[Misan]Như cá trong chậu chim trong lồng....
Cp chínhManjiro Sano x Sanzu HaruchiyoCp phụRindou x Ran Shinichiro x TakeomiTakenichi x Naotov.v....+Mô tiếp truy thê+Ngọt+Ngược nhẹ…
Cp chínhManjiro Sano x Sanzu HaruchiyoCp phụRindou x Ran Shinichiro x TakeomiTakenichi x Naotov.v....+Mô tiếp truy thê+Ngọt+Ngược nhẹ…
a montage of love;_cover by @kanadenguyen…
Author : Kan Thể loại : Romance, Some creepy..vv.v.MC : My characterTrích :Anh già sát nhân ! Cưới nhau đi…
" Trần Quang Lâm.. mày có muốn yêu đương với tao không ?" Đủ kiểu ánh mắt đều hướng về phía tôi, chính bản thân cũng chẳng thể ngờ mình sẽ tỏ tình public như này... Không khí im ắng được 3 giây thì bắt đầu xì xào" Sao tao tưởng yêu nhau rồi? " " Gì chứ, tao tưởng Lâm với Minh Thư là một đôi mà" " Thật á?" Tôi thấy Lâm ngẩn ra mất mấy giây mới có phản ứng, cậu ấy cong khóe môi rồi kéo tay tôi ôm chặt lấy, khẽ nói" Có phải chúng ta nên nghĩ đến chuyện đặt tên con rồi không ? ""..." TRẦN QUANG LÂM !!!!!!! Đồ mặt dày" Ngoại lệ duy nhất" là câu chuyện về đôi bạn Lâm, Anh.Tác giả : NắnggCre ảnh: Pinterest P/s: Truyện đầu tay mình viết hihi…
"Điều hạnh phúc không phải là được ngắm pháo hoa, mà đó chính là tôi và cậu ấy tay trong tay cùng nhau ngắm pháo hoa"Mình mới viết, có gì sai sót mọi người thông cảm cho mình nhé! <3…
Một buổi sáng đẹp trời không mưa không nắng, tôi nhìn thấy anh người yêu của mình đang đứng trước sảnh của tòa nhà thế kỉ- nơi mà tôi chuẩn bị học tiết tiếp theo. Tôi cứ tưởng anh đi từ Kiến trúc qua bên này để tạo bất ngờ cho tôi ấy thế mà bất ngờ thật. Anh với bạn " thân " cũ của tôi từ hồi cấp hai đang ôm ấp nhau. Sao mà tình cảm thế không biết? Đ thể tin được, lúc yêu tôi anh ta có thế này đâu? Con người lúc nào cũng tỏ vẻ trưởng thành với tôi chết quách đâu rồi? Tôi lấy điện thoại, vào danh bạ lướt đến một dãy số quen thuộc " Anh"" Alo! Anh à?"" Ừ, anh đây, sao đấy?"" Anh đang làm gì thế?"" Anh đang làm dự án, sao thế?"" Ò, dự án lần này lớn anh nhỉ?"" Đúng rồi, dự án lần này rất lớn, nhưng mà có mọi người cùng làm mà!"" Anh lại điêu rồi, cái dự án cao 1m6 nặng 48 cân mà mỗi mình anh gánh vác chứ có ai làm chung đâu!"…
OneShot nên hong có mô tả nha(Cre pic: Pinterest)…
"Lúc ấy,tớ chỉ muốn thời gian ngừng lại,Nguyễn Đăng Khoa sao ông có thể dễ thương như vậy,"Cậu đọc một cách lưu loát,rõ từng câu từng chữ."Mày viết đây hả?"Cậu hỏi "Không,không có viết đâu,t-""Rõ ràng đây là chữ của mày,sao cứ phải chối?"Cái con người này!Đúng là chẳng giữ mặt mũi cho mình mà!!!"Nguyệt Ánh,mày đừng có gọi tôi như vậy nữa"Lúc nghe xong câu ấy,tim cô như chệch nhịp."Có ai đi nói bạn trai mình là dễ thương đâu!?""Hửm?!"Hương bạc hà chợt thoáng qua chóp mũi,thì ra cậu từ nãy đến giờ mặt nặng mày nhẹ với cô là vì hai chữ này sao?Thật là dễ thuơ-Ah không là chín chắn trưởng thành mới đúng"Không phải vậy,với Nguyệt Ánh tao ấy Nguyễn Đăng Khoa là ngầu nhất trên đời,hơn cả mấy anh bên Hàn luôn!""Thật không.".Không thích kẹo ngọt lại muốn cô phải dung chiêu này."Nguyễn Đăng Khoa anh không tin em à???"Có chút ấm ức rồi đó,hmm.Nghe cô đổi cách xưng hô,khoé môi Đăng Khoa có chút cong lên,liền thích ứng ngay(khoái rồi chứ gì??)Cậu thấy vậy,liền nắm chặt lấy tay cô ôm từ phía sau,thì thầm"Anh tin em""Vâng,anh tin tôi quá?!"><"Ơ, anh yêu em mà,con chó của anh"có chút giật mình vì môi của anh ta chạm tới cổ cô ấy rồi."Thằng... điên này!"…
