Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
431 Truyện
Nhìn Gió Khẽ Cười [ WY - FSJ - ZSY ]

Nhìn Gió Khẽ Cười [ WY - FSJ - ZSY ]

110 7 1

Bởi vì Vương Dịch cũng là một kẻ ngốc. Có thể là gió sẽ tiếp tục thổi. Hoặc là gió ngừng lại. Vương Dịch thấy Phùng Tư Giai mỉm cười chúc em hạnh phúc. Và Châu Thi Vũ nắm lấy bàn tay của em, cũng mỉm cười, vẫy tay chào Phùng Tư Giai.-*Lưu ý : fanfiction, vui lòng không áp đặt hiện thực, không áp đặt lên xox.…

Em ko chạy thoát được a đâu (full)

Em ko chạy thoát được a đâu (full)

83,651 886 81

Chu Tử Chính: ...... Cô là bác sĩ nữLâm Dư Hi: Anh là bệnh nhân nam, rồi sao?Chu Tử Chính: ...... Cô sẽ nhìn thấy cái đó của tôi......Lâm Dư Hi: Yên tâm, trong mắt hộ tâm của tôi thì nó chỉ giống như một cục thịt heo thôi.Chu Tử Chính: ......------Lần gặp mặt thứ nChu Tử Chính: Thấy hết tất cả của anh rồi, em dám không chịu trách nhiệm truyệnnày hả?Lâm Dư Hi: ......Chu Tử Chính: Để công bằng một chút thì anh muốn ăn em......Lâm Dư Hi: Vô liêm sỉ!Chu Tử Chính: Chậc chậc! Anh muốn ăn thịt kho em nấu mà!Một câu nói thôi: Anh chủ tịch "heo" có chút nhếch nhác, quyết tâm xoay chuyển tình thế, lùa cô vịt con xấu xí có chút lạnh lùng kia vào nhà lớn, để nấu thịt kho cho anh cả đời.…

Tiểu Miêu Nhà Quý Nhân

Tiểu Miêu Nhà Quý Nhân

256 59 3

Thể Loại: Đam mỹ, Xuyên nhanh, Hệ thống, Chủ thụ, 1x1, HE. Nhân vật chính: Tiểu miêu thụ (Bạc Mạch) x Bánh bao nhân mè đen công (Tần Duệ).Phối hợp diễn: Tuyến nhân vật qua từng thế giới. _________________Tiểu Kịch Trường: Người ta thường bảo, vai phản diện chết là do nói quá nhiều. Vậy vì sao có những vai phản diện dù nói ít vẫn phải nhận kết cục như trên?Đơn giản là vì, nhân vật chính có BÀN TAY VÀNG!Nhưng bàn tay vàng từ đâu mà có? Nhân vật chính lấy được nó từ đâu? A, cái này thì phải nói đến kẻ giữ cái danh "Quý Nhân" trên đầu. Kẻ quý nhân này ấy, chính là một cái ví dụ điển hình của loại người có tiền, có quyền nhưng lại vướng mắc phần tình. Quý nhân thường xuất hiện khi nhân vật chính bần cùng nhất, túng quẫn nhất. Liếc mắt một cái, a, thật muốn cứu vớt.Liếc mắt hai cái, a, phần tình còn thiếu đây rồi. Túm cái váy lại, chúng ta có công thức: Nhân vật chính + Quý nhân -> Bàn tay vàng -> Ngược phản diện -> Đỉnh nhân sinh ấm no hạnh phúc. ('⊙ω⊙')Phản diện: Hạnh phúc cái con khỉ! (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻Đấy, theo logic thì cốt truyện nó là như thế. Cho đến một ngày nọ, có kẻ đem cốt truyện thành cuộn len. Đẩy qua đẩy lại nghịch ngợm không nói, còn leo lên đầu vị quý nhân kia ngồi. Đáng sợ nhất là, vị quý nhân này còn cung phụng thứ kia hơn cả tiểu tổ tông! Tiểu miêu: Meo ~ (Ta muốn ăn cá) Quý nhân: Ôn nhu rửa tay làm cá, 3 mặn 1 canh, còn đút đến tận cái miệng nhỏ kia. Tiểu miêu: Meo meo ~ (Tâm kẻ này đen, tâm kẻ kia trắng, giúp hắn một chút cũng không việc gì)Quý nhân: Ôn nhu mỉm…

