Heeseung | Đã từng
"chúng ta còn có sau này không?"…
"chúng ta còn có sau này không?"…
Tên gốc: Vợ NgốcTác giả: A Bối…
ᵛᵐⁱⁿ 𝗌𝗍𝗂𝗅𝗅 𝗅𝗈𝗏𝖾 𝗆𝖾? ❤️🩹…
ở thị trấn bé nhỏ này, vĩnh cửu cũng chỉ gói gọn trong một mùa hè.couple: kim donghyun | leehan/kim woonhaktitle: 夏日终曲author: hakholic…
Khi Jaehyun quá bất lực với việc phải nhìn Sungho giả mù trong chuyện tình trường của chính mình.Textfic.Abo!au…
hãy cho anh hôn em lần cuối trước khi thế giới hoá tro tàn.…
"nói với em không ai bằng em đâu..."warning: textfic, social media, ooc, lowercase, bad words, teencode,...sản phẩm của trí tưởng tượng, cốt truyện không liên quan đến phim…
"Jongseong à, anh cũng thích em. anh thích em... từ ngày đầu tiên anh đến đây. bây giờ và sau này, anh đều thích em."…
một cuộc interview nhỏ trước ngày diễn ra đám cưới của Sunghoon và Jungwon…
rảnh háng thích annyeongz thì đọc nè🤡Tôi không giỏi văn nên đọc cho vui hénfic nhỏ thuiTruyện tự nghĩ. Ngoài An Hữu Trân, Trương Nguyên Ánh, Trương Hiền Thư và Kim Gia Ân là nhân vật chính. Các nhân vật phụ còn lại không có thật.có thể mang lên các nền tảng khác nhưng đừng quên tên tác giả nha mí bồ - leeseo cưới gaeul nhé? -…
Thể loại: Social Media!Au, idol×fan, HEPairing: MarkHyuck, NoMin, JiChenNhân vật chính:Lee Mark - thần tượng của nhóm nhạc NCT thuộc SM Entertainment.Lee Donghyuck - fanboy của Mark từ lúc anh chỉ mới debut.Summary:Lee Donghyuck là một master fansite có tiếng của Mark, nhưng cậu lại không muốn để lộ thân phận của mình. Vào một ngày đẹp trời nọ, Donghyuck nhận được tin nhắn từ một tài khoản kì lạ, và người đó biết danh tính thật của cậu.Highest rankings:#1 in markhyuck #1 in nomin#1 in mark#1 in marklee#1 in leehaechan#1 in donghyuck#1 in textfic#1 in minhyung#1 in haechan#1 in leeminhyung#1 in markchan#1 in jichen#1 in nct…
"tình anh để vào mắt,tình em giấu trong tim."[textfic]…
warning: occ, lowercase - đây chỉ là những mẫu truyện ngẫu hứng, không có cốt truyện, không có thể loại cụ thể, không có sự liên kết với nhau !!!…
Một ngày đẹp trời năm 2003, Chung Subin, 5 tuổi, gặp một "chị gái kỳ lạ" trong công viên.Không ai khác nhìn thấy chị ấy.Không ai biết chị ấy từ đâu đến.Yoo Jaeyi - thiên tài từng khiến cả Hàn Quốc chấn động vì cú nhảy định mệnh.Một hồn ma vất vưởng giữa hai thế giới, chỉ còn lại một nhiệm vụ cuối cùng:Giúp cô nhóc này... tìm được người định mệnh của mình.Thể loại: Fanfic, Bí ẩn, Hài nhẹ, Tình bạn, Siêu nhiên, Slice of liìeCảnh báo nhẹ: Có chứa yếu tố giả tưởng, dòng thời gian phi tuyến tính, và một chút nghịch ngợm meta từ chính thế giới phim ảnh. CP: Hyeri x Subin, Jaeyi x SeulgiNếu bạn tin rằng mỗi linh hồn đều có một lý do để quay lại... thì có lẽ đây là lúc để gặp Yoo Jaeyi.…
