Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nghe chả xứng đôi gì hết nhỉ? Chủ tịch CLB bắn cung với Chủ tịch CLB thủ công.Chị thì được ví như một người phụ nữ độc lập, ngoan cường và mạnh mẽ, không kém cạnh bất cứ một đứa con trai nào. Cậu thân là nam nhi mà lại gắn cái danh "Thích Thêu Thùa", nghe ẻo lả và nữ tính biết bao. Ít nhất thì đó là những gì mà người ngoài cuộc (aka thiếu hiểu biết) nghĩ."Bồ tao là chủ tịch CLB thủ công đó, rồi sao?"Đụng vào chồng chị xem, chị khoét mắt ra._________________Warning: có OOC, lệch nguyên tácAu: học đườngNote: fic được viết với sự tham gia góp mặt của chính chúng ta (dưới góc nhìn của người đu thuyền MitYuzu)…
giới thiệuTrích:Sinh viên tại ma pháp thế giới sinh ra, tên của hắn gọi Baer, hắn có một cái tà ác điên cuồng phụ thân.Có một ngày, phụ thân gọi về ác ma, ngoài ý muốn lại đã xảy ra, triệu hoán tà ác sinh vật luôn sẽ có ngoài ý muốn.Câu chuyện tựu từ nơi này bắt đầu. ================================Đây là giảng thuật một thiếu niên tại Viễn Cổ Ma Thần dưới sự trợ giúp, là như thế nào trở thành địa ngục lãnh chúa câu chuyện.========================================Đây là một phần Baer chế tác tuyên truyền đơn, Baer dựa vào cái này Trương Tuyên truyền đơn hung hăng đả kích Thiên Đường thế lực, vi địa ngục lừa gạt đã đến vô số linh hồn."Hắc, Baer, địa ngục sinh hoạt như thế nào?""Rất nhiệt, úc, một cái vui đùa, ta biết rõ ngươi nói không phải thời tiết, có gợi cảm xinh đẹp nữ yêu, các loại kỳ quái quả đông lạnh, mỗi ngày trình diễn phim kịnh dị, cùng với mỗi ba ngày trình diễn một lần siêu cấp đại chiến, phản bội cùng, A..., vẫn là phản bội, mưu kế cùng nói dối, Hollywood cũng không thể so, so Thành Long động tác thật đúng là. Địa ngục rất không tồi, hắc, đây không phải cho địa ngục nhận người quảng cáo, nhưng thật sự rất không tồi.""Tiễn đưa ngươi đi Thiên Đường như thế nào?""Ah, bằng hữu, đừng đùa ta rồi, chỗ kia nữ nhân chỉ có thể xuyên đeo đồng phục màu trắng. ( tín giáo các nữ nhân chứng kiến những lời này nhao nhao lộ ra sợ hãi biểu lộ. ) hơn nữa những nữ nhân kia hơn phân nửa còn rất khêu gợi lộ ra đùi, nhưng là không cho phép ngươi dâm loạn, chúng ta chỉ cần biết rằng những...này l…
Ảnh bìa: artist: Weibo@画画的慕曲Thể Loại: Ngôn tình cổ đại, Chuyển sinh, Xuyên không, Nam truy nữ, Huyền Huyễn. Giới thiệu: Hắn- Mộ Tư Thành, thế tử độc nhất của Trường Thiên Điện là Yên Vương tương lai, cũng là chỉ huy của đại binh Cấm Vệ Quân, làm việc dưới trướng Thiên triều, lãnh đạm, mà cũng trọng tình trọng nghĩa. Nàng, Triệu Mai của kiếp trước, chuyển sinh từ thế kỉ XXI qua làm Tịch Hy của kiếp này. Làm một thứ nữ từ phủ Tịch Gia cho đến khi xưng bá, xưng phi.Quá khứ là một đám mây mù giăng tối che khuất tương lai đời nàng, một đời đau khổ dải đầy đau thương, phận nàng