Em là một đoá cúc dại trong lòng tôi. Một đoá cúc dại mờ nhạt nhưng đủ khiến trái tim tôi rung động. Xin em đừng quên tôi. Hãy tạo nên một thế giới của riêng em trong giấc ngủ ngàn năm của mình. Yêu em, đoá cúc dại nhỏ.…
"Này! Trời đang mưa đấy nhóc, định đội mưa về ầ?" Lúc đấy, trời đang mưa, mưa nặng hạt và tôi thì quên áo mưa, định bụng chạy ra nhà xe rồi đội ưua về nhà, bởi đứng chờ hơn 15 phút rồi nhưng mưa cũng chả ngớt đi là bao. Bỗng dưng, có giọng nói vang lên bên tai trái tôi. Tôi quay lại nhifn, là dáng người ấy, dáng người cao dong dỏng cũng đang ngước nhìn tôi, bỗng chốc thấy sao thân quen quá.…
Giới thiệu:Buổi học thêm vật lý đầu tiên đầy bất ổn của Yên Chi diễn ra vào một ngày hè nóng nực nhưng lại có mưa rào. Vội đạp xe dưới từng giọt mưa rơi thấm ướt hết chiếc áo phông trắng, cảm giác lạnh lẽo lại ẩm ướt lan tràn khắp người cô. Tiếng mưa rơi tí tách bên tai làm nhòe cặp kính khiến tầm nhìn của Yên Chi càng thêm khó khăn.Nhà của thầy dạy Vật lý ở trong ngõ nhỏ, ở trước cửa là một chùm hoa giấy xinh đẹp nhưng nay dưới cơn mưa nặng hạt lại trở nên xám xịt.Cô dựng xe xong lại loay hoay vắt hết nước mưa ở áo, nhưng vẫn ướt đẫm nên chẳng biết làm sao thì một cảm giác ấm áp đột nhiên xuất hiện. Yên Chi quay đầu lại ra sau thấy người đang một bạn nam khoác áo cho mình. Cậu đưa giấy cho cô lau kính và nở một nụ cười nhẹ nhàng trước lời cảm ơn của cô. Đó là lần đầu tiên Yên Chi gặp Nguyễn Minh Triết. Chàng trai cúi đầu xuống chăm chú nhìn cô, vài lọn tóc mềm mại rơi vương vãi bên trán, nước da trắng trẻo, đường nét trên khuôn mặt trẻ trung lại nhẹ nhàng. Dáng vẻ của cậu vừa hay là loại cô yêu thích. Đây chính là đánh giá đầu tiên của Yên Chi về cậu.…
Gia Long tiến tới gần. Tôi nhẹ nhàng nhón chân. Đặt một nụ hôn vào môi nó. Mùi thơm của mái tóc và quần áo nó bay thoang thoảng vào mũi tôi. Lâu đến vậy rồi mà nó vẫn y như ngày trước. Bất giác tôi chợt cất lời nói:- Tao yêu mày nhiều lắm Long à...- Tao cũng thế. - Long đáp lại lời tôi.Ánh nắng chiều chiếu vào mái tóc người con trai đang đứng trước mặt tôi. Mới ngày nào đó hai chúng tôi mới chỉ là những cô cậu học trò ngay ngô mà giờ đã là những người trưởng thành. Thời gian trôi nhanh thật đấy. Khi ấy chúng tôi mới chỉ nói những lời yêu thương thơ dại mà bây giờ đang cùng bước trên chặng đường còn lại của mình. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua tóc hai chúng tôi. Long nhìn tôi đắm đuối tới mức tôi không thể chịu được mà thốt lên:- Gì nhìn tao dữ thế, mê tao thế cơ à?Long ngờ người, trầm ngâm một lát, mới tỉnh người rồi nói:- Ừ đúng rồi, tại mày xinh quá với lại tao suy mày nhiều quá rồi.Tôi bật cười. Vô tri thật. Nghĩ gì nói nấy luôn. Tôi cười nhẹ. Đứng trước nó, tôi cũng bị say nắng phần nào. Nó đẹp thực sự không xứng với tôi nhưng vẫn yêu tôi đến thế.