I Need You
"Hân! ngốc thật :(".. .... .."Mày thật sự thích hắn sao?".. .... .."Tao Thích Mày! Hân à~" .. .... .. "Xin lỗi, nhưng mình chia tay đi ~".. .... .."Tôi không quen cô ta" .. .... ..#By_Bi…
"Hân! ngốc thật :(".. .... .."Mày thật sự thích hắn sao?".. .... .."Tao Thích Mày! Hân à~" .. .... .. "Xin lỗi, nhưng mình chia tay đi ~".. .... .."Tôi không quen cô ta" .. .... ..#By_Bi…
Em hk pit khi nào a đọc dc! em cũng không pit anh nhận ra người viết là em hk nữa! nhưng mà em hi vọng anh nhận được nha!"nhật kí yêu xa"…
"Mẹ. . . . . ." Điềm đạm đáng yêu ai oán tiểu nữ giọng trẻ con, giống như cái tiểu mơ hồ. . . . . . . Nghe không được nghe không được, nàng, cái gì cũng không còn nghe được!"Mẹ!" Lạnh lùng tiểu thân sĩ, rất giống gì xí nghiệp lớn nhị thế chủ.Đương đương đương. . . . . . Nhìn không tới nhìn không tới! Ân, hôm nay khí trời tốt, thích hợp ăn no nê. . . . . ."Bà má!" Bướng bỉnh tiểu tử, không một khắc yên lặng xuống dưới."Bà má bà má bà má --"Ngừng -- nha! Cũng không thể được đừng nữa gọi nàng má ơi? Người ta nhưng vẫn là cái hoa cúc khuê nữ đấy!Nàng biết nàng biết, tại thành phố tràng cung cầu mất cân đối , những cái này"Tiểu quỷ" vì hảo đầu thai, thưởng nàng cái bụng là thưởng hôn thiên ám địa , khả, vậy cũng muốn xem nàng có hay không nam nhân a! Ngạt thế vô cùng, sống hai mươi mấy cái đầu năm --Hậu! Thật sự là tức chết người đi được! Hoa đào hơn hai mươi năm không ra, nhất mở chính là tam đóa, một người là ác liệt "Thanh mai trúc mã" ; một người là cao ngạo "Xí nghiệp con cưng" ; một người khác là. . . . . . Ách, "Chuẩn thất nghiệp dân cư" ? Cũng là nàng thầm mến rất đúng tượng. . . . . .Ai! Bọn người kia rốt cuộc hiểu hay không xếp hàng mỹ đức nha! Như vậy khó xử nàng. . . . . .…
*Trích đoạn 1:Nữ tử lạnh lùng nhìn xuống, đôi tay ngọc của nàng nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc trắng bạc óng mượt đang đổ dài trên trường bào tím, đôi mắt đen bóng của nàng hiện lên vẻ khát máu."Bạch Phong ta là người các ngươi có thể uy hiếp sao? Chết cho ta" Nàng lạnh lùng vung tay, một cái vung tay ngàn người ngã xuống.*Trích đoạn 2:Nữ tử có gương mặt xinh đẹp, non nớt nhưng cử chỉ đầy yêu mị. Đôi mắt to đen láy khẽ híp vào đầy quyến rũ, mái tóc trắng bạc mềm mại được cột lên một cách tuỳ ý, trên thân nàng là trường bào đỏ rực làm nổi bật làn da trắng tuyết và càng tôn lên sự yêu dã đầy mê hoặc. Đôi môi anh đào mềm mại hé mở"Ai nha, các vị công tử lớn lên thật tuấn tú nha. Đến, cười một cái cho gia xem" Bắc Thần Khinh Thần lưu manh nói sau đó lại đầy hưởng thụ nhìn biểu tình mặt than của các vị mỹ nam trước mặt.*Trích đoạn 3:"Thật xin lỗi nha, ta không biết đây là thú sủng của ngươi nên mới đả thương nó, ngươi chắc cũng không trách ta chứ?" Nữ tử nào đó tỏ vẻ bạch liên hoa đầy vô tội."Ai nha nha, ta cũng sẽ không trách ngươi đâu đừng lo lắng" vừa dứt lời một cái vung tay chém thẳng về phía bạch liên hoa"A !! Ngươi làm gì? dám chém ta????" bạch liên hoa gào to"Ai nha nha. Thật xin lỗi nha, ta không biết đó là tay ngươi nên lỡ tay chém đứt tay ngươi rồi, ngươi chắc cũng không trách ta chứ?" Lan Chi đầy ôn nhu cười một thân áo xanh làm tăng thêm vẻ dịu dàng, mảnh mai.----------------------------------------------------------P/s:Lịch post truyện không cụ thể được rồi cho mình xin lỗi Nhưng mình sẽ cố gắng post sớm…