bạc bẽo như vôi. Nhưng rồi món quà bù đắp cũng đến, ông trời cuối cùng cũng chịu xót thương cho thân nàng, ban cho nàng một cuộc sống mới. Nơi mà có một nam nhân, thề hứa sẽ bảo vệ. yêu thương nàng trọn đời.Nam nhân ấy phải lòng nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên, nam nhân ấy là lá chắn đầu tiên chịu đứng ra bảo vệ nàng, nam nhân ấy, chính là vị phu quân của nàng tương lai.Trải qua bao lần phá án, bao những lần suýt vào ra cửa tử, nàng cuối cùng cũng có thể mở lòng, đến bên hắn. Nhưng..."Nàng... Rốt cuộc là ai?"…
Ngày xửa ngày xưa, ở làng Lệ Giang, có một con sông mang tên Nguyệt. Nước sông quanh năm trong vắt, phản chiếu ánh trăng mỗi đêm. Bên bờ sông ấy sống một cô gái tên Lan, nổi tiếng không chỉ vì nhan sắc dịu dàng mà còn vì tấm lòng nhân hậu.Cha mẹ mất sớm, Lan sống cùng bà ngoại già yếu. Mỗi ngày, cô dệt vải để kiếm sống và chăm sóc bà. Một tối mùa thu, khi đang giặt vải bên sông, Lan nghe tiếng kêu cứu. Cô vội chạy theo tiếng gọi và thấy một chàng trai bị thương đang cố bơi vào bờ. Không chút do dự, Lan lao xuống nước, kéo chàng trai lên.Chàng trai tự xưng là Dương, thương nhân từ phương xa đến, bị cướp chặn đường và đẩy xuống sông. Biết Lan mồ côi, Dương muốn tặng tiền cảm ơn, nhưng Lan từ chối. Thay vào đó, cô chỉ xin anh một món kỷ niệm "để nhớ rằng một ngày nào đó, anh từng thoát chết bên sông Nguyệt". Dương lấy từ túi áo ra một chiếc kẹp tóc khắc hình hoa mai bằng ngà voi, nói rằng đó là kỷ vật gia truyền.Từ hôm đó, Lan luôn cài chiếc kẹp ấy trên mái tóc đen dài. Dân làng nói rằng khi ánh trăng rọi xuống, chiếc kẹp phát ra ánh sáng dịu nhẹ như đang kể một câu chuyện.Nhiều năm trôi qua, Dương quay lại làng Lệ Giang. Anh tìm đến bờ sông Nguyệt, nơi lần đầu gặp Lan. Nhưng giờ đây, cô không còn nữa - Lan đã mất trong một trận dịch bệnh, để lại chiếc kẹp tóc đặt trên bàn thờ bên cạnh tấm khăn thêu hoa mai. Người làng kể rằng trước khi mất, Lan dặn:"Hãy trả chiếc kẹp về cho người từng trao nó. Nói với anh ấy rằng tôi đã giữ trọn lời hẹn bên sông."Dương cầm chiếc kẹp, lặng lẽ nhìn sông Nguyệt, n…
Văn và thơ của một bàn chân chập chững vào giới, viết cho bản thân, cho những cảm xúc trong lòng, cho ký ức và cho cả hành trình còn lại.Viết cho một buổi chiều với những áng mây nhuộm đỏ cả một góc trời cùng với những hồi ức đã phủ bụi trong hành lang của ký ức. Không phải thêu dệt từ ngữ hoa mỹ, không phải những ý tưởng cao siêu, không phải những điều đặc biệt nhất, chỉ đơn giản là thích gì viết thì viết thứ đó ra.Chất văn chưa bàn tới, mình chỉ là một cây bút non nót giữa dòng đời chạy vội.Có thể sẽ reup vài bài văn cũ từ Facebook sang đây, không phải lần đầu cầm bút. Hân hạnh.…
