Cuộc tình nông nỗi
mối tình đầu của Toàn và Hải😞…
mối tình đầu của Toàn và Hải😞…
Thập cẩm…
những trích dẫn những lời hát tâm đắc và đôi khi cả tâm trạng của bản thân…
Đọc đi rồi biết…
Vô truyên rồi biết…
Đam mỹ đoản văn.…
chỉ là một mẩu chuyện nhỏ trong lúc nhói lòng..…
Tập hợp những đoản văn viết lúc ngẫu hứng của AT…
Thể loại: Truyện ngắn…
đoạn đường thanh xuân này, gặp anh là điều may mắn.Tư Dương x Giai Lạc…
bất định ở đây có thể là không biết, không cần, không xác định được…
Linh Đan trở về nước sau 19 năm, nơi đầu tiên cô đến chính là nhà của cha mình, người đã hãm hiếp mẹ cô, tạo nên danh phận đứa con ngoài giá thú này. Cũng tại đây, cô gặp mặt Nguyên Hoàng Khánh Minh, thiếu gia của tập đoàn Nguyên Hoàng, cũng là người anh trai cùng cha khác mẹ của Linh Đan.Từ đây, những bí mật vốn được chôn sâu dần hé lộ, cùng với đó là vòng xoáy trò đùa của tạo hóa, đưa họ vào mối quan hệ phức tạp, không thể dừng lại, không thể thoát ra...…
Tình yêu cần sự tin tưởng và bao dung, chúng ta lại không biết điều đó. Khi hiểu lầm xảy ra, chúng ta một người ngang ngạnh,một người vì tức giận mà không chịu hiểu. Chia tay năm năm rồi gặp lại, liệu hiểu lầm có được hóa giải? Gương vỡ lại lành?.Hay ngay từ đầu, tình yêu này đã không có điểm giao giữa hai tâm hồn, có lẽ quyết định chia tay của năm đó đã là điều đúng đắn.…
- Nhạc Nhạc , xin lỗi.- Lời xin lỗi ấy đã quá muộn rồi ... - Đ-đã 5 năm rồi đấy .Đúng rồi , lời xin lỗi ấy đã quá muộn rồi . Lỗi lầm của mình gây ra cho cậu ấy không biết bao nhiêu mà giờ chỉ có một lời xin lỗi . Nếu mình xin lỗi thì chắc gì cậu ấy đã tha thứ chứ ...Mình là một người tồi , tự mình hại mình thôi . Cp chính : Phong Trỉnh × Nhạc Nhạc Cp phụ : Cẩn Thiên × Dinh Mộc Tác giả : Nickname Đăng chap vào t2 và t7 nha :33Chúc m.n đọc vui vẻ 👉♥️👈…
" Nếu tao không quen mày , mày đừng chết được không ? "." An ... Tao nhớ rồi ... Tao nhớ lại tất cả rồi ".…
Em từng yêu một người rất sâu, rất sâu... yêu anh bằng tất cả lòng nhiệt huyết, ba năm thanh xuân chỉ độc nhất hình dáng của anh... Đối với em, anh là vị thần hộ mệnh, là ánh đèn duy nhất trong những ngày tháng đau khổ của em, nhưng em lại chẳng biết, anh đã bao giờ yêu em chưa? Câu hỏi ấy, 7 năm sau em mới nhận được câu trả lời...chỉ tiếc là quá muộn màng. Anh à, em mệt rồi, em chẳng muốn đi tiếp nữa, vậy anh có vì em mà dừng bước hay không? "Cuộc đời em là một trạm dừng chân, mà anh lại vừa vặn là chuyến tàu cuối cùng mà em chờ đợi." "Em không cần một tình yêu rực cháy mãnh liệt, càng không cần một câu chuyện cổ tích. Điều em cần chỉ là một nơi cho em bình yên, vậy là đủ rồi"…