"Hoặc là bên cạnh tôi, hoặc là cô ta sẽ chết, anh chọn đi." Cô nở nụ cười lạnh nhạt, đưa tay lên cổ anh vuốt ve, sống là người của cô, chết cũng sẽ là người của cô, chỉ cần một ngày cô còn quyền lực cô sẽ khiến anh không thể rời xa cô dù chỉ một chút."Nếu cô dám động đến cô ấy dù chỉ một chút tôi sẽ giết cô! Cô quả nhiên không khác gì ba cô, gia đình cô toàn quân đốn mạt." Anh hất tay cô đôi mắt chỉ có hận thù, nếu có thể anh chỉ muốn tự tay bóp chết cô ta, khiến cô ta từ từ chết một cách đau đớn...."Là cô phái người truy sát cô ấy?!" Anh đưa tay bóp chặt cổ cô, dường như chỉ thiếu chút sức lực nữa chiếc cổ mỏng manh liền bị đứt lìa. Những vệ sĩ xung quanh lập tức vây lên trấn áp anh."Khụ khụ... thiếu chút nữa.. là để anh hoàn thành tâm nguyện rồi. Không ngờ anh còn liên lạc với ả ta. Vẫn chưa là gì đâu, đó chỉ là chút giáo huấn để anh biết đường ngoan ngoãn mà thôi." Xoa xoa chiếc cổ bầm đỏ, đôi mắt sắt bén liếc cảnh cáo anh rồi xoay người bỏ đi...."Anh thấy tôi có tồi tệ không? Rất xấu xa đúng chứ?" Cô rũ mắt cười nhẹ, tay xoay xoay ly rượu vang đỏ, như có như không hỏi người phía sau."Không hề thưa tiểu thư, là do anh ta không biết tấm lòng của cô." Hắn ta thành thật trả lời, đôi mắt rũ xuống cung kính, Tịch Y, em rất tốt, chỉ là người khiến em chấp nhất không phải tôi...________"Nắng rớt tàn sương đêm dần quaVướng vấn ai buồn máu nhuốm hoaXẻ nửa con tim đào tình chếtKhoét nửa trăng vàng khuyết đời ta"Au: @Tyddieen @_Kaou_…
"Linh này, Nguyên là gì đối với Linh vậy""À, Nguyên là một người bạn cực kì cực kì tốt đối với Linh luôn""Chỉ thế thôi sao?""Không, Nguyên còn rất quan trọng đối với Linh luôn, Linh sẽ giữ Nguyên mãi ở trong tim mình, Linh sẽ không bao giờ quên Nguyên đâu, Linh thề luôn""Có thật không?""Thật, thế còn Nguyên, Linh là gì của Nguyên vậy?""Linh là nhiều thứ lắm""Thứ gì? Kể đi cho Linh nghe với""Linh là ánh nắng, là mặt trời, là nguồn sống, là cả thế giới của Nguyên""Nhiều đến vậy à, thế Nguyên không dành chỗ cho vợ của Nguyên à""Có chứ, vợ của Nguyên cũng là ánh nắng, là mặt trời, là nguồn sống và là cả thế giới của Nguyên""Ơ, sao Linh giống với vợ của Nguyên thế""Tất nhiên, bởi hai người đó là cùng một người mà""Là sao, Linh không hiểu""Rồi Linh sẽ hiểu thôi"-------------------------------------------Hai con người ấy, Hoàng Ngọc Diệu Linh và Trinh Khải Minh Nguyên được quen biết nhau trong một hoàn cảnh rất đỗi bình thường. Vì một lí do bất đắc dĩ nào đó mà nó chuyển đến nhà cậu sống, và có những mâu thuẫn xảy ra giữa nó và Lan, nhưng cậu luôn luôn đứng ra bảo vệ nó, nó cảm thấy mình thật may mắn khi có cậu là bạn. Nó và cậu hằng ngày cùng nhau đi học, cùng nhau vươn lên trong học tập, rồi có những buổi đi chơi vô cùng lãng mạn, đó thực sự là một khoảng thời gian vô cùng tuyệt vời đối với cậu và nó. Nhưng đời người đâu ai lường trước được chữ ngờ, một tai nạn đã xảy ra khiến cho những kí ức của cậu về nó hoàn toàn biến mất!!…
