Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
53 Truyện
Xin Chào!Ma kết!Xữ nữ không xứng đáng với bạn đâu

Xin Chào!Ma kết!Xữ nữ không xứng đáng với bạn đâu

8 0 1

Chuyện là tình cảm của tác giác,là tâm tư là kí ức chỉ vừa xảy ra,chỉ vì mang cung Xử Nữ nên con tim của tác giả một lần nữa tan nát.Tôi chỉ muốn lưu giữ những gì chân thật nhất của mình,khi mọi chuyện vừa xảy ra,tôi lao vào viết và viết không ngừng.Xin gởi những ai sẽ,đã,đang đọc những tình cảm bằng cả con tim này.…

Muốn nói với anh...

Muốn nói với anh...

4 0 5

Căn phòng nhỏ phảng phất mùi nắng ấm sớm mai,khung cửa sổ hiện rõ cảnh bầu trời xanh ngát.Làn khí nhẹ bay qua khung cửa làm tiếng chuông gió kêu leng keng âm thanh thật dịu tai.Trên kệ tủ của phòng còn có một quả cầu thủy tinh trang trí màu xanh lam đẹp mắt.Tại góc bàn học trong phòng.Chồng sách vở,bài tập chất đống lộn xộn.Có một cuốn nhật kí được mở ra với cây bút màu xanh xinh xắn đặt trên trang giấy trắng tinh non nớt, ghi rõ dòng chữ nắn nót,cẩn thận:[Ngày 12/6 ...không hiểu trời ngày đó đẹp tựa trong mơ.Tôi nghe nhịp đập trái tim mình rõ ràng.Tôi đã thầm mến một người.Người đó tên là Việt Trạch!]…

Chúc Em Một Đời An Nhiên || Licheang ||Oneshot

Chúc Em Một Đời An Nhiên || Licheang ||Oneshot

206 24 1

Lúc bé Chaeyoung nói mình yêu những cánh chim rợp trời. Tôi liền trèo tuốt lên đỉnh cây, định bắt cho em con chim sẻ. Chim sẻ tung cánh bay mất.Tôi ngã để lại vết sẹo dài trên cánh tay. Lớn lên Chaeyoung lại bảo mình yêu sự tự do.Tôi không thể nào cho em tự do được. Nó là của em mà. Lúc này tôi chẳng biết làm gì cả, chỉ biết để em rời đi. Bây giờ vết sẹo đó đã len lõi vào tim tôi rồi.Dù bé hay lớn, tôi vẫn không thể làm gì cho em. Mai em đi xin đừng gọi tên tôi. Hãy để cho tôi chút mạnh mẽ cuối cùng. Tôi sẽ khóc mất.…

mảnh ghép thời gian

mảnh ghép thời gian

3 0 1

"Yêu nhau đi,lần này là nghiêm túc""Không""Vì sao""Anh là tra nam lưu manh phong lưu đa tình""Bạch liên hoa như em đâu có tư cách gì phán xét tôi "Tôi ngước đôi mắt của mình lên nhìn người đàn ông trước mặt.Tôi quen anh ta bao lâu rồi nhỉ -"À,cũng được gần mười năm rồi" đó là một khoảng thời gian dài dài hơn nhiều cặp đôi trước khi tiến đến hôn nhân.Truyện này là ngôn tình hiện đại nhưng không kiểu hào môn thế gia bí ẩn các kiểu đâu 👻 CHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ…

[H nhẹ] Muốn Ôm Em Vào Lòng.

[H nhẹ] Muốn Ôm Em Vào Lòng.

32 1 2

văn án:Bịch, tập tài liệu rơi xuống đất.- Cô sửa lại cho tôi, tháng này trừ 10% lương. Người đàn ông lớn giọng mà quát.-Nhưng sếp...tôi đã sửa lại 5 lần rồi.-Không nhưng gì cả, quay lại làm việc điCô gái thấy thế tiếp tục nói;- Sếp trừ lương tôi thế này thì tháng này tôi cạp đất ăn mất.Tháng trước tôi phải ăn mì gói suốt đấy... Người đàn ông ngẩng đầu nhìn cô rồi mỉm cười;-Về nhà anh, anh bao nuôi đủ 3 bữa tối còn có thể giúp em thoải mái.…

Một Lòng,Mộ Dạ,Một Mình Chị

Một Lòng,Mộ Dạ,Một Mình Chị

7 0 2

[ Giới thiệu sơ lược ]Đây là tác phẩm dựa trên câu chuyện có thật của ai đó ^^Mình xin được phép dấu tên và chỉ dùng ngôi kể là "chị" và "tôi" nhé.[ Nội dung ]Chị và tôi quen biết nhau ở Sài Gòn Hoa Lệ.Trong một trung tâm dạy tiếng Nhật chuẩn bị hành trang cho những người muốn đi xuất khẩu lao động.Chị hơn tôi 8 tuổi.Quê ở miền Trung.Còn tôi chỉ là một con nhóc chập chững quyết định đi xuất khẩu lao động ở Nhật.Tôi thì ở miền Tây.Mọi chuyện được bắt đầu ở thành phố đầy nhộn nhịp và tấp nập này.…

