BTS/BEAST/EXO Cùng Những Câu Chuyện (Phần 1)
Cùng Jung khám phá những câu chuyện vui và buồn của BTS/BEAST/EXO nha ^^Truyện do Jung vặn óc suy nghĩ nên đừng lấy khi không có sự đồng ý của Jung nhé Cảm ơn ạ :)…
Cùng Jung khám phá những câu chuyện vui và buồn của BTS/BEAST/EXO nha ^^Truyện do Jung vặn óc suy nghĩ nên đừng lấy khi không có sự đồng ý của Jung nhé Cảm ơn ạ :)…
Chỉ là "Những điều nhảm nhí khi đọc và viết truyện-Behind the scence" thôi…
Tác giả: Thỏa Thỏa.Editor: D.Thể loại: Mặt than thâm tình phúc hắc công x tạc mao ngạo kiều thụ, cường cường, công sủng thụ, trúc mã song hướng ám luyến, có thịt, HE.Tình trạng bản gốc: 47 chương hoàn.Tình trạng bản dịch: lết dần ;;v;;Văn án:Sự thực chứng minh, yêu thích không nói ra là muốn bị X.Lục Tuần CMN cậu cố ý!Ân, Cố Ý.__Vui lòng không đem bản edit đi đâu trước khi có sự cho phép nhé Q A Q.…
"Lặng thầm yêu" nói về Sky cô gái có vỏ ngoài mạnh mẽ, hòa đồng, bên trong lại có nội tâm sâu sắc, ít biểu lộ cảm xúc thật. Sky là sinh viên năm nhất của trường cấp ba. vừa trãi qua tổn thương ....nên cô càng khép mình và tỏ ra vô cảm hơn. Là nàng Bảo bình khó hiểu nên tính cách và trái tim luôn trái ngược nhau. Đôi khi trái tim rung động nhưng tính cách lạnh lùng, sợ tổn thương ( ngoài lạnh trong ấm)....sky để thường chỉ im lặng....cuối cùng cô vẫn mãi cô đơn có chăng là sky quá yếu đuối... Hay vì nỗi sợ hãi của quá khứ đã ngăn cản Sky tìm hạnh phúc. vậy sky có thể có bước qua quá khứ và được nửa kia ???…
Tác giả: CrystalCouple: Mễ Tửu Hảo ĐiềmNhân vật: Mika Hashizume x Nine Cao Khanh TrầnANTI vui lòng click back. Ở đây không tiếp nhận năng lượng toxicLà một fic ngẫu hứng viết ra trong lúc phê đường, văn phong có thể không mượt mà, mọi người thấy cấn chỗ nào thì góp ý chỗ đó, mình sẽ sửa đổi.Mọi chi tiết trong truyện vui lòng không áp dụng vào thực tếMình chỉ đăng truyện trên wattpad. Tất cả những bản thảo trên các trang mạng ngoài wattapd đều là bản copy chưa có sự đồng ý của mình.…
Hăi, đây là nơi mình viết những câu chuyện của các coupleCouple mình ship gồm:DrakeyHakmitRinranBajikazufuyu( Kazu bot)SounahoMusanNaotakeKakuizaKokoinuiHankisaTakeoshinBenwakaNếu là NOTP của bạn thì làm ơn thoát khỏi cái fic này, đừng có vô đục thuyền này nọ các kiểuTruyện được đăng trên Wattpad, không được mang đi đâu hết khi chưa có sự cho phép của tác giả…
Tên: Tìm kiếm một ngôi sao (寻找一颗星)(thuộc Hệ liệt Tôi yêu đường Ninh Tĩnh)Tác giả: Lâm Tử Tự Thể loại: BL, 1x1, hiện đại, đô thịChuyển ngữ/Edit: Gino (Jinius_GCloset)(Note: Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải vì sở thích cá nhân, không phục vụ mục đích thương mại.)Văn ánThành phố Hương Đảo, 2019.Trầm Tinh Nhược vừa đến làm việc cho công ty quảng cáo ngoài trời tại thành phố Hương Đảo. Một ngày nọ trên tàu điện ngầm, trên cửa kính trong suốt, anh vô tình thấy được một khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn. Cậu trai xa lạ có đôi mắt trong veo không nhiễm bụi trần khiến anh động lòng.Nhắn nhầm một tin nhắn trên điện thoại, anh tình cờ quen được một người tên Ngân Hà. Thông qua đó, bọn họ quen biết nhau, hiểu nhau nhưng lại không biết đối phương là ai, đang ở nơi nào.Một sự cố ngoài ý muốn cướp đi toàn bộ người thân của Cảnh Ngân Hà, khiến cho cậu mất đi giọng nói, sống làm một người không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt tình cảm.Đối với bạn bè mà nói, Cảnh Ngân Hà giống như mảnh thủy tinh dễ vỡ, cần mọi người cẩn thận che chở.Một tin nhắn gửi nhầm, Cảnh Ngân Hà đã biết trong thành phố lớn này có một người tên là Trầm Tinh Nhược. Anh ta bằng lòng cùng cậu tâm tình, chia sẻ tâm sự.Ngân Hà và Tinh Nhược giống như hai ngôi sao, có thể cảm nhận được ánh sáng ấm áp của nhau nhưng gặp mặt lại không hề quen biết.Khi nào thì mới có thể gặp nhau?Khi nào thì mới có thể tìm được ngôi sao thuộc về chính mình?…