Văn ánThụ và công là kẻ thù, để người nhà thụ giao ra bí quyết làm rượu hảo hạng công đã bắt cóc thụ làm con tin và ngày ngày đánh đập, "hành hạ" thụ cho đến một ngày khi công đưa theo một người phụ nữ đến trước mặt thụ và nói sẽ kết hôn với người đó thì thụ tuyệt vọng rồi trốn khỏi nhà công bởi thụ đã yêu công.Khi thụ trốn khỏi nhà thì công đã cho người theo dõi, bảo vệ thụ bởi công không muốn thụ gặp nguy hiểm nhưng cuối cùng điều gì đến cũng sẽ phải đến, thụ đỡ thay công 1 viên đạn đổi lại được những tháng ngày "khổ nhọc" nhưng thụ vẫn cam chịu...Cảnh báo: truyện này sẽ ngược tâm, ngược thân nặng nên ai bị dị ứng không nên theo dõi và đặc biệt những ai dị ứng với ngược công thì càng không nên xem. truyện có thể sẽ có H nên xin hãy cân nhắc kĩ trước khi theo dõi, không chịu trách nghiêm với những ai ...Lần đầu đăng truyện mong mọi người chỉ dạy ạ cảm ơn vì đã đọc!!!…
Tác Giả: Bất Hội Hạ Kỳ 不会下棋Thể loại: Hào môn thế gia, tiên hiệp tu chân, điềm văn, hiện đại không tưởng, trước hôn sau yêu, lãnh đạm đại năng công x lương thiện thụVăn án: Dụ gia gia thường xuyên tại Dụ Trăn bên tai nhắc tới, nói trong cơ thể hắn có một vị đại năng tàn hồn, nếu như không cố gắng tu luyện đem đại năng hồn phách nuôi toàn bộ đưa đi, đời này có thể sẽ ở độc thân, đời sau còn có thể đầu thai súc sanh đạo. Dụ Trăn chơi điện thoại di động gật đầu, mặt ngoài "Ân ân ân", tâm lý "Ha ha ha", ám đạo gia gia thật đáng yêu, một cái dối lời nói mấy chục năm cũng không nị.Mấy năm sau, Dụ gia gia qua đời, một cái tiên khí mười phần mặt lạnh đại soái ca ngồi hào xe đi đến cửa nhà hắn, trong tay còn cầm hộ khẩu bản....Dụ Trăn: Trong cơ thể ta tàn hồn tá thi hoàn hồn đến đòi khoản nợ, làm sao bây giờ, tại tuyến chờ, gấp!Link: https://dithanbangdanilam.wordpress.com/2018/04/16/raw-qt-lay-than-nuoi-hon-%E4%BB%A5%E8%BA%AB%E5%85%BB%E9%AD%82/…
"Thả ta ra, ta không muốn theo ngươi, ta sắp quay trở lại được rồi""Không""An!!! Thả ta ra""Không""Dù gì ta cũng là nữ hoàng ngươi vác ta như thế này thì uy nghiêm ta để đâu cơ chứ""Sẽ không ai cười nàng""Sao ngươi biết được""Ta biết""Ngươi biết thì làm được gì cơ chứ!!""Ta giết hắn""...""..."…
Tác giả: MinThể loại: ngôn tình, nữ cường, sủngTrạng thái: đang ra"Đi ra" Lam Ái Băng tức đến run người khi thấy con hồ ly nào đó không biết từ khi nào đã trong bồn tắm của cô"Ta rất bẩn, rất khó chịu ta muốn nương tử tắm cho ta a..." giọng nói trong trẻo pha chút làm nũng vang lên không sai chính là con hồ ly đó mở miệng nói chuyện" chẳng phải động vật các ngươi thường hay liếm lông vì sợ tắm sao?" Lam Ái Băng lạnh giọng" mấy động vật hạ đẳng đó đòi sánh với ta sao? Quá sỉ nhục động vật cấp cao như ta?""...." Lam Ái Băng Đen mặt_________________" ngươi là động vật, không thể ngủ với ta, rất khó chịu, đi xuống" Lam Ái Băng tức giận khi thấy con hồ ly nào đó nằm với tư thế khiếm nhã"Ta đã nói nàng không được so sánh thứ hạ đẵng đó với ta, ta là cấp cao cao còn hơn con người có được không, khó chịu thì nằm dần rồi quen có cặp vợ chồng nào chia giường như nàng không, đi ngủ nào" dứt lời bò lại bên đùi nương tử ngủ tiếp"....." Đen mặt lần 2________"Ngươi ngươi là ai" Lam Ái Băng miễn cưỡng mở mắt thì thấy một chàng trai yêu nghiệt đang ở trên giường, đúng là trên giường mà quá đang hơn là trần như nhộng" là tướng công của nàng nha...còn được gọi là chồng nha" người nào đó mặt không đỏ tim không loạn trả lời một cách nghiêm túc" ngươi là Mã Tư Lạp?" Nghi ngờ hỏi"Đây là ta đã thăng cấp trong lòng nàng sao mới chỉ nhìn một lần đã nhận ra ta sao?" Nói xong còn sung sướng cúi xuống khóa môi cô"....." TỨC đến run người đẩy người vô sỉ trước mặt ra rồi gầm lên "Vô sỉ"…
