ mà gặp nhau.…
Văn án: MễThẩm Thanh Đường và Hứa Kim Dã là hai loại người.Một người là cô gái ngoan ngoãn lớn lên trong sự nghiêm khắc của gia đình. Dáng vẻ, thần thái, mọi thứ đều yêu cầu nổi bật nhất, làm gì cũng đều phải làm đến tốt nhất.Một người là công tử nhà giàu trăng hoa, tùy tiện phóng đãng, đi ngược lại với quy tắc thông thường, kẻ đến người đi ở bên cạnh anh chưa bao giờ thấy anh thật lòng với bất kỳ ai.Thẩm Thanh Đường biết anh từ rất sớm, trông thấy anh từ xa trên sân bóng, anh ném một cú ba điểm vào rổ hoàn hảo và nhận được sự cổ vũ của toàn trường.Rất nhiều nữ sinh đến xem trận bóng, các cô ấy còn cầm theo nước, muốn đưa anh nhưng lại không dám.Người thiếu niên quá ư chói mắt, cho nên chỉ cần đến gần thôi cũng lo lắng mình không đủ tư cách.Bạn cùng phòng từng nói với cô rất nhiều lần: "Người như Hứa Kim Dã sẽ không thích con gái ngoan ngoãn đâu."Cô chỉ ừm một tiếng, không phản bác.Thấm thoắt thời gian trôi đi, dưới ánh đèn đường, cô khoác một cái áo khoác nam không vừa người, ánh sáng chỉ dừng lại đến vai người thiếu niên, Hứa Kim Dã vuốt trán cô, nhếch môi cười mang theo ý xấu: "Học sinh giỏi.""Hôm nay lại dạy cậu một thứ khác."***Hứa Kim Dã giành chiến thắng trong Giải đua xe MOTO GP(*), trong buổi phỏng vấn sau khi kết thúc cuộc đua, các phóng viên chú ý đến dây buộc tóc cherry trên cổ tay anh, hỏi có phải của bạn gái anh không.Anh cúi đầu, khẽ cười, ngón tay chạm nhẹ lên trái cherry nhỏ, trả lời: "Cái này à, lừa lấy của người ta."Sau này, có người trông thấy người ngồ…
Cậu và các anh là thanh mai trúc mã lúc còn nhỏ. Cậu và các anh rất thân thiết với nhau, cậu thường hay quấn quýt bên các anh. Lâu dần, trong cậu đã nảy sinh tình cảm với các anh, nhưng trớ trêu thay các anh chỉ xem cậu là một em trai "mưa". Từ lúc cậu tỏ tình các anh, các anh chỉ cười và bảo cậu thật biết đùa. Chính điều đó đã làm cậu rất buồn nhưng vẫn cứ cười. Vào một ngày nọ, trường cậu có một học sinh chuyển trường. Cô ta là một người xinh đẹp, nết na, thùy mị, giỏi giang, là người yêu lý tưởng của nhiều người. Cô ta tiếp cận cậu, làm bạn với cậu nhầm quyến rũ các anh khi các anh bị người ta là do si mê thì ả bắt đầu làm các anh hiểu lầm cậu rồi ghét bỏ, đánh đập cậu. Trong một lần hành hại cậu, ả đã cho xe tông chết cậu Ở một thế giới song song có một người ta rất giống cậu nên cậu đã nhờ người đó báo thù giúp mình hiểu rằng cuộc đời cậu sẽ ra sao các anh biết rằng Cậu đang chở tụi mình nhưng vẫn chấp nhận đón lấy. Cậu thì sống lại báo thù các anh. Nhưng rồi dần dần thì đâu không thấy chỉ thấy mật ngọt tình yêu. hãy đón xem bộ truyện "Mèo con! Em chạy không thoát"…
||BnHA|| Time Travel•Pairing: Nope. There is only friendships in this shit•Author :Han (ft. Yuki)•Design: Jihan•Beta: Yuki •Note: -Quay ngược thời gian trở về với tuổi thơ. Cơ mà trước khi mấy đứa được đẻ ra lận nên là cố mà cứu người đi-Từ OC (nhận vật tôi) cho đến và cái short fic này tạo ra là để dành tặng @Toki_Ka. Món quà nhỏ thôi, mong cậu nhận.-Oh and one more thing. This is crossover, people "Được rồi, để mình làm rõ lại một chút. Bọn mình đang ở đại hội đấu giao hữu và bị hút vào một cái lỗ quái gì đó?""Lỗ đen""Lỗ hổng thời gian chứ hỉ?""COI CHỪNG!!"…