Đại thành tiểu ái- CV: BeCassie - tangthuvien.com

Đại thành tiểu ái- CV: BeCassie - tangthuvien.com

672 2 1

Hắn mang chòm sao bò cạp – nam nhân cực phẩm phúc hắc.Vẻ nho nhã lễ độ thoáng chốc trở thành có chút hả hê: "Mạc Thanh Ngải, trên đời này không phải chỉ có mình cô đấy chứ! Một người trưởng thành mà ngốc ngếch như vậy."Cô nổi giận: "Rõ ràng là anh yêu cầu tôi đốt tóc Tiểu Hồng,kết quả lại chạy nhanh hơn người tôi,anh là đồ cặn bả."Hắn tức giận: "Tôi bắt cô đi giết người cô cũng đi phải không?"Cô níu lấy cổ áo của hắn gào to: "Là anh nói tôi không có can đảm, tôi mới đi."Hắn tức giận gạt mạnh tay cô: "Cô cho tôi là giẻ lau sao cứ vung loạn nước miếng như vậy.Tôi chỉ là thuận miệng nói một câu, không ngờ dễ dàng chọc giận cô như vậy,giống như thói quen gào thét hàng ngày của cô mà nói cô thật sự rất ngốc ngếch."“Nhan Hàn Thành.!!!”"Tôi nghe rõ cô không cần cố ý lớn tiếng nói cho người khác biết cô thuộc loại khiếm thính cấp ba..."“Anh…”"Người ta đụng phải tường sẽ quay đầu lại, cô không thể cả đời cứ ngã vào hố sâu như vậy, Mạc Thanh Ngải, tỉnh tảo lại một chút.""A a a a a..."Cô mang chòm sao Sư Tử - một cô gái năng động dữ dằn.Đây chính là hình thức ở chung của hai người.Từ nhỏ đến lớn, chỉ có cô biết.Tên hàng xóm này ngoài mặt dịu dàng,thành tích ưu tú, hàng xóm yêu quý hết lời khen ngợi... Nhưng sự thật là lòng dạ nham hiểm, tuyệt tình lạnh lùng, độc mồm độc miệng,là kẻ căn bạ chuyên lấy hãm hại cô làm thú vui trong cuộc sống.…

12 Chòm Sao Cảnh Sát và Siêu Trộm: Trắng và Đen liệu có tới được với nhau

12 Chòm Sao Cảnh Sát và Siêu Trộm: Trắng và Đen liệu có tới được với nhau

242 12 3

Arsenè Lupin-Vị siêu trộm nổi tiếng nhất nước Pháp thế kỉ 20 đã phiêu bạt rất nhiều nơi trên thế giới thu thập rất nhiều các cổ vật và cất giữ chúng tạo thành bộ sưu tập các cổ vật Lupin.Thật không may cho tới khi ông ấy ra đi,bộ sưu tập cổ vật đó đã bị rơi vào tay một băng đảng mafia khét tiếng tên là Golden Master với đầu sỏ là Dosé Granzas.Hắn cùng băng đảng của mình sử dụng các cổ vật để gây họa cho thế giới.10 năm sau đó tổ chức GTPO được thành lập để truy quét tổ chức Mafia này nhưng họ đều thất bại.5 năm sau đó một băng siêu trộm mới nổi lên với 6 chàng trai tự nguyện tham gia phi vụ này để dòi lại những gì mình đã mất.Tổ chức GTPO đã cử ra 6 nữ đặc cảnh xuất săc nhất để đối đầu với cả Golden Master và cả 6 siêu trộm,giữa các Siêu Trộm làm việc theo lí tưởng và Cảnh Sát làm vì công lí,bạn ủng hộ ai????…

LHMS//BĐVN//TSBĐ//LHMS2

LHMS//BĐVN//TSBĐ//LHMS2

294 22 3

Đơn giản là một cuốn truyện viết những mẩu truyện ngắn về OTP của tôi,chắc sẽ là những OTP hiếm người ship,ít truyện.Còn những cặp nổi như JaMa,YaRo,... thì chắc sẽ ít viết.Tôi không biết là nó sẽ kéo dài bao lâu,tôi chỉ muốn viết để thỏa mãn thú vui sìn OTP thôi.Tại bây giờ toàn thấy truyện bl,gl nên viết bg để mọi người cùng sìn cho vui=))Chỉ có boygirlChỉ có boygirlChỉ có boygirlĐiều quan trọng nhắc lại 3 lần.Có NOTP của bạn thì xin đừng đục.Viết hoàn toàn theo sở thích cá nhân nên nếu không thích thì có thể lướt,không cần đọc để buông lời cay đắng với nhau làm gì.Xin cảm ơn.-Hiện tại chx có thời gian cập nhật-…