"Ư ...!!?""Đây là chỗ quái nào!?""Sao xung quanh tối vậy"Tiếp theo sẽ chúng ta sẽ đến với món hàng cuối cùng của ngày hôm nay*Món hàng là ta đó hả?**chó chết lũ sv này ta mà thoát ra được khỏi cái lồng này thì các ngươi chết chắc*Món hàng mã số 5890Giá khởi điểm là 500000 yênNào nào ra giá đi "...""Sao nãy giờ vua cứ nhìn món hàng đó vậy? Ngài có hứng thú j sao?""Nó có cánh""Oh đó đúng là cánh thật nha hay tên đó là vật thí nghiệm ta"...#Main : Zata#Warring : OCC , OCC , OCC điều quan trọng phải nhắc 3 lần #Tác giả : Kurokawa Kokuja_Jun#cp : Zataxlaville , có sự kết hợp của nhiều otp khác…
"Tôi đứng trông nơi đỉnh núi xa xôi kia, nhưng lại bỏ lỡ bước ngoặt nơi giao lộ. Bỗng dưng quay đầu, mới phát hiện em vẫn đợi tôi, chưa từng rời xa"…
Tác giả : Linh MiêuThể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Cổ Đại, Đô Thị, Truyện Khác, Khoa Huyễn, Huyền HuyễnNguồn: Sưu tầmTrạng thái: Full[Thể loại: Đô thị , Khoa Huyễn , Ngôn Tình , Xuyên Không , Hệ thống , Xuyên Nhanh , Cổ Đại ]Truyện Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi của tác giả Linh Miêu kể về Đường Tuế là một cây nhân sâm tu luyện thành tinh, vì muốn hóa thành hình người, nên lịch kiếp khắp các thế giới.Luân Hồi Kính cảnh cáo: "Cố gắng diễn, OOC thì giật điện ngươi."Thế là Đường Tuế chỉ có thể một bên cố gắng tỏ ra mình cực kì hung dữ, nhưng một bên khác lại hu hu hỏi "Hung dữ vậy được chưa?"Thiếu niên lạnh nhạt tựa như một con chó điên chỉ biết cắn người, nhẹ nhàng nắm cổ chân nàng:"Đại tiểu thư, người sợ hãi ta sao?"Tổng giám đốc cấm dục cười, xoa mặt nàng: "Tuế Tuế đáng yêu quá, cứ luôn như vậy nhé!"Vương gia ốm yếu, lòng dạ khó dò mạnh mẽ ôm lấy eo nàng, nhìn nàng thâm tình:"Là nàng chủ động đến đây, Tuế Tuế, đừng sợ ta"…
Đây là lần đầu em viết chuyện , sai sót mong các bác bỏ qua.<3 ×××××××××××××× " Ê nữ quái!" Cậu bước chậm lại . " Đã nói đừng kêu vậy mà" Cô bĩu môi quay lại, tiến chỗ hắn. Ôi cô đáng yêu chết mất!!! " Cậu bị mù hả!?" " Hửm ?? " " Vậy sao không nhận ra tôi thích cậu <3" Cậu nhìn cô nghiêm túc nói. "..."××××××××××××…
Hắn lạnh lùng, tàn bạo, chưa bao giơ để 'cô của trước đây' vào trong mắt..Và cô của bây giờ lại càng không muốn rướt hoạ vào thân...Nhưng trời không hiểu thấu lòng cô... cô càng muốn né thì lại càng gặp nhiều hơn....Không phải trọng sinh nhé!!!!--------------------------------" A Huệ làm sao để có tiền đây... à..ngân lượng ấy..-"Nương nương... người tính làm gì thế...?"-" Ta phải ra khỏi đây...nhưng trước tiên phải có chút ' của' đã"-" Nương nương... không được đâu..đây là cấm cung dù người có dùng thủ đoạn đi nữa..chỉ e là khó mà tội thì nặng hơn".............." Gì đây... đây không phải là... sắc hiệp sao?... thời đại này cũng có nó sao?" ---------------------- Thân là người của trẫm mà nàng còn thân thiết với đám nam nhân kia- Bọn họ là thái giám nha- Dù bây giờ là thái giám nhưng trước đây cũng là nam nhân...- Thì người cũng đã nói giờ họ là thái giám còn gì- Còn dám đấu khẩu với trẫm...để xem ta ' xử' nàng thế nào..........::......…