- Còn tao thì bị say vẻ đẹp của chàng trai trước mặt đây. Mày bớt đẹp trai một tí cho xứng người yêu tao đi.Nó bất ngờ, nói lại tôi:- Đâu có, mày cũng xinh lắm chứ? Nhưng mà tao đẹp thế tán mày mãi mà chẳng được.Ngốc thật. Đúng là ngày trước nó theo đuổi nhưng mà tôi ngại thôi.- Thế giờ được chưa? Tao đồng ý rồi đây?- Vừa lòng tao rồi...Hai chúng tôi nhìn nhau rồi cười vui vẻ. Tác giả: Hannah_Huongcute/ Bìa: nhờ vẽ hộ tr…
- Đây là truyện đầu tay của au :)- Truyện ngắn- nhẹ nhàng và không có nhiều tình tiết hay cũng như gây cười nhưng tác phẩm này au đã dành công sức và tình cảm để viết nên mong mn đón nhận và ủng hộ nhé!! - Yêu …
"Tết đến gòi - Cũng là dịp phải đưa bé yêu về ra mắt gòiiiiii"(Cre pic: Pinterest)…
- Vậy để tớ ôm lấy tình yêu của tớ nhé!(Cre pic: Pinterest)…
Giữa khoảng không mênh mông như không có điểm tận cùng, Hoàng Vy nhìn thấy một cô gái, cô ấy giống hệt em, đang đứng cách em một khoảng và bắt đầu tiến lại gần em."Mình biết cậu không thích mình."Em hơi bất ngờ, nhưng vẫn nở nụ cười tươi tắn trên khóe môi rồi đáp lại."Không, làm gì có đâu."Hoàng Vy vừa dứt lời, cô gái trước mặt bỗng nhiên biến mất, như một cơn gió vụt đi mất, rồi em thấy người mình như nặng hơn, em thấy bản thân đang bị cái gì đó ghì xuống, hai bả vai rất nặng. "Không thích mình cũng được, nhưng sau này, mong cậu giúp mình hoàn thành ước mơ nhé, mình cảm ơn cậu bằng cả tấm lòng, bây giờ mình phải đi rồi, tạm biệt.Sâu bên trong em có tiếng nói vang lên, nó nhẹ nhàng, ngọt ngào, tiếng nói vừa dứt cũng là lúc cơ thể em trở lại bình thường.…
"Tết đến gòi - Cũng là dịp phải đưa bé yêu về ra mắt gòiiiiii"(Cre pic: Pinterest)…
dô đi rồi biết…
Taehyung và Jimin có một mối quan hệ không tên. Hoặc không.Đồng thời được đăng trên wordpress của tôi notagoodgirl.wordpress.com…
Chỉ vì một lần khi bé, Duy Minh đã cho Thảo Phương một hộp sữa dâu và một vài viên kẹo sữa, Thảo Phương đem lòng yêu thích cậu suốt biết bao năm trời. Gần 10 năm trời, không cầu mong được cậu đáp lại tình cảm. Cô luôn là chiếc đuôi nhỏ của Duy Minh, cậu ở đâu thì cô sẽ ở đó. "Tớ biết tớ phiền, nhưng đừng đẩy tớ ra xa. Ở bên cậu suốt bao nhiêu năm trời, tớ thật sự vui vẻ. Dù cậu không đón nhận tình cảm của tớ, tớ vẫn chấp nhận mà." Thảo Phương nói với Duy Minh, ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu một cách trực tiếp, không trốn tránh. "Mày định làm cái đuôi nhỏ của thằng Minh đến khi nào nữa? Nhìn mày chả khác nào đeo bám nó." Thảo Phương bị một bạn cùng khối chặng đường cảnh cáo: "Đồ sao chổi!""Bạn gái tao, đi với tao là phải." Duy Minh đi từ đằng sau, cất giọng to, cảnh cáo. Cậu đi đến đứng bên Thảo Phương, lẳng lặng choàng tay sau lưng, ôm eo cô. Cô gái nhỏ bị hẫng một nhịp, Duy Minh siết chặt eo cô một chút, quả là một chiếc eo nhỏ."Con nhỏ này ăn gì mà ốm vậy?" Cậu thầm nghĩ, chẳng mấy chốc tai đỏ lên.Cre ảnh: Pinterest…