Câu chuyện nói về một vị doanh nhân thành đạt,khối tài sản kết sù tiêu 3 đời không hết,được biết anh là nổi tiếng lạnh lùng,tàn ác,nhưng anh lại ấm áp với bảo bối nhỏ của anh.Họ gặp nhau vào một mùa đông lạnh lẽo,lúc đó anh đang đi dạo thì thấy một nhóc con nằm run rẩy trong một góc khuất nhỏ,anh thắc mắc giữa mùa đông lạnh giá như này mà lại có một cậu bé nằm giữa với bộ quần áo rách rưới đến đáng thương .Anh tiến lại gần nhóc con đang ngủ đó ,nhẹ nhàng khều bé dậy và hỏi thông tin. Anh nhìn nhóc con da trắng, mịn màng không khỏi rung động và anh đề nghị đưa nhóc ấy về nuôi, nhóc con vui mừng ôm chằm lấy anh rồi anh từ từ cỡi chiếc áo lạnh đắp cho bé và bế bé về biệt thự.Nhìn ngôi nhà cao sang, quyền quý trước mặt cậu bé rời khỏi vòng tay anh và chạy xung quanh khiến anh nở nụ cười nhìn cậu bé đáng yêu trước mặt!…
"Có lẽ nhiều người cả trong lẫn ngoài trường xây dựng vẫn luôn thường nghĩ những sinh viên trong này là những con người khô khan tựa sỏi đá, hay cứng nhắc như những bức tường thành thô ráp. Mấy ai biết rằng ngay cả những bức tường vững chãi nhất, có thể chống lại sự xâm lăng hàng trăm lần của giặc ngoại xâm qua ngàn thế kỉ cũng không thể chống lại những mảng rêu phong nảy nở ươm mầm từ bản thân bề mặt ngày đêm được thấm đẫm những giọt mưa của trời và sự thẩm thấu nước từ sâu lòng đất. Để phủ lên nó chút màu xanh mềm mại và mượt mà như nhung mỗi khi bàn tay ai chạm phải. Hãy bớt chút thời gian ngắm nhìn kĩ ngóc nghách của bức tường rộng lớn đó mỗi khi ngang qua và bạn sẽ thấy nhiều hơn là một chút mảng xanh yếu ớt".…
Không nghĩ qua là xuyên qua , nghĩ đến ngay tại núi nhỏ thôn đủ loại điền, tú thêu hoa, trà dư tửu hậu bát quái hạ, làm vô ưu vô lự tiểu tức phụ là có thể .Sao liêu, một khi họa khởi, toàn thôn bị giết.Chẳng sợ hơn cái không gian, nàng cũng hiểu được không nỡ, không quen vô cớ, cái gì cũng đều không hiểu nàng đi đâu cũng không biết.Cũng may tiện nghi tướng công chạy trở về, diệt tai họa, còn nghĩ nàng mang về môn phái.Cái này nên hai người sống nương tựa lẫn nhau, cố gắng tu luyện, song túc song bay đi?Tiếc rằng nàng tư chất quá kém, tiện nghi tướng công lại rất vĩ đại, một đống mọi người tưởng chia rẽ bọn họ này đối ân ái tiểu vợ chồng.Bất đắc dĩ hạ, nàng cũng chỉ hảo ỷ vào bàn tay vàng, đến đem một đám tưởng chia rẽ bọn họ nhân vẽ mặt, xem các nàng còn dám nói chính mình không xứng không?…
" Cuộc sống yên bình và Bình dị của Ngụy Vô Tiện thật khiến người ta ngưỡng mộ ,là một đồ đệ giỏi của Bão Sơn Tán Nhân ,là sư đệ dễ mến của Tàn Sắt Tán Nhân ,là huynh đệ kết nghĩa rất thân cùng Hiểu Tinh Trần ,và là người bọn y để ý nhưng...liệu mọi thứ có được như vậy nữa hay không thật chẳng ai có thể biết được nhỉ "Đây là bộ truyện được tôi nghĩ ra 1 cách ngẫu hứng nên sẽ ngày ra hoặc không ra chap ,nhân vật là của Mặc Hương Đồng Khứu nhưng số phận của họ ở đây sẽ do tôi định đoạt ,không giống trong nguyên tác hay ở trong phim mà là do tôi tự do nghĩ ra và làm nên cốt truyện tôi tạo ra sẽ lộn xộn lung tung 1 cách không tưởng nhấm không đọc được thì mời đi tôi không rảnh nhận gạch đá. #alltien #mdts #theuntamed…