Nàng một tiểu thư khuê cát, bị số phận ép buộc đẩy đưa trở nên lạnh lùngHắn sinh ra đã ở trên cao, tính tình cao ngạo vô tình.Hai người vô tình gặp nhau, yêu nhau nhưng hắn lại lợi dụng nàng, nàng một người dám yêu dám hận, hắn khiến nàng hận đến tận cùng nhưng tinh yêu của nàng cũng không kém." Lâm Phong, đời này ta chưa từng hận ai, vì họ không quan trọng với ta, nhưng chàng lại khiến ta hận chàng đến xương tủy, chàng muốn ta giết chàng, vậy ta bắt chàng sống để nhìn cơ nghiệp của chàng sụp đổ trông tay ta"Người khiến hắn yêu là nàng, người làm hắn đau khổ cũng là nàng, năm ấy trên đỉnh Lạc Hà hắn từng thề ." không hẹn kiếp sao gặp lạiChỉ mong kiếp này kết duyênTrăm năm khổ ải chẳng màng Chỉ mong cùng nàng năm tay "…
Làng tôi có một luật lệ là sau 6 giờ không một ai được đến nhà ông thầy bói cuối làng, dù không biết tại sao nhưng ai cũng chấp hành điều lệ này. Từ khi sinh tôi ra mẹ tôi đã không biết gì nguyên nhân gì mà mất, bác sĩ nói rằng mẹ tôi qua đời vì bị ép tim nhưng sự thật thì có phải vì thế không? Ông thầy bói cùng mọi người trong làng cùng đến nhà tôi để chia buồn nhưng thay vì khóc lóc, buồn rầu ông thầy bói lại đứng một góc lặng lẽ nói gì đó với ai đó, lúc ấy cậu tôi nghe loáng thoáng rằng" Không ngờ thứ đó lại đến nhanh như vậy " Nhưng thứ đó là gì, việc mẹ tôi ra đi có phải vì ép tim không? Những uẩn khúc ấy đeo bám theo tôi lớn lên nó cứ ăn dần ăn mòn vào tâm trí tôi khiến tôi phải nhất định vào tìm hiểu. Không hiểu vì sao từ sau khi nghe cậu tôi kể về những gì cậu nghe được thì tôi lại trở nên yếu bóng vía, từ nhỏ đến lớn số lần bị "người ta" nhát không đếm xuể. Mỗi đêm xuống phải có người túc trực may ra còn "né" được, mỗi lần bị nhát tôi liền báu chặt vào tay người kế bên…
"Con khốn, cô dám hại Phùng Nhi đừng trách tôi độc ác""A Đông, em xin anh, em thật sự không có làm, làm ơn tha cho em"Văn Sợ quỳ lạy dưói chân của Từ Can Đông, xin hắn đừng hiểu lầm cô.Chát"Con đĩ điếm như cô cũng xứng để nhận được sự tha thứ của tôi sao? Chỉ sợ cô còn thích sự hành hạ này nữa là"[.....]Từ Can Đông ngày đêm muốn cô, ngày đêm hàng hạ không ngừng mắng nhiếc Văn Sở, chỉ tại vì... hắn nghĩ cô chính là người hại Hoàng Vi Phùng, người mà hắn luôn yêu quý.Hắn hủy hoại đi trinh tiết của Văn Sở, mặc kệ lời cầu xin của cô, phát tiết lên người Văn Sở2 tiếng liên tiếp nhỏ sáp đèn cày lên ngưòi cô.Nhưng... khi sự thật được phơi bày.. Văn Sở lại chính là ngưòi bị hại..Từ Can Đông sẽ như thế nào?[.....]"Văn Sở, hắn hại em thành ra như thế này, tôi sẽ trả thù giúp em"Ngưòi đàn ông bí ẩn khẽ nhếch môi bạc, vô tình chém đứt tĩnh mạch của Vi Phùng rồi lại nhìn Văn Sở đầy trìu mến..Hắn ta là ai?…
"Phải lòng cô gái mùa hạ" là tác phẩm đầu tay của mình. Mong nhận được góp ý và phản hồi từ các độc giả.…
"tôi đã phải lòng học bá"…