Tại sao tôi lại si mê em như thế này, em không là người con gái mà tôi đã từng gặp trước đây. Em không có vẻ gì để tâm đến tôi trước khi tôi chủ động bắt chuyện với em nhưng không ngờ điều này đã khiến em rơi vào rắc rối.Nhưng bản thân tôi không thể nào thoát ra khỏi em được!Đôi mắt của em long lanh như sao trời.Tôi biết tôi không thể làm đau em nhưng cũng không thể nào rời mắt khỏi em được.Tôi luôn sợ hãi bản thân về việc thừa nhận đã yêu em. Thật tồi, khi nói về một thằng con trai như tôi, người luôn đi chinh phục những cô gái khác để khoả lấp những nỗi đau trong tâm hồn.Nhưng tại sao vậy?…
Tác giả: Vũ Gia Thịnh Hàm- Này Mộng, nếu chỉ còn một ngày để sống, mày sẽ làm gì? Tôi nằm trên giường không ngủ được, xoay người phát hiện Mộng nó vẫn còn cầm điện thoại lướt mạng. - Vậy còn mày, nếu chỉ còn một ngày để sống, mày sẽ làm gì?Nói rồi Mộng đưa điện thoại cho tôi xem, thì ra nó đang tìm đọc những cuốn sách online về ý nghĩa cuộc sống. Một đứa như nhỏ Mộng suốt ngày chỉ biết ăn uống, vui chơi, lại còn cái tật lười biếng, trước giờ không thèm cầm một quyển sách để đọc, thì bây giờ, nó lại bỏ cả giấc ngủ mà nó luôn tôn thờ để đọc sách. Tôi nhìn Mộng mỉm cười, nó cũng cười lại với tôi, hai đứa ngước mắt lên trần nhà, suy nghĩ xa xăm.…
Người ta thường nói, cái đáng sợ nhất là Yêu, cái khó tìm nhất là Tình. Tình là gì, Yêu là gì nàng không biết, chỉ biết trên biển đời vô tận kia, hai thứ đó quá xa vời với nàng. Như mọi cô gái khác, nàng là một người bình thường, có người để thầm thương trộm nhớ, có người để mong chờ ngóng trông. Nhưng nàng mãi mãi trên cái thế kỉ 21 hiện đại này vẫn luôn luôn là nữ phụ mà nữ phụ sẽ không có tương lai. Đúng như thế, nữ phụ thi luôn luôn như vậy. Nhờ một chút danh tiếng, tài sản của ông nội nàng được gả cho hắn, người mà nàng yêu từ sâu trong tận đáy lòng. Nhưng rồi nhận ra, cưới rồi như thế nào, nữ phụ vẫn là người không giữ được người mình yêu, cho dù thế nào đi nữa...…
Đây là truyện về đại tiểu thư bướng bỉnh và một anh chàng coolboy lạnh lùng kiểu mẫuBạn nào không thích xin mời outNhắc nhở truyện cực ngọt,cẩn thận sâu răng :Đ, nhưng cũng có vài phần khá ngượcNội dung truyện đọc rồi biết ...HiHiTrích đoạn:"Chẳng qua là em chỉ trả đồ cho cậu ấy thôi mà, anh làm gì thế?Không được em chỉ là của anh, không thể nghĩ đến người con trai khác.Nói rồi, anh cắn mút bờ môi nhỏ xinh hơi dẩu lên vì giận dỗi của cô. Mùi vị ngọt ngào của cô làm cơn tức của anh dịu xuốngEm chỉ mãi mãi bên cạnh anh thôi, ngốc à!"…
Vấn đề rất nhiều bạn trẻ đang gặp hiện nay chính là luôn sợ mất lòng người khác, nên tự ép bản thân mình thành một cỗ máy giúp đỡ và không thể nói lời "từ chối". Đoạn văn sau mình sẽ phân tích rõ hơn và kĩ hơn cho các bạn hiểu sâu hơn về vấn đề này, đồng thời cũng cho một số lời khuyên cũng như một số điều mà chính bản thân mình đã từng trải qua. Mình hi vọng bài viết của mình sẽ giúp được các bạn đồng cảnh ngộ một chút gì đó để hoàn thiện cuộc sống, làm cho cuộc sống vui tươi hơn. Mình không phải là nhà văn chuyên nghiệp, mình chỉ là một người viết lách và là một độc giả thông thường, mình viết và chia sẻ những gì đã trải qua. Mong các bạn ủng hộ.…