Một người bạn
Lắm lúc lại ngồi một mình, thở dài và đôi mắt nhìn xa xăm. Con người luôn có vô vàn mối quan hệ, có gia đình để yêu thương hay trở về và những người bạn thân. Rồi lúc nào đó, bản thân lại cảm thấy thật lạc lõng. Có nhiều điều chẳng thể nói, nhiều chuyện không thể giãi bày, muốn kể rồi lại thôi. Dường như bao niềm vui hoặc buồn hận đều giấu trong lòng, như một vết xước dài; lắm lúc lo lắng, sợ phật lòng, lỡ nói hớ, không đúng lúc, cảm xúc bất ổn... Giọng nói thầm thì, bàn tay ấm áp, cái khoác vai, đôi mắt xúc cảm, sự thoải mái, cười đùa khen chửi. Chẳng muốn nói với ai, tự tôi nói với tôi. Người bạn duy nhất trong đời. Thiệt lạ đời mà, ha ha ha…