Cực phẩm thái tử gia (极品太子爷) (C1-C50)

Cực phẩm thái tử gia (极品太子爷) (C1-C50)

240 1 1

Giới thiệu:Đường Sinh trở lại 17 tuổi thời điểm, thập thiếu bổ tiếc, kia nhất thế nhân tự mình nhảy lầu cô gái, này nhất thế muốn che chở nàng cả đời, kia nhất thế ở sách thiên sự kiện trung bị chôn sống một đôi lão nhân, này nhất thế muốn cứu vớt bọn họ đi ra......Kia từng xem thường tự mình nữ nhân, này nhất thế muốn cho nàng đẹp mặt......“Con, ngươi ba là bí thư, ngươi cần điệu thấp a!”“Lão mẹ, ta đã muốn rất điệu thấp.”“Cấp lão sư viết thư tình, cái này gọi là điệu thấp sao?”“Này...... Là thất truyền !”“Tạp người ta đại bôn, đây là điệu thấp?”“Này...... Là thất thủ !”…

Giữ Lấy Mặt Trời [ 北宋 - BeiSong ]

Giữ Lấy Mặt Trời [ 北宋 - BeiSong ]

134 12 1

"Tại sao chị lại không quên đi?"Phùng Tư Giai chớp mắt, lệ vẫn không rơi mà dường như chảy ngược lại vào trong. Đôi mắt khô ráo của nàng như sáng lên."Chắc có lẽ là quá sâu đậm đi."..."Chị có biết đây là hoa gì không?"Tống Hân Nhiễm khẽ lắc đầu, nàng thật sự không thế nhìn ra loài thực vật được phun ra từ miệng Phùng Tư Giai là loài nào, bởi vì những cánh hoa ấy vẫn luôn nhầy nhụa mà lẫn trong chất dịch đen ngòm kia. "Là hướng dương." Phùng Tư Giai nói và lại mỉm cười."Có ý nghĩa gì không?" Tống Hân Nhiễm thắc mắc hỏi. "Bởi vì người đó giống như mặt trời." Phùng Tư Giai kiên định trả lời.…

Gió biển

Gió biển

2 0 2

Trailer: Gió biểnTôi là Hằng, sv ngàh sư phạm năm nay tôi tròn 20 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của người con gái. Cũg đã từg trải qua cái gọi là tìh iu nhưg hìh như duyên nợ của tôi vẫn chưa đến thì phải nên tôi vẫn còn ònlơ^^. Nói về ngoại hìh thì có lẽ phải nói là tôi hơi pị lùn :3 cao 1m54 nặg 46kg, da trắg, tóc dài, mặt O-line :') . Tôi bt thì hòa đồg vui vẻ điên điên hết chỗ nói. Nhưg vs ng đã bỏ tôi đi thì tôi vô cùg lạh lùg. Tôi gặp anh vào đợt nghỉ hè năm 2 đại học, 2 lần đụg độ r qen nhau, r yêu xa. tìh yêu chúg tôi như mặt biển lúc nào cũg sóg lăn tăg, cũg có lúc sóg gió dữ dội biển độg mạh. Tình yêu mà, phải trải qua nhìu khug bật cảm xúc thì đó mới là tìh yêu đích thực đúg khôg?Nhưg ctôi cũg nắm tay nhau vượt qa tất cả.. "Thanh xuân của e có lẽ đẹp nhất là khi có a bên cạnh. "Ps: lần đầu viết lách mog m.n đừg gạch đá e, cho e lời khuyên để e có thể viết hay hơn nha. E c.ơ nhìu :* :*Copy nhớ ghi nguồn…

αστέρι, những vì sao trong ta

αστέρι, những vì sao trong ta

102 3 4

khi nhận ra chúng ta sẽ khó mà ngồi lại đông đủ cùng nhau lần nữa, mình chợt muốn viết gì đó để lưu lại trong hộc tủ gỗ, như cách vivi đã đưa thanh xuân chúng mình vào những câu chuyện của cậu ấy; hay như an với phong cách siêu thực và lãng mạn đặc trưng, cẩn thận sắp những kỉ niệm như những viên sỏi trên bàn...mình chẳng sợ sẽ có ngày quên đi, cũng chẳng sợ chia ly - đó vốn là tất yếu. chỉ là nếu có thể, mình muốn nhớ, muốn để lại một dấu vết nào đó ngẫu nhiên ở nơi này, để ngày sau có thể vui vẻ tìm lại những kỉ niệm, và nếu được - cà phê ôn chuyện cùng với an và mọi người.viết để nhớ rằng chúng mình đã bên nhau, và hẹn nhau nơi nào đó trên trái đất, một lúc nào đó trong tương lai.02. 09. 20To CV1720…

