Alone
Anh đối với em chính là một cơn gió, không hơn, không kém. Đến nhanh rồi lại đi nhanh, chỉ tiếc là, đơn phương anh lâu như vậy, thứ cuối cùng em nhận được từ anh chỉ là hai từ"em gái". Nhưng em không muốn thế, nếu phải lựa chọn giữa tình bạn và cảm xúc của trái tim mình, em phải lắng nghe ai đây? Anh đối với em trước giờ vẫn mãi mãi là một góc khuất trong tim, cất mãi, chỉ sợ sẽ không bao giờ có thể nói ra. Vậy nên, chỉ một lần thôi em muốn nói rằng :"Anh à, em thích anh, thích anh từ lâu lắm rồi". Người ta bảo thanh xuân của mỗi người đẹp đẽ nhất chính là khi ta sống hết mình trong những ngày tháng thanh xuân ấy. Nhưng thanh xuân của em chỉ vỏn vẹn trong hình hài của anh, ngày ngày được nhìn thấy anh, thanh xuân của em mới trôi qua thật ý nghĩa. Cho nên, đến bây giờ em mới hiểu ra rằng, thật ra suốt một thời cấp 3 ấy, em chỉ là nữ phụ trong cuộc đời anh...…