In Saolféin
Một góc nhỏ của mình dành cho OCs và OCTPs.…
Một góc nhỏ của mình dành cho OCs và OCTPs.…
Nói về một gia đình nhỏ vì không chịu được quá khứ đau thương mà bỏ về quê hương, sống nhờ vào nhà của người bà, ở đây ngôi làng sinh sống nhờ vào nghề du lịch và bán hoa, nơi đây nổi tiếng về những bông hoa tulip xinh đẹp và rực rở hơn bất cứ nơi nào và từ đây câu chuyện của gia đình nhỏ ấy đã bước sang trang mới kèm theo đó là những câu chuyện mới được bắt đầu.…
Cre ảnh bìa : https://co.pinterest.com/pin/603693525041659592/ Tác giả : _yewcau999_Ảnh bì ko hề liên quan nên đừng ai hỏi @@i Giới thiệu chút : Aoi Kanzaki hưởng dương 60 tuổi, cô đã chết vì sức khỏe cạn kiệt , điều ước cuối cùng mà cô ước đó là nhìn thấy mọi người hạnh phúc....…
Tác Giả : Bồng VũEdit: TIỂU MIÊUCách đây khoảng hơn một năm, đột nhiên lại xuất hiện Kỳ Lân Vương, một tên thiếu niên trẻ tuổi tên gọi Đằng Tuấn, đứng đầu nhóm Ngũ Hành Kỳ Lân. Khi hắn xuất hiện, không ai có thể ngờ rằng hắn chỉ là một đứa "tiểu quỷ" trẻ nhất trong nhóm nhưng bản lĩnh không hề thua kém ai và lại càng không thể ngờ tới tên "ác ma thiếu niên" nổi tiếng năm xưa lại chính là hắn Hắn - Một tên thiếu niên tay nhiễm đầy huyết, đã muốn chôn đi toàn bộ quá khứ nhưng trong lòng vẫn phảng phất nhớ mãi hình ảnh tiểu thư Đào gia kia trên lưng có đôi cánh như thiên sứ. Khi các trưởng lão an gặp gỡ giai nhân, không ai là không bị vẻ tuấn mỹ bề ngoài của hắn mà「 sát 」 đến nhưng hắn vẫn một mực cự tuyệt. Chẳng lẽ hắn theo bản năng vì "thiên sứ" thủ thân như ngọc? Nàng với dáng vẻ xinh đẹp đã đánh vỡ mặt nạ của hắn. Hắn cấm kỵ không gần nữ sắc nhưng lại chủ động 「 đem 」 nữ nhân này đến gần. Nhóm Kỳ lân lại nghẹn họng nhìn trân trối, không biết nàng chim nhỏ nép vào hắn tất cả đều là vì chờ thời cơ đưa hắn vào chỗ chết. Đoạn ký ức xấu xí trong trí nhớ lại lần nữa bị khơi mào, nhưng lại bị tình yêu lấn át "ác ma" vốn dĩ vô tâm này. Hắn quyết định thay thượng đế cứu "thiên sứ báo thù"...…
Đã rất nhiều lần em mơ về một thời tuổi trẻ, mơ về những kí ức của đôi ta, mơ về con phố đông người chật chội, anh nắm tay em cùng nhau bước qua những dãy phố quen thuộc đó. Chỉ tiếc là bây giờ chỉ còn mình em độc bước đi trong màn đêm đen... Em nhớ anh! Dẫu cho có phải nhận sự phỉ báng của người đời, dù cho dòng máu trong người anh chảy cạn, anh vẫn muốn bất chấp yêu em dù chỉ một lần. Một câu chuyển khắc cốt ghi tâm, với những tình tiết nhẹ nhàng khắc họa nên tính cách hai nhân vật. Liệu rằng họ có đến được với nhau sau bao sóng gió đã xảy ra? Cùng Dâm Dâm Cô Nương đón chờ hồi kết nhé! <3…
" Ngày ấy...là ngày tuyệt nhất cuộc đời anh ""Ngày ấy là ngày gì thế ạ?""Ngày anh gặp được em" Năm tháng tuổi trẻ của chúng ta có một thứ gọi là tình yêu tuổi học trò.Tuy có thể không được lâu dài nhưng nó vẫn khiến chúng ta nhớ mãi cái tuổi 17 18,đó là khoảng thời gian không bao giờ quay lại được.Tình yêu tuổi học trò cũng đơn giản lắm,nó có thể là một lần ta vô tình chạm tay nhau,ngồi kế nhau,va phải nhau hoặc chạm phải ánh mắt cũng khiến mặt đỏ ửng lên.Chung Luân và Uyển Hy cũng vậy,họ chạm mắt nhau dưới sân trường rồi cùng nhau nắm tay đi hết quãng đường thời thanh xuân của họ." Uyển Hy,cảm ơn em ngày hôm đó đã nhìn thấy anh."…