couple: Bác Chiến (BJYX)Thể loại: Đam - niên hạ - thanh xuân vườn trường - R15Tình trạng: đang sáng tácNhân vật: Vương Nhất Bác X Tiêu ChiếnTác giả: Thy Anh"hai con người ở hai thế giới đối lập nhau vốn họ là hai đường thẳng song song sẽ chẳng bao giờ gặp nhau nhưng vì một cuộc cá cược giữa Nhất Bác và đám bạn lại đưa hai người vào đời nhau. 30 ngày học tra Vương Nhất Bác dành ra để nói lời ngọt ngào dành cho giáo viên chủ nhiệm của mình - Tiêu Chiến"Tất cả độ tuổi, tình huống, đều do tác giả nghĩ ra và có yếu tố OOC cực nặng yibo.85_w: Vương Nhất Báczhanxiao1005: Tiêu Chiến_yuubin_: Vu Bânmarius_chengg: Uông Trác Thànhkuan_liu94: Lưu Hải Khoanjinzhu16: Chu Tán Cẩmcaesargou: Quách Thừafanxing_59: Trịnh Phồn Tinhwh.xuan95: Vương Hạo Hiênsongjiyang2601: Tống Kế Dương…
Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…
Tác giả : 研究阶段/ Lục Giai NghiênArtist: mdzs_cangse (repost đã có sự cho phép của artist)Thể loại : Cổ đại văn , trọng sinh, ngược, HE, thế thân, ngọt, truy thê, tra công x cường nhược thụ, H nhẹ, ngược luyến tàn tâm, PN,... etcTrạng thái: Đang raVăn án/trích đoạn: "Đã bao lâu rồi, Hạ Tử Hiên chưa thấy ánh mặt trời, 1 năm, 2 năm, y không biết, y không nhớ, dường thời gian như đọng lại trên vươn mắt y, dường mọi thứ quá đỗi xa vời, dường không có gì hết, trống lỗng, mục nát.Đoạn ký ức duy còn đọng lại trong tiềm thức Hạ Tử Hiên chỉ còn những trận đòn roi, nụ cười man rợ, hạ thân đau đớn, cổ họng Hạ Tử Hiên như bị thắt chặt, thật khó thở, thật buồn ngủ, thật...quá đỗi đớn đau không kìm được một trận co rút nơi ngực trái, tâm can mơ hồ bị ai đó dẫm nát, vỡ vụn rơi trên sàn, càng cố thu nhặt, càng đớn đauMi mắt mơ màng dần chỉ còn lại là tiếng hét của ai đó, người kia... y nói gì nhỉ, sao lại ẩm ước thế này... thật kì lạ, cũng thật ấm áp, coi như là sự bố thí lần cuối lão thiên dành cho Hạ Tử Hiên y đi."Hạ Tử Hiên sống vì người chết vì người, dâng cả giang sơn thiên hạ đến cho người, rồi 8 năm rốt cuộc cuối cùng cũng là một thân tàn ma dại chết nơi lãnh cung lạnh giá.…
Truyện kể rằng, vào thời xa xưa, con người không như bây giờ. Họ sống chan hoà, hiền lành và dễ mến. Cũng vì lẽ đó mà ở thế giới con người khi đó luôn tồn tại những sinh vật huyền bí mà ở hiện tại chỉ có thể tìm thấy trong những câu truyện cổ tích dỗ trẻ em đi ngủ; những bảo vật mang đậm hơi thở của những vị thần nay đã đi vào thần thoại, và những sự tồn tại thần kỳ mà khi con người hiện tại nghe được sẽ mang đầy vẻ khinh thường. Thế nhưng, trong một cửa tiệm trà nọ, một nơi yên tĩnh nằm ở một góc khuất trong một khu phố vắng vẻ, lại như không bị tổn hại chút nào qua dòng chảy thời gian. Cửa tiệm không chỉ gây ấn tượng bởi vẻ ngoài thanh lịch nhưng mang đậm nét hoài cổ, cùng với sự cao quý dường như bất khả xâm phạm, mà còn sở hữu những bảo vật quý giá luôn được bảo dưỡng một cách tỉ mỉ có niên đại từ vài trăm, vài ngàn cho đến hàng vạn năm.Sở hữu những món đồ cổ quý giá như vậy, mỗi món đồ nơi đây đều có giá trị lên đến cả trăm vạn kim tiền, thậm chí còn có những món bảo bối giá trị liên thành. Vậy tại sao nơi này không được đặt giữa khu chuyên buôn bán cổ vật giá trị, mà lại nằm ở một góc khuất như thế? Lý do là, cửa tiệm này không buôn bán, mà chỉ chào đón những người có duyên. Thế nào là "có duyên"? Điều đó có nghĩa là, chỉ khi họ thật sự là chủ nhân của những món bảo vật kia. Hoặc đến khi, họ cần trao trả lại những món bảo vật đó. Hoặc chỉ đơn giản là họ cần những việc không thuộc phạm trù của "thế giới con người", họ mới có thể tiến vào nơi…
