Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đôi khi tự mình nhận thấy rằng yêu thương ấy vì cớ gì lại mong manh như cơn gió, hạnh phúc đó hà cớ lại theo gió mà bay...Đây là những mẫu chuyện góp nhặt từng mẫu cảm xúc buồn, tâm trạng khi nuôi hy vọng cho 1 tình yêu không hồi đáp.…
Tôi hỏi chú sâu xanhLá có gì để thích...?Chú sâu cười khúc khíchThích đâu cần lý do...?______________________Thích cậu ấy rất nhiềuĐợi cậu ấy rất lâuRồi nghe nói một câuThôi đừng thích tôi nữa..._______________________Yêu em như hoa yêu ánh mặt trời, như gió yêu mây_______________________Credit by @sunn1204love94…
Truyện nói về một cậu học sinh cấp 3 tên Minh với một tính cách tiêu cực và cái nhìn cực kì thiển cận về cuộc sống với chủ nghĩa luôn hoạt động theo cá nhân. vì thế cậu rất ít bạn bè. Vì có một giao kèo là thực hiện 3 nhiện vụ của Đức- người duy nhất trong lớp có thể nói truyện với cậu trên 3 phút. Bản thân Đức là một người trái với Minh, hòa đồng và có rất nhiều bạn bè. Tưởng chừng những công việc Minh phải làm là những việc có ích nhưng thực chất đó lại là những yêu cầu cực kì tệ. Những việc như gián tiếp làm 1 cậu bạn cùng lớp bị đình chỉ hay khiến thầy giáo phải nghỉ dạy một thời gian. Liệu những việc cậu làm có thành công hay không và những công việc đó có bị đưa ra ánh sáng. Hãy dõi theo câu truyện này nhé. Vì mình mới tập tành viết lách nên nếu có không được hay thì mong mọi người góp ý. Mình cảm ơn rất nhiều ạ…
Tác giả : Công Tử Hoan HỉThể loại: Cổ Đại, Linh Dị, Huyền HuyễnNguồn:Trạng thái: FullNguồn cơn cớ sự, kể ra cũng thật hoang đường...Thiên Đế xưa hóa thành thỏ ngọc, sa phàm trần lánh nạn lại mắc bẫy thợ săn. Gã thợ săn ranh mãnh tham lam đòi thưởng công bằng bá đồ vương nghiệp.Phần thưởng mưu mô ấy, cuối cùng kết cục chẳng vẹn tròn. Trước khi giáng ma tinh hủy diệt vương triều, Thiên Đế đã đóng lên mặt đất một đoạn sử thương đau: huynh đệ tương tàn, thí vua cướp ngôi, gian thần lộng hành, tình nhân tuyệt vọng...Rồi gió thổi tung tro tàn sách sử. Rồi mưa phủ rêu ký ức cố nhân.Kẻ đầu thai thường dân, kẻ quay về chốn cũ, kẻ lục thần vô chủ, kẻ lạc phách tiêu hồn. Riêng mình Diễm quỷ vẫn không buông chấp niệm, vẫn kiên tâm tìm gắn những đổ vỡ tổn thương.Ba trăm năm ân đền oán trả, bất nhập luân hồi. Bao kiếp người sở cầu bất đắc, ái hận khôn nguôi...…
Na và Đại là thanh mai trúc mã cùng nhau đấu tranh mà trưởng thành. Hai chúng tôi cùng lớn lên nhưng lại trái ngược nhau: trước Na là công chúa còn hắn là nô tài còn bây giờ hắn là hoàng tử cô là nô bộc vậy, haizzz....... Lúc Na buồn, tức giận thì kêu hắn là Đại mã ngốc, Lúc Na vui thì kêu là Đại sì ke, que kè le, .... Còn lúc Na yêu hắn thì gọi hắn bằng gì đây...............…
Tại sao ta lại cứ si ngốc một người ngay từ cái nhìn đầu tiên? Tại sao ta cứ âm thầm hướng theo bóng hình của người đó? Tại sao ta ngu ngốc không bày tỏ để tình cảm cứ vậy mà lớn dần? Tại sao...tại sao? Hàng vạn câu hỏi khó mà trả lời được vì ta đã đơn phương ai bao giờ đâu?…
"So you said, you found, somebody else."---------------------------------------Dựa trên sự thật đã từng trải.CHÚ Ý: Nếu muốn reup thì phải thông qua mình trước nhé :) Mong mọi người ủng hộ ^^…