Hán Việt: Tựu thị tưởng thân nhĩTác giả: Noãn Tịch HạTình trạng gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang edit, hơi lâu nhưng chắc chắn không DropMới nhất: 86 Chương + 2 phiên ngoại Thời gian đổi mới: 13-12-2019Nguồn convert: https://4702i.wordpress.com/Editor: Pas ( duongpas22)Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Bác sĩ *** Văn Án: Lần đầu gặp, hai xe đụng phải nhau.Cô mang vẻ mặt đỏ bừng nhìn anh, ấp úng nói:"Anh lớn lên đặc biệt nhìn giống một người thân của em."Anh sắc mặt lãnh đạm nhìn về phía cô,"?"Cô khẩn trương nắm chặt ngón tay, kiên định nói,"Anh và con rể mẹ em nhìn giống nhau như đúc."Sau đó...Cô đứng trước mặt anh, tủi thân đỏ mắt, rầu rĩ không vui,:"Em dự định gửi tặng cho anh một món quà vô cùng đáng yêu."Anh yêu chiều hỏi,"Ở nơi nào?"Cô không cam lòng bĩu môi, thấp giọng nói:"Nhân viên giao hàng không cho em chui vào thùng."***ps:• Truyện có thể chỉ đúng 60-70% so với bản gốc và bản convert vì chưa đủ kinh nghiệm.• Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả. Còn về nguồn bản Convert, mình đã thử liên lạc với bạn chủ nhà nhưng chưa thấy bạn ấy trả lời lại. Nên nếu tác giả hoặc bạn chủ Convert yêu cầu mình xóa truyện mình sẽ xóa ngay lập tức.• Vì tất cả nhưng lý do trên nên hi vọng mọi người không Re-up chuyển ver hay mang chuyện đi bất kì nơi khác. Nếu mình phát hiện có người làm vậy mình cũng sẽ xóa truyện tức khắc.• Lần đầu edit có sai sót mong mọi người thông cảm ❤ Cảm ơn vì đã ủng hộ mình.…
Đã một năm kể từ ngày Kim làm tan nát trái tim Chay.Giờ đây, Kim đã quyết định cuối cùng sẽ tìm đến Chay và viết một lá thư, dường như là lựa chọn tốt nhất để anh có thể trút hết tình cảm của mình với chàng trai mà mình yêu thương nhất.Dưới đây là 10 lá thư mà KimChay đã chia sẻ với nhau trên hành trình đi đến hạnh phúc.Link gốc: https://twitter.com/fluffycloud98/status/1573085891605790728?t=QypgBCRAS2aP-vDWl7st2g&s=19…
Trần Thanh Thanh nhặt một chiếc lá phong đỏ rơi trong gió, đưa nó lên che khuất đi ánh mặt trời, trông như chiếc lá đang tự mình toả ra ánh sáng vậy. Cô khẽ mỉm cười, có lẽ con người cũng như vậy, chỉ khi gặp được ánh mặt trời của chính mình, thì ngay cả bản thân chỉ là một chiếc lá tầm thường trong muôn ngàn chiếc lá khác, thế nhưng lại như có thể toả ra ánh sáng của riêng mình. Gió bỗng dưng thổi mạnh cuốn bay chiếc lá khỏi tay Trần Thanh Thanh, làm rối tung mái tóc dài của cô, cô nhẹ vuốt lại mái tóc của mình, lại phát hiện người con trai đã đứng phía sau mình từ lúc nào, lặng lẽ ngắm nhìn. Hình ảnh cô phản chiếu trên đồng tử của anh, giống như cả thế giới đều thu lại chỉ còn là hình ảnh người con gái ấy, anh không tự chủ được mỉm cười ngây ngốc. Trần Thanh Thanh cũng cười lại với anh, bước nhanh về phía người con trai, trong ánh mắt của hai người chỉ có đối phương. Thanh xuân năm 18 tuổi của cô có anh, ánh mặt trời của riêng cô cũng chính là anh.…