Như đèo tôi trên con xe điện của nó. Trưa hôm nay có vẻ nắng gắt hơn bình thường. Đăng chạy xe song song với chúng tôi, nó hỏi -Nguyện vọng một của này là gì Như?-Nguyễn Văn Linh_Như đáp -Tao cũng là Nguyễn Văn Linh.Vậy là anh em tụi mình sẽ tiếp tục được tái hợp ở Nguyễn Văn Linh rồi_Đăng cười cười bảo-Tao thi Chánh chuyên_Tôi nhẹ nhàng nói -Mày tính bỏ anh em à?_ Cậu ta kinh ngạc nhìn tôi-Ai anh em với mày?_ Tôi nhíu mày quay sang_ Má mày cho mày nói lại á!- Bả má mày mà Đăng. Sao ăn nói xà lơ dẫy (vậy) con_Như đằng trước quát nhẹ -À à_ Nó cười xuề_ Vậy thì chúc má đậu Chánh chuyên, tao với Như đậu Nguyễn Văn Linh. Chúng ta, hẹn gặp nhau ở một lúc nào đó. Mong khi đó chúng ta sẽ thật thành công. Nhé! - Được_Tôi cười vui vẻ nhìn sang nó, rồi nhìn tới Như_ Hẹn ngày gặp lại, chúng ta đều sẽ đứng trước ánh sáng của bản thân, tỏa sáng như mặt trời, rạng rỡ như hào quang, trở thành những người mà chúng ta muốn làm nhấttt_ Tôi giơ cao ly nước trong tay lên trời, ánh mắt kiên định nhìn về phía bầu trời xanh thẳm.Đúng thế, thanh xuân là nơi để ta hết mình ước mơ. Dù nó vượt xa tầm với cũng chẳng sao cả, vì sau này khi nhìn lại, chúng ta cũng biết được rằng: "Khi ấy chúng tôi điên cuồng mơ ước những thứ viển vông như thế đấy".Tuổi trẻ mà, cứ nhiệt huyết đi, vì cuộc đời cho phép bạn như thế. Và vào một ngày không xa, khi chúng ta gặp lại, mong câu đầu tiên chúng ta nói với nhau ngoài hai chữ xin chào đó là -Giấc mơ năm đó, tất cả chúng ta đều thực hiện được rồi!…
Tác giả: Listars Cẩm Tú Gấp lại cuốn nhật ký mang theo bao hy vọng và ước mơ. Chàng thiếu niên có chút thoáng buồn. Nơi thế giới đó, có cô, nhân vật chính của câu chuyện. Anh ghi lại dòng ký ức qua từng giấc mơ mỗi đêm, bằng trái tim đã lỡ đem lòng yêu một cô gái dường như không tồn tại trên thế giới thực mà ngày ngày anh phải đối mặt với bao khó khăn ấy... Cô mở mắt sau giấc ngủ sâu, không gian xung quanh cô chỉ còn là một màu trắng xoá mờ ảo. Thế giới của cô cứ vô thức mà dừng lại theo ngòi bút của anh. Anh nhớ lại tất cả những điều dù là nhỏ nhặt, mỗi lần anh gặp cô, yêu cô, và chơi đùa cùng cô. Anh vẫn từng bước, từng bước mà tiến lên theo lời động viên thầm lặng của cô. Còn cô, dựa vào bờ vai rộng ấy mà tự nhắc mình không được chùn bước, phải thật mạnh mẽ khẳng định bản thân. Anh khóc, dù sao đó cũng chỉ là một giấc mơ được lưu lại trên trang giấy. Anh khóc, một chút nhớ nhung và một chút hy vọng. Anh khóc, không phải khổ đau, mà đó chính là giọt nước mắt của hạnh phúc. Ước mơ của anh, đơn giản mà thật hoang đường. Nhưng không, anh vì cô mà đã làm được. Giọt nước mắt in sâu vào cuốn nhật ký, anh nhẹ hôn lên, hy vọng sẽ không làm cô thất vọng. Cô cũng khóc, trong một thế giới không có thực dựa theo nét chữ của anh. Cô ngất lịm. Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, cảnh vật quanh cô thật kỳ lạ làm sao. Cô gặp anh. Cô không nhớ những ký ức vương lại trên trang giấy ước mơ kia nữa. Một khởi đầu mới, sự tồn tại của cô trên sân khấu hào quang này, cùng với anh.…