Nàng là một gã cảnh hoa, một lần đảm nhiệm vụ bị hợp tác hãm hại.Một khi xuyên việt, tỉnh lại liền nhìn thấy một xích lõa nam nhân huyền đãng ở trên người nàng, không đợi nàng tỉnh táo lại, liền bị đoạt đi thuần khiết.Ngày thứ hai, nàng trở thành mọi người trong miệng không trinh đãi gả thái tử phi.Tân hôn đêm, hắn mắng nàng là tiện nhân.Phạt nàng quỳ ở ngoài cửa băng lãnh trên sàn nhà, cũng triệu đến hai gã thị thiếp, tại nguyên bổn thuộc về của nàng trên giường cưới điên loan đảo phượng, mặc cho bầu trời mưa tầm tã mưa to đem nàng đúc cái thấu.Hắn tính cách ác liệt, hành vi quái đản, nơi chốn chỉ trích nàng.Một cái gối thêu hoa cũng dám như thế kiêu ngạo? Nàng bằng vào thế kỷ hai mươi mốt trí tuệ lệnh mọi người đối với nàng nhìn với cặp mắt khác xưa.★★…
Tần Vô Song làm gấm Tô Châu truyền thừa nhân, ở mẫu thân qua đời sau, một mình kinh doanh trang phục hán, ai ngờ vận khí không tốt, vượt qua hải vận tăng cao, quan môn không tiếp tục kinh doanh. Ngay tại nàng tính nhiều tiếp thêu đơn đặt hàng, hảo cấp công nhân phát tiền lương khi, có một ngày vãn tiến lên đây một vị hưởng ứng lệnh triệu tập giả.Vị này không chỉ có ăn mặc kỳ quái, nói chuyện càng kỳ quái. Không cần tiền công, chỉ cần quản ăn quản trụ.Ngay tại Tần Vô Song nghĩ đến đối phương bệnh cũng không nhẹ khi, nàng phát hiện bệnh có thể là chính mình.Bởi vì nàng cửa nhà bát thước khoan nhựa đường đại đường cái, một đêm trong lúc đó biến thành dân quốc phong tình một cái phố...Đọc chỉ nam:…
... Xuân Tiêm là cái nghiệp vụ phạm vi rất rộng phiếm trung gian thương. Một khi xuyên qua hồng lâu, cũng không buông tha cho vốn ban đầu đi.Thuần thủ công tinh mỹ thêu, chữ viết thanh tú viết tay kinh thư, còn có các loại kiểm lậu danh gia tranh chữ... Thượng đến các loại trân bảo đồ cổ, hạ đến giỏ trúc, châm tuyến khay đan, phàm là có thể giao dịch , liền đều ở của nàng nghiệp vụ phạm trù nội.Đến hồng lâu năm thứ nhất, nàng phát triển Tình Văn, Tập Nhân liên can tiểu nha đầu.Đến hồng lâu thứ hai năm, ba tháng mùa xuân thành của nàng cung ứng thươngĐến hồng lâu đệ tam năm, sai đại hai người cũng đều hạ hải...Quyển sách đến tiếp sau ở 《 hồng lâu chi mặc nhị đại 》 kia quyển sách ~~~Nội dung nhãn: Hồng Lâu Mộng tùy thân không gian xuyên qua thời không hệ thống…