💗Truyện Ngôn Tình BTS And ARMY💗

💗Truyện Ngôn Tình BTS And ARMY💗

3,688 14 3

Viết về tình iu giữa bạn vs từg thành viên trog BTS truyện tưởg tượg hoặc viết về các truyện ngôn tìh về tổg tài…

Người Thầy

Người Thầy

13 0 1

intro: Am, Dm, G, C, F, Dm, E Người [Am] thầy vần lặng [F] lẽ đi [G] về sớm [Am] trưa. Từng [G] ngày giọt mồ [G7] hôi rơi nhoè trang [C] giấy. [A/C#]Để em [Dm] đến bên bờ ước [E] mơ, Rồi năm [Am] tháng sông dài gió [Dm] mưa, Cành hoa [F] trắng vẫn lung [B7] linh trong vườn [E] xưa. Người [Am]thầy vẫn lặng [F]lẽ đi [G]về dưới [Am]mưa. Dòng [G]đời từng ngày [G7]qua êm đềm [C]trôi mãi. [A/C#] Chiều [Dm]trên phố bao người [E]đón đưa, Dòng [Am]sông vắng bây giờ gió [Dm]mưa, Còn [F]ai nhớ, ai [B7]quên con đò [E]xưa...dkDù năm [Am] tháng vô tình trôi mãi [F] mãi, Có [E] hay bao mùa lá [Am] rơi. Thầy đã [F] đến như muôn ngàn tia [G] nắng, Sáng [G7] soi bước em trong [C] cuộc đời [Dm] Vẫn nhớ những khi trời [E] mưa rơi,[Am] Vẫn chiếc áo xưa choàng [Dm] đôi vai, Thầy vẫn [F] đi, buồn [B7] vui lặng [E] lẽ.Dù năm [Am] tháng vô tình trôi mãi [F] mãi, Tóc [E] xanh bây giờ đã [Am] phai. Thầy vẫn [F] đứng bên sân trường năm [G] ấy, Dõi [G7] theo bước em trong [C] cuộc đời. [Dm] Dẫu đếm hết sao trời [E] đêm nay,[Am] Dẫu đếm hết lá mùa [Dm] thu rơi, Nhưng ngàn [F] năm...Làm sao em [E] đếm hết công ơn người thầy.[Am]…

Ánh mặt trời năm ấy.

Ánh mặt trời năm ấy.

21 2 2

Thanh xuân như dòng nước suối mát trong chảy qua làn cỏ xanh rì, lấp lánh những tinh thể dưới ánh mặt trời ấm áp.Tình yêu tuổi trẻ chính là vị ngọt của cảm giác chớm nở đầu đời, vị thanh khiết trong veo xuất phát từ trái tim còn ngây ngô, khờ dại.Tình yêu là thanh xuân, mà thanh xuân là dòng chảy.Dòng chảy của nước suối thanh mát, bền bỉ và dài lâu, miên man một cảm giác rạo rực khó nói nên lời. Có một cảm giác khi cuốn vào dòng chảy ấy, mãnh liệt và trường tồn. Cho dù có tảng đá phủ rêu xanh ngăn chặn vẫn không thể làm ngưng đi sự luân chuyển mãnh liệt. Cái cảm giác ấy, chính là sự e thẹn, bồi hồi của cô thiếu nữ, là gò má hây hây đỏ của chàng thiếu niên. Là những cảm xúc mang tên 'rung động'.Nụ cười hòa tan vào nắng, rồi lại rót xuống dòng nước mát thanh, đưa mọi tâm tình trở về nguồn cội mang tên kí ức.Mà em, tình yêu đối với anh còn mãnh liệt hơn dòng nước chảy xiết. tiếc thay lại có tảng đá phủ rêu xanh ngăn chặn, bờ cỏ héo tàn... Liệu dòng chảy có vượt qua? Dòng nước muốn trở về nguồn, liệu nguồn có chờ nước không?…