Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là một câu chuyện có thật, không có hậu. Chuyện xoay quanh mối tình đơn phương của một les kín dành cho cô bạn cùng phòng thời đại học. Toàn bộ nội dung chính là thực tế của bản thân mình, vì vậy, nó không được đẹp đẽ và hoàn mỹ như những truyện GL các bạn từng đọc. Đừng quá thất vọng nhé. Mình coi câu chuyện này như cuốn nhật ký nhỏ của mình, không văn chương hoa mỹ mà vô cùng chân thật. Mình viết nên nó, để sau này có thể đọc lại, coi như ôn lại kỷ niệm, nhớ về quá khứ một thời.…
Tại sao ta lại cứ si ngốc một người ngay từ cái nhìn đầu tiên? Tại sao ta cứ âm thầm hướng theo bóng hình của người đó? Tại sao ta ngu ngốc không bày tỏ để tình cảm cứ vậy mà lớn dần? Tại sao...tại sao? Hàng vạn câu hỏi khó mà trả lời được vì ta đã đơn phương ai bao giờ đâu?…
Truyện thể loại : Ngôn tìnhNhân vật nam chính : Đông Triết ( Biệt danh : Bé tiểu thụ )Nhân vật nữ chính : Lee Trân ( Biệt danh : Mọi ng tự tìm hiểu trong truyện nhé )Thưa các anh các chụy rằng chuyện này k có cảnh nóng chỉ rằng cho nhg ng thiếu tình cảm yêu thương từ đối phương thôi ạ. Nên mong anh chụy thông cảm và ủng hộ bộ truyện này của em ạThank you so much***Chụt chụt…
"So you said, you found, somebody else."---------------------------------------Dựa trên sự thật đã từng trải.CHÚ Ý: Nếu muốn reup thì phải thông qua mình trước nhé :) Mong mọi người ủng hộ ^^…
- Đây là tác phẩm của Tác Giả: Chirolu. Minh hoạ: Truffle.- Tác phẩm này không thuộc chủ quyền của tôi. Mong đừng bóc phốt lung tung.- Đây là tác phẩm khá là thú vị, nếu các bạn có hứng thú xin cứ đọc thử. - Vui lòng bình chọn để ủng hộ tác giả cũng như người đánh máy lên. Cảm ơn__Umi Fujimine thân ái__…
Lời thì thầm của giáThể loại: Fanfic, đam mỹ, ngược, sủng, ôn nhu công, ngốc mạnh thụKết: HE(Đã xin quyền reup của tác giả)(Do bộ này tác giả đã drop nên bộ này chỉ có 7 chương thôi nha [1 ngoại truyện])…
Mình là một người không giỏi viết lách, truyện này được mình viết dựa trên những gì có thật và đã xảy ra trong cuộc đời mình, về mối tình đầu, mối tình đơn phương, mối tình năm 17 tuổi... Bởi đây là tình cảm rất đáng nhớ đối với mình, mình muốn lưu giữ lại. Mình mong rằng những bạn đọc có thể cảm nhận được tất cả ý nghĩa và tình cảm của mình sau khi đọc xong câu chuyện. Cảm ơn tất cả mọi người!!…
"Nếu sau này có cơ hội thì chị cũng muốn bên em nữa, Mẫn Đình." Chị ân cần nhìn rồi nói. Mẫn Đình im im lòng đau như xé ra tám mảnh"Ừ... em đợi khi lúc đó chúng ta sẽ ở hình hài khác""Trí Mẫn, con chị gọi kìa""Chị nghe rồi"_____________Một, hai, ba, mườiLưu Trí Mẫn Kim Mẫn Đình OneshotTrạng thái: Hoàn thànhJiminjeong.…
Em trúng một loại độc khiến người ta đắm chìm nhưng khó mà thoát ra được. Loại độc ấy khiến con người trao đi tâm trí, trao đi trái tim, trao đi toàn bộ tình cảm, trao đi hết những gì mình có, trở thành con rối nhỏ bị người khác chi phối trong tay nhưng lại không tình nguyện thoát ra dù biết kết cục của mình sẽ là vỡ vụn thành từng mảnh. Loại độc mà em trúng có tên là Đơn Phương.…
Mỹ Vân từ nhỏ đã không mấy hạnh phúc và sau khi lớn cô vẫn luôn khao khát có được tình yêu từ Chính Khoa nhưng cô thật không may mắn vì Chính khoa từ lúc sinh ra đã là người được hưởng hạnh phúc và những thứ phú quý từ nhỏ đến lớn . Tuy hai người cùng học một lớp nhưng cứ như mỗi người ở hai thế giới khác nhau và dường như mãi mãi cô sẽ không với được tình yêu của anh . Nhưng cô đã buông bỏ anh khi đã quá mệt mỏi.... nhưng tại sao?? anh lại kỳ lạ như thế này???…
Thể loại: thanh xuân, đơn phương, sad ending, âm dương cách biệt"Cậu đọc được những dòng nhật ký của cô vào lễ tưởng niệm".Một cuốn sổ màu xanh lam rơi lại bên vệ đường.Một lời tỏ tình muộn màng đến mức người nhận chẳng thể đáp lại.Cô đã rời đi vào mùa hạ năm ấy, âm thầm như cơn mưa rào tháng sáu.Đến rồi đi, chẳng kịp để lại cầu vồng.…
Câu chuyện viết về một cậu bé 16 tuổi sống tại một vùng nông thôn. Cậu đã từng bị kì thị vì giới tính của mình. Nhưng thời gian trôi qua, giới tính thứ ba dần được chấp nhận trong xã hội. Cậu kết được những bạn tốt nhưng dù tốt thế nào họ cũng dần rời xa. Nhưng gần đây, cậu đã rung động một chàng trai học cũng khối với mình. Và câu chuyện bắt đầu từ đó...…
-Tác Giả: Lạc Ngôn-Thể loại: Đơn phương, S.EDựa trên một câu chuyện có thật..à mà có thể là nhiều câu chuyện có thật. Chỉ vì cô ấy là công chúa, cô ấy mỏng manh, yếu đuối và nhỏ bé nên hiển nhiên cô ấy được bảo vệ. Còn em lại khác, vốn là phù thủy làm gì được yêu thương. Có lẽ em đã saingây từ giây phút em biết em thương anh. "Anh biết không, mọi cảm xúc này đều là thật. " -LQM…
Tình cảm đơn phương lúc đầu thì có thể ngọt ngào,hạnh phúc. Thích một người chỉ cần ngắm bóng nhìn bóng hình của họ khiến mình hạnh phúc rồi.Nhưng sự hạnh phúc đó lại không có thật và nó như bong bóng vậy cuối cùng nó sẽ biến mất trong khoảng không gian.Chỉ có mình nhớ đến nó.Một hạnh phúc không bền lâu và giữ còn lại cho mình chỉ toàn đau đớn..................................…
Chắc hẳng ai cùng đã từng đọc qua các loại truyện về tình yêu, yêu đơn phương. Đa số các nhân vật chính điều được crush thích lại. Nhưng đó chỉ là truyện do các tác giả tạo ra, muốn tạo ra cấu chuyện tình đẹp, dễ thương,.... Nhưng đời không như truyện, không có một mỹ nam nào mà lại thích 1 cô gái bình thường cả. Một cô gái bình thường như tôi sao lại có được tình yêu của một mỹ nam cơ chứ. Thật hoang đường.…
Lâm Nguyệt - một cô gái có tuổi thơ phủ kín bởi bóng tối. Bố mất sớm, mẹ tái hôn với người đàn ông tưởng hiền lành nhưng hoá ra là kẻ đồi bại. Từ năm mười hai tuổi, Lâm Nguyệt sống trong sợ hãi, bị bố dượng quấy rối mà không thể nói với ai. Ánh sáng duy nhất trong những năm tháng ấy là ước mơ được thoát khỏi địa ngục mang tên "gia đình" ấy chính là con đường đại học.Khi vào đại học, Lâm Nguyệt như được hít thở bầu không khí của một thế giới khác. Ở đó, cô gặp Duy Khang - giảng viên hướng dẫn tận tâm, dịu dàng và là người đầu tiên khiến cô tin rằng trên đời vẫn có những người tốt. Anh trở thành "ánh sáng" trong cuộc đời u tối của cô, dù cô biết mình chỉ có thể đứng nhìn từ xa, mang theo sự ngưỡng mộ lặng lẽ và biết ơn sâu sắc.Ra trường, Lâm Nguyệt phải đối mặt với hiện thực tàn nhẫn. Mẹ mất, bố dượng vẫn ám ảnh đời cô. Trong lúc chống cự tuyệt vọng, cô vô tình khiến hắn thiệt mạng. Cái chết ấy giải thoát cho cô, nhưng cũng đẩy cô vào vòng lao lý. Trong phiên toà, Duy Khang xuất hiện - với tư cách người chứng nhận nhân phẩm cho cô. Anh vẫn là ánh sáng ấy, nhưng nay đã thuộc về người khác.Những năm sau, Lâm Nguyệt sống lặng lẽ, mang trong tim căn bệnh và ký ức về người thầy năm xưa. Đến khi cái chết đến trong lặng thầm, người ta chỉ tìm thấy một lá thư chưa gửi:"Em chưa từng nói, nhưng em đã từng rất yêu anh. Cảm ơn vì đã tồn tại, dù chỉ là trong ký ức của em."Vài tuần sau, Duy Khang nhận được thư - họ tìm thấy tên anh trong danh sách liên hệ của cô. Anh đọc, im lặng rất lâu.…
Vô tình gặp, vô tình thích, vô tình nhớ, vô tình đau rồi lại vô tình lướt qua nhau như hai kẻ qua đường. Đó mới chính là thanh xuân của chúng ta...Mối tình đầu là khoảng thời gian đẹp đẽ tựa hồ như một giấc mơ nhưng sẽ không bao giờ có kết quả.Tình bạn thuở thiếu thời chính là tình bạn chân thành ấm áp nhất. Trong những năm tháng đó, chúng ta từng xem nhau như hình với bóng, cùng nhau khóc cùng nhau cười, cùng nhau buồn cùng nhau vui. Cùng nhau mơ về một tương lai tươi sáng, một lời hứa hão huyền lạc quan. Dẫu sau này mỗi đứa có một nơi phương trời đi chăng nữa, thì khi nhìn lại cũng sẽ nhớ rằng chúng ta đã từng cùng nhau ngồi dưới một mái trường, từng đau đầu vì một kì thi gian khổ.…
Duyên phận giữa anh và cô bắt đầu từ ngày nắng hạ của 6 năm về trước. Lúc ấy cả anh và cô đều là những cô cậu học sinh vừa chuyển lên cấp hai có chút ngây ngô, dại khờ. Học cùng lớp được một năm, anh phải chuyển lên trường điểm. Xa nhau 3 năm, những tưởng tất cả đã dừng lại nhưng rồi, đến ngày đầu tiên bước vào cổng trường cấp ba, cô hồi hộp lắm, lo lắng lắm. Cô đi đến hòa vào đám bạn của mình đang ngồi ở hàng ghế đá dọc đường vào sân trường. Bỗng từ cổng trường thấp thoáng bóng dáng một cậu con trai cao cao, đến gần hơn chút nữa, chút nữa, đúng rồi, là anh, chính là anh. Cô không tin nổi vào mắt mình, cô gặp lại anh sau ngần ấy năm xa nhau, cô cứ nghĩ sẽ không còn cơ hội gặp lại anh nữa. Liệu duyên phận giữa anh và cô có tiếp tục dưới khoảng trời tươi đẹp cấp ba? Liệu anh và cô có duyên nhưng có nợ hay không?Thật ra đây là câu chuyện của mình và crush rồi mình dựng thành truyện nên nó như nhật kí đơn phương của mình vậy đó. 😊Tác giả: Lam Y 🌼…
Xin chào, đây là lần đầu tiên tiên tôi viết truyện nên mong mọi người sẽ ủng hộ. Mục đích tôi viết truyện này chỉ để nói về câu chuyện tình đơn phương của tôi thôi (nhưng sẽ có thêm vài chi tiết khác)______________________________________Vốn dị tôi viết nó cũng không mong nó sẽ nổi hay gì cả chỉ đơn giản như tôi vừa nói trên. Tôi viết truyện sẽ sai một số lỗi chính tả nên mọi người thông cảm. Lịch đăng truyện sẽ không theo lịch hoặc thống nhất vào ngày nào cả, khi nào tôi rảnh, có thời gian, ý tưởng hoặc hứng viết thì tôi sẽ viết. Nếu mọi người có ý tưởng hoặc ý kiến gì thì cứ nói thẳng với tôi.______________________________________❗Thêm một điều nữa là truyện này sẽ chỉ đăng ở Wattpad nhưng nơi khác đều là giả mạo, idea của tôi, ý tưởng của tôi. Nếu muốn lấy idea thì phải hỏi tôi, nếu tôi cho phép thì có thể lấy.❗ ______________________________________…
Thế nào là thất tình?Thất tình là trạng thái một chiều trong quan hệ luyến ái không được bên kia đáp lại tình cảm của mình dành cho đối tượng một cách tha thiết, việc từ chối đáp lại tình cảm này được thực hiện công khai hoặc ngầm hiểu là như vậy, điều đó trực tiếp gây ra những trạng thái cảm xúc qua nhiều cung bậc khác nhau, từ sự buồn chán, đau khổ, cô đơn, hoang mang cho đến tổn thương.Hay chỉ đơn giản là ngay từ khi bắt đầu thích anh thì cảm giác thất tình chẳng lẫn vào bất kì loại cảm xúc nào khác. Mỗi ngày mỗi ngày đều rõ ràng như thế. Nhưng em thích anh, em sẽ gom nỗi buồn này đong đầy một cái lọ thủy tinh rỗng để ngoài ban công, khi nắng lên xuyên qua cái tình cảm nhỏ bé đó, em có thể lạc quan mà nói rằng: "Khoảnh nhìn thấy anh là khoảnh khắc đẹp nhất."- Em có nên trồng một bông hoa không?…