Thỏ con em ko thoát đc đâu
Cuộc đời không còn ai…
Cuộc đời không còn ai…
A story about a famous gay sex writer who fell in love with a drug dealer and how can they still be together after knowing all about each other's exes.…
Vkook ( chính) HopeMin, NamJin, Yoongimochi…
Tôi…
Tình yêu học trò thật đẹp.…
do la nhung chuyen co vu bong da cua nhung xom tham gia1…
Vuii vẻ…
Thể loại : Những mẫu chuyện nhỏ giữa người với người.…
1 cái artbook lập ra để thể hiện sự vã tranh của tui 🥺🥺🥺💗…
Tiểu Trương: Một cô gái thôn quê, thông minh, giỏi dang, có chút nhan sắc, nhưng sinh ra trong một Gia dinh nghèo khó. Hạo Thiên : chàng trai con nhà giàu tài hoa, đẹp trai.... Hắc Hân: người bạn thân của tiểu trương, đẹp trai, lạnh lùng rất tốt với tiểu trương.Tiểu lý : người đính hôn với Hạo Thiên, một cô gái Ngang tầng nhưng tình cảm.…
Một góc nhỏ của mình dành cho OCs và OCTPs.…
Câu chuyện xoay quanh cậu học sinh cấp 3 tên là Vũ Anh Trung và những lần gây hoạ dẫn đến bị chuyển trườngCâu truyện kể về những cuộc va chạm đánh nhau tuổi mới lớn có cả máu và nước mắt. Những cuộc tình yêu đương tuổi học trò đầy trong sáng và đánh yêu...Mời các bạn đón đọc . Thân !!!…
tựa: hứng tìnhtác giả: lam hà - verte rivière.nhân vật chính: citrine, spessartine.cameos: red topaz, tourmaline, blue diamond - purple diamond (oc của @__regulus), pink diamond - blue flourite (oc của @__Antoinette).couple: spesshito, redtour, blupurple, blupink.…
Tên truyện: LỚP TRƯỞNG À ! TỚ THÍCH CẬUAuthor : Trang BaekNhân vật : Park Chanyeol, Byun Baekhyun, Oh Sehun, Luhan và một số nhân vật khác.Tình trạng: Đang lết~~Giới thiệu : Tình yêu luôn xuất phát từ những điều rất bình thường, từ một cái chạm nhẹ, hay chỉ cần một ánh mắt cũng đủ làm cho hai người cực kì ghét nhau lại yêu nhau đến thế. Tình yêu là thứ có thể thay đổi cả một con người. Tình yêu tuổi học trò lúc nào cũng đẹp như vậy.......Bạn muốn biết làm cách nào mà tình yêu xảy ra sao? Đọc rồi sẽ biết~~~…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…