[Panwink] Định Mệnh Cho Anh Ở Bên Em

[Panwink] Định Mệnh Cho Anh Ở Bên Em

38 7 8

Tôi là Lai GuanLin!T ôi bj lạc cha mẹ từ nhỏ. Tôi đc 1 nhà nhận nuôi nhg họ đối xử vs tôi giống như ng' hầu.Dù là con trai nhg tôi bj bắt lm tất cả mọị vc trong nhà. Họ thậm chí cn đánh đập và ko cho tôi ăn.Tôi đã tìm cách thoát ra khỏi đó và gặp đc 1 thiên thần.JH(JiHoon):A zì ơi! A có s ko? Này....này...Tôi bj ngất lúc nào ko bt, nghe thấy tiếng gọi tôi liền mở mắt thì thấy tôi đang nằm trong vòng tay của ng' con gái xđ như 1 thiên thần vs bàn tay ấm áp.JH: A zì ơi!Sao a lại nằm ở đây!? Nhà a ở đâu để tôi đưa về.Gl(GuanLin): KO...KO...Đừng ...Tôi ko muốn về đó.JH:Vậy phải lm sao?Ng' a lạnh lắm .GL:Tôi ko...ko sao! E đừng lo.JH: Vầy mà ko sao!Thôi đành đưa a về nhà tôi z.Thế là cô khoác áo của mk cho anh và đưa anh về nhà mk.JM:Con về rồi sao JH!đÓ LÀ AI Z!?JH: Con ko bt! Thấy a ta ngất giữa đg nên con đưa về đây vì a ta bảo k muốn về nhà.SG: Z con đưa thằng bé lên nghỉ ik, lấy đồ của ba cho cậu ấy mặc.JH: Nae~!JH hì hục kéo GL lên phòng , lên đến nơi cô đặt a xuống giường , thanJH:Ng' đâu mà nặng dữ!!!GL: Hơ...ơ..đây là đâu..JH: A tỉnh r sao! Đây là nhà tôi. Tại a ns k muốn về nhà nên tôi....GL: Nên e đưa tôi về đây sao!?JH: Ko lẽ a tự đi. Tại a nên tôi ms đưa về đây chứ bộ đâu thể để a ở đó đc.GL:Cảm ơn e, tiên tử nhỏ *cười*JH: *đỏ mặt*Anh...anh ..thay đồ đi , tôi..tôi xuống nấu đồ ăn cho anh.(đưa quần áo cho GL r chạy đi)GL: Đáng yêu thật<3…

Cô bé...Thằng này lỡ say nắng cô mất rồi

Cô bé...Thằng này lỡ say nắng cô mất rồi

14 2 1

Tôi Khải Ân đầu gấu của trường,tôi đang học lớp 12,học thì khỏi nói quá là "tuyệt vời",mọi người trong trường đều phải nể tôi. Và đứa con gái nào cũng phải chết mê chết mệt về sắc đẹp của tôi.Tôi cũng tự trách bản thân mình tại sao mà tôi đẹp đến vậy... Cô ấy Thiên Y cái tên luôn đứng đầu trong mọi phong trào của trường và là một mĩ nhân xinh đẹp.Ngoài ra chỉ số IQ cao nhất trường đấy 300,và là một thành viên trong lớp của tôi. *** Sáng thứ 2 đã đến mọi người tất bật đến trường và rồi tiếng chuông vào học bắt đầu vang lên. Cũng như mọi ngày Khải Ân lúc nào cũng là người đi trễ nhất và luôn bị thầy cô phê bình trong mọi tiết học.Khải Ân cuối cùng cũng đến lớp lúc này là 8:00 , nhìn thấy anh Thiên Y cười thầm rồi nói:- Ái cha....hôm nay đi sớm nhỉ cũng hết mất một tiết rồi còn gì.Khải Ân vẫn im lặng không nói gì.Ra về Khải Ân đè Thiên Y vào góc tường nói:- Cô có biết tại sao cô luôn xỉ vả tôi mà tôi vẫy im lặng không . Cô có biết tại sao khi ai nói xấu cô thì tôi luôn tỏ ra khó chịu không. Vì tôi đã thích cô mất rồi .Nói xong Khải Ân định hôn lên vần trán của cô thì bỗng bị cô xô bật ra Thiên Y quát :- Buông tôi ra đồ xấu xa anh nghĩ tôi có thể chấp nhận lời tỏ tình đó sao.Anh nghĩ tôi là người dễ dãi như thế sao?Đừng có coi tôi như con ngốc thế chứ. Xin anh đừng làm những trò như thế này nữa.Rồi cô bỏ một mạch đi về mất.Trên đường về đến nhà cô có một khúc đường rất tối và thường hay có vài tên háo s…