Cô yêu anh ... một "con điếm" được anh bao ăn ở lại đem lòng yêu anh , phạm vào đại kị của hợp đồng tình ái Một ngày cô lấy hết can đảm nói hết lòng mình cho anh nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh nhạt Anh quay lưng bước đi không một chút ngần ngại ... nhưng anh không biết rằng ngày anh quay đi một cánh cửa nơi cô đã đóng lại , không biết rằng anh đã đánh mất đi thứ quý giá mà cả đời này anh phải hối hận Liệu sự choàng tỉnh ấy có giúp anh nhanh chân bắt kịp cô ?…
Kể về cuộc đời của An - một nam mạng Nhâm Thân, đã đi qua 1 nửa cuộc đời đầy dang dở. Đâm đầu vào cánh cửa tuyệt vọng chẳng có lối ra. Những sai lầm hoài phí đi tháng năm tuổi trẻ để cuộc đời ngang dọc, đủ phiền muộn suy tư. Giữa một thế giới hỗn độn, kẻ mộng mơ đang đi tìm câu trả lời cho chính bản thân mình khi những cú Knock out đã làm chùn đi bước chân trên con đường tìm sự bình yên...…
Đây là một câu chuyện có thật, không có hậu. Chuyện xoay quanh mối tình đơn phương của một les kín dành cho cô bạn cùng phòng thời đại học. Toàn bộ nội dung chính là thực tế của bản thân mình, vì vậy, nó không được đẹp đẽ và hoàn mỹ như những truyện GL các bạn từng đọc. Đừng quá thất vọng nhé. Mình coi câu chuyện này như cuốn nhật ký nhỏ của mình, không văn chương hoa mỹ mà vô cùng chân thật. Mình viết nên nó, để sau này có thể đọc lại, coi như ôn lại kỷ niệm, nhớ về quá khứ một thời.…
Chuyện này mh đọc thấy hay lên copy về cho mọi người cùng đc nhé.trích dẫn:Lăng Tuyết Mạn từ nhỏ đã bị người cha ức hiếp, dù chưa tốt nghiệp nhưng nàng thường xuyên đi làm thêm để đem tiền về phụ giúp gia đình. Mặc vậy, người cha vẫn không ngần ngại mắng nhiếc nàng. Đối xử tệ với nàng đã đành, ông thường xuyên vung tay đánh mẹ nàng.Bao nhiêu nỗi bực tức và ấm ức tích lũy từ lâu. Khi vừa về nhà nhìn thấy cảnh mẹ mình bị đánh không thương tiếc, mất đi lý trí nàng kêu to một tiếng, xông vào phòng bếp cầm lấy con dao, hướng thẳng ngực người đàn ông đâm mạnh xuống!Kết cục nàng nhận tuyên án mười lăm năm.***Nàng, ngày đầu tiên xuyên qua, liền bị phụ thân áp giải lên kiệu hoa. Đi với nửa đường, một tin dữ truyền đến!"Cái gì? Tên vương gia ốm yếu kia không chờ ta bái đường xung hỉ liền chết?"Lăng Tuyết Mạn ngửa mặt lên trời cười ba tiếng, bàn tay vung lên, "Hồi phủ! Chú rẻ thành người chết, vậy không cần xuất giá đi?"Ai ngờ..."Từ Vương Gia trước khi mất có để lại di ngôn: hôn lễ tiếp tục, tứ vương phi cùng linh vị bái đường! Vì Tử Vương Gia thủ tiết cả đời cho đến chết!"Từ Vương Gia! Ngươi thật là một vương gia đáng chết!.…
Tô Phó hắn là một trạch nam kiêm chức một đứa độc mồm độc miệng, 24 tuổi vẫn là chưa có bạn gái, thậm chí nụ hôn đầu hắn vẫn chưa mất nha. Hắn ngoại trừ ăn và ngủ như một con lợn thì còn biết lên mạng đọc đam mỹ, phải, hắn chính là hủ nam nha.Sau khi bình luận chửi rủa tác giả liền bị quăng sang thế giới khác, thế giới huyền huyễn a, ở đây hắn là một khất cái... vì cái gì a !!?? Không phải chứ thần linh, vì sao người ta xuyên qua đều trở thành hoàng tử thái tử, người thì đứng đầu giới tu chân, không thì cũng là cô nương công tử nhà giàu ... còn hắn thì vì cái gì là một khất cái qua đường dơ bẩn lấm lem, căn bản đi ngang qua ai nấy người thì chỉ trỏ cười nhạo người thì xa lánh hắn nha ?Rõ ràng hắn chỉ nói tác giả vài câu như :" ngươi là đồ ngốc, chỉ cho hai nhân vật chính đến với nhau, còn nhân vật phụ để cho chó ăn a ? Ngươi để hắn làm nhân vật phụ cũng đủ thảm đi, đã nghèo lại còn là một ngốc tử. Hay nên nói đây là ngươi đang tả ngươi a ? " .Vì đắc tội đại thần, hắn đi ngủ một phát liền sang thể giới khác làm ăn mày, aizzz.Nhưng không thể trách hắn nha, vì nhân vật nam phụ kia có cái tên rất giống hắn, làm hắn cảm thấy sinh ra một tia đồng cảm thân thiết mà thôi, ai dè tác giả tạo hình cho hắn là một tên nghèo còn bị chê nhạo, ngu ngốc đem lòng yêu nam nhân đã là vợ người ta aNhân vật chính : Tô PhóPhụ diễn : Mặc Kỳ, cùng một số nhân vật khác nhưng tác giả lười hic :((((…
" Em và anh hai đường thẳng song song hoặc là sẽ mãi mãi không có giao điểm, hoặc là sẽ gặp nhau tại một điểm và mãi mãi song song?Vào một ngày đẹp trời nào đó, liệu chúng ta có thể gặp lại nhau ở một phiên bản tốt hơn không? "Nếu được chọn lại em vẫn muốn gặp anh...Nếu được chọn lại em vẫn muốn cùng anh cười nói như những người bạn...Nếu được chọn lại em sẽ chọn không thích anh...!…
truyện kể về một cô gái có thân hình mũm mĩm mập mạp có tuổi thơ không được mấy khi hạnh phúc và vui vẻ. Và chuyện tình cảm đơn phương tuổi học trò của cô dành cho chàng trai nọ học chung trường cô luôn ảo tưởng chàng trai cũng có một chút tình cảm gì đó dành cho cô nhưng cho nên khi cô tỏ tình thì lại nhận được cái kết đắng không chỉ vậy cô còn bị bạn bè trêu chọc, cười nhạo từ đó cô quyết tâm thay đổi bản thân hình nhưng kết quả cũng chẳng hơn được là gì.…
Trả lại em yêu, khung trời Đại Học Con đường Duy Tân cây dài bóng mát Buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát Vết chân trên đường vẫn chưa phai nhạt Trả lại em yêu, khung trời mùa Hạ Ngọn đèn hiu hiu nỗi buồn cư xá Vài giọt mưa sa hôn mềm trên má Tóc em thơm nồng, dáng em hiền hòa. ------------------------------------------Trả lại em yêu mối tình vời vợiDang dở ngả đôi đường…
Lâu rồi tôi không thích ai nhiều đến vậy 🙃 Chúc mọi người một ngày tốt lành 👉 Đây không phải truyện , chỉ là mình viết ra tâm trạng để lòng thoải mái hơn thôi ~ nên nó rất ít .. và còn ít hơn nữa nên mọi người ai thích thì mình cảm ơn không thì lướt qua luôn cũng không sao cả 😂 =)) mình không viết giỏi nên chỉ ngắn như vậy vì đây hoàn toàn là " mình " chứ không phải truyện gì cả và mình muốn chia sẻ chuyện của mình ra , xem có có chị em nào khổ sở như mình không thôi ~ hy vọng mọi người sẽ thích và thông cảm 🤗💕💓…
Cho dù ở đâu, như thế nào, tôi vẫn luôn sẽ bên cạnh và bảo vệ em.Bởi vì đối với tôi em không chỉ đơn giản là một idolĐừng bao giờ tự hạ thấp bản thân, em là nhất, với chính bản thân mìnhCố gắng của em bao lâu nay, ai ai cũng có thế biếtĐừng để tâm những lời nói đó, nó thật đau lòng, nhưng em phải biết đạp trên dư luận mà sống, có biết không?Con đường này là do em lựa chọn, ước mơ này là do em vẽ lên và thực hiện, hãy tiếp tục như cái cách mà em đã hoàn thành rất tốt :3Zhang Yi Xing, cố lên, tôi yêu em!…
"Sau chia tay, họ dần xa xa xa nhau. Ngày ấy, Bích Anh quyết định rời xa anh -Cao Thuỵ.5 tháng sau, cô muốn quay lại với anh, nhưng anh đã quên rồi, quên tất cả về cô rồi. Chàng trai mà cô yêu năm 17 tuổi đã không thể đi bên cạnh cô đến suốt cuộc đời"_Truyện rất sến, ai không thích thì phím "back" _Không đọc chùa, thể hiện sự LỊCH SỰ dùm mình nhé :))…
Anh là bút chì Cậu là bút mực Em là giấy trắng Cô là cục tẩy và nó bút xóa. Anh viết lên tờ giấy trắng những chữ thật nhạt, rồi để em nhẹ nhàng gọi cô đến lau đi. Lau rồi vẽ lau rồi vẽ. Chỉ riêng cậu là điều không thể. Bút mực viết lên... thấm đậm trên trang giấy trắng. Bút chì viết lên, rồi sẽ nhạt nhòa. Bút xóa dù có thể tẩy đi bút mực nhưng vẫn để lại vết thương xấu xí. Dùng bút chì viết lên... lại không thể xinh đẹp như ban đầu. Tôi nhớ em. Nhưng thật rằng em cũng nhớ tôi?…