Em người yêu cũ lặng thinh nhìn chằm chằm khung ảnh, tay cũng vô thức mà siết lấy hai bên sườn áo: "Chúng ta sẽ lại cãi nhau nếu còn tiếp tục nói về chủ đề này, Heeseung ạ."Sofa không lớn, Lee Heeseung ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh cậu, đẩy cốc cacao nóng về phía em người mẫu, nhạt giọng: "Anh cũng ước là chúng mình có thể cãi nhau thật to."Sunghoon cầm cốc cacao lên nhưng không uống, chỉ lặng lẽ chạm vào thành cốc một cách dè dặt như muốn sưởi ấm tay mình: "Em thì không muốn như vậy."Heeseung đứng dậy, đi về phía ban công, kéo tấm rèm mỏng sang hai bên. Từ nơi này có thể nhìn thấy mặt trăng. Anh cười cười: "Trọng điểm không phải ở đó đâu Sunghoon."Em người mẫu quay đầu nhìn bóng lưng của anh: "Vậy trọng điểm là gì?"Heeseung mỉm cười, quay đầu nhìn em người yêu cũ của mình, tông giọng không giấu nổi sự buồn bã: "Anh ước mình có thể mặc kệ em."…
chuyện là anh lhs bị em sjy giận vô cớ...có lẽ là thêm vài chap nhỏ cho mọi người đọc chơi đó🫶🏻…
Thể loại: EABO, hiện đại, 1x1, có H nhẹ nhẹ thuiGiới thiệu:Ông chủ lạnh lùng, vốn là Alpha, sau lần phân hóa thứ hai đã trở thành Enigma liền thay đổi làm tôi hỏi chấm:"Trợ lý Lee, trên người cậu thơm quá."Tôi thản nhiên đáp: "Chắc là mùi sữa tắm thôi.""Trợ lý Lee, tôi có thể đến gần ngửi mùi của cậu không?"Tôi nghiêm túc trả lời: "Không hay lắm, giữa EA chúng ta có sự khác biệt, EA thụ thụ bất thân.""Trợ lý Lee, tôi thật sự rất khó chịu, cầu xin cậu giúp tôi đi."...Sau khi ngủ với anh, tôi định coi như chưa có chuyện gì xảy ra.Nhưng sau đó, sếp đột nhiên phát bực, bẻ ngược tay tôi ra sau, ghì tôi vào tường.Tôi cầu xin: "Tổng giám đốc, tôi sai rồi."Anh lạnh lùng hừ một tiếng: "Sai rồi thì không được chạy nữa."…
Thời thực tập sinh - lúc chưa có gì ngoài mồ hôi, mặt mộc và... tự ái.Một chút ngẫu hứng có sự trợ giúp nhỏ của bạn thân đã ra lò bé yêu này.Những sự kiện và tình tiết hoàn toàn do tưởng tượng và thông tin sẽ khác với bên ngoài.Lời viết có hơi cọc lóc không văn vở TT…
• Once you, forever you • Có một tình yêu mãi là em của năm ấy •"Gửi những ngày yêu nhau thật chậm... và thật lâu."Lee Yeun là một cô gái tuổi đôi mươi, sống giản dị, có phần dè dặt, mang trong mình những vết xước nhỏ không ai nhìn thấy.Lee Heeseung từng là chàng trai khiến người khác e dè bởi vẻ ngoài lạnh lùng và lối sống bất cần.Hai người tưởng như chẳng thể đi chung một con đường, lại bất ngờ gặp nhau dưới mái nhà của một trung tâm hỗ trợ trẻ em - nơi chỉ có tiếng cười của tụi nhỏ là đủ khiến mọi thứ trở nên mềm mại.Từ một trò chơi đóng vai "bố mẹ",từ một chiếc kẹp tóc con nít,từ những lần trêu chọc vụng về đến từng lần nhận ra mình đã lỡ thương ai đó mất rồi...Truyện là hành trình từ những xúc cảm đầu tiên của tuổi trẻ, đến những lần buông lời tổn thương, rồi học cách yêu nhau lại -thật kiên nhẫn, thật dịu dàng."Có những thứ tình cảm, không phải bắt đầu từ một lời tỏ tình,mà bắt đầu từ một lần không nỡ giận nhau thêm nữa."Đây không phải một chuyện tình hoàn hảo.Vì Yeun đã từng nghi ngờ.Vì Heeseung đã từng mệt mỏi.Vì cả hai cũng đã có lúc tưởng mình bỏ lỡ nhau mãi mãi.Nhưng nếu có một điều khiến mối quan hệ này đáng trân trọng,thì đó là: dù bao lần quay lưng, họ vẫn chọn quay lại nắm tay nhau."Lee Heeseung gặp và yêu Lee Yeun năm anh tròn đôi mươi,và mãi mãi về sau.Lee Yeun gặp và yêu Lee Heeseung khi cô ở tuổi hai mươi hai,và đó là quyết định cô chưa từng hối hận."…
Trong thế giới của những kẻ mang súng và máu, tình yêu là thứ xa xỉ... nhưng cũng là thứ duy nhất có thể khiến người ta giết chết lý trí.…