Mưa Không Màu

Mưa Không Màu

16 0 8

Năm nay tôi là học sinh 11 rồi chợt tan trường chạy vội ra lớp cùng lũ bạn thân ... vô tình chạm mặt cậu tôi bỡ ngỡ về 4 năm trước đó một hồi thì T.Vy lên tiếng :"Còn cảm xúc quá ha"Tôi khẽ hít một hơi rõ sâu trời đang mưa lách tách vào mái trường Phổ Thông này sao nó quen thuộc quá cảm giác chưa từng thân thương tới vậy.Lòng tôi nặng trĩu như có tảng đá to bằng thế giới đè lên cơ thể , đầu cứ quay cuồng ,đôi mắt trong mưa cứ mờ mờ ảo ảo trả tôi về 4 năm ấy ngày định mệnh tôi thích cậu ngày ấy tôi không rõ là đã bao xa rồi chỉ còn mỗi ngày mưa và nước mắt tôi hòa trong ngày ấy tôi khóc dưới mưa và đã ở trước mặt cậu giá như nước mắt tôi màu đen giá như cậu thấy tôi khóc thật giá mà cậu- thích -tôi.Cảm giác nó lạ lắm không cần nhìn ai đó bên cạnh đâu , cũng không cần nụ cười ai đó trao cho tôi đâu vì tôi cũng không phải đứa nhỏ mọn muốn độc chiếm cậu cho bản thân là gì.Ngày ngày thấy cậu cười đùa hay nghịch với điện thoại cười tủm tỉm là môi tôi cũng hé mở như gió xuân đến rồi.Đến đấy vui vẻ mấy cùng đứa bên cạnh hay thằng ngồi sau gì cũng không quên quay qua nhìn cậu đâu .Có lẽ là vì thấy cậu tôi rạo rực , có lẽ vì thấy cậu tôi thấy ánh nắng ,có lẽ vì cậu phá tan cái trái tim đóng băng không cảm xúc bỗng thấy vui thấy buồn thấy cô đơn mà cũng thấy "hạnh phúc" mà từ bé tới giờ tôi cảm nhận với người khác giới,từ khi thích cậu tôi lạ lắm chẳng biết sao mà có kẻ tán người theo nhưng tôi từ chối sạch , có kẻ thích người yêu nhưng tôi đuổi tất.Tôi thầm nghĩ chỉ cần mình…

Chi Tử Đinh Hương liệu còn nở ?

Chi Tử Đinh Hương liệu còn nở ?

48 2 1

Chuyện có phần giống Harry Potter, mình viết vì mình là Potterhead, tuy không hay nhưng là sở thích. Nếu không thích có thể không xem vì mình không xúc phạm cái gì, xin tiếp thu ý kiến tử tế, không khiếm nhã, cảm ơn!~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Một chữ " yêu " mất cả một đời để chờ đợi...Một chữ " bạn " lại nguyện trọn kiếp không phai...Lilac, giữa tình bạn và tình yêu , một mất một còn là điều tất yếu...Tôi tỉnh dậy giữa khu rừng mùa tuyết tinh thể kết tinh. Mái lòa xòa trên khuôn mặt đẫm nước mắt.Tôi nên kiên cường hơn chứ. Mọi thứ đã qua rồi mà.Phải, cảnh vẫn như xưa mà người đã mất. Vẫn như năm đó, 7 năm trôi qua tựa như một cái chớp mắt... Chớp một cái, tuổi thanh xuân đã phải trải qua cả một cuộc chiến...Cả nghĩa đen và nghĩa bóng.Cây đũa phép gỗ thông gai trong tay tôi đã gẫy vụn. Mọi thứ giờ chỉ còn là cát bụi giữa đống đổ vỡ và máy thịt.Tôi thật sự không hiểu, lý do vì sao mình được chọn.Chính vì tôi là người được chọn nên phải chịu được cái giá của một người được chọn.Tôi muốn thoát ra khỏi trách nhiệm nhưng rồi sống chung với nó có lẽ là một sự quen thuộc ...Để rồi cuối cùng mọi thứ đều có cái giá phải trả, dù sớm hay muộn đều phải trả...Giữa thiện và ác, tốt và xấu, ánh sáng và bóng đêm, thời gian và không gian, tình bạn và tình yêu,... Rốt cuộc cái gì mới là đúng ? Nhưng đôi khi đúng sai không quan trọng, đôi khi thời điểm và con người mới là thứ quyết định tất cả...…