Đó là thời thơ mộng nhất, đẹp đẽ nhất!là tình yêu thơ dại, ngây ngô,là những suy nghĩ đầu đời vụng trộm, chiu chắt. Thanh xuân thơ ngây,mang nhiều xúc cảm... là thời nhung nhớ và tiếc nuối,là thời trái tim có bước chuyển động và rung cảm mạnh mẽ nhất.Tớ cũng vậy! tớ đã trải qua cái thời thanh xuân hồn nhiên thơ dại đáng quý ấy. Nhưng tại sao?tuổi thanh xuân của tớ không được hạnh phúc như mọi người? tớ vùi mình trong góc khuất cuộc đời, chôn dấu đi những xúc cảm mạnh mẽ nhất và để rồi tớ biết yêu, biết hận, chỉ dấu riêng cho mình.có lẽ tớ thích cậu ấy mất rồi!cái nguồn sống nhỏ nhoi ấy giúp tớ bước tiếp, giúp tớ trải qua mọi cửa ải khó khăn nhất trong cuộc đời. Cậu ấy : Ngô Nại Phong.!…
Hoa Khê xuyên tiến một quyển sách lý, quyết định đem cái kia bị biếm lãnh cung, thơ ấu thê thảm hậu kỳ hắc hóa bạo quân nuôi lớn.Nam đứa nhỏ không thể nuông chiều, cho nên theo tiểu bồi dưỡng bạo quân nấu cơm giặt giũ thường, tha lò nấu rượu lê điền loại đồ ăn, triền tuyến thêu phùng này nọ, một cái đều chạy không thoát, ngay cả áo lót tiết khố đều làm cho hắn tẩy.Sau khi lớn lên bạo quân, "Hoa Khê, ngươi có phải hay không lại nhàn hạ , hôm nay áo lót tiết khố còn không có tẩy đâu."Hoa Khê: "..."① ngươi đem ta nuôi lớn, ta sủng ngươi đến lão.② nữ chủ giai đoạn trước lại làm cha lại làm mẹ, dựa vào không gian linh tuyền đem nam chủ nuôi lớn.Một câu giới thiệu vắn tắt: Mới trước đây bị ta khi dễ đến khóc nam nhân xưng đế Nội dung nhãn: Tùy thân không gian làm ruộng văn ngọt văn xuyên thư…
Liệu chàng có còn nhớ Nhớ cái lúc ta thêu chiếc khăn cho chàng đến nỗi tay dính huyết đỏ ?Hay đã quên ..._Cố Nữ_ (XN)Ta hận chàng Hận chàng ngàn đời suốt kiếpHận đến nỗi khó hóa kiếp luân hồi ..._Kim Mộ Hoan_ (KN)Phận ta là nữ nhi chưa hôn quânChàng là đấng nam nhi chưa thê thiếpDanh phận khác biệtVậy nên ... nam nữ thụ thụ bất thânXin đừng đến tìm ta nữa _Nhiễu Miên Yết_ (TY)Chỉ một câu thôi :Ta và chàng từ nay duyên phận hết rồi ..._Đoạn Thiên Cơ_ (TB)Thúy Kiều sau bao sóng gió vẫn đoàn tụCòn ta ... khó lắm ..._Yểu Kết_ (MK)Khi trong tâm người đã không có hình bóng taThì hà cớ gì trong tâm ta phải còn hình bóng người ..._Cự Nhan Sa_ (CG)[Tình sầu, tình đau lắm ai ơi...][_Tĩnh Khẩu_]…
Không nghĩ qua là xuyên thành ác độc nữ xứng, nữ xứng hắc hóa tiền dĩ nhiên là cái siêu có tiền cao lãnh bá tổng?Lâm Vãn quyết định ổn trọng làm người, tay cầm mao gia gia đi hướng phú bà nhân sinh. Nhưng mà bá tổng hằng ngày là như vậy ---Lâm tổng thỉnh chuẩn bị tham gia tân quý sản phẩm phát biểu hội.Lâm tổng thỉnh dùng thập phần chung ngâm nga hạ khai mạc nghi thức diễn thuyết.Lâm tổng. . .Bá tổng không phải ngươi muốn làm, muốn làm có thể làm, từ nay về sau Lâm Vãn ban ngày nơm nớp lo sợ buôn bán, ban đêm khêu đèn học tập. Khách mời võng kịch nhanh chóng bạo hồng, cá nhân phẩm bài hồng náo nhiệt hỏa, thượng có thể treo lên đánh Bạch Liên hoa nữ chủ, hạ có thể tiếp tục dưỡng nguyên chủ tiểu bạch kiểm cảnh đẹp ý vui.…
Chủ thụ , nội dung chỉ là đánh mặt + tô ,coi giải trí . Dương quang đơn thuần thượng tướng công x trang b hoạt bát thụ. --- Tinh tế thế giới thực vật biến dị, tràn đầy kịch độc? Dịch Kiêu Thủ nhìn một chút bản thân không gian phía trong tươi mới ướt át cây cối -- vậy thì buôn ma túy đi (sương mù Giang hồ nghe đồn: Liên bang Thiếu tướng Adrian là cái vạn nhân mê. Hắn kết hôn ngày, liền là miến tập thể dắt cẩu thời gian. Chuyên chú giúp đỡ tự sát sự nghiệp Dịch Kiêu Thủ khêu một cái bàn tính, mặt lộ vẻ vui mừng: "Kia hắn còn là mau mau kết hôn đi." Này là một cái Dược tề sư bị cái này cố tình gây sự thế giới bức được kiêm chức gian thương, đường cong cứu tinh tế, không cẩn thận đi lên nhân sinh đỉnh phong cố sự.…
Cậu ấy không rực rỡ như kim cương, đá quý, cũng chẳng sắc sảo như hoa hồng, nhưng cậu ấy ấm áp đến mức tôi đã tưởng mình đang được những sợi nắng ôm trọn...!----Đây là bộ truyện đầu tay của tôi. Nó không có yếu tố kịch tính quá nhiều, chỉ đơn giản là sự yên bình mà tôi muốn thêu dệt.Nghiêm cấm Reup dưới mọi hình thứcTruyện chỉ đăng duy nhất tại WattpadCó thể drop mọi lúc, nhưng chắc chắn tôi sẽ thông báoKhông có lịch ra chap cụ thể, chỉ đơn giản là khi tôi thật sự cảm thấy muốn viếtTuyến thời gian sai lệch hơn 80%Mang tính chất giả tưởng, không có thật!------Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, cảm ơn vì đã ủng hộ…
"Gió đưa cành trúc la đàBên sông có kẻ mặn mà chờ trông..."Trường Sinh dừng bước bên bờ sông, ánh mắt nhìn xa xăm về phía bên kia. Hôm nay nước lớn, những con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ, mang theo hương phù sa ngai ngái lẫn với chút lạnh lẽo của buổi chiều tà.Bên kia sông, thấp thoáng bóng một người. Người ấy mặc áo vải nâu, mái tóc đen tuyền đưa nhẹ trong gió, dáng vóc cao gầy nhưng vững vàng như cây dừa trước gió. Hắn đang gánh nước, đôi tay săn chắc thoăn thoắt múc từng gàu, bờ vai vững chãi mà dịu dàng.Trường Sinh khẽ cười."Hôm nay không chèo ghe qua bờ bên này sao?"Bùi Anh Tú ngẩng lên, đôi mắt đen sáng lấp lánh như phản chiếu cả dòng sông rộng lớn."Qua để làm gì?" - Hắn hỏi, giọng trầm ấm nhưng ẩn ý trêu chọc."Qua để gặp cậu."Bùi Anh Tú khựng lại một chút, rồi cười nhạt."Cậu Hai Nguyễn, đất Sài Thành xa xôi không giữ được bước chân cậu hay sao mà ngày nào cũng ra bờ sông ngóng trông như thế?""Tôi không thích nơi xa hoa ấy." - Trường Sinh khoanh tay, tựa vào gốc cây gần đó. - "tôi thích chỗ này hơn, có người mà tôi muốn gặp."Bùi Anh Tú cúi xuống tiếp tục múc nước, đôi môi khẽ mím lại như cố giấu đi nụ cười."Cậu nói chuyện cứ như thầy đồ dạy chữ trong làng, toàn những lời khó hiểu.""Vậy cậu có muốn học không?""Học gì?""Học cách hiểu tôi."Lần này, Bùi Anh Tú không đáp. Hắn chỉ ngẩng đầu nhìn Trường Sinh thật lâu, trong mắt như có sóng nước lăn tăn.Trường Sinh vẫn đứng đó, áo dài trắng phất phơ trong gió, dáng vẻ ung dung mà lại lộ ra chút dịu dàng hiếm hoi.Bùi Anh Tú